8 ngày trong tâm dịch Vũ Hán của 3 phóng viên AFP
Trong vòng 8 ngày, một đội các phóng viên của hãng thông tấn AFP đã làm việc và đưa tin từ khu vực số 0 – tức tâm dịch ở Vũ Hán – trước khi được đưa lên máy bay trở về Pháp.
Leo Ramirez, Hector Retamal và Sebastien Ricci đã quay phim, chụp ảnh và viết về những gì diễn ra tại thành phố Vũ Hán – tâm điểm của đợt bùng phát dịch bệnh hô hấp do virus corona – khi đô thị 11 triệu dân này bị phong tỏa với phần còn lại của thế giới.
Giờ đây họ kể lại câu chuyện của mình từ một khu nghỉ dưỡng ở phía nam nước Pháp, nơi họ đang bị cách ly, chờ kết quả xét nghiệm xem có bị nhiễm virus không, sau khi được chính phủ đưa về từ tâm dịch.
Ba phóng viên của hãng thông tấn Pháp AFP: Sebastien Ricci, Hector Retamal và Leo Ramirez là những phóng viên duy nhất của một hãng thông tấn quốc tế làm việc ở Vũ Hán trong thời điểm thành phố bị phong tỏa. Ảnh: AFP.
Leo Ramirez, quay phim
Có phải cổ họng tôi đang đau? Có phải tôi đang cảm thấy nóng? Liệu tôi có nhiễm virus không? – Đó là những câu hỏi luôn luẩn quẩn trong tâm trí tôi trong vòng 8 ngày ở thành phố Vũ Hán.
Trước khi được đưa tới cách ly ở miền nam nước Pháp vào hôm 31/1, chúng tôi là đội phóng viên duy nhất từ một hãng thông tấn quốc tế có mặt ở thành phố Vũ Hán – tâm điểm của đợt bùng phát tới nay đã giết chết hơn 300 người và khiến hơn 14.000 người bị nhiễm bệnh. Cả thế giới cũng trở nên hoảng loạn khi các bệnh nhân lần lượt xuất hiện ở nhiều nước ngoài Trung Quốc.
Các đoạn băng mà tôi ghi lại trong thời gian đó là một trong những nội dung có tác động mạnh nhất mà tôi tạo nên trong vòng 10 năm làm việc với AFP. Tôi nhìn thấy cả những khuôn mặt đau buồn nhất và những khuôn mặt dũng cảm nhất trong đợt bùng phát lần này, với hàng trăm tình nguyện viên mạo hiểm mạng sống của họ, và những nhân viên y tế làm việc không nghỉ.
Vũ Hán như thành phố ma giữa tâm dịch bệnh
Hình ảnh từ máy bay không người lái cho thấy Vũ Hán trở thành một thành phố ma, đường phố vắng vẻ, giao thông công cộng bị đình chỉ, cuộc sống gần như dừng lại ở tâm dịch bệnh.
Có hai thách thức ở đây – kể lại câu chuyện quan trọng này, và đảm bảo bạn không trở thành một phần của câu chuyện – bằng cách bị nhiễm virus.
Không có cách nào để bạn có thể hoàn toàn bảo vệ mình trước kẻ thù vô hình, nhưng có những điều bạn có thể làm để giảm nguy cơ bị nhiễm virus, bao gồm đeo khẩu trang mọi lúc mọi nơi, đeo găng tay và kính bảo hộ, rửa tay như thể bạn bị ám ảnh bởi việc giữ vệ sinh, ăn đúng bữa và uống các loại vitamin.
Trước khi vào khách sạn của chúng tôi, bạn phải trải qua một bước kiểm tra bắt buộc, bạn được đo thân nhiệt và chỉ được vào khách sạn nếu nhiệt kế chỉ thấp hơn 37 độ C. Sau 3 ngày ở Vũ Hán, tôi bắt đầu thấy hồi hộp với bài kiểm tra này. Sau một ngày làm việc ở nhiều khu vực nhạy cảm, điều tệ nhất là đi về khách sạn và phải bước qua chiếc máy đo thân nhiệt.
Đến một ngày, nỗi sợ hãi của tôi trở thành hiện thực. Chiếc nhiệt kế xác định thân nhiệt của tôi là 37,6 độ. Không có gì phải hốt hoảng, đôi khi nhiệt kế có thể sai. Vì vậy họ đo nhiệt độ cho tôi một lần nữa.
Kết quả vẫn là 37,6 độ.
Thêm một lần nữa, và kết quả vẫn vậy.
Đến lúc này, tôi và mọi người xung quanh đều bắt đầu có cảm giác rằng đôi chân của chúng tôi đang nặng đi. Họ quyết định đo thân nhiệt cho tôi một lần nữa, lần này là với một thiết bị khác.
Chiếc máy mới cho kết quả là 36,6, và mọi người cảm thấy dễ thở hơn hẳn.
Nhân viên khách sạn sẽ đo thân nhiệt cho mọi người ngoài cửa, nếu nhiệt kế chỉ hơn 37 độ, họ sẽ không cho vào. Ảnh: AFP.
Khi chúng tôi làm việc, tôi ý thức rất rõ về những gì diễn ra với cơ thể mình. Nếu tôi cảm thấy muốn ho, tôi cố gắng kìm cơn ho lại, để tôi không bị mọi người nhìn. Bạn tự nói với mình cả ngày rằng “không được ho, không được hắt xì” và hy vọng rằng găng tay của bạn không bị rách. Nếu có ai đó hắt hơi vào áo bạn, bạn cảm nhận rất rõ điều đó.
Mọi ngày, chúng tôi đều rời khỏi khách sạn tay trắng, và trở lại với đầy thông tin. Tôi thật sự cảm thấy tệ khi rời đi, và không hề thoải mái khi phải làm vậy. Tôi cảm thấy tôi nên ở đó, nên ghi lại những gì xảy ra.
Sebastien Ricci, phóng viên
Khi chúng tôi có mặt ở Vũ Hán, nó đã giống như một thành phố ma. Chiếc máy bay đưa chúng tôi đến đó có rất nhiều ghế trống. Chỉ có khoảng 30 người trên máy bay, hầu hết là người Trung Quốc về quê thăm gia đình và họ nhìn chúng tôi với sự khó hiểu. Cứ như là bay đến Bình Nhưỡng vậy.
Khi chúng tôi hạ cánh, sân bay không có ai, đường cao tốc vắng tanh và chẳng có người nào trên đường.
Sự vắng vẻ này càng đáng nói hơn khi nó diễn ra vào dịp Tết Nguyên đán – kỳ nghỉ lễ quan trọng nhất năm ở Trung Quốc, khi đường phố thường chật kín người đi sắm sửa và vui chơi.
Một điều khác cũng gây ấn tượng mạnh với tôi – người đã làm việc ở Trung Quốc gần 10 năm, và cũng góp phần khẳng định rằng đúng là đang có điều gì đó không ổn ở thành phố này.
Cảnh sát gần như mặc kệ chúng tôi và để cho chúng tôi làm việc thoải mái. Thường thì họ sẽ theo dõi kỹ càng các phóng viên phương Tây, và đặt ra những hạn chế nhất định đối với việc đưa tin. Tôi cho rằng có thể là vì họ quá bận rộn.
Bản chất của tôi là luôn muốn đi tới những nơi nguy hiểm, tôi đã tới Afghanistan, Iran, Kurdistan. Ở những nơi khó khăn, bạn sẽ được thấy sự ấm áp của con người, và là nơi bạn có những cuộc gặp gỡ đáng nhớ nhất. Vũ Hán cũng không phải là ngoại lệ.
Một ngày nọ, chúng tôi liên lạc với một gia đình ở địa phương. Điều khiến chúng tôi bất ngờ là họ mời chúng tôi đến nơi ở của họ. Khi chúng tôi đến nơi, bàn ăn đã được dọn sẵn. Họ đang chờ con trai về ăn Tết, nhưng cậu ấy không thể về được vì thành phố đã bị phong tỏa, vì vậy họ rất muốn chia sẻ khoảnh khắc năm mới với ai đó.
Một cặp vợ chồng ở Vũ Hán đã rất nhiệt tình mời các phóng viên ở lại dùng bữa cơm năm mới, vì con trai của họ không thể về ăn Tết do thành phố bị phong tỏa. Ảnh: AFP.
Họ mời chúng tôi uống trà. Ban đầu chúng tôi từ chối vì vừa ở bên ngoài và không muốn lây nhiễm cho họ. Nhưng họ cứ khăng khăng mời mọc, và cuối cùng chúng tôi đầu hàng, cởi bỏ khẩu trang để uống trà với họ.
Đó là một giây phút rất cảm động với tôi, vào lúc mà mọi người có tất cả lý do để không tin người khác, cặp vợ chồng này đã đối xử với chúng tôi hết sức nồng ấm.
Chúng tôi chỉ nhìn thấy người chết một lần duy nhất. Tôi đang ở khách sạn để viết nốt câu chuyện thì nhận được cuộc điện thoại của Leo. “Hãy đến địa chỉ này ngày bây giờ, bằng xe đạp”, anh ấy nói trước khi gác máy.
Hy vọng là không có gì xảy ra với anh ấy, tôi đi ra ngoài khách sạn. Đến lúc đó thì tôi lại nhận được một cuộc điện thoại khác từ sếp của chúng tôi ở Bắc Kinh. “Đến cùng Leo ngay lập tức”, ông ấy nói và tôi biết là có chuyện nghiêm trọng.
Khi tới nơi, tôi nhìn thấy thi thể của một người đàn ông trên vỉa hè, cách không xa bệnh viện. Ông ấy vẫn còn chiếc khẩu trang trắng trên mặt. Cảnh sát với đồ bảo hộ đứng xung quanh và không ai dám đến gần ông ấy.
Thi thể người đàn ông đeo khẩu trang trên đường phố ở Vũ Hán. Ảnh: AFP.
Chúng tôi sẽ không bao giờ có thể xác nhận rằng ông ấy chết vì virus. Nhưng ở một đất nước như Trung Quốc, việc thi thể của một người đàn ông bị bỏ trên đường trong vòng 2 tiếng đồng hồ, khi chỉ cách bệnh viện 50 mét, thật sự nói lên rất nhiều điều.
Chuyến bay từ Vũ Hán tới Pháp là khá siêu thực. Sân bay giống như là chỉ dành riêng cho chúng tôi. Không có bảng báo hiệu các chuyến bay, chúng tôi được cấp vé nhưng không ghi điểm đến. Một số hành khách nói đùa rằng chúng tôi đang được đi cắm trại mùa hè, vì chúng tôi sẽ phải cách ly trong 2 tuần. Những người khác thì không có tâm trạng để nói chuyện, nhiều người trong số họ phải bỏ lại các thành viên gia đình.
Tôi thực sự không có thời gian để suy ngẫm khi ở Vũ Hán, vì tôi đang làm việc. Nhưng bây giờ tôi có và một trong những điều khắc sâu trong tâm trí tôi là tinh thần chiến đấu của người dân Vũ Hán. Đối mặt với thử thách khó khăn này, nhiều người trong số họ quyết định tiếp tục sống cuộc sống của mình.
Hector Retamal, phóng viên ảnh
Tôi đã từng đưa tin về rất nhiều sự kiện dạng này trước đây. Vào năm 2010, tôi đang ở Haiti khi một trận dịch tả đã giết chết hơn 9.000 người. Ở Chile, tôi đã sống ba tháng trong một căn lều trên sa mạc khi đưa tin về 33 người thợ mỏ bị mắc kẹt dưới lòng đất.
Một trong những điều khiến tôi ấn tượng nhất là người dân địa phương luôn rất háo hức để kể câu chuyện của họ. Họ sẽ chủ động tìm gặp bạn và bắt đầu chia sẻ. Điều này dường như không thường xảy ra ở Trung Quốc. Có lần họ đã đưa chúng tôi vào bệnh viện để cho chúng tôi thấy các bệnh nhân phải chờ đợi như thế nào để được kiểm tra. Có nhiều người đã rất sợ hãi.
Trên chuyến bay đưa các công dân Pháp từ Vũ Hán trở về nước. Ảnh: AFP.
Với tư cách là một đội, các bạn có thể nói rằng chúng tôi vừa được đổi nhà tù. Ở Vũ Hán, chúng tôi sống trong một thành phố khép kín, nơi chúng tôi không thể rời đi và phải kiểm tra thân nhiệt thường xuyên.
Giờ đây, chúng tôi ở tại một khu nghỉ dưỡng ở bờ biển Địa Trung Hải, được canh giữ bởi cảnh sát. Chúng tôi vẫn không thể rời khỏi đây, và vẫn phải kiểm tra thân nhiệt hàng ngày. May mắn là tới nay vẫn ổn.
Khi bạn đưa tin về những sự kiện như thế này, bạn sẽ không bao giờ quên được. Tất cả những thứ này đều gây sốc, theo một cách nào đó. Nhưng tôi cần phải khỏe mạnh để tiếp tục công việc.
Người đàn ông òa khóc tiễn vợ đến Vũ Hán hỗ trợ đối phó virus corona
Vừa tiễn vợ làm tại bệnh viện Huaihe lên xe đến Vũ Hán để hỗ trợ khống chế dịch bệnh, người đàn ông liền bật khóc nức nở.
Theo news.zing.vn
Cuộc sống của người Mỹ trở về từ Vũ Hán bị cách ly ở căn cứ quân sự
Jarred Evans, một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp vừa trở về từ Vũ Hán - tâm dịch Coronavirus và đang bị cách ly ở căn cứ quân sự California chia sẻ rằng: "Khi bạn đối mặt với sự sống và cái chết, đó là một cuộc chơi hoàn toàn khác".
Máy bay đưa người Mỹ từ Vũ Hán về căn cứ không quân ở California
Evans, 27 tuổi, là một trong 195 người Mỹ được di tản khỏi thành phố Vũ Hán trên một chuyến bay do chính phủ Mỹ sắp xếp. Máy bay chở những người Mỹ di tản khỏi Vũ Hán đã bay đến căn cứ không quân ở Nam California để các nhà chức trách xác nhận họ không nhiễm virus Corona đến nay đã khiến hàng ngàn người mắc bệnh và giết chết hơn 200 người.
Sau khi tới căn cứ không quân ở Nam California hôm 29/1, Evans và những người Mỹ di tản khỏi Vũ Hán khác, bao gồm trẻ em từ khoảng 1 tuổi đến 13 tuổi được chỉ định xét nghiệm máu, kiểm tra cũng như vệ sinh mũi, họng và miệng.
"Một vài kết quả kiểm tra sẽ không thể lấy được trong vòng một tuần", Evans nói. Và điều đó có nghĩa là anh cùng những người khác sẽ phải tiếp tục ở lại căn cứ không quân này.
Dù môi trường xung quanh khá thoải mái, Evans và những người khác vẫn đang rất thận trọng trong việc hòa nhập với những người khác vì sợ lây nhiễm virus Corona.
"Tôi vẫn đeo mặt nạ và găng tay", anh nói trong một cuộc phỏng vấn qua điện thoại. "Chúng tôi vẫn chưa biết có ai nhiễm virus hay không. Tôi vẫn đang thực hiện các biện pháp phòng ngừa chính. Bạn không biết liệu bạn có khỏe mạnh hay không".
Evans còn cho biết thêm rằng, trẻ em rất thích thời tiết ở Nam California và các nhà chức trách ở căn cứ không quân cũng rất quan tâm tới chúng khi cung cấp cho các em đồ chơi, xe đạp, bóng đá để các em vui chơi.
"Khi trời tối, mọi người nhận thức ăn và quay trở về phòng của họ", Evans tiết lộ và cho biết thêm anh sẽ ở lại căn cứ cho đến khi các xét nghiệm cho thấy anh không nhiễm virus Corona.
Hiện chưa có ai trong số những người Mỹ ở căn cứ không quân nói trên có các triệu chứng nhiễm virus Corona nhưng các triệu chứng có thể bộc phát sau 14 ngày nhiễm virus.
Một người Mỹ cố trốn khỏi căn cứ không quân tối 29/1 nhưng bị phát hiện đã bị cách ly trong 2 tuần. Người này sẽ chỉ được tự do nếu không nhiễm virus sau khi có kết quả kiểm tra y tế, ông Jose Arballo Jr., người phát ngôn của cơ quan y tế cộng đồng của Nam California cho biết.
Theo danviet.vn
Họ đã chết cho hàng triệu người được cứu sống! Đã có gần 200 người chết, gần một vạn người mắc bệnh. Nhiều nhà máy, công xưởng phải đóng cửa. Một số nơi người dân rào làng chống dịch "nội bất xuất, ngoại bất nhập". Hàng triệu người đã chạy trốn khỏi "thành phố chết chóc" này. (Bác sĩ Tào Hiểu Anh tại Trung tâm điều trị) Những ngày này, cả thế giới...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Quan chức Nga cảnh báo Ukraine không khiêu khích vào Ngày Chiến thắng 9/5

Xung quanh việc Mỹ đưa ra quyết định then chốt tăng cường sức mạnh không quân Ukraine - Kỳ cuối

Bầu cử Australia: Thủ tướng Anthony Albanese phát biểu mừng chiến thắng

Tại sao Trung Quốc có thể thắng trong cuộc chiến thương mại với Mỹ thời Trump?

Xung quanh việc Mỹ đưa ra quyết định then chốt tăng cường sức mạnh không quân Ukraine - Kỳ 1

Phó Tổng thống Mỹ nhận định về thời điểm kết thúc xung đột giữa Nga và Ukraine

Hàng loạt chính sách nhập cư của Tổng thống Trump bị tòa án Mỹ bác bỏ

Iran tái khẳng định quyền sở hữu chu trình nhiên liệu hạt nhân đầy đủ

OPEC+ nhất trí tăng sản lượng dầu trong tháng 6

Thủ tướng Yemen từ chức

Hamas đề xuất ngừng bắn 5 năm tại Gaza

Ấn Độ cấm nhập khẩu hàng hóa từ Pakistan
Có thể bạn quan tâm

Loài cây kỳ lạ có khả năng 'gọi sét' để tiêu diệt đối thủ cạnh tranh
Lạ vui
19:30:46 04/05/2025
Quán ở Nha Trang bị tố "chặt chém", bán cá bò hòm 3,5 triệu đồng/kg: Chủ quán nói phải trích 30% "hoa hồng"
Netizen
19:25:07 04/05/2025
Nhẹ nhàng mà cuốn hút, túi cói chiếm sóng thời trang hè 2025
Thời trang
19:12:55 04/05/2025
Cảnh giác vấn đề sức khỏe khi bạn ngáp quá nhiều
Sức khỏe
18:46:30 04/05/2025
Dương Tư Kỳ: Bỏ tình đầu theo đại gia, 2 lần làm mẹ đơn thân, giờ nhận không ra
Sao châu á
18:20:28 04/05/2025
Tử vi hằng ngày - Xem tử vi vui 12 con giáp ngày 4.5.2025
Trắc nghiệm
16:26:01 04/05/2025
Phương Mỹ Chi thi Em Xinh, RHYDER liền bị "réo", lộ quan hệ hậu The Voice Kids
Sao việt
16:22:46 04/05/2025
Sếp lớn Microsoft bất ngờ 'thú nhận' Windows 11 không tốt bằng Mac
Thế giới số
16:20:05 04/05/2025
Đàn voi rừng đi trên đường ven hồ Trị An: 1 voi con lọt giếng chết
Tin nổi bật
16:12:43 04/05/2025
NSND Mỹ Uyên: 50 tuổi chưa kết hôn, vẫn run khi làm việc với Victor Vũ
Hậu trường phim
16:04:59 04/05/2025