Bao giờ anh hết bận để ở bên cạnh em?
Tự hỏi, đến bao giờ anh mới hết bận, hết bận để yêu em? Và khi anh hết bận rồi, em cũng chẳng biết mình có thể đứng đợi anh nữa không. Em sẽ cố gắng đứng đợi, nhưng nếu có lúc nào đó em chẳng thể đủ sức để đợi anh nữa, thì anh à, hãy tạm dừng bận lại để đi tìm em, được không anh?
“Em, anh nhớ, rất nhớ em!”
“Em, em đâu rồi? Em không nhớ anh ư?”
Từng dòng tin nhắn của anh liên tục nhấp nháy trên màn hình điện thoại , nhưng em chẳng đủ dũng cảm để mở ra. Em sợ, thật sự rất sợ vì sau đoạn hội thoại đó, sẽ vẫn là một lí do muôn thuở của anh: “Nhưng anh bận rồi nên anh không thể đến bên em được.”
Anh biết không, em chẳng mạnh mẽ như vẻ bề ngoài đâu, em cũng chẳng vô tư như những gì hay nói. Anh biết đằng sau tất cả những vui cười vô tư đó là những lần trong lòng em dâng lên cảm giác khó chịu khi bị bỏ lại phía sau.
Em luôn bị bỏ lại sau tất cả những bộn bề, những công việc, những mối quan hệ, những thú vui… của anh. Anh gọi đó là bận. Đến nỗi thời gian để nhớ em cũng càng ngày càng ít lại. Không phải là mỗi sáng sớm thức dậy, không phải là mỗi giờ giải lao buổi trưa, không phải là khi chiều tan sở, cũng không phải là trước giờ đi ngủ, càng không phải là những lần chợt tỉnh giấc giữa đêm… Vậy, anh nhớ em vào lúc nào?
Chẳng lẽ phải nhất định không còn em bên cạnh anh mới nhớ đến em?
Chẳng lẽ anh cứ dồn em vào cuối con đường, chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài rẽ sang một lối khác ư?
Có nhẫn tâm quá không anh?
Anh biết không, Hà Nội bé lắm, khoảng cách của em với anh cũng chẳng phải xa xôi, nhưng khi trong lòng anh chẳng có nổi hình bóng của em thì Hà Nội lại chợt rộng lớn đến thế, rộng lớn đến nỗi mình chẳng thể ở bên nhau, chẳng thể nhìn thấy nhau, cũng chẳng thể chạy đến bên nhau mỗi khi nỗi nhớ ùa về.
Video đang HOT
Biết bao lần, dù trong lòng đã nhớ anh, chỉ muốn nhắn cho anh rằng: “Anh à, bận không, có thể đến với em một lúc không?” Đã bao lần soạn tin nhắn rồi lại xóa, viết rồi nhưng chẳng thể gửi, vì em biết, anh sẽ vẫn như mọi lần: “Anh xin lỗi, anh bận rồi, đừng giận anh nhé.”
Anh biết không, em luôn phân vân nghĩ tình cảm mà anh là gì? Có phải là tình yêu như anh vẫn nói, hay chỉ là một tình cảm nhất thời, trong một giai đoạn nhất định? Nếu là yêu, vậy sao anh cứ để em bơ vơ một mình như vậy. Mỗi lần nhớ đến anh, em chỉ có thể hít thật sâu rồi nghĩ đến chuyện khác. Em luôn khiến bản thân bận rộn để không có thời gian nghĩ ngợi linh tinh, bận rộn đủ để không làm phiền đến anh, bận rộn để quên anh đi. Nhưng anh à, sao trong lúc anh bận rộn anh có thể không nghĩ đến em, còn em thì vẫn không làm được. Vân âm thầm nhớ, vẫn không ngừng yêu, không ngừng nghĩ về anh.
Người ta vẫn nói tình yêu là thứ tình cảm đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người. Nhưng tại sao em lại thấy tình yêu chính là thứ tình cảm khiến con người ta khó chịu nhất. Em chỉ muốn quay về ngày xưa với cuộc sống bình lặng khi ta chưa gặp nhau. Phải chăng vì anh là đàn ông nên anh có thể phân định rạch ròi các mối quan hệ, tình cảm, công việc. Còn em thì chẳng thể như vậy nên cứ loay hoay mãi chẳng tìm thấy lối ra.
Em muốn bứt khỏi những hoang hoải, vô định để trở về là chính em. Nhiều lần chạy xe trên đường mà em lại bật khóc nức nở như đứa trẻ, nhưng rồi lại tự nín chẳng cần ai dỗ dành. Người ta có thể nhìn em với ánh mắt kì thị, lạ lẫm, thương hại, cảm thông. Anh ở đâu những lúc đó? Anh đang bận hay anh đang ở bên một người khác?
Làm người trưởng thành chính là vậy, chính là tự biết phải xoa dịu nỗi đau của mình, tự chịu trách nhiệm với những tổn thương . Nghĩ cho cùng, trong cuộc đời này, bản thân mình chính là người có lỗi với mình nhất. Nếu không tự cho mình cơ hội được yêu, được nếm trải tình yêu thì bản thân cũng sẽ không có cơ hội để thấy đau là như thế nào, cảm giác nhói buốt ở lòng ngực là ra sao…
Anh như cơn gió, em cứ đuổi mãi, đuổi mãi cũng chẳng thể theo kịp. Nhiều khi em tự hỏi, vì sao với đàn ông, sự nghiệp luôn là quan trọng nhất. Người ta cứ đắm đuối với công việc rồi khi nào đó ngoảnh lại sẽ chẳng thể nhìn thấy người phụ nữ mình yêu thương nữa. Dù muốn, dù không em vẫn chẳng thể không đau lòng. Anh chưa bao giờ hứa hẹn, cũng sẽ chẳng bao giờ hứa hẹn với em bất cứ điều gì. Em chưa bao giờ đòi hỏi, cũng sẽ chẳng bao giờ đòi hỏi anh bất cứ điều gì. Chỉ mong, trong tình yêu này, những khi em yếu lòng hay vấp ngã, có anh đứng bên cạnh.
Nhưng anh bận rồi, chẳng thể ở bên cạnh anh nữa phải không anh? Tự hỏi, đến bao giờ anh mới hết bận, hết bận để yêu em? Và khi anh hết bận rồi, em cũng chẳng biết mình có thể đứng đợi anh nữa không. Em sẽ cố gắng đứng đợi, nhưng nếu có lúc nào đó em chẳng thể đủ sức để đợi anh nữa, thì anh à, hãy tạm dừng bận lại để đi tìm em, được không anh?
Theo blogradio.vn
Bao giờ anh hết bận để ở bên em?
Tự hỏi đến bao giờ anh mới hết bận, hết bận để yêu em? Và khi anh hết bận rồi, em cũng chẳng biết mình có thể đứng đợi anh nữa không.
Bạn thân mến! Nếu như người ấy thật sự coi trọng bạn thì bận đến mấy họ cũng cố gắng dành thời gian cho bạn. Họ bận chẳng qua vì họ vô tâm hoặc không còn coi bạn là sự ưu tiên nữa mà thôi. Trong chương trình của tuần này, mời bạn đến với lá thư tâm sự mà có lẽ rất nhiều người trong chúng ta sẽ đồng cảm. Lá thư Bao giờ anh hết bận để ở bên em được gửi đến từ bạn Strong Will.
"Em, anh nhớ, rất nhớ em!"
"Em, em đâu rồi? Em không nhớ anh ư?"
Từng dòng tin nhắn của anh liên tục nhấp nháy trên màn hình điện thoại, nhưng em chẳng đủ dũng cảm để mở ra. Em sợ, thật sự rất sợ vì sau đoạn hội thoại đó, sẽ vẫn là một lí do muôn thuở của anh: "Nhưng anh bận rồi nên anh không thể đến bên em được."
Anh biết không, em chẳng mạnh mẽ như vẻ bề ngoài đâu, em cũng chẳng vô tư như những gì hay nói. Anh biết đằng sau tất cả những vui cười vô tư đó là những lần trong lòng em dâng lên cảm giác khó chịu khi bị bỏ lại phía sau.
Em luôn bị bỏ lại sau tất cả những bộn bề, những công việc, những mối quan hệ, những thú vui... của anh. Anh gọi đó là bận. Đến nỗi thời gian để nhớ em cũng càng ngày càng ít lại. Không phải là mỗi sáng sớm thức dậy, không phải là mỗi giờ giải lao buổi trưa, không phải là khi chiều tan sở, cũng không phải là trước giờ đi ngủ, càng không phải là những lần chợt tỉnh giấc giữa đêm... Vậy, anh nhớ em vào lúc nào?
Chẳng lẽ phải nhất định không còn em bên cạnh anh mới nhớ đến em?
Chẳng lẽ anh cứ dồn em vào cuối con đường, chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài rẽ sang một lối khác ư?
Có nhẫn tâm quá không anh?
Anh biết không, Hà Nội bé lắm, khoảng cách của em với anh cũng chẳng phải xa xôi, nhưng khi trong lòng anh chẳng có nổi hình bóng của em thì Hà Nội lại chợt rộng lớn đến thế, rộng lớn đến nỗi mình chẳng thể ở bên nhau, chẳng thể nhìn thấy nhau, cũng chẳng thể chạy đến bên nhau mỗi khi nỗi nhớ ùa về.
Biết bao lần, dù trong lòng đã nhớ anh, chỉ muốn nhắn cho anh rằng: "Anh à, bận không, có thể đến với em một lúc không?" Đã bao lần soạn tin nhắn rồi lại xóa, viết rồi nhưng chẳng thể gửi, vì em biết, anh sẽ vẫn như mọi lần: "Anh xin lỗi, anh bận rồi, đừng giận anh nhé."
Anh biết không, em luôn phân vân nghĩ tình cảm mà anh là gì? Có phải là tình yêu như anh vẫn nói, hay chỉ là một tình cảm nhất thời, trong một giai đoạn nhất định? Nếu là yêu, vậy sao anh cứ để em bơ vơ một mình như vậy. Mỗi lần nhớ đến anh, em chỉ có thể hít thật sâu rồi nghĩ đến chuyện khác. Em luôn khiến bản thân bận rộn để không có thời gian nghĩ ngợi linh tinh, bận rộn đủ để không làm phiền đến anh, bận rộn để quên anh đi. Nhưng anh à, sao trong lúc anh bận rộn anh có thể không nghĩ đến em, còn em thì vẫn không làm được. Vân âm thầm nhớ, vẫn không ngừng yêu, không ngừng nghĩ về anh.
Người ta vẫn nói tình yêu là thứ tình cảm đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người. Nhưng tại sao em lại thấy tình yêu chính là thứ tình cảm khiến con người ta khó chịu nhất. Em chỉ muốn quay về ngày xưa với cuộc sống bình lặng khi ta chưa gặp nhau. Phải chăng vì anh là đàn ông nên anh có thể phân định rạch ròi các mối quan hệ, tình cảm, công việc. Còn em thì chẳng thể như vậy nên cứ loay hoay mãi chẳng tìm thấy lối ra.
Em muốn bứt khỏi những hoang hoải, vô định để trở về là chính em. Nhiều lần chạy xe trên đường mà em lại bật khóc nức nở như đứa trẻ, nhưng rồi lại tự nín chẳng cần ai dỗ dành. Người ta có thể nhìn em với ánh mắt kì thị, lạ lẫm, thương hại, cảm thông. Anh ở đâu những lúc đó? Anh đang bận hay anh đang ở bên một người khác?
Làm người trưởng thành chính là vậy, chính là tự biết phải xoa dịu nỗi đau của mình, tự chịu trách nhiệm với những tổn thương. Nghĩ cho cùng, trong cuộc đời này, bản thân mình chính là người có lỗi với mình nhất. Nếu không tự cho mình cơ hội được yêu, được nếm trải tình yêu thì bản thân cũng sẽ không có cơ hội để thấy đau là như thế nào, cảm giác nhói buốt ở lòng ngực là ra sao...
Anh như cơn gió, em cứ đuổi mãi, đuổi mãi cũng chẳng thể theo kịp. Nhiều khi em tự hỏi, vì sao với đàn ông, sự nghiệp luôn là quan trọng nhất. Người ta cứ đắm đuối với công việc rồi khi nào đó ngoảnh lại sẽ chẳng thể nhìn thấy người phụ nữ mình yêu thương nữa. Dù muốn, dù không em vẫn chẳng thể không đau lòng. Anh chưa bao giờ hứa hẹn, cũng sẽ chẳng bao giờ hứa hẹn với em bất cứ điều gì. Em chưa bao giờ đòi hỏi, cũng sẽ chẳng bao giờ đòi hỏi anh bất cứ điều gì. Chỉ mong, trong tình yêu này, những khi em yếu lòng hay vấp ngã, có anh đứng bên cạnh.
Nhưng anh bận rồi, chẳng thể ở bên cạnh anh nữa phải không anh? Tự hỏi đến bao giờ anh mới hết bận, hết bận để yêu em? Và khi anh hết bận rồi, em cũng chẳng biết mình có thể đứng đợi anh nữa không. Em sẽ cố gắng đứng đợi, nhưng nếu có lúc nào đó em chẳng thể đủ sức để đợi anh nữa, thì anh à, hãy tạm dừng bận lại để đi tìm em, được không anh?
Theo blogradio.vn
Đặt điện thoại xuống và trò chuyện cùng nhau Xã hội ngày càng phát triển, những thiết bị điện tử cũng phát triển mạnh mẽ. Ngày trước, một chiếc điện thoại có thể được xem là một thứ gì đó xa xỉ với mỗi nhà nhưng giờ đây, nó là công cụ phổ biến cho tất cả mọi người - dù là người lớn hay trẻ nhỏ. Công nghệ giúp cho cuộc...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Tình cờ chọn màu áo này, tôi bỗng trở thành "cô gái đặc biệt" trong mắt anh

Mua hộ chị chồng vé máy bay đi du lịch, tôi bị cả khu phố xì xào nói xấu sau lưng

Bố mẹ quay lưng với con trai chỉ vì sự cố ở bữa ăn

Mẹ kế là người rất tốt nhưng hơn 20 năm trôi qua chồng tôi vẫn coi bà là kẻ thù

Bố mẹ ly hôn khi tôi lên 5, ông chu cấp và không để cho tôi thiếu thốn bất kỳ thứ gì với điều kiện mẹ con tôi không bao giờ được xuất hiện trước mặt ông

Vợ bỗng dưng ít về nhà, gọi điện thì vội vã tắt máy, tôi sinh nghi nên lần mò theo địa chỉ tìm đến tận nơi và rồi... sốc

Càng lúc tôi càng lo lắng về giới tính của con trai

Tôi quyết định ly hôn khi phát hiện bí mật của người chồng có vẻ ngoài hiền lành, hoàn hảo khiến tôi ám ảnh mãi không dứt

Ba năm kết hôn chồng không chạm vào vợ, tình cờ lúc chồng say rượu đã tiết lộ một bí mật khiến tôi quyết định ly hôn vào ngày hôm sau

Lần đầu đưa bạn gái về nhà, tôi chết đứng khi vừa mở cửa đã thấy hai bóng người ôm nhau giữa phòng khách

Năn nỉ chị gái cởi chiếc áo ướt sũng do mắc mưa lớn, để rồi tôi bàng hoàng nhìn thấy sự thật được phơi bày trên người chị

Chồng xuất khẩu lao động bất ngờ bặt vô âm tín, ngày anh trở về tôi chưa kịp vui mừng thì điếng người khi phát hiện sự thật đau lòng
Có thể bạn quan tâm

5 lợi ích từ loại quả đứng ngôi 'vua xuất khẩu' của Việt Nam
Sức khỏe
07:52:28 24/05/2025
Quang Linh Store như 'rắn mất đầu', nợ lương, nhân viên cũ lên clip bóng gió?
Netizen
07:45:21 24/05/2025
Vy Oanh tuổi 40: Giữ sắc vóc sau 3 lần sinh nở, viên mãn bên chồng đại gia
Sao việt
07:43:43 24/05/2025
HLV Conte đi vào lịch sử
Sao thể thao
07:39:36 24/05/2025
Bị "chị em nối khố" Blake Lively lợi dụng ké fame, Taylor Swift và bạn trai quyết định "cạch mặt"?
Sao âu mỹ
07:37:51 24/05/2025
Mỹ nhân Cbiz 'đẩy' cha ruột vào vòng lao lý, gia đình phá sản chỉ vì 1 trang sức
Sao châu á
07:32:46 24/05/2025
Mẹ biển - Tập 45: Bí mật 20 năm trước được hé lộ, Ba Sịa được minh oan
Phim việt
07:29:57 24/05/2025
Màn lột xác chấn động cả Trung Quốc: Sao nữ bị tàn phá nhan sắc vì ngộ độc khí gas giờ đẹp như Kim Hee Sun
Hậu trường phim
07:20:51 24/05/2025
Màn comeback không chút bọt sóng của nam ca sĩ "flop vì thực lực": Đến bao giờ mới hết nhạc dở, lỗi thời?
Nhạc việt
06:53:18 24/05/2025
COVID-19: Thái Lan cam kết đảm bảo nguồn cung vật tư y tế phòng dịch
Thế giới
06:21:53 24/05/2025