Anh là thanh xuân ngọt ngào nhưng chẳng thể là tương lai của tôi
Tất cả tương lai đang chờ tôi, tôi chẳng thể mãi lún chìm trong tình yêu từ một phía như thế này được.
Lần đầu cũng là lần cuối viết về anh, qua ngày mai anh chẳng hề tồn tại trong thế giới của tôi nữa, nhẹ nhàng như gió lướt qua thôi. Nói sao nhỉ, quên anh tôi mất khá nhiều thời gian, chật vật trong cả mớ cảm xúc, nhiều lúc tưởng chừng như không thể. Nhưng đời mà, có gì không làm được đâu, khó khăn mấy rồi cũng vượt qua thôi, tôi quên anh theo cách bi thương nhất có thể.
Anh là thanh xuân của tôi, là cả vùng trời học sinh mơ mộng. Tôi thích anh, thích nhiều lắm, chỉ cần nhắc đến anh tự giác môi đã nở. Hồi đó, cách đây cũng hơn 6 năm rồi, lần đầu nhìn thấy anh, trái tim tôi đã đập thổn thức.
Cứ như vậy, tôi biết anh qua vài người bạn. Thời đó, Yahoo nổi tiếng lắm, có được nick của anh tôi vui không thốt nên lời. Tôi chủ động nhắn tin cho anh, anh cũng biết tôi, niềm vui nhân lên gấp bội. Những cuộc trò chuyện cứ kéo dài không dứt, chắc cũng vì vậy mà tôi ôm ấp nhiều mộng tưởng về cuộc tình này.
Vì anh, tôi cố gắng thi vào cùng trường cấp 3 với anh, nhưng không làm được, chỉ được học trường kế bên. Thôi kệ, vậy cũng được rồi! Nhiều lần đi học, thấy anh đằng trước, tôi cứ lẽo đẽo đạp theo anh từ sau dù biết sắp muộn học rồi. Tôi yêu anh theo cách ngu ngốc nhất có thể. Cứ mơ tưởng như vậy, 3 năm cấp 3 trôi qua nhẹ nhàng, tình yêu của tôi cứ thế lớn dần lên.
Anh học giỏi, thi đại học điểm cao lắm, á khoa đấy. Anh được đi du học, anh nói điều đó với tôi, tôi vui lắm. Cứ nghĩ rằng, ở đâu đó trong anh cũng có hình bóng tôi. Ngày anh đi, anh có nhắn tin báo với tôi, nụ cười lại một lần nữa nở trên môi tôi. Chúc anh đi mạnh khỏe, học giỏi rồi sớm về, ngày anh về tôi sẽ nói hết lòng mình. Tôi đã dặn mình như vậy, coi đó như động lực vượt qua nỗi nhớ anh. Phần tôi, bắt đầu đến một thành phố khác học, cũng học Bách Khoa như anh nhưng nó cách nhau hơn 500km. Tôi ước một ngày sẽ cùng anh làm trong cùng một công ty, sớm tối đều nhìn thấy nhau. Tôi đã vẽ cho mình những ước mơ về tương lai, thật đẹp mà cũng xa xôi.
Lần đầu tiên anh về nước, anh đã báo cho tôi, tim tôi muốn nhảy ra ngoài. Sắp gặp được anh rồi! Nhưng vì chuyện học tập và một số lý do, tôi chẳng được gặp anh. Rồi anh lại đi, nhưng lần này anh không báo, im lặng như con người anh. Một thời gian sau, tôi biết anh đã có người yêu. Trái tim tôi khi ấy như vỡ vụn. Người yêu anh rất xinh, hiền dịu và vui vẻ nữa, anh yêu chị ấy là đúng rồi, hai người rất đẹp đôi. Tôi buồn, ghen với cô ấy nhưng tôi lấy tư cách gì bây giờ? Nhìn anh cười tôi biết anh yêu chị ấy lắm, chưa bao giờ anh cười như vậy, niềm hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt của anh.
Video đang HOT
Tôi tự nhủ lòng, chúc anh hạnh phúc, chỉ cần anh hạnh phúc là đủ rồi, yêu một người không nhất thiết phải ở bên người đó. Tôi sẽ ổn thôi, sẽ quên anh thôi mà. Nhưng có lẽ tôi sai rồi, không quên anh được, vẫn nhớ anh cồn cào, vẫn muốn vào nhắn tin hỏi thăm anh nơi xứ người. Nhưng tôi sợ, sợ anh khó xử, sợ anh lại trả lời những câu nói lạnh nhạt làm tôi đau lòng. Tôi cứ âm thầm như vậy, like mỗi status anh đăng, mỗi bức ảnh của anh và chị ấy. Trái tim tôi vỡ vụn, nhưng tôi dặn lòng là phải cười, anh hạnh phúc là được rồi. Tôi bắt đầu tập cách không quan tâm anh, nhưng trong vô thức đôi lúc tôi vẫn tìm kiếm hình bóng của anh nơi thành phố xa lạ. Tôi nhớ anh.
Tôi cứ nghĩ anh sẽ hạnh phúc dài lâu, nhưng quen nhau gần 2 năm anh và chị ấy chia tay. Tôi không thấy anh đăng ảnh với chị nữa, còn chị lại hay chia sẻ những cảm xúc buồn. Tôi hỏi anh, anh trả lời 2 người chia tay được một thời gian rồi. Tôi biết anh buồn, tôi cũng buồn, anh phải hạnh phúc chứ. Tôi không làm gì được cho anh, chỉ có thể nói những câu vô nghĩa thôi. Lần thứ 3 anh về nước, tôi nhìn thấy anh trên phố, chính con đường mà ngày xưa tôi hay lẽo đẽo theo anh. Nhìn anh từ đằng sau, trái tim tôi như nghẹn đắng, một nỗi buồn không thể thốt nên lời. Cứ như lúc xưa, tôi đi theo anh, theo anh mãi.
Nhưng chính trong thời khắc ấy, tôi biết anh không dành cho tôi, tôi và anh là 2 thế giới khác biệt. Tôi yêu anh hơn 6 năm, nhưng tự hỏi mình biết về anh bao nhiêu, hiểu anh bao nhiêu? Hình như tất cả tôi biết về anh rất ít. Đi cùng tôi anh chưa bao giờ có những nụ cười hạnh phúc, có thì cũng chỉ là nụ cười gượng. Anh đối xử với tôi như bao người bạn khác, không lạnh lùng nhưng chưa bao giờ là thân thiết. Tất cả chỉ tại tôi tự suy diễn, tự cho mình ảo tưởng. Đến lúc tôi phải buông tay anh để bắt đầu cuộc sống mới rồi.
Sinh nhật 20 tuổi, tôi ước mình quên được anh nhưng không làm được. Tôi vẫn nhớ anh. Đến bây giờ, tôi phải nghiêm khắc với bản thân rồi, phải quên anh thôi. Tất cả tương lai đang chờ tôi, tôi chẳng thể mãi lún chìm trong tình yêu từ một phía như thế này được. Anh là thanh xuân ngọt ngào của tôi nhưng không phải tương lai, đã đến lúc cất giấu anh thật sâu vào tim rồi.
“Anh à, em sẽ quên được anh thôi. Anh phải hạnh phúc nhé, từ nay em không quan tâm anh nữa rồi, không lo lắng anh buồn hay vui nữa đâu. Anh phải biết chăm sóc bản thân và tìm kiếm một người thật thích hợp để cùng anh đi đến cuối con đường. Em sẽ hạnh phúc hơn anh đấy bởi vì em là đứa ích kỷ, không muốn anh sống vui vẻ hơn mình đâu. Anh, chúng ta sẽ cùng hạnh phúc với cuộc đời mỗi người. Tạm biệt anh, thanh xuân của em”.
Theo Afamily
Thanh xuân bình lặng cũng là một loại tiếc nuối
Có khi nào đang xem một bộ phim về tuổi thanh xuân, bạn bỗng dưng muốn đánh vào má của mình một cái thật mạnh. Những gì tươi đẹp nhất trong phim, bạn chỉ có thể xem mà không bao giờ có thể trải qua bất cứ một lần nào. -
Đời người là một chuyến tàu, thanh xuân là một sân ga đầy mơ mộng. Ở đó có nắng đẹp, ở đó cũng có bão giông. Có những người chọn cách cởi giầy để bàn chân được chạy băng băng trên cung đường tuổi trẻ, để biết nắng đẹp thế nào, để biết bão giông nghiệt ngã ra sao, để biết thêm hoa thơm cỏ lạ, để biết thêm những người lạ đồng hành.
Nhưng có những người chọn bình lặng, họ chọn cách ngồi lại bên cửa sổ của 'chuyến tàu cuộc đời' đang đậu hờ ở 'ga bãi thanh xuân'. Ánh mắt của họ có thể nhìn thấy màu của nắng nhưng không thể biết được cảm giác mà nắng ngoài kia chảy trên đầu, trên ngực, trên vai. Tầm nhìn của họ có thể thu lại hình ảnh của bão giông nhưng chưa bao giờ được tự mình trải qua sự thảm thương từ nghịch cảnh.
Cũng giống như tình yêu, người ta có thể lờ mờ biết được tình yêu khi nhìn thấy những người bạn xung quanh có người bên cạnh. Cũng giống như việc đi du lịch trăm nơi, bản thân có thể ở nhà và được người đi kể về việc chỗ này, chỗ kia có gì đặc biệt. Người ngồi im trên chuyến tàu vẫn biết mọi chuyện xảy ra nhưng chính họ chưa từng trải qua điều ấy. Sự bình lặng là một khối cầu thủy tinh trong suốt, nó không ngăn con người ta nhìn thấy, nó ngăn con người trực tiếp chạm vào.
Thanh xuân là đoạn đời mang nhiều dư vị, có chút mặn, chút ngọt, chút đắng, chút cay,... Không dấn thân, người ta không đủ gia vị để nêm nếm cho những ngày tháng ấy. Những ngày thàng cuối cùng của tuổi trẻ, có người thở phào thanh thản vì mình đã vượt đủ thăng trầm. Có người cũng thở phào, nhưng thở phào vì như đang trút đi gánh nặng, cuối cùng họ cũng âm thầm vượt qua những thàng ngày nhiều kỳ vọng nhất của đời người. Họ chưa từng làm điều gì đặc biệt trong khoảng đời mà bất cứ ai cũng tung hô về nó.
Thanh xuân không ngắn, nó kéo dài hàng tháng năm liền. Thế mà người ta nỗ lực giữ gìn sao cho mỗi ngày có thể trôi qua nhẹ nhàng, bình thường, ổn định giống như nhau. Chính trong những ngày tháng ấy, con người ta bị dằn vặt giữa việc lao ra ngoài kia với chuyện đứng im nơi này để bản thân không trầy sướt, giữa việc đau đớn khi nhìn thấy người khác đã có được những gì với việc cảm thấy sợ hãi những gì mà người khác đã trải qua.
Có những thứ chỉ xuất hiện một lần, bỏ qua một lần là bỏ qua mãi mãi. Có ai ôm đã từng câm lặng mối tình đơn phương, ngỡ sau này có thể thổ lộ cùng người kia nhưng chẳng biết rằng sau ngày tốt nghiệp thì vĩnh viễn không còn gặp lại? Có ai đã từng phạm lỗi lầm với người bạn cùng bàn, lời xin lỗi còn nghẹn ứ trong tim thì ngày hội ngộ người kia chìm vao mù mịt. Có ai đã từng đi một con đường mà bản thân không muốn đi, chân đặt trên mảnh đất này mà đầu óc cứ mộng mơ về một vùng đất khác.
Rồi đến tận say này, sẽ có lúc người ta thấy việc đúng sai, việc xấu hổ ra sao sẽ không còn quan trọng nữa. Thậm chí, người ta còn có thể mỉm cười vì một vết sẹo xấu xí nào đó trên chân mình. Vì ngoài những thước phim còn lưu giữ trong đầu, trên người họ vẫn còn lưu lại dấu tích của sự dấn thân, của những ngày bốc đồng và khờ dại. Đời người chỉ có một lần, may mắn nhất vẫn là có thể trải qua tất cả những trải nghiệm mà cuộc đời ban cho.
Đừng để thanh xuân là sự nối tiếp của những cái lắc đầu, khi ai đó hỏi bạn đã từng đi du lịch xa chuyến nào chưa, khi ai đó hỏi bạn đã từng khóc trên những đồng tiền đầu tiên mà mình làm ra chưa, khi ai đó hỏi bạn có bao giờ làm điều gì đó ngớ ngẩn nhất trên đời chưa ? Người ta dấn thân không phải để chứng tỏ độ ngầu với người khác, người ta dấn thân là để khi vai đã còng và tóc đã lâm râm bạc, họ trở thành ông bà cụ ngồi bình yên bên cửa sổ, lòng vui vẻ vì ngày xưa bản thân đã ngầu đến thế nào.
Mỗi người có một lựa chọn, mỗi lựa chọn là một đánh đổi riêng. Chọn dấn thân sẽ có giá của dấn thân, chọn bình yên cũng có riêng những điều tiếc nuối. Nhưng sẽ tự hào hơn nếu nhỡ như có ai đó hỏi rằng: &'Bạn có thanh xuân không?', ta có thể mỉm cười và bảo rằng: &'Tôi có thanh xuân'.
Theo Tiin.vn
Rồi người thương cũng hóa người dưng. "Một người từng thương nhiều thế Rồi cũng hoá người dưng. " Anh là người em thương, là thanh xuân, là tuổi trẻ, em cũng chẳng nhớ bao lâu rồi ta chưa gọi nhau bằng những cái tên ngày xưa cũ, bao lâu rồi anh chưa gọi tên em một cách nồng nàn? Ngày ta hóa người dưng cho đến hôm nay em...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mặc kệ mâu thuẫn giữa mình và mẹ chồng, tôi vẫn để chồng đưa con về thăm ông bà, thế nhưng bà lại cho rằng tôi mưu đồ với nhà chồng

Sống cạnh nhà vợ, ngày nào mẹ vợ cũng đảo qua nhà 1 lần và lần nào cũng sẽ có chuyện xảy ra

Ngày chị chồng bị bệnh nặng, chị ấy đưa cho tôi 1 tỷ và khuyên tôi một câu để đủ điều kiện nhận khoản tài sản khổng lồ

Chỉ một lần định lấy khăn cho chồng chị chủ lau người mà tôi rơi vào tình cảnh ngang trái, suýt nữa mất hết danh dự

Lúc tôi chuyển đến ở với con gái, anh chồng liền bảo tôi đưa sổ đỏ cho anh giữ, 2 tháng sau, tôi phải công nhận anh cao tay

Bố chồng nằng nặc đòi cho cháu trai đích tôn thừa kế ngôi nhà 3 tầng, dù cháu mới 11 tuổi, khiến vợ chồng tôi chấn động

Phải đi làm thứ 7 bất chợt, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt thì bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng thì nói tôi bịa chuyện đi làm để bỏ bê con cái

Tôi bầu 7 tháng vẫn cố đi làm lấy lương, trưa nắng chóng mặt không được nghỉ ngơi còn bị mẹ chồng bắt dậy nấu nướng

Xem phim "Sex Education", tôi ngẩn người vì một câu thoại: Lỗi sai kinh điển của các bậc cha mẹ khiến con trai dễ lạc đường

Mới gặp gỡ 3 lần đã được đưa về ra mắt nhà bạn trai, nhưng một câu nói của anh ta khiến tôi quyết định dừng lại

Mới thất nghiệp nửa tháng, mẹ chồng đã "phủ đầu" mỗi ngày đến mức tôi muốn "bật" mà không "bật" được

Mẹ chồng tương lai định sang tên sổ đỏ đất cho con trai trước khi cưới, nhưng bố anh nói một câu khiến tôi cũng có phần
Có thể bạn quan tâm

Tranh cãi tính năng tàng hình của F-35 Mỹ sau vụ suýt bị Houthi bắn hạ
Thế giới
08:08:03 19/05/2025
Nam shipper bị nhóm thanh niên hành hung giữa đường ở Hà Nội
Tin nổi bật
08:05:20 19/05/2025
Hiểu lầm phổ biến về sữa của cha mẹ khiến bé 3 tuổi phải truyền máu
Sức khỏe
07:58:28 19/05/2025
Tạm giữ người phụ nữ cho vay nặng lãi đến 365%/năm ở Cẩm Phả
Pháp luật
07:54:48 19/05/2025
Chọn 1 lá bài Tarot để biết: Biến động công việc & tiền bạc trong 3 tháng tới ra sao?
Trắc nghiệm
07:36:26 19/05/2025
Thí sinh cá tính gây bão với màn rap bùng nổ, Hồ Ngọc Hà - Trúc Nhân lập tức trao điểm 10 đầu tiên
Tv show
07:31:18 19/05/2025
Vì sao vẫn chưa tìm thấy hài cốt trong xác tàu Titanic?
Lạ vui
07:29:54 19/05/2025
Sao Việt 19/5: Thanh Hằng thả dáng nóng bỏng, Văn Mai Hương xem Lady Gaga
Sao việt
07:22:15 19/05/2025
Sốc: Phát hiện thi thể sao nam nổi tiếng trong rừng, 2 tay bị trói chặt
Sao châu á
07:19:12 19/05/2025
Văn Toàn xao xuyến gặp "người cũ", Hòa Minzy tập trung sự nghiệp, gác chuyện yêu
Netizen
07:18:37 19/05/2025