Biển vẫn thế
Tôi vốn là một đứa khá lãng mạn, đặc biệt rất thích biển. Những khi vui, buồn tôi đều tìm về biển, để xoa dịu cái nắng oi bức của mùa hè tôi và lũ bạn cũng về biển tắm.
Và một lần trong những ngày hè đó, tôi đã gặp anh. Là khi tôi cùng mấy anh em trong xóm trọ đi biển, anh là bạn của một người trong xóm nên đi cùng. Chiều hôm đó, tắm xong tôi và đứa bạn đang đùa nghịch và cõng nhau vào bờ, người đứa nào cũng ướt sủng và lạnh. Tôi thì hơi ngại vì bộ y phục của mình lúc đó, chiếc áo tôi mặc càng mỏng hơn khi xuống nước. Đúng lúc, có một chiếc áo được đưa về phía tôi, anh nhẹ nhàng bảo: “em khoác đi”. Hơi ngập ngừng nhưng rồi tôi cũng cầm lấy và “cảm ơn anh “. Thú thật áo anh đưa cho tôi là chiếc áo pull nên tôi không thể khoác lên người được, mà mặc vào thi hơi kì, tôi đành vắt lên vai cho đỡ phụ lòng anh. Sau lần đó sự tiếp xúc, gặp gỡ tình cờ giữa tôi và anh nhiều hơn, ban đầu chưa ấn tượng gì, tôi xem anh như bao người anh khác. Tuy nhiên tôi cũng có khen ngợi anh khá nhiều hơn những người khác, vì anh điển hình là một người khá phong độ, lịch sự, nghiêm túc, và biết quan tâm ,… Một mẫu người mà con gái ai cũng mơ ước. Thời gian trôi qua, hai, rồi ba tháng, và một ngày đẹp trời tôi nhận được tin nhắn của anh. Dù không biết đó là số của ai nhưng giác quan thứ sáu của người phụ nữ như mách bảo tôi rằng: đó là anh. Và đúng vậy, là anh, những dòng tin nhắn hỏi han bình thường thôi nhưng tôi thấy vui và không thể không trả lời. Dần dần, những tin nhắn, sự quan tâm qua điện thoại đó không thể thiếu với tôi mỗi ngày. Nhất là lúc 12h trưa, khi làm việc xong anh sẽ nhắn rằng :”em ăn trưa chưa? Ăn có ngon không?”. Anh và tôi gặp nhau bởi những lí do thật đơn giản xen lẫn tình cờ, nhưng biết đâu đó cũng có sự sặp đặt tự nhiên, đáng yêu của con người. Lần đầu tiên tôi ngồi lên xe anh đi uống nước cũng không phải là cuộc hẹn hò như bao người khác, mà là anh chở tôi đi mượn giùm anh quyển sách anh đang cần.
Cho đến một ngày tôi thấy mình có sự thay đổi, tôi người lớn, nhẹ nhàng hơn, và hay suy nghĩ vẩn vơ. Tôi bắt đầu nghĩ về anh, tôi tâm sự với anh mọi nỗi niềm, nhất là khi nhớ nhà. Và anh thì luôn sẵn sàng chia sẻ cùng tôi, anh cho tôi những lời khuyên mà cuộc sống đã dạy cho anh và kinh nghiệm của một người từng trải như anh mới nói được. Bên anh, tôi thấy mình nhỏ bé và luôn muốn học hỏi những gì chưa biết về mọi lĩnh vực. Anh trong mắt tôi là một sự ngưỡng mộ, kính nể, và cũng có một cái gì đó khó nói nên lời. Tôi trân trọng tình cảm anh em giữa anh và tôi, tôi không muốn một lí do gì làm sứt mẻ nó đi cả. Có thể nói, tôi chưa bao giờ từ chối gặp gỡ anh như từ chối những người con trai khác, vì ở anh tôi thấy được sự tin tưởng. Anh thường chở tôi đi ăn tối, uống cà phê, đi dạo khắp phố phường Đà Nẵng vào những đêm cuối tuần hay khi anh và tôi không bận việc. Mỗi sáng thức dậy tôi đã quá quen với những dòng tin nhắn ngọt ngào:” Đêm qua bé ngủ ngon không?” hay ” Mèo yêu của anh đang làm gì đó?”. Rồi mỗi khi đi công tác xa anh cũng nhắn tin về:”Ở nhà ngoan rồi anh thương nhé”. Những dòng tin nhắn nhẹ nhàng, đáng yêu mà tôi nhận được từ anh – một người đàn ông chửng chạc, đứng đắn làm tôi hy vọng cho một khởi đầu tốt đẹp. Tôi không thể quên cái cảm giác mỗi đêm đi dạo cùng anh khi mùa thu về, hương hoa sữa cứ nhẹ nhàng lan tỏa khắp con đường mà tôi chỉ biết nói với anh rằng: ” em rất thích hoa sữa”. Khi này tôi muốn nói với anh nhiều lắm, nhưng tôi sợ làm tan vỡ cái gì đó nhẹ nhàng, tinh khiết, trong sáng giữa anh và tôi. Tôi và anh ngồi hàng giờ bên nhau để kể cho nhau nghe về công việc, gia đình, bạn bè và cuộc sống,…duy chỉ có tình yêu là không ai nói đến. Trong khi đó bạn bè, mọi người xung quanh đều nghĩ rằng chúng tôi là một đôi, họ ủng hộ và hỏi han về chúng tôi rất nhiều. Mùa Noel về, anh cũng chở tôi đi, hòa vào dòng người đông đúc để thưởng thức không khí của đêm chúa sinh ra đời. Tôi rất vui, vì đó cũng là Noel đầu tiên trong đời mà tôi ra đường để đón. Rồi những đêm cuối thu, anh và tôi đi dạo trên con đường Sơn Trà Điện Ngọc, con đường lãng mạn bên biển mà những đôi tình nhân thường chở nhau đi. Dù đêm đó trời rất lạnh nhưng tôi không dám than thở một câu, vì có lẽ tôi sợ một điều gì đó vừa xa, vừa gần. Sợ rằng anh lo tôi ốm, anh sẽ không đưa tôi đi dạo trên con đường đó nữa.
Video đang HOT
Có những đêm trời Miền Trung mưa xối xả, mưa không dứt, vậy mà anh và tôi cũng chở nhau đi siêu thị, shopping như đã hẹn. Về nhà tôi bị ướt hết nhưng vẫn thấy vui đến lạ lùng. Tôi thấy thoải mái, bình yên khi bên anh, kể chuyện luyên thuyên đủ thứ cho anh nghe, anh chỉ véo mũi tôi bảo rằng :”em trẻ con quá đi”. Anh chỉ khen tôi người lớn khi nói về một vấn đề gì đó, hay khi tôi trổ tài nấu ăn để mời anh, anh sẽ nhắn rằng:” Cảm ơn em vì bữa trưa ngon miệng, trưa nay anh thấy em người lớn lắm”. Tôi mỉm cười hạnh phúc, không phải vì được anh khen, tại tôi cũng biết nấu ăn mà, tôi hạnh phúc khi làm cho ai đó vui. Vậy là tình cảm trong tôi cứ thế, ngày một nhiều hơn, đã đến lúc tôi thấy nhớ anh gia diết mỗi khi đi xa, hay những ngày anh không tới. Có lần tôi vào blog của anh để đọc những bài viết trong đó, tôi đọc một bài có tiêu đề khá ấn tượng:”Xin lỗi em,…”. Lần đầu tiên tim tôi thấy nhói đau và như thắt lại. Tôi muốn thôi không đọc nữa, nhưng vì đưa bạn bên cạnh tôi thấy hay nên cứ cố đọc. Tôi chưa biết nó có phải do anh viết hay không? Bài đó viết về người con gái đã từng là người yêu của chàng trai trong bài, họ đã có những tháng ngày hạnh phúc, vì lí do gì đó mà họ không ở bên nhau. Nhưng chàng trai khẳng định rằng trong tim anh chỉ có mình cô gái thôi,… Tôi cứ đọc mà những giọt nước mắt lăn dài trên má tự bao giờ không hay? Tôi thầm nghĩ nếu đó là anh thật thì tôi vẫn yêu anh, tôi sẽ xoa dịu vết thương lòng mà anh mang nặng, tôi tin như thế. Đọc đến hết bài tôi mới biết thì ra đây là bài anh post lên để làm phong phú thêm cho blog của mình. Dù đỡ buồn hơn nhưng tôi vẫn nghĩ rằng không đơn giản như vậy, vì trong blog người ta thường viết lên tâm trạng của chính mình. Và rồi chuyên đó cũng đi vào quá khứ, để lại trong tôi một dấu chấm hỏi. Những ngày tháng ngọt ngào với tôi cứ thế trôi đi, tôi sống với những kỉ niệm đẹp về anh, nhưng tại sao tôi vẫn khó hiểu và hơi buồn khi nghĩ đến anh và tôi.
Tôi biết, cuộc sống đối với anh còn nhiều việc phải làm, phải lo lắng. Anh phải chuẩn bị cho cuộc sống sung túc của một người đàn ông trước ngưỡng cửa 30. Tôi trong mắt anh có lẽ chỉ là một cô bé ngây thơ, bé nhỏ, người anh cần là một người phụ nữ chửng chạc, trưởng thành hơn. Tình cảm trong lòng tôi vẫn giữ mãi cho đến hôm nay, chuyện gì sẽ xảy ra giữa anh và tôi thì vẫn chưa biết? Nhưng tôi hy vọng rằng: một ngày nào đó anh biết được có một người luôn nhớ thương anh. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ có một ngày tôi phải tự tin đứng trước anh và nói rằng tôi yêu anh rất nhiều, khi tôi là một người phụ nữ trưởng thành. Dù cho tình yêu đó không may được đáp lại đi chăng nữa nhưng tôi vẫn hạnh phúc bởi được nói ra nhưng lời yêu thương chôn sâu tận đáy lòng. Và chiều nay mưa lại rơi, những cơn mưa rồi chợt nắng như thách thức lòng người. Những cơn mưa tôi cứ chờ…, con đường bên biển hôm nay còn đẹp hơn ngày trước, không biết rồi anh có đến hay không? Cơn mưa trong bài nhạc chờ tôi cài như để cho mình anh nghe” chiều hôm nay sao mưa lại rơi, để nỗi nhớ thương anh vô cùng,…” cứ dai giẳng khôn nguôi.
Theo Ngôi Sao
Chưa thể quên anh...
Anh! Em không muốn mỗi ngày trôi qua em phải chìm đắm trong vòng luẩn quẩn này và rồi khi không chịu được em lại nhắn tin, mail, và viết cho anh những dòng thật buồn qua blog.
Giờ anh và em là hai người 2 con đường, không còn quan tâm đến nhau, không có những cuộc điện thoại từng đêm như ngày trước, không có những dòng tin nhắn chúc nhau mỗi sớm mai thức dậy, ...vậy mà em vẫn nhớ anh, nhớ vô cùng. Em còn nhớ ngày đó mỗi lần anh bảo anh sắp đi công tác, dù bên ngoài em không nói gì nhưng trong lòng em buồn lắm, em sợ từng ngày không thấy anh, em sợ nỗi nhớ. Anh đi là em tính từng ngày để đợi anh về, dù biết rằng có thể về là anh không bên em nhưng cái cảm giác khi được biết rằng người em yêu đang ở gần em, được sống chung trong một bầu không khí,...là em thấy hạnh phúc rồi. Em biết dù bảo rằng đến với em nhưng trong lòng anh vẫn mạng nặng nỗi buồn của riêng anh, em muốn lắm được cùng anh chia sẻ, được đem tình yêu của mình xoa dịu nỗi đau mà người ta để lại cho anh. Nhưng tất cả đều vô nghĩa khi anh và em không hiểu hết về nhau phải không anh?
Em nhớ cái cảm giác một chiều anh qua chỗ em trọ, anh cũng chuyện trò với em, nhưng xa lạ đến bất ngờ, anh của 3 hôm trước không như vậy, và từ ngày đó anh với em không gặp nhau nữa. Khi đó anh biết không em muốn giữ chân anh lại, muốn giữ thật chặt vì sợ xa anh, nhưng em không làm được vì em cảm giác được anh xa em rồi. Đêm đó em uống thật say, em biết anh không thích con gái như vậy, nhưng em buồn lắm anh à, em chỉ muốn khóc thật nhiều nhưng tất cả đều bị dồn nén lại sau câu trả lời của anh khi em hỏi " giữa anh và em là gì" anh bảo rằng" anh không biết". Em lặng người trước câu trả lời vô tình đó, sao khi đó anh không bảo rằng " anh chưa bao giờ yêu em" có lẽ vậy em sẽ đỡ đau hơn và có lẽ nỗi đau ấy không dai dẳng đến bây giờ. Có một lần em ngồi nói chuyện với bạn anh, có thể lời anh T nói trước hết em phải cân nhắc, nhưng em vẫn thấy buồn.
Anh T bảo anh có kể cho anh ấy nghe về lí do tự nhiên anh xa em như vậy, đó là sau lần anh đang ngồi chơi thì bạn anh gọi xuống quán và em không để anh đi. Và khi đó anh nghĩ lại anh không muốn bị ràng buộc... Nghe xong em rất buồn, vì em nghĩ đơn giản là chúng ta không hiểu nhau. Và đó cũng là "lí do" để anh xa em dễ dàng mà không mang tiếng thôi. Vì một khi làm điều gì ngoài ý muốn của người khác thì người ta cũng đưa ra những lí do đặc biệt. Em không nghĩ em đã làm gì quá để ràng buộc anh, em đã từng nói một lần, em chưa đòi hỏi gì ở người mình yêu, anh cứ cân bằng mọi mối quan hệ của anh là được.
Em nói những gì đã nói cũng vì nghĩ đơn giản rằng anh giống em thôi, khi yêu họ sẽ hiểu, thông cảm cho nhau. ..Và giờ đây em nói tất cả đều vô nghĩa rồi anh nhỉ, anh đi và em ở lại góp nhặt những nỗi đau, những kỷ niệm bé nhỏ, ngắn ngủi để nó thành nỗi nhớ. Nỗi nhớ không chỉ dằn vặt em trong cuộc sống hàng ngày mà trong những giấc mơ.
Chưa bao giờ em thấy sợ ban đêm như bây giờ. Vì em lại hay mơ những gì diễn ra khi anh còn qua lại nơi đây. Em mơ anh và em chuyện trò vui vẻ, nhưng có một điều đáng buồn là chúng ta không gần nhau. Tất cả chỉ là ngoài ý muốn, em cũng không muốn buồn để viết lên đây những gì không nên viết, để không ảnh hưởng đến ai, để sau này nhìn lại em không tiếc cho những gì đã qua, nhưng lí trí không điều khiển được anh ơi. Em trở nên sướt mướt tự bao giờ, em từng mạnh mẽ đi qua nỗi đau chừng nào thì giờ đây em khác xa, và biết đâu đôi khi người ta lại ghét em như vậy. Em cũng từng có một tình yêu, tình yêu gắn liền từ tuổi học trò nên có lẽ nó không như bây giờ, nó trong sáng theo đúng nghĩa, và không là gì nữa vẫn tôn trọng nhau. Có lẽ vì vậy em không cảm nhận hết tình yêu như bây giờ.
Giờ tình yêu nó trăm ngàn lí do, trăm ngàn mục đích mà thật sự em không dám bước chân vào. Có thể nguời ngoài nhìn vào đôi khi thấy em nhiều bạn bè, nhiều mối quan hệ, nên nghĩ khác vì có những lần em bắt gặp những câu nói bâng quơ của anh T làm em giận" hết anh này đến anh khác". Có lẽ bạn anh anh quá hiểu rồi đúng không? nên em không chấp. Nếu em là người con gái như vậy thì cõ lẽ giờ đây em không phải ngồi một mình để viết về anh thế này đâu.
Có lần về nhà thấy em buồn mẹ em cũng bất ngờ, và mẹ lại hỏi sơ sơ về những người em hay kể, trong đó có anh. Khi đó em buồn lắm mà chẳng dám nói gì, vì anh biết không mẹ từng tin tưởng em trong mọi chuyện, nếu em kể mẹ sẽ lo lắng. Còn em, nỗi buồn cứ kéo dài với suy nghĩ một ngày nào đó em sẽ quên anh và tự tin chào đón tình yêu mới. Nhưng sao giờ nghe khó khăn quá anh ơi.
Em chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày khi tình yêu đã đi xa mà em lại thế này đâu. Em sẽ cố gắng để khỏi phải ảnh hưởng đến cuộc sống của mình và cũng như khỏi ảnh hưởng đến anh, vì chắc chắn anh cũng khó chịu khi không là gì nữa mà em cứ khơi lại chuyện cũ. Anh thông cảm vì cảm xúc, tâm trạng của chúng ta hoàn toàn khác nhau, một người đi và một người ở lại mà. Có thể người khác sẽ cho rằng em khờ dại khi cứ yêu anh, em vội tin anh, và nhiều điều khác nữa nhưng em thì khác, một khi đã yêu thì em chỉ biết chân thành với tình yêu đó thôi. Nếu một ngày nào đó anh mệt mỏi, anh buồn,...trước những thay đổi bất thường của cuộc sống và anh cần tâm sự hãy dành một khoảng nào đó nhớ về em nhé, có thể khi đó em không như bây giờ, nhưng em luôn sẳn sàng là người bạn để chia sẻ cùng anh. Tạm biệt anh.
Theo Ngôi Sao
Cách đơn giản để xoa dịu cơn giận dữ của chàng Bằng thái độ thành khẩn và những mẹo sau đây có thể sẽ giúp bạn xoa dịu cơn giận dữ của anh ấy trước những sai lầm của bạn Chắc chắn trong cuộc sống, bạn không thể tránh khỏi những lúc phạm sai lầm và điều đó khiến người đàn ông của mình thất vọng. Những cách sau đây giúp bạn đơn giản...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Thấy nhà tôi mới mua được ô tô, mấy bà hàng xóm hết bịa chuyện đỗ xe lấn chiếm rồi lại đồn thổi con gái tôi cặp kè đại gia mới lắm tiền thế

Bố chồng âm thầm cho con dâu nửa lương hưu mỗi tháng, bị mẹ chồng phát hiện, bà làm ầm lên và đòi ly hôn

Mẹ chồng đi chăm cháu ngoại 10 năm thì quay về quê khiến cả nhà như có bão lớn quét qua, ai cũng khó thở

Về quê vợ ăn giỗ, chồng tôi liên tục nhắc một chuyện khiến anh trai tôi nóng máu, chỉ tay đuổi thẳng cổ

Cãi cọ với vợ, tôi bỏ sang nhà bạn thân chơi rồi chết lặng với những tiếng động phát ra từ phòng ngủ

Cứ hễ ai vay tiền là bố chồng tôi rút ví đưa ngay, thế nhưng khi ông gặp tai nạn nằm viện thì không 1 con nợ nào đến thăm hỏi

Em họ chồng thất nghiệp xin vào công ty tôi làm nhưng vừa lười vừa láo, tôi cho nghỉ việc thì bị cả họ nhà chồng xúm vào nói như thể mình là kẻ gian ác

Mẹ ở quê toàn khoe con trên thành phố "lương tháng 50 triệu", hậu quả tôi nhập viện còn mẹ bị bố đòi ly hôn

Bố chồng đưa 200 triệu, yêu cầu tôi ký giấy khước từ tài sản, tôi bật cười đưa ra tờ giấy xét nghiệm làm ông hoảng loạn

Xem phim "Sex Education", tôi trằn trọc rồi nhắn cho mẹ 3 từ sau 20 năm không liên lạc

Mẹ chồng nhập viện, tôi đến thăm thì sửng sốt khi thấy vợ cũ của chồng đang chăm sóc bà: Câu chị ấy nói làm tôi nhục nhã

Đưa bạn thân về nhà chơi, tôi không ngờ mình lại gây ra chuyện tày đình khiến giờ không dám đối mặt với bố chồng
Có thể bạn quan tâm

Phim đầu tay do Scarlett Johansson đạo diễn tranh giải tại Cannes
Hậu trường phim
22:43:18 11/05/2025
MC Hồng Phúc bật khóc kể quá khứ bán nhà chữa bệnh cho con trai
Tv show
22:41:21 11/05/2025
Bị nói đánh bản quyền VTV, nhạc sĩ Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình phản pháo
Nhạc việt
22:29:41 11/05/2025
Mỹ nhân "mỏ hỗn" bất tài gây sốc khi vạch trần chuyện 18
Nhạc quốc tế
22:23:36 11/05/2025
Tây Ninh: Giải cứu thai phụ rơi xuống giếng sâu 20 m
Tin nổi bật
22:02:32 11/05/2025
Nguyên phó chủ tịch xã lừa "chạy" viên chức rồi chiếm đoạt tiền
Pháp luật
21:49:54 11/05/2025
Phản ứng của Ukraine với đề xuất đàm phán trực tiếp của ông Putin
Thế giới
21:49:44 11/05/2025
36 giây "bóc trần" nữ thần nhan sắc Irene (Red Velvet) hẹn hò mỹ nam bằng tuổi?
Sao châu á
21:46:58 11/05/2025
MC Đại Nghĩa chuẩn bị thất đầu tiên cho mẹ, thần sắc gây chú ý
Sao việt
21:34:09 11/05/2025
Chồng lấy hết tiền tiết kiệm mua xe tặng bồ, tôi lặng lẽ ra tay khiến cả hai chỉ biết câm nín, khóc suốt đêm
