Anh còn thương em không?
Nếu một ngày anh bớt thương em một chút, hãy nói với em anh nhé? Đừng giữ im lặng, bởi nó sẽ làm cả hai trầm mặc với nhau. Nếu một ngày anh bớt thương em thêm một chút nữa, hãy nói với em anh nhé? Hãy để em có thời gian chuẩn bị thật kỹ lưỡng, để em biết mình phải làm gì, tiếp tục níu kéo hay buông bỏ.
Lá thư: Anh còn thương em không? (Lê Thị Quỳnh Anh)
Đêm lại về, giữa cái yên tĩnh đến đáng sợ của bóng tối, em trầm mặc, cô đơn và không thể nào ngăn được dòng nước mắt. Ôm vào lòng bao nhiêu suy nghĩ, bao nhiêu thất vọng và tủi thân, một mình em ngồi đó mặc cho thời gian trôi, mặc cho hàng mi ướt, cố chấp đợi, đợi một người là anh…
Rất muốn rất muốn hỏi anh một câu rằng: “Anh có còn thương em không?” Nhưng rồi chẳng đủ can đảm bởi sợ câu trả lời sẽ khiến em tổn thương. Cố tỉnh táo để mở lời nhưng sao lại khiến em đau lòng đến thế.
Còn đâu những cử chỉ ân cần quan tâm hồi mới yêu?
Còn đâu những phút giây mặn nồng quấn quýt nhau không rời…
Anh cứ như ngọn gió, mỗi ngày mỗi ngày càng xa vời khỏi vòng tay em. Anh sẽ không biết những lần em chờ đợi trong vô vọng. Chỉ đơn giản một tin nhắn, một cuộc gọi từ anh nhưng sao em cần chúng nhiều đến thế. Liệu chăng anh đến với em trên danh nghĩa người yêu như một bến đỗ để anh có nơi tìm về. Anh vô tâm bỏ mặc em với cô đơn, lạnh lùng bỏ rơi em với những thương tổn. Em là con gái, dù có tỏ ra mình mạnh mẽ đến đâu bản chất cũng là yếu đuối, em thương anh, em cần anh và muốn anh quan tâm, che chở. Yêu anh, em đau lòng là thế nhưng lại chẳng thể nào buông bỏ được.
Nếu một ngày anh bớt thương em một chút, hãy nói với em anh nhé? Đừng giữ im lặng, bởi nó sẽ làm cả hai trầm mặc với nhau.
Nếu một ngày anh bớt thương em thêm một chút nữa, hãy nói với em anh nhé? Hãy để em có thời gian chuẩn bị thật kỹ lưỡng, để em biết mình phải làm gì, tiếp tục níu kéo hay buông bỏ.
Nếu một ngày anh hết thương em rồi, đừng im lặng mà hãy ra. Em sẽ chủ động rời đi, giữ cho mình chút tự tôn cuối cùng, anh nhé!
Em đã từng đọc được rằng: “Một vĩ nhân đã từng nói “Đời vốn không buộc mình vào qui tắc nào cả. Đơn giản chỉ là bản năng và sự dũng cảm”.
Chưa bước vào cuộc sống của nhau không có nghĩa là sẽ không bước vào.
Ai biết được vận tốc để có thể yêu một người là bao nhiêu cm một giây?
Và ai biết được, cần bao lâu để có thể hết yêu một người!
Chỉ là hãy cứ bước đi, cho đến khi bản thân thấy mình nên dừng lại.
Just going!” (*)
Anh à, sự chờ đợi và những hy vọng do chính em huyễn hoặc khiến em phân vân, do dự. Thế nên nếu hết thương em, hãy để em thoát khỏi những ảo tưởng, những mộng mơ về tình yêu, anh nhé!
Truyện ngắn: Dù thế nào anh vẫn thương em (Hạ)
- Em bận rồi!
Và em tắt máy. Đây là lần thứ năm tôi nghe câu này, và cũng đã năm ngày rồi tôi chưa gặp được em. Tôi không biết chúng tôi xa nhau đến thế từ bao giờ, một cuộc gặp cũng trở nên khó khăn. Tôi vò đầu. Tôi biết em không bận mà, vậy lí do gì khiến em không muốn gặp tôi cơ chứ? Tôi nhếch môi cười, lại nhớ em!
Tôi dong xe chạy dần ra khỏi thành phố, tôi cần phải bình tĩnh lại trước khi phát điên lên vì cái mớ suy nghĩ tự tôi suy diễn. Tôi muốn mình nghiêm túc nghĩ về em, về mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi và em đã từng cùng nhau chạy xe ra khỏi thành phố, chúng tôi không có một điểm dừng cụ thể nào. Tôi cứ lái xe và em thích chỗ nào chúng tôi sẽ dừng lại ở đó. Đôi khi chúng tôi rong ruổi suốt trăm cây số và trở về vào sáng hôm sau, chúng tôi im lặng đi cùng nhau suốt cả đêm dài. Mỗi lúc như thế bình yên biết bao nhiêu!
Tôi quen em từ bao giờ nhỉ?
Tôi quen em từ hai tháng trước, tại một quán café nhỏ nhắn, khiêm tốn nằm ở cuối con phố gần nhà tôi. Tôi vẫn thường đến đó vào chiều thứ bảy, ngồi đó thật lâu và viết vớ vẩn vào cuốn sổ nhỏ của quán. Tôi nhớ tôi từng viết vào đó một câu:
“Ngôi sao dù đẹp đến mấy cũng chỉ là những kẻ cô độc đáng thương.”
Và một tuần sau khi tôi trở lại, trên trang giấy xuất hiện một dòng chữ tròn trịa, ngăn nắp.
“Ngôi sao càng cô độc thì càng sáng”. Bên dưới viết cách điệu một chữ “Ly”.
Sáng à? Không, tôi không nghĩ tôi có cái gì sáng sủa. Cuộc sống gia đình tôi không hạnh phúc, bố mẹ tôi đã li thân từ mấy năm nay, công việc hiện tại vốn dĩ không phải đam mê của tôi và bạn bè của tôi thì ít đến thảm hại. Tôi để lại cho em một dòng, và cứ thế tôi chăm chỉ đến quán café quen ấy chỉ để đọc mấy chữ của một người con gái mà tôi không quen biết. Em chưa bao giờ hỏi tôi là ai, chưa từng hỏi tôi có chuyện gì buồn, chưa hỏi ngụ ý đằng sau những lời lẽ chán đời của tôi. Em chỉ đơn thuần thổi vào cuộc sống của tôi chút lạc quan bé nhỏ. Tôi ngày ấy cứ tưởng tượng về em, một cô gái nhỏ nhắn, đôi mắt lanh lợi và vẻ mặt ngây thơ non trẻ nhìn cuộc đời bằng vẻ thánh thiện. Và biết đâu em chỉ là một học sinh hay sinh viên gì đó. Nhưng tôi chưa từng nghĩ đến việc gặp em, có những mối quan hệ chỉ nên dừng ở mức đó thôi.
Một ngày mưa, tâm trạng tệ thật tệ. Tôi tìm đến quán quen, vị trí quen thuộc của tôi đã có một cô gái ngồi đó, tự nhiên cảm thấy bản thân tôi giống như thứ bị cuộc sống này chối bỏ. Đắn đo một lúc tôi quyết định nhờ cô gái kia nhường chỗ. Lúc tôi chuẩn bị lên tiếng thì chợt phát hiện ra cuốn sổ mà cô ấy đang viết. Tôi vô thức gọi một tiếng “Ly?”. Em ngẩng mặt lên nhìn tôi, mọi thứ tôi đã mường tượng về em đều chẳng liên quan gì đến em cả. Em trông giống như một người từng trải qua ngàn giông tố, đôi mắt buồn sâu thẳm mang một vẻ bất cần mà điềm nhiên, như thể mọi sóng gió với em bây giờ chẳng có gì đáng nói vì em đã trải qua hết thảy khổ đau. Tôi và em quen nhau như thế.
Đúng rồi, quán café ấy! Tôi quay xe trở lại thành phố, quán café cũ vẫn thế, bàn quen của tôi vẫn còn trống. Quán vắng khách, chỉ có tiếng nhạc buồn quẩn quanh và ánh đèn vàng nhàn nhạt. Tôi lục tìm cuốn sổ, những dòng chữ cũ vẫn nguyên, không có thêm một lời nhắn nào từ em. Lòng tôi hụt hẫng đến khó tả, tôi ngồi thêm một lúc rồi rời đi, để lại trên trang giấy hai từ “Nhớ em…”
Tôi không thể gặp em suốt một tháng dài. Cuộc sống của tôi chợt trở về như trước, chán ngắt và tẻ nhạt. Hình như ngoài em ra tôi không còn niềm vui nào khác nữa cả. Thế mà tôi lại chẳng biết gì về em thêm nữa. Tôi chỉ biết em tên Ly và nơi em thuê trọ. Hôm tôi đến đó để tìm em, họ nói em đã chuyển đi. Tôi có trở lại quán đôi lần nhưng vẫn không gặp lại em. Vậy là mối quan hệ này kết thúc bất ngờ hệt như cách nó đến, mà tôi thì… không muốn như thế.
Tôi trở lại quán vào một ngày đầu đông. Lúc đặt chân vào quán, tôi đưa mắt về chỗ quen trước, tôi luôn mường tượng ra có một bóng dáng trầm mặc, điềm nhiên đến bất cần ngồi ở đó. Đã lâu đến thế tôi không gặp được em, chẳng biết em có còn nhớ tôi nữa hay không. Tôi không ngờ được rằng có ngày tôi lại mong chờ được gặp một người con gái đến mức ấy. Cảm giác chông chênh những nỗi nhớ… Tôi cầm cuốn sổ, nét chữ tròn trịa ngay ngắn hiện ra trước mắt, trái tim như bị ai bóp nghẹt…
“Nhớ anh chính là cảm xúc an yên, kì diệu nhất mà em từng trải qua trong cuộc đời nhiều cay nghiệt này.
Nhớ anh, cảm xúc xa xỉ ấy đã tồn tại trong cái thân xác nhớp nhúa này.
Nhớ anh, cảm xúc khiến em một lần có thể nghĩ em vẫn còn là một con người, chẳng phải là thứ vật bị cuộc đời xa lánh.
Nhưng mà chỉ đến thế thôi.
Cảm ơn anh vì những điều tốt đẹp đã qua, anh xứng đáng có được nhiều hơn là thân xác mục ruỗng của một gái điếm. Em từng khuyên anh hãy từ bỏ công việc hiện tại và theo đuổi điều anh đam mê, em từng khuyên anh hãy nói với bố mẹ anh rằng nếu không còn yêu thương nữa thì li hôn, em từng khuyên anh rằng cuộc đời này có bao nhiêu mà ủ dột buồn rầu. Vậy mà em không khuyên nổi bản thân mình lơ đi những lời lẽ xã hội để đến bên anh. Có những ngày em sợ lắm phải gặp anh, mỗi lần gặp anh em lại thấy mình thật đáng khinh bỉ, mặc dù từ trước đến nay chẳng có ai coi em là thứ gì đó đáng được tôn trọng, chỉ có anh! Thật đạo đức giả, gái điếm, kẻ phá hoại hạnh phúc của biết bao gia đình, có quyền gì để lên tiếng về hạnh phúc, có quyền gì để hưởng hạnh phúc? Nhớ anh, cảm xúc ấy khiến em cảm nhận được cuộc sống, cảm ơn!”
Tôi ra về, xé trang giấy ấy cho vào túi áo khoác. Tôi không hình dung nổi tâm trạng tôi nữa… Gái điếm. Em mang vẻ bất cần, điềm nhiên và mạnh mẽ đến mức ấy vì em đã quen với tất cả cái nhìn kì thị từ thiên hạ. Em đã chịu đủ loại đau đớn nên trông em chẳng còn bận tâm gì đến chút giông tố của cuộc đời ngoài kia nữa. Em tôi, cô gái thích rong ruổi cùng tôi suốt đêm dài trên những cung đường xa lạ, cô gái cho tôi sự lạc quan… Em là gái điếm! Nhưng hơn hết, em là người tôi thương nhớ.
“Bao nhiêu khó khăn em hãy chia sẻ cùng anh. Mình cứ hãy bên nhau bình yên như trước. Anh chờ em, cô gái khuyên anh hãy sống thật vui vẻ”.
Sau tất cả, tôi cần có em.
Thơ: Mình thương nhau thật nhiều hôm nay (cobehaybuon)
Biết nói gì với đêm
Khi bình yên chẳng về theo bóng tối
Khi ngoài kia gió mưa buồn vời vợi
Và lòng em bão nổi muôn trùng
Biết nói gì với người thương?
Khi ngữ ngôn bỗng tầm thường, vô nghĩa
Khi mình cách xa nhau đến thế
Nên ánh mắt chẳng thể nói thay lời.
Em chợt buồn như lá hiên rơi
Mới hôm qua xanh ngời sắc thắm
Mà nay đã buông mình, tịch lặng
mặc nước cuốn trôi, dông tố dập vùi.
Và kiếp sống vốn dĩ cũng vầy thôi
Cũng mong manh như lá
Em chỉ ước đời không gieo nghiệt ngã
Chưa xanh đến kiệt cùng, vội vã tàn phai
Mình thương nhau thật nhiều hôm nay
Quẳng hết sầu lo người yêu dấu hỡi
Ngoài kia gió mưa chẳng ngừng và lòng em muôn trùng bão nổi
Đêm dài đằng đẵng nhung nhớ vô ngần
Người yêu ơi!
Theo blogradio.vn
Thì ra, em họ anh chính là vợ mới của chồng cũ tôi
Nhin ho hanh phuc như vây, tôi len chay vao nha. Lúc đó tôi cư nghi mai vê nhưng ngay thang cu. Co phai do tôi qua đam mê chuyên kim tiên ma lam mât tô âm gia đinh không?
Hiên giơ tôi la môt phụ nữ độc thân. Trươc đây, tôi cung tưng co môt gia đinh hanh phuc. Ngươi chồng cũ cua tôi la công nhân cua nha may nhiêt điên. Tôi la nhân viên văn phong. Vi muôn thăng chưc sơm nên tôi gac chuyên sinh đe lai môt bên. Công vơi ôm đôm qua nhiêu viêc nên tôi thương xuyên đi sơm vê muôn.
Ban đâu, chung tôi co it thơi gian gân gui nhau. Lâu ngay, nhưng cuôc cai va xay ra nhiêu hơn. Gia đinh nha chông ơ quê cung phan đôi gay găt viêc tôi lân lưa chuyên sinh đe. Vi ap lưc lơn va mâu thuân không thê giai quyêt, chung tôi đa li di.
Chung tôi chưa co con vơi nhau nên viêc giai quyêt cac thu tuc kha nhanh chong. Tôi ơ tai môt căn hô do tôi tư mua. Anh ơ lai căn nha nho cua chung tôi khi trươc. Thơi gian đâu, tôi lâm vao khung hoang tinh thân. Tuy nhiên, chung tôi vân thinh thoang liên lac, hoi han vê cuôc sông cua nhau.
Tuy nhiên, chi nưa năm không tro chuyên, anh đa co vơ mơi. Tôi không tin vao sư thât nay cho đên khi thiêp cươi cua chông cu đươc gưi đên nha tôi. Thơi gian va đia điêm ro rang khiên tôi không thê tư lưa dôi minh. Tôi chi gưi phong bi chuc mưng chư không đên lê cươi.
Giam đôc công ty tôi la môt ngươi tai gioi nhưng lơn tuôi. (Anh minh hoa)
Tôi lăn xa vao công viêc đê quên đi tât ca. Do co thanh tich cao trong công viêc, lai thương xuyên tim đươc hơp đông lơn cho công ty, tôi đươc cât nhăc lên vi tri thư ky giam đôc. Giam đôc công ty tôi la môt ngươi tai gioi nhưng lơn tuôi. Vi mai chăm lo sư nghiêp ma anh ây vân chưa lâp gia đinh.
Do chung tôi lam viêc chung nên co nhiêu thơi gian gân gui nhau. Môt hôm, anh mơi tôi đi ăn tôi. Tôi chi nghi đông nghiêp thân thiêt nên vui ve nhân lơi. Nao ngơ, sau tôi đo, anh thương xuyên hoi thăm tôi. Ơ công ty, chung tôi nghiêm tuc lam viêc. Tôi đên, anh lai ân cân quan tâm tôi qua môi tin nhăn, cuôc goi.
Tôi chưa thưc sư săn sang cho môt môi quan hê mơi. Vi thê, tôi thương xuyên ne tranh anh. Co le anh hiêu suy nghi cua tôi nên đa không it lân đông viên. Thâm chi, chi cân tôi đông y lây anh, nhưng chuyên dư luân noi ra noi vao thi anh đêu không quan tâm.
Co lân, anh tâm sư vơi tôi, cô em ho cua anh cung đa lây môt ngươi đan ông tưng ly hôn. Tuy ho không giau co nhưng sông rât hanh phuc. Huông gi, tôi va anh đêu co tiên tai, sư nghiêp. Đên giơ không co li do đê tôi tư chôi anh nưa.
Nhân ngay sinh nhật cua me anh, anh nhât đinh mơi tôi đên ra măt ca nha. Ca nha anh rât quy mên tôi, khen tôi đa tai gioi lai con đam đang. Em gai ho cua anh đên muôn, rôi rit xin lôi ca nha. Hôm nay, chông cô ây không đên đươc vi bân công viêc.
Tôi bôi rôi suyt nga, vôi vin tay vao cưa. (Anh minh hoa)
Chung tôi vui ve ăn uông va tro chuyên. Cô em gai ho cua anh co ve it noi, chi liên tuc nhin đông hô. Khi moi ngươi hoi, cô ây noi sơ chông đên đon ma mai ăn không biêt.
Khi tiêc tan, cô ây phu tôi don dep. Đung luc ây, chông cô ây qua đon. Tôi va bạn trai tiên cô ây ra cưa. Nao ngơ, ngươi đan ông đôi mu bao hiêm cho cô ây chinh la chông cu cua tôi. Tôi bôi rôi suyt nga, vôi vin tay vao cưa. Dang ngươi, anh măt ây, đich thi tôi không thê nhâm lân. Thi ra, em ho anh chinh la vơ mơi cua chông cu tôi.
Nhin ho hanh phuc như vây, tôi len chay vao nha. Lúc đó tôi cư nghi mai vê nhưng ngay thang cu. Co phai do tôi qua đam mê chuyên kim tiên ma lam mât tô âm gia đinh không?
Tôi viên li do không đươc khoe rôi xin phep gia đinh anh vê trươc. Anh ngo y muôn đưa tôi vê nhưng tôi lang đi. Tôi cam thây kho xư nêu anh biêt đươc em rê cua anh chinh la chông cu cua tôi. Giơ đây, bao nhiêu thư rôi bơi quân lây tâm tri khiên tôi chăng thê yên long. Không biêt giam đôc co thông cam cho tôi nêu biêt đươc sư thât nay không moi ngươi ơi?
Theo Giang Nguyễn / Thời Đại
Sống với người đàn ông vũ phu, vì sao chị cứ cam chịu Còn gì đau đớn hơn ,khi gọi người mình yêu thương, đầu gối tay ấp là "mày", là "súc vật". Nhưng khi người đàn ông ấy đánh chị, họ cũng không coi chị là người nữa rồi! Tôi nghe tiếng chị nức nở trong nước mắt mặt chát môi. Chị khóc không còn là những dòng nước mắt chảy xuôi chảy ngược nữa...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Lòng dạ rối bời, chàng trai định 'đánh bài chuồn' với cô gái đã yêu 5 năm vì lý do này

Con trai yêu say đắm người phụ nữ lớn hơn 15 tuổi, tôi sốc nặng tranh cãi đến nhập viện

Chia tài sản cho con rồi thành kẻ ăn bám, cha mẹ già tự đưa mình vào tuyệt cảnh

Xem phim "Sex Education" rồi nhìn tờ giấy xét nghiệm ADN đặt trên bàn, tôi căm phẫn đập vỡ ảnh cưới rồi bỏ đi, mặc kệ chồng níu kéo

Xem phim "Sex Education", tôi bàng hoàng nhận ra lý do con trai thường ngất xỉu trước mỗi kỳ thi: Chính điều này đã biến con thành KẺ DỐI TRÁ

Bố chồng xoi mói con dâu từng việc lông gà vỏ tỏi, thậm chí còn đếm tôi ăn nửa bát cơm mà gắp tận 4 miếng thịt

Thấy tôi phải trực không phục vụ được cả nhà, bố chồng tôi nổi giận đùng đùng, gọi điện mắng sếp tôi xối xả, còn "rủa" cho công ty phá sản

Con dâu thường xuyên "bật" bố chồng tanh tách nhưng khi ông bị bệnh lại quyết định làm một việc khiến ai cũng phải bất ngờ

Ngày kết hôn, dượng cho tôi 50 triệu làm của hồi môn, hai năm sau tôi nhận được một khoản tiền và vô cùng sửng sốt khi kiểm tra số dư tài khoản

Gặp được người trong mộng, cô gái sốc nặng khi bị lừa cả tình lẫn tiền ở tuổi 30

Cuộc điện thoại của mẹ đẻ trong kỳ nghỉ lễ khiến tôi cắn chặt môi không dám bật khóc

Tôi suy sụp trước cảnh tượng của chồng trong chuyến du lịch hâm nóng tình cảm kỳ nghỉ lễ
Có thể bạn quan tâm

Hoa hậu Thanh Thuỷ: "Tôi không phải là người bất chấp mọi thứ để đạt được mục đích"
Sao việt
15:14:36 06/05/2025
Vụ Diễm My mất tích 5 năm sau khi đến Tịnh thất Bồng Lai: Bố mẹ lo con gái bị giấu đi
Netizen
15:14:24 06/05/2025
Cục điều tra VKSND tối cao đến tận nhà làm việc với mẹ nữ sinh ở Vĩnh Long
Tin nổi bật
15:12:32 06/05/2025
"Đánh sập" sàn giao dịch ngoại hối ảo Verbo Capital lừa đảo 300 tỷ đồng
Pháp luật
15:04:51 06/05/2025
Drama lớn nhất Baeksang 2025: 1 mỹ nhân khiến 10 triệu người phẫn nộ "giải thưởng này không công bằng"
Hậu trường phim
15:01:58 06/05/2025
Công cụ chuyển đổi giọng nói hơn 50 ngôn ngữ của Google, có tiếng Việt
Thế giới số
14:53:38 06/05/2025
Pakistan liên tục thử tên lửa giữa lúc căng thẳng với Ấn Độ
Thế giới
14:48:24 06/05/2025
Tạ Đình Phong - Vương Phi ra quyết định sốc, giành lại con từ tay Trương Bá Chi?
Sao châu á
14:35:36 06/05/2025
Người yêu cũ Pháo: "Tôi đã ổn hơn và có bạn gái rất xinh"
Nhạc việt
14:28:30 06/05/2025
Nam nghệ sĩ Hàn Quốc bị truyền thông quốc tế la ó, thờ ơ tại Met Gala 2025 là ai?
Nhạc quốc tế
14:24:42 06/05/2025