10 năm câm lặng sống với tình đơn phương
Tôi phải học cách quên cậu và mở lòng với người khác thôi, nếu không sẽ mãi chìm trong đau khổ.
Thỉng thoảng khi buồn, tôi vẫn nhớ về mối tình ấy như một kỉ niệm ngọt ngào với mình. Có lẽ, cậu không thể tưởng tượng được rằng, tình yêu của tôi dành cho cậu lớn đến mức nào
Bao lâu rồi mình không nói chuyện với nhau? Cậu vẫn khỏe đấy chứ? Tôi thì không khỏe chút nào. Tâm trạng không tốt thì sao khỏe được. Tôi nhớ cậu lắm, mỗi khi nghe bài hát “Viên đá nhỏ” tôi lại nhớ cậu, nhớ đôi mắt tuyệt đẹp và cả giọng nói trầm ấm của cậu. Từng câu từng chữ cứ như viết về tôi và cậu.
Từ nhỏ tôi đã rất mạnh mẽ, cứ nghĩ dù có chuyện gì xảy ra cũng dũng cảm đối mặt, sẽ không bao giờ rơi lệ nhưng khi nhớ đến cậu thì nước mắt chảy ra. Cậu rất đẹp trai, thật đấy, tôi chưa bao giờ khen cậu như những bạn học khác nhưng trong lòng luôn thừa nhận điều đó. Tôi rất thích ánh mắt của cậu, nhìn như có nắng vậy, rất sáng, rất ấm áp. Cậu cười cũng rất đẹp, nụ cười tỏa nắng làm mê mệt bao người.
Video đang HOT
Lên cấp ba không học chung nữa, tôi cảm thấy bản thân như đang biến thành một cỗ máy, hoàn toàn thu mình với mọi người. Tôi ít cười, ít nói nên khó có bạn. Tôi vẫn dò hỏi bạn cũ tin tức của cậu. Cậu đã chia tay bạn gái cấp hai và tập trung học hành. Từ một hot boy nghịch ngợm cậu đã trở thành một nam sinh chăm chỉ và hoàn mỹ. Cậu muốn làm bác sĩ tiếp nối ba cậu, tôi vẫn thường tưởng tượng không biết cậu mặc áo blouse trắng trông như thế nào, chắc là đẹp lắm, hẳn sẽ có nhiều cô gái mê mệt.
Đã 10 năm kể từ ngày quen biết, sáu năm không chính thức ngồi lại nói chuyện rồi, tôi vẫn dõi theo cậu, rảnh rỗi là vào Facebook của cậu ngắm hình dù từ khi kết bạn chưa bao giờ nói chuyện. Có lẽ tôi chỉ là một cái tên chìm nghỉm trong danh sách 2000 bạn của cậu. Tôi ước gì được nghe cậu nói câu đó một lần nữa, câu nói chỉ có hai ta biết.
Giờ cậu đang rất hạnh phúc với người yêu mới phải không, cũng cùng chí hướng với cậu nhỉ. Nhìn hai người đẹp đôi lắm, thật đấy. Tôi thấy cậu cười rất hạnh phúc, chỉ tiếc là nụ cười đó không dành cho tôi. Tôi thật sự không phải thích cậu nữa mà là yêu cậu mất rồi. Tôi không dám tâm sự với ai, kể cả cô bạn thân nhất vì cô ấy là bạn thân của cậu và cũng gần nhà cậu. Ai cũng nghĩ tôi chưa yêu đương bao giờ, thậm chí còn bị cho là lạnh lùng nhưng thật ra tôi có một mối tình đơn phương khắc cốt ghi tâm chôn chặt trong tim. Tôi không hối hận vì đã giấu kín tình cảm với cậu. Tôi không biết giải thích thế nào nhưng cảm thấy bây giờ rất tốt, tôi và cậu luôn giữ ấn tượng tốt về nhau, lâu lâu khi vô tình gặp nhau qua bạn bè cũng có thể gật đầu chào rồi cười nói vui vẻ thoải mái.
Cậu ngày càng trưởng thành, chững chạc và ra dáng bác sĩ tương lai hơn rồi. Được học ở trường đại học mệnh danh là trường quý tộc, tôi đang dần hoàn thiện mình để chuẩn bị tiếp nhận việc kinh doanh của gia đình. Trước đây tôi rất ghét áp lực đó nhưng giờ lại cám ơn vì nó đã giúp tôi bớt nhớ cậu. Tôi cũng thay đổi phong cách của mình từ tóc tai cho đến quần áo, đời sống cũng phong phú hơn trước kia, có điều tôi vẫn không thể để ý chàng trai nào, không có ai cho tôi ấn tượng như cậu.
Thỉnh thoảng khi cô đơn tôi vẫn nhớ về cậu rồi nhìn ra cửa sổ khóc một mình. Dạo này tôi hay nghĩ đến cậu, đêm đến lại bật bài “Viên đá nhỏ” nghe rồi hát theo. Tôi nghĩ tình trạng này không thể kéo dài được, tôi phải quên cậu rồi, nếu không sẽ mãi chìm trong đau khổ mất. Tôi phải học cách quên cậu và mở lòng với người khác thôi. Tôi chợt nhớ một người bạn từng nói, yêu một người bao lâu thì phải mất gấp đôi thời gian đó mới quên được. Tôi yêu thầm cậu 10 năm rồi, bao giờ mới quên được đây?
Theo VNE
Mối tình đơn phương câm lặng 10 năm
Tôi phải học cách quên cậu và mở lòng với người khác thôi; nếu không sẽ mãi chìm trong đau khổ.
Bao lâu rồi mình không nói chuyện với nhau? Cậu vẫn khỏe đấy chứ? Tôi thì không khỏe chút nào. Tâm trạng không tốt thì sao khỏe được. Tôi nhớ cậu lắm, mỗi khi nghe bài hát "Viên đá nhỏ" tôi lại nhớ cậu, nhớ đôi mắt tuyệt đẹp và cả giọng nói trầm ấm của cậu. Từng câu từng chữ cứ như viết về tôi và cậu.
Từ nhỏ tôi đã rất mạnh mẽ, cứ nghĩ dù có chuyện gì xảy ra cũng dũng cảm đối mặt, sẽ không bao giờ rơi lệ nhưng khi nhớ đến cậu thì nước mắt chảy ra. Cậu rất đẹp trai, thật đấy, tôi chưa bao giờ khen cậu như những bạn học khác nhưng trong lòng luôn thừa nhận điều đó. Tôi rất thích ánh mắt của cậu, nhìn như có nắng vậy, rất sáng, rất ấm áp. Cậu cười cũng rất đẹp, nụ cười tỏa nắng làm mê mệt bao người.
Lên cấp ba không học chung nữa, tôi cảm thấy bản thân như đang biến thành một cỗ máy, hoàn toàn thu mình với mọi người. Tôi ít cười, ít nói nên khó có bạn. Tôi vẫn dò hỏi bạn cũ tin tức của cậu. Cậu đã chia tay bạn gái cấp hai và tập trung học hành. Từ một hot boy nghịch ngợm cậu đã trở thành một nam sinh chăm chỉ và hoàn mỹ. Cậu muốn làm bác sĩ tiếp nối ba cậu, tôi vẫn thường tưởng tượng không biết cậu mặc áo blouse trắng trông như thế nào, chắc là đẹp lắm, hẳn sẽ có nhiều cô gái mê mệt.
Đã 10 năm kể từ ngày quen biết, sáu năm không chính thức ngồi lại nói chuyện rồi, tôi vẫn dõi theo cậu, rảnh rỗi là vào Facebook của cậu ngắm hình dù từ khi kết bạn chưa bao giờ nói chuyện. Có lẽ tôi chỉ là một cái tên chìm nghỉm trong danh sách 2000 bạn của cậu. Tôi ước gì được nghe cậu nói câu đó một lần nữa, câu nói chỉ có hai ta biết.
Giờ cậu đang rất hạnh phúc với người yêu mới phải không, cũng cùng chí hướng với cậu nhỉ. Nhìn hai người đẹp đôi lắm, thật đấy. Tôi thấy cậu cười rất hạnh phúc, chỉ tiếc là nụ cười đó không dành cho tôi. Tôi thật sự không phải thích cậu nữa mà là yêu cậu mất rồi. Tôi không dám nói với ai, kể cả cô bạn thân nhất vì cô ấy là bạn thân của cậu và cũng gần nhà cậu. Ai cũng nghĩ tôi chưa yêu đương bao giờ, thậm chí còn bị cho là lạnh lùng nhưng thật ra tôi có một mối tình đơn phương khắc cốt ghi tâm chôn chặt trong tim. Tôi không hối hận vì đã giấu kín tình cảm với cậu. Tôi không biết giải thích thế nào nhưng cảm thấy bây giờ rất tốt, tôi và cậu luôn giữ ấn tượng tốt về nhau, lâu lâu khi vô tình gặp nhau qua bạn bè cũng có thể gật đầu chào rồi cười nói vui vẻ thoải mái.
Cậu ngày càng trưởng thành, chững chạc và ra dáng bác sĩ tương lai hơn rồi. Được học ở trường đại học mệnh danh là trường quý tộc, tôi đang dần hoàn thiện mình để chuẩn bị tiếp nhận việc kinh doanh của gia đình. Trước đây tôi rất ghét áp lực đó nhưng giờ lại cám ơn vì nó đã giúp tôi bớt nhớ cậu. Tôi cũng thay đổi phong cách của mình từ tóc tai cho đến quần áo, đời sống cũng phong phú hơn trước kia, có điều tôi vẫn không thể để ý chàng trai nào, không có ai cho tôi ấn tượng như cậu.
Thỉnh thoảng khi cô đơn tôi vẫn nhớ về cậu rồi nhìn ra cửa sổ khóc một mình. Dạo này tôi hay nghĩ đến cậu, đêm đến lại bật bài "Viên đá nhỏ" nghe rồi hát theo. Tôi nghĩ tình trạng này không thể kéo dài được, tôi phải quên cậu rồi, nếu không sẽ mãi chìm trong đau khổ mất. Tôi phải học cách quên cậu và mở lòng với người khác thôi. Tôi chợt nhớ một người bạn từng nói, yêu một người bao lâu thì phải mất gấp đôi thời gian đó mới quên được. Tôi yêu thầm cậu 10 năm rồi, bao giờ mới quên được đây?
Theo VNE
Mất hết hy vọng vì chớm có tình cảm thì người đó luôn nhận mình bị GAY Em là nữ, năm nay 26 tuổi nhưng chưa trải qua mối tình nào. Thực ra khi còn là sinh viên em cũng yêu vài người rồi, nhưng chỉ là tình đơn phương, nhìn người ta từ xa và không dám nói chuyện nhiều chứ nói gì đến thổ lộ. Tính em hơi nhát trong chuyện tình cảm và bày tỏ cảm xúc...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Trước ngày cưới, mẹ vợ tương lai thách cưới 200 triệu, bố tôi nói một câu, nhà gái không dám đòi đồng nào nữa

Ngày đính hôn, mẹ kế dặn dò thông gia một câu mà tôi đỏ bừng mặt, nhà trai thì bối rối vô cùng

Sắp tới giờ đón dâu thì đột nhiên mẹ chú rể xông đến nhà gái quát tháo và ném lên người cô dâu một xấp ảnh

Xây nhà vườn rộng hơn trăm mét báo hiếu nhưng mẹ không chịu ở, biết lý do tôi liền bán nhà mới về nhà cũ sống với bà

Nửa đêm anh chồng gọi điện mượn 100 triệu, tôi gắt gỏng không cho rồi sáng hôm sau nhận cái kết đắng

Bố dồn mọi yêu thương cho em gái cùng cha khác mẹ với tôi, ông sang tên nhà cho con út nhưng gặp tôi trên đường thì lờ đi như người không quen biết

Con gái bị bắt nạt ở trường học nhưng chồng tôi nhất quyết không dám lên tiếng vì sợ mất mặt

Sắp cưới thì cô ruột của người yêu tìm đến, tiết lộ một chuyện động trời và để mặc tôi lựa chọn

Suốt 4 tháng, tôi tìm mọi cách ngăn cản bố lấy vợ mới, nhưng khi chạm mặt con gái của mẹ kế, tôi liền thay đổi ý định, hối thúc 2 người kết hôn

Xem phim "Sex Education", tôi hối hận tột cùng khi biết lý do con gái bị trầm cảm chỉ sau nửa năm chuyển lớp học

Em chồng luôn mồm than nghèo kể khổ nhưng nhất quyết không chịu đi làm, xin việc ở đâu cũng về khóc lóc với mẹ vất vả quá không chịu nổi

Tôi bật khóc với hành động của mẹ chồng khi đi lễ chùa
Có thể bạn quan tâm

3 con giáp có vận mua nhà mùa hè 2025 Nếu biết kích tài từ góc Đông Nam trong nhà
Trắc nghiệm
00:35:39 14/05/2025
Vụ ô tô tông liên hoàn 6 xe máy: Đình chỉ công tác Trưởng Công an Tam Hiệp
Tin nổi bật
23:56:15 13/05/2025
Ông Zelensky tiết lộ nội dung sẽ đàm phán nếu gặp trực tiếp ông Putin
Thế giới
23:52:37 13/05/2025
NSƯT Hoài Linh xuất hiện, bật khóc nức nở, lý do là gì?
Sao việt
23:48:50 13/05/2025
Khởi tố tài xế ô tô gây tai nạn làm chết người
Pháp luật
23:45:27 13/05/2025
1 mỹ nhân Việt bất ngờ tuyên bố: Từ nay tôi không muốn làm "bé ba" nữa
Hậu trường phim
23:40:52 13/05/2025
2 ngọc nữ "con nhà nòi" hàng đầu Hàn Quốc: Nhan sắc được cả thế giới ngợi ca, đời thực còn "xịn" hơn phim
Sao châu á
23:27:55 13/05/2025
Ca sĩ Hiền Hồ và chặng đường đầy thử thách lấy lại hình ảnh
Nhạc việt
23:01:13 13/05/2025
Phim mới của Lee Min Ho và Jisoo gây tranh cãi
Phim châu á
22:34:31 13/05/2025
Vũ trụ bị phân hủy và biến mất sớm hơn vẫn tưởng?
Lạ vui
22:31:07 13/05/2025