Anh ở đâu?
Nhân được tin dữ, vội vã lên một chiếc xe ôm, vừa đi cô vừa khóc như mưa. Tới nơi, mọi thứ đã quá muộn… Anh đã rời xa cô mãi mãi.
Ôm trên tay bó hoa toàn màu trắng, cô bước từng bước chậm rãi về phía con đường mòn lát gạch đỏ.”Trời đẹp quá… cũng giống như ngày hôm ấy.” – Cô thì thầm với cơn gió vừa vờn trên mái tóc mình. Ký ức như một cuốn phim, cứ chầm chậm tua trong đầu cô.
- Này cô bé, sao lại đi bộ ngoài đường giữa trưa nắng thế? Cô ở đâu, có muốn đi nhờ xe không nào?
- Dạ thôi… cảm ơn anh ạ!
- Sợ tôi lấy tiền xe ôm à? Hay là… cô sợ bị tôi bắt cóc? Trời hôm nay 38 độ đấy.
- Vậy… vậy… anh cho em đi nhờ một đoạn với, điện thoại em hết pin nên không gọi người nhà ra đón được, trưa nắng quá, chẳng có chiếc xe ôm nào hết ạ.
Và thế là chàng trai đưa người con gái xa lạ về tới tận cổng nhà với lý do “cũng tiện đường về nhà anh mà”. Những ngày sau đó, thỉnh thoảng anh lại ghé qua nhà cô chơi, vì anh biết cô đi học xa nhưng cuối tuần nào cũng về nhà với bố mẹ. Cô và anh đã quen nhau như thế.
Sau này khi trở thành người yêu của nhau rồi cô mới biết thì ra nhà anh không phải tiện đường với nhà cô.”Chẳng qua là hôm đó nhìn em tội nghiệp quá nên anh mới đưa về thôi”, mỗi lần nghe anh nói vậy cô lại phá lên cười rồi ngúng nguẩy: “Không đúng. Tại anh không cầm được lòng trước vẻ “quyến rũ” của em đấy chứ. Lúc ấy chắc chắn anh bị trúng tiếng sét ái tình rồi”. Nói xong cô lại ôm bụng cười, để mặc anh cứ ngồi ngây ra. Anh yêu lắm cái cách cô cười: vô tư, thoải mái mà rất tự nhiên. Cũng vì thế nên anh đặt cho cô cái biệt danh là “toét”, để luôn luôn nhớ đến cái nụ cười toe toét của cô.
Video đang HOT
Lúc bắt đầu yêu nhau cô đang là sinh viên năm thứ ba của đại học ngoại ngữ, còn anh thì đã là một thầy giáo trẻ của trường trung học. Hầu như cuối tuần nào cô cũng bắt ô tô về nhà, mỗi lần xuống xe cô luôn thấy anh đã đứng đợi sẵn ở đó, với một nụ cười thường trực trên môi. Anh chở cô về, đưa cô đi qua những hàng cây xanh mướt lá hai bên đường, bỗng nhiên cô thấy lòng bình yên đến lạ. Cô yêu cái cảm giác được ngồi phía sau xe và ôm anh thật chặt:”Như thế này anh sẽ chẳng chạy nổi đâu”. Anh cười hiền: “Anh không chạy, anh đứng yên cho em trói đó”. Ngồi phía sau xe, có một kẻ mỉm cười mãn nguyện.
- Sau này nhà của chúng mình sẽ trồng thật nhiều cây em nhé, cả hoa nữa, những loài hoa màu trắng, giống như thế này này… đẹp quá!
- Vâng, thật nhiều cây, nhưng mà… là cây ăn quả cơ.
- Ha ha! Lộ cái bản chất hay ăn nhé!
- Kệ em !
Những câu chuyện của anh và cô là thế, không đầu mà cũng chẳng có cuối. Kiểu như cứ bất chợt một ý nghĩ nào đó nảy ra trong đầu là ngay lập tức đem ra chia sẻ với người kia ấy.
Cô thích chí cười ngặt ngẽo môi khi anh pha trò. Ôm cô vào lòng, anh khẽ hôn lên cái trán dô bướng bỉnh của cô: “Đúng là toét mà”.
Hơn một năm kể từ ngày hai đứa yêu nhau, cô bây giờ đã là sinh viên năm cuối. Một ngày thứ sáu đẹp trời, học xong cô lại bắt xe về nhà. Nhưng lần này, ánh mắt cô cứ mãi tìm kiếm hai bên đường mà chẳng thấy anh đâu. Sốt ruột sau một lúc đứng đợi, cô móc điện thoại gọi cho anh. Từng hồi chuông đổ dài, thật dài càng làm cô thêm lo lắng. Cuối cùng cũng có người nhấc máy, không phải là anh: “A lô! Chị có phải người nhà của anh này không, anh ấy đang cấp cứu trong bệnh viện tỉnh. Hình như là sang đường vội quá nên bị một chiếc xe tải đâm phải…”.
Mắt cô nhòe đi, tai ù lại không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa. Vội vã lên một chiếc xe ôm, vừa đi cô vừa khóc như mưa. Tới nơi, mọi thứ đã quá muộn…
Năm sau, vào đúng ngày giỗ của anh, có một người con gái ôm bó hoa màu trắng – màu hoa mà anh thích nhất đến cắm trước mộ. “Phải chi anh đừng thích hoa màu trắng – màu của tang thương, phải chi hôm đó em không về, phải chi anh đừng đi đón em…”. Nước mắt lăn dài trên má, cô nói không ra lời:”Tại em, tại em về nên hôm đó sau khi dạy xong anh mới phải vội vội vàng vàng để đi đón em. Ngốc ơi, cứ để em đứng đợi một chút thì có sao đâu chứ…”. Ngồi sụp xuống cạnh mộ, đưa tay lên chạm vào bức ảnh người yêu, cô nghẹn ngào: “Anh ơi! Anh ở đâu?”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chôn vùi quá khứ, em bắt đầu sống những ngày không anh!
Em sẽ chôn vùi quá khứ và sẽ bắt đầu lại từ đầu, em biết đã quá muộn với em nhưng em sẽ cố gắng để em và anh có thể bắt đầu lại cuộc sống mà không có nhau nữa!
Trước đây em tự tin rằng: "Nếu có một ngày... thì người nói lời chia tay trước là em chứ không phải là anh" vậy mà giờ đây chính anh lại là người "buông tay" em ra trước. Em giận vì anh nói yêu em nhưng sao lại đối xử với em như thế không ở bên em. Anh bảo thương em, không muốn làm em buồn... vậy mà cuối cùng anh lại ra đi anh rời xa em!
Chẳng phải vì anh có một bóng hình nào khác mà rời xa em, mà tất cả đều do giận hờn, ghen tuông và em đã buông những câu nói vô tình khiến anh cảm thấy tổn thương và tự trọng của bản thân bị tổn thương. Chỉ chừng ấy lí do thôi mà anh để em lại một mình. Mặc cho em khóc, em buồn, mặc cho những lời em níu kéo nhưng anh vẫn cứ đi. Sao thế anh? Yêu nhau là hy sinh cho nhau, thông cảm cho nhau những khó khăn... vậy sao giờ đây hai chúng mình yêu nhau mà lại làm nhau "đau" như thế hả anh?
Khoảng thời gian mình sắp chia tay nhau, anh cố gắng kiếm tìm đủ mọi cớ, rằng anh là người không tốt, rằng em không tin tưởng anh, rằng mình không hiểu nhau, rằng em tìm cho mình 1 người tốt hơn anh,... khiến em đau lòng lắm anh biết không? Yêu anh, em trao cho anh tất cả, chẳng còn gì để giữ lại cho mình. Vậy mà anh đi và anh nghĩ rồi sẽ có người khác tốt hơn anh, yêu em hơn anh, lo lắng cho em được nhiều thứ hơn anh. Tất nhiên là có chứ anh? Nhưng liệu em có hạnh phúc không khi em đã từng là của anh và người đàn ông khác liệu có thể chấp nhận được điều đó? Và rồi em có hạnh phúc không khi tim em dù không muốn đi chăng nữa nhưng nó cũng sẽ vẫn hướng về một miền kí ức? Đó là anh, người em yêu thương nhất.
Ngày mình nói chuyện, anh nói chúng mình chia tay nhau sẽ tốt cho cả 2, dù không muốn nhưng cái gì không phù hợp thì mình nên thay đổi. Điều này có mâu thuẫn không anh, em e là điều không phù hợp với anh. Lúc đó tim em đau lắm anh biết không, trong đầu em lúc đó chỉ nghĩ được đây là điều ngu ngốc nhất. Con gái khi yêu thường như thế đấy, dễ vỡ lắm và sẽ càng yếu đuối hơn khi mình đã lỡ "cho" đi rồi. Em cố tìm một lí do nào đó để bấu víu vào đấy, để mà ghét anh, hận anh. Vì khi anh đến, cho em những lời yêu thương, cho em những hi vọng. Bao nhiêu thứ anh xây dựng nên trong em, bao nhiêu thứ tình cảm mình vun đắp theo tháng ngày cùng nhau, để rồi chỉ đôi ba câu nói, một vài tin nhắn hình như mình không là gì của nhau cả. Em đã quá bất ngờ vì sự thay đổi này, em không nghĩ nó lại đến với em 1 cách nhanh như thế.
Hàng ngày, hàng đêm em toàn nghĩ về anh, em đã khóc rất nhiều, em tưởng như mình không thể sống nổi nữa. Em vẫn mong vẫn chờ rồi có một ngày anh với em sẽ là 1 gia đình hạnh phúc có nhưng đứa trẻ và em có thể chăm sóc cho anh. Càng hi vọng, càng mong thì em lại càng thất vọng vì anh nói đúng tình cảm cần xuất phát từ 2 phía cần phải vun xới nhưng 1 người vun 1 người đào thì sẽ không thành được. Em chẳng làm được việc gì, em bỏ bê hết thảy, chỉ để suốt ngày nghĩ về những gì đã qua. Vẫn biết như thế là yếu đuối lắm nhưng em không thể làm khác được, em biết như vậy là đã tự làm khổ mình. Từng kỉ niệm, từng lời nói, từng yêu thương cứ hiện về trong em. Cứ tưởng như em sẽ không đứng dậy nổi nữa.
Quá khứ giờ đây chỉ em riêng em mang nhưng em sẽ mạnh mẽ đi qua cuộc đời mình. Những lời yêu thương của anh lúc xưa giờ em sẽ xem đó là những kí ức đẹp. Em chúc anh sẽ kiếm tìm được một hạnh phúc mới và tìm được người tốt hơn em, người mà anh đã cho là hợp với anh, hiểu anh. Dù những lúc một mình, cô đơn em vẫn nghĩ, vẫn nhớ về anh, vẫn khóc, vẫn cười với những gì mà bây giờ em gọi bằng hai tiếng "kỉ niệm"... nhưng như thế thì lòng em thanh thản lắm.
Những gì đã xảy ra nó đều có lý do của nó mà, đúng không anh? Anh đừng tự dằn vặt với những gì đã "lỡ" gây ra cho em vì những "lỡ làng" đấy có phần của em trong đó. Nói không trách anh thì tức là em nói dối nhưng nếu sống mà chỉ hận thù, hờn trách nhau, chỉ khiến lòng thêm nặng nề, mệt mỏi. Em không ghét, trách, giận hay hận anh một chút nào cả... Chi bằng mình cố gắng, không nghĩ về nó nữa, em sẽ cố quên đi tất cả và bắt đầu lại từ đầu, em biết đó rất khó với em nhưng em sẽ cố gắng... nhưng dù sao với tình yêu này, em không có gì phải hối hận hay thấy có lỗi gì với anh.
Em đã yêu, đã tin, đã hạnh phúc, đã khổ đau, đã mềm lòng yếu đuối và cũng đã thay đổi vì anh... và em cũng đã làm tất cả vì anh rồi. Em thấy nhẹ nhàng vì ít ra trong tình yêu này em cũng đã sống thật với mình. Chỉ có điều em là người con gái không tốt, không xứng với anh, không mang lại cho anh được vui vẻ và hạnh phúc. Vì thế anh đã ra đi và sẽ có người khác sẽ mang lại cho anh điều đó. Anh sẽ tìm được người như vậy hơn em về tất cả, em sẽ luôn cầu chúc cho anh được hạnh phúc.
Giờ đây em viết những dòng này không phải để anh thấy thương hại em và mong anh quay về với em đâu. Có thể những điều này em không thể nói với ai và em nói ra để thấy lòng mình được thanh thản hơn. Em sẽ chôn vùi quá khứ và sẽ bắt đầu lại từ đầu, em biết đã quá muộn với em nhưng em sẽ cố gắng để em và anh có thể bắt đầu lại cuộc sống mà không có nhau nữa!
Em sẽ cố gắng quên anh, em sẽ cố gắng không khóc, không buồn, không đau, không nghĩ đến anh nữa... em sẽ sống để học tập và làm việc thật tốt để sau này gặp lại em sẽ để lại trong anh sự tiếc nuối.
Dù sao em cũng phải cám ơn anh! Cám ơn anh đã cho em một tình yêu, một kỷ niệm mà có lẽ cả đời này em sẽ không bao giờ quên được. Em không khóc nữa anh à, em ngốc quá phải không anh. Tạm biệt anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đã giành em từ tay kẻ khác Khi đã giành giật được em về tay mình, làm cho em bỏ tất cả mọi thứ để đến với tôi thì trong lòng tôi lại ngổn ngang trăm mối tơ vò... Tôi sinh ra và lớn lên ở một miền quê duyên hải miền Trung, cuộc sống khốn khó đã giúp tôi trưởng thành hơn trong cuộc sống. Tốt nghiệp đại học...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Đến nhà thông gia thăm con dâu đẻ, được 2 ngày tôi đã phải bỏ về quê vì một câu của con trai

Về quê dịp lễ, nhìn mâm cơm bố mẹ ăn với hơn 10 bộ bát đũa ngoài trời mà tôi ứa nước mắt

Nghe tin mẹ ốm, tôi mua túi lớn đồ bổ về thăm nom nhưng câu đầu tiên bà thốt ra khiến tôi chết lặng

Chi hơn 2 triệu mua đồ ngon cho cả nhà ăn dọc đường, tôi bị chị chồng bắt ném bỏ đi vì "hôi hám xe của chị"

Tôi luôn bị chính mẹ đẻ của mình chê bai đủ điều, thậm chí bà còn đi đồn khắp nơi rằng tôi cặp kè với đàn ông đã có vợ

Bố mẹ ép tôi bỏ học, lấy chồng sớm để có tiền nuôi cậu quý tử cứ vài bữa lại về "báo nhà"

Xem phim "Sex Education", tôi bật cười nhớ lại kỷ niệm "dở khóc dở cười" của con gái: Dù trẻ có thông minh đến mấy, cha mẹ vẫn phải chỉ dạy điều này

Cháu ở nhà cả tháng không bế nổi một lần, nhưng cứ sang ngoại chơi là mẹ chồng liên tục gọi giục bắt tôi về với lý do "nhớ cháu"

Xem phim "Sex Education", tôi chết lặng, mất ngủ cả đêm rồi tờ mờ sáng vội vã đến nghĩa trang chỉ để nói câu này với bố

Nhà có 3 anh em trai, con trưởng bỗng dưng bị bố mẹ gạch tên khỏi di chúc, tước quyền thừa kế: Lý do bé nhỏ nhưng đau điếng

Thấy con gái bị chồng trộm tiền sinh đẻ, mẹ vợ bình thản đến, quét dọn nhà rồi gọi điện, nói một câu mà con rể tái mét mặt vội về

Câu nói của vợ với anh trai chồng khiến tôi giật mình hiểu ra nên quyết định trả lương cho cô ấy 10 triệu/tháng nhưng bị từ chối phũ phàng
Có thể bạn quan tâm

Tử vi 12 cung hoàng đạo ngày 1/5 - tử vi 12 chòm sao hôm nay chi tiết
Trắc nghiệm
10:40:18 01/05/2025
Nên mua iPhone 16 Pro, Galaxy S25 hay Pixel 9 Pro?
Đồ 2-tek
10:39:23 01/05/2025
Công bố ảnh Mặt Trời sắc nét nhất từ trước đến nay
Lạ vui
10:31:49 01/05/2025
Cách AI được huấn luyện để 'làm luật'
Thế giới số
10:28:14 01/05/2025
Nam ca sĩ bị tố chuyên "hát chùa" nhiều ca khúc Vpop, thái độ thách thức, vướng tranh cãi lớn
Nhạc việt
10:16:37 01/05/2025
3 tỉnh miền Tây sáp nhập, trở thành điểm đến sông nước lý tưởng
Du lịch
10:08:47 01/05/2025
Cô gái bị bỏng 95% cơ thể tiết lộ điều trùng hợp đặc biệt với chồng sắp cưới
Netizen
10:05:41 01/05/2025
Hoàn thiện hệ thống pháp luật bảo vệ dữ liệu cá nhân
Sức khỏe
10:03:28 01/05/2025
Cháy lớn tại công ty giấy ở Kiêu Kỵ, Gia Lâm
Tin nổi bật
10:00:38 01/05/2025