Anh hãy quên đi chuyện tình mình
Em cũng đã tha thứ cho anh tất cả, mọi tổn thương tinh thần anh mang đến ngày xưa…
Kí ức ngày nào tưởng chừng đã ngủ yên êm đềm theo năm tháng, bỗng dưng hôm nay trở về, khiến nỗi đau buồn như mũi dao bén sắc cứa vào vết thương cũ trong em buốt nhói, tái tê. Tại sao anh không để kí ức đó mãi chìm vào quên lãng, chôn sâu vào quá khứ, xóa nhòa cho hết theo dấu vết thời gian,anh nhắc lại để làm gì?
Ngày ấy anh là chàng trai hào hoa phong nhã, thành đạt, nhà giàu bao cô gái ước ao. Còn em một cô gái quê giản dị bình thường như bao cô gái khác. Em sinh ra trong một gia đình bố là cán bộ hưu trí, mẹ làm ruộng. Em đã phải phụ giúp cha mẹ rất nhiều công việc sau buổi học. Tuy cuộc sống khá vất vả, nhưng cha mẹ vẫn nuôi em ăn học đàng hoàng. Em tự hào vì được sinh ra trong gia đình đó. Em hạnh phúc khi có cha mẹ, anh chị em đùm bọc yêu thương.
Rồi một ngày anh đến với em, mọi việc như một giấc chiêm bao, bởi chưa bao giờ em nghĩ mình sẽ yêu thích một người hào hoa, sang chảnh như anh. Nhưng rồi em đã bị anh chinh phục bằng những lời ngọt ngào, sự quan tâm chân thành, thẳng thắn. Anh cuốn em ra khỏi vỏ bọc yêu thương của gia đình, thay vào đó mọi thứ với em dường như chỉ có anh thôi. Mọi suy nghĩ, cảm xúc của em là anh. Anh là hơi thở, là bầu trời của em khi đó. Trong mắt anh, em cũng đọc được niềm vui, niềm hạnh phúc vô bờ…
Em mong rằng nơi ấy anh hãy an yên, vui vẻ với con đường anh chọn (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi tất cả cũng chỉ là một giấc chiêm bao anh nhỉ. Lòng sông sâu, lòng biển rộng nhưng sao sâu rộng hơn lòng người toan tính phải không anh? Anh đã xa rời em không một lời từ biệt, bỏ lại sau lưng câu ước hẹn sẽ nắm tay em đi suốt cuộc đời. Anh vội vã bước đi bỏ quên lời hứa sẽ mang lại cho em hạnh phúc, mang lại cho em tất cả mọi ước mơ mà em hằng khao khát. Anh nhẹ nhàng quay bước, dễ dàng chỉ như một bàn tay lật ngược vậy thôi. Còn em đau đớn, khổ sở, tủi hờn, cay đắng, xót xa biết là nhường nào trong thời gian ấy, anh có bao giờ hiểu nổi được không? Anh đã xóa nhòa tất cả mọi thứ tươi đẹp trong cuộc sống em. Anh đã cướp đi niềm lạc quan trong sáng, niềm tin đầu đời thơ ngây thánh thiện trước cuộc đời này. Em đã dại khờ đặt trọn niềm tin nơi anh như thế đó.
Dù anh đối xử với em không công bằng, anh không dám đối diện cùng em mọi thứ; anh ra đi mà không một chút hối tiếc, băn khoăn, không lo lắng, quan tâm, thương xót… Nhưng sau tất cả những gì anh mang lại, sau cú sốc tình yêu đó em vẫn cố gắng vươn lên để mình không gục ngã, vẫn cố gắng bước đi trên con đường chông gai, gian khổ của mình một cách hiên ngang. Gia đình em không hề thất bại như anh nói. Anh tỉnh lại đi anh. Cuộc sống em cũng không hề thất bại. Có chăng em chỉ thất bại bởi tình yêu đầy gian dối của anh thôi.
Video đang HOT
Không có anh hoa hồng vẫn nở. Không có anh, em vẫn sống bình an, vui vẻ. Không có anh, em vẫn có bờ vai đủ vững chãi để tựa vào mỗi khi mệt mỏi. Em vẫn có những người yêu thương che trở, có mái ấm bình yên sau mỗi buổi đi về bên những người thân. Hãy tỉnh lại đi anh khi cuộc sống có rất nhiều thay đổi, mọi thứ vẫn phải tuân theo quĩ đạo thời gian không ngừng nghỉ. Anh hãy tự vấn mình xem cuộc sống anh có thực sự được như anh mong muốn? Tuy anh có tất cả, vợ trẻ, con ngoan, công danh sự nghiệp nhưng em tin trong cõi lòng anh chắc rất cô đơn, bởi vậy nên anh không thôi nhớ về em, nghĩ về em, nói về em theo những gì anh chủ quan tưởng tượng. Mình đã bao giờ gặp lại nhau đâu anh sau bao nhiêu năm tháng cách xa? Anh nhớ mong em làm gì, mơ tưởng em làm chi, khi ván đã đóng thuyền, chim sáo đã sang sông? Hãy quên em đi anh nhé. Em cũng đã tha thứ cho anh tất cả, mọi tổn thương tinh thần anh mang đến ngày xưa…
Em mong rằng nơi ấyanh hãy an yên, vui vẻ với con đường anh chọn. Em trở về là em của hiện tại, của hôm nay. Em sẽ cố quên anh ngày ấy, quên đi một giấc mơ buồn, quên đi kỉ niệm một quãng đời trẻ dại, thơ ngây nông nổi.
Theo VNE
Cách có bao lâu đâu mà tôi thành đứa mồ côi
Hằng đêm tôi vẫn nhớ má khóc ướt đầm mặt gối. Cách có bao lâu đâu mà tôi đã thành một đứa mồ côi...
Anh hai gọi điện nói: "Bây về rước má lên chơi với mấy đứa nhỏ vài bữa. Coi bộ bà già nhớ tụi nó rồi, cứ nhắc hoài". Tôi nhìn tờ lịch nhẩm tính rồi lắc đầu: "Anh nói má chờ vài tuần nữa, lúc này em bận lắm, lại sắp đi công tác nước ngoài, rước má lên sẽ không có ai chăm má".
Hình như anh hai tôi thở dài. Sau đó anh bảo tôi coi thu xếp về đón má lên chơi càng sớm càng tốt vì bây giờ má cũng yếu nhiều rồi, không biết còn đi được nữa hay không? Tôi nghe, thoáng băn khoăn nhưng rồi lại xua đi những ý nghĩ không hay. Má tôi năm nay mới hơn 70, vẫn còn đi đứng, nói năng nhanh nhẹn chớ có bệnh hoạn gì đâu. Thôi, đi công tác về sẽ rước má lên liền...
Tôi nói điều này với ông xã. Anh bảo: "Hay là về rước ngoại lên chơi vài bữa trước khi em đi công tác, chớ ngoại ít khi nào đòi lên như vậy. Em không nhớ hồi trước, lần nào mình cũng phải năn nỉ ngoại mới đi sao?". Ông xã tôi nói có lý nhưng anh đâu biết rõ công việc của tôi. Lúc cao điểm bù đầu từ sáng tới nửa đêm. Nếu đem mẹ lên mà bỏ mặc cho anh lo thì tôi không đành lòng. Nghĩ vậy mà tôi kiên quyết lắc đầu: "Chắc má nhớ mấy đứa nhỏ nên đòi vậy thôi...".
Mấy hôm sau tôi gọi điện về cho má. Tôi nói: "Mai con đi công tác rồi, khi nào về, con sẽ rước má lên chơi với tụi con nha". Tôi chỉ nói vậy rồi nghẹn ngào bởi tôi liên tưởng đến vẻ mặt thất vọng của má. "Ừ, lo công chuyện đi, lúc nào quỡn thì về, má để dành cho tụi bây mấy con vịt xiêm..."- má nói giọng rành rọt khiến tôi cũng yên tâm.
Ở nhà má cưng tôi nhất vì tôi là út. Có cái gì ngon má cũng để dành cho tôi. Hồi tôi mới lấy chồng, cứ vài hôm má lại lên thăm, tiếng là để xem tôi làm dâu ra sao nhưng mấy anh chị tôi nói là do má nhớ tôi, đêm nào cũng khóc, không ngủ được. Tôi đi đâu, làm gì má cũng hỏi, cũng lặn lội tới thăm.
Tới lúc tôi lên Sài Gòn, những ngày đầu cuộc sống còn khó khăn, chỗ ở chật chội, vậy mà má cũng bắt anh hai dẫn lên thăm mỗi tháng một lần. Anh hai cằn nhằn: "Nhà tụi nó chật chội, không có chỗ ngủ, má lên rồi ngủ đâu?". Vậy là má bắt anh hai đi thật sớm để về kịp trong ngày.
Sau này má bị ngã gãy chân nên yếu đi rất nhiều. Từ đó má không đòi đi nữa mà mỗi lần muốn má lên chơi, tôi phải về rước. Những lần tôi về rước má cứ thưa dần vì công việc cứ cuốn hút. Đôi khi tôi cũng giật mình nhưng rồi lại tự an ủi: "Má vẫn còn khỏe mà...".
Lần này cũng vậy. Tính ra đã hơn 4 tháng tôi không về thăm má. Lần nào định đi thì cũng vướng chuyện này, chuyện kia. Đến nỗi ông xã tôi bực mình: "Em xin nghỉ phép về thăm má đi; công việc thì làm cả đời chớ có phải ngày một, ngày hai đâu". Tôi cười trừ, lại hứa rồi lại quên.
Có lần anh thúc quá, tôi quạu: "Má em chớ có phải má anh đâu mà làm dữ vậy?". Anh nói: "Má em nên anh mới phải nhắc chớ má anh thì nói làm gì? Em không về thăm má, sau này hối không kịp". Tôi bảo anh nói bậy nhưng trong bụng rất vui vì đã sáng suốt lựa chọn cho má một thằng rể hết ý. Tôi nghĩ, có lẽ đó là một trong những việc tôi làm được trong bổn phận một đứa con để trả hiếu cho ba má...
Tôi vẫn xem mình là một đứa trẻ con trong tình yêu thương của má (Ảnh minh họa)
Đi công tác về, tôi lại lao vào làm báo cáo, triển khai tập huấn cho nhân viên, làm kế hoạch cho đợt chào bán sản phẩm mới của công ty. Tôi không quên lời hứa với má nên gọi điện về cho anh hai: "Anh hai nói với má vài bữa nữa xong việc em về. Em có mua nhân sâm cho má nhiều lắm nè".Ông anh của tôi cười: "Má trông em chớ có trông nhân sâm đâu, coi thu xếp về rước má lên chơi đi. Hổm rày bà già cứ xé lịch để tính coi em sắp về chưa".
Má vẫn khỏe, vẫn minh mẫn, biết coi lịch để tính ngày. Vậy là mừng rồi, từ từ thu xếp công việc rồi xin nghỉ phép về rước má lên chơi lâu lâu một chút. Tôi nghĩ vậy và thấy phấn chấn hẳn lên. Tôi lao vào công việc với mục tiêu sao cho sớm hoàn thành mọi thứ để được nghỉ ngơi, chăm sóc mẹ...
Nhưng công việc của tôi chưa xong thì anh hai gọi điện: "Má bị tai biến...". Tôi nghe hai tai lùng bùng. Buông điện thoại, tôi cúi gằm mặt không dám nhìn ông xã đang đứng ngay trước mặt. Anh nhẹ nhàng bào: "Má bệnh rồi phải không? Em chuẩn bị đồ đạc về đi, để anh xin phép cho".
Tôi chỉ kịp nhìn má lần cuối cùng trong phòng cấp cứu của bệnh viện. Ôm chầm lấy má, tôi thảng thốt gọi: "Má ơi, con về rồi nè...". Hai mi mắt má khẽ động đậy. Tôi mừng quýnh, nghĩ rằng má đã nghe tiếng tôi gọi mà tỉnh dậy sau mấy tiếng đồng hồ hôn mê sâu.
Nhưng tất cả chỉ có thế. Sau đó mặc cho tôi lay, tôi gọi, tôi kêu khóc, tôi năn nỉ, tôi dọa nạt... má vẫn nằm im. Cô bác sĩ trực phòng cấp cứu là người quen của gia đình kéo tôi ra để cấp cứu cho má. Tôi mơ hồ cảm thấy mọi người rầm rập chạy vô, chạy ra... Nhưng mọi nỗ lực đã không có kết quả. Tôi nghĩ má giận tôi nên không chịu trở về...
Tôi biết mình không có tư cách để khuyên nhủ ai điều gì về đạo làm con nhưng nếu ai đó còn có thời gian, còn có điều kiện thì hãy về thăm mẹ. Đúng như ông xã tôi nói, công danh, sự nghiệp, tiền tài chúng ta có cả đời để tìm kiếm nhưng mẹ già thì chỉ có thể ở với ta trong khoảng thời gian được tính từng ngày, từng giờ.
Giờ đây không còn có má bên cạnh để nhắc nhở tôi phải ăn, phải ngủ dù tôi đã là "một đứa trẻ lớn đầu". Giờ đây, tôi chỉ còn lại những hoài niệm về má trong những ngày tháng Bảy khi Vu Lan về. Giờ đây, tôi vẫn chưa tin mình là một đứa trẻ mồ côi. Vâng, tôi vẫn xem mình là một đứa trẻ con trong tình yêu thương của má.
Mới cách đây chưa bao lâu, má còn dặn dò, nhắn nhủ. Mới cách đây chưa bao lâu tôi còn hứa hẹn đủ điều để rồi lại thất hứa như bao nhiêu lần trước đây. Quà cho má tôi vẫn để trên bàn làm việc mỗi ngày để nhắc mình đừng bao giờ chậm trễ đối với những việc mà thời gian không cho phép quay về.
Giờ đây, hằng đêm tôi vẫn nhớ má khóc ướt đầm mặt gối. Cách có bao lâu đâu mà tôi đã thành một đứa mồ côi...
Theo VNE
Dụ bỏ thai không được, anh ném tiền vào mặt tôi Không ép tôi bỏ thai được, anh ném vào mặt tôi 2 tờ 500 ngàn, bảo tôi muốn làm gì thì làm. Sau khi tốt nghiệp THPT, tôi không thi đại học mà nhờ người quen xin cho làm công nhân ở TP. Bắc Ninh. Nhà tôi nghèo nên dù có đỗ đại học, tôi cũng không đủ khả năng chi trả tiền...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bố chồng quyết định chia tài sản nhưng trong di chúc xuất hiện tên một người lạ, biết lý do mà cả nhà xáo xào cả tuần nay

Bố đột quỵ để lại di chúc sang tên toàn bộ nhà cửa và sổ tiết kiệm 7 tỷ cho con gái út, còn tôi thì nhận được câu nói "con gái lớn đã tự lập nên không cần hỗ trợ"

Em chồng tự ý nghỉ việc vì cãi nhau với cấp trên nhưng mẹ chồng tôi lại đùng đùng đến công ty người ta làm loạn

Đang xem phim "Sex Education", bất ngờ tôi nhận được tin nhắn của bố, đọc xong mà tôi ôm mặt khóc nức nở vì ân hận

Sau khi chồng cũ mất, tôi đề nghị vợ mới của anh ấy rời khỏi ngôi nhà của tôi, nào ngờ cô ấy đưa ra lời gợi ý "béo bở"

7h tối đi làm về chưa có cơm ăn, chồng nổi giận đuổi khách ra khỏi quán, tiếng ho sặc sụa ở trong nhà khiến anh giật mình hoảng hốt

Bao năm làm dâu chăm mẹ chồng tận tình, đến phút cuối bà lại dặn con trai giấu tôi chuyện chia tài sản

Vừa thoát cửa tử trở về, những tưởng được chồng quan tâm, ai ngờ anh lại giáng cho tôi một đòn chí mạng

Vì cái điều hòa, đồng nghiệp bất hòa, mẹ chồng giận nàng dâu 3 ngày

Chiếc que thử thai và bí mật chồng tôi chôn giấu suốt 16 năm

Chị dâu bán bánh rán để có tiền nuôi con riêng của anh trai tôi sau khi anh qua đời

Mẹ mù chữ, bán cá ở chợ, nhưng dạy tôi những bài học vô giá
Có thể bạn quan tâm

Hà Giang và Hội An nằm trong những điểm đến đẹp nhất thế giới
Du lịch
11:41:53 18/05/2025
Top 4 chòm sao tài vận hanh thông, bốn bề thuận lợi ngày 19/5: Sự nghiệp thăng hoa, tình tiền viên mãn
Trắc nghiệm
11:37:41 18/05/2025
Hoa cúc thiếu cánh của G-Dragon có gì đặc biệt khiến giới trẻ phát sốt?
Phong cách sao
11:21:28 18/05/2025
Bruno Fernandes cân bằng kỷ lục của Ronaldo
Sao thể thao
11:18:19 18/05/2025
Hôn lễ "đậm mùi tiền" của chồng cũ Từ Hy Viên: Cô dâu hot girl dát vàng ròng lên người, nhận 24 tỷ tiền sính lễ
Sao châu á
11:18:15 18/05/2025
Nintendo Switch 2 dùng GPU mới nhưng hiệu năng chỉ ngang RTX 2050
Đồ 2-tek
11:17:18 18/05/2025
Android 16 bảo mật vượt trội với 8 tính năng đột phá
Thế giới số
11:15:11 18/05/2025
Hoà Minzy được tuyên dương, biểu diễn siêu hit 200 triệu views đầy tự hào
Nhạc việt
11:13:23 18/05/2025
Dòng người đổ về Lăng Bác từ sáng sớm: Cảnh tượng xúc động trước sinh nhật lần thứ 135 của Người
Netizen
11:11:18 18/05/2025
Đè vạch chờ đèn đỏ cũng bị phạt 20 triệu là quá nặng?
Tin nổi bật
11:07:38 18/05/2025