Bố vợ lên thành phố mừng sinh nhật cháu, nửa đêm thấy con rể ăn vụng ngoài phòng khách mà mắt đỏ hoe
Lúc đó, mắt tôi đỏ hoe.
Tôi là một người nông dân chính hiệu. Vợ tôi mất sớm, nhà chỉ còn hai cha con rau cháo nuôi nhau. Tôi chẳng có tài cán gì ngoài làm được mấy sào ruộng, nuôi được vài con cá.
Nhưng trời thương, con gái tôi rất ngoan. Nó học giỏi, biết đỡ đần việc nhà từ bé. Sau này thi đỗ vào một trường đại học danh tiếng, tôi mừng đến mức cười cả ngày. Ai hỏi có chuyện gì vui, tôi chỉ cười:
– Có đứa con như thế, tôi không vui sao được?
Nói vậy thôi, tôi bắt đầu làm quần quật. Cày ruộng nhà mình xong còn đi làm thuê ruộng người ta, ai thuê gì tôi cũng nhận, chỉ để dành dụm được ít tiền đóng học phí cho con.
Ra trường, nó đi làm và hàng tháng đều gửi tiền về cho tôi. Tôi thường gọi điện bảo nó kiếm bạn trai đi. Chẳng bao lâu, nó thật sự dắt một chàng trai về. Cậu ấy cũng xuất thân nông thôn , nhưng từ hồi sinh viên đã khởi nghiệp, nay đã làm chủ một công ty.
Tôi rất hãnh diện và tự hào về con gái. (Ảnh minh họa)
Ban đầu tôi hơi nghi ngờ, sợ nó chỉ giỏi miệng. Không ngờ vừa bước chân vô nhà, cậu ta lăn xả làm việc này việc kia. Tôi nói:
– Cháu làm chủ công ty, đâu quen làm những việc nhà nông này. Cháu cứ để đó bác làm được rồi.
Nó chỉ cười:
– Con cũng xuất thân nhà nông ạ, nên mấy việc này đều biết làm.
Ở chơi mấy ngày, nhìn cách cậu ta cư xử, tôi yên tâm và đồng ý cho hai đứa cưới nhau. Đám cưới diễn ra ở quê, không phô trương, chỉ mời người thân. Sau đám cưới, con rể đưa cho tôi một tấm thẻ rồi bảo:
– Tiền mừng cưới con xin gửi bố, chúng con cũng thêm vào đây chút tiền biếu bố dưỡng già.
Mấy hôm sau rảnh rỗi ra ngân hàng kiểm tra, tôi giật mình suýt ngất khi thấy bên trong đó có 300 triệu. Cả đời tôi chưa từng thấy từng thấy nhiều tiền như vậy. Tôi vội gọi cho con gái và con rể, nói không thể nhận, nhưng con rể chỉ nhẹ nhàng bảo:
– Bố à, mình là một nhà. Vợ chồng con sống ở thành phố, ít bên bố, lỡ bố cần tiền mà không ai hay thì sao? Bố cứ cầm lấy mà phòng thân, sau này con vẫn sẽ gửi thêm.
Con đã nói vậy thì tôi đành nhận. Tôi vốn tưởng con gái lấy chồng rồi thì không có nhiều thời gian cho cha già. Ai ngờ đâu, thằng rể lại hay chạy xe về quê, mang theo bao nhiêu quà cáp, thuốc men, không để tôi thiếu thứ gì.
Sau cưới, con rể biếu tôi một tấm thẻ ngân hàng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau này con gái sinh cháu, tôi cũng lên thành phố ở cùng mấy hôm. Gần đây là sinh nhật cháu ngoại. Tôi lục các cửa hàng khắp làng, gom được bao nhiêu đồ chơi trẻ con đem lên làm quà. Nhưng đến nơi, tôi bất ngờ. Trên bàn toàn những món đạm bạc, thậm chí không có cả bánh sinh nhật. Cháu tôi buồn rầu nói:
– Lâu rồi con không được ăn thịt. Bố mẹ bảo ăn thế này mới tốt cho sức khỏe .
Tôi nghĩ chắc tụi trẻ bây giờ theo lối sống hiện đại, ăn uống thanh đạm. Tôi cũng không để tâm. Nhưng mấy ngày liền vẫn là những món thanh đạm đó, chính tôi cũng bắt đầu thấy ngán. Đêm đó, bụng cồn cào, tôi định ra bếp tìm gì ăn. Mở cửa phòng, tôi thấy con rể đang một mình ăn mì tôm trong đêm tối.
Tôi chết lặng. Con rể thấy bố vợ cũng giật mình rồi cười trừ, hỏi tôi có ăn không để nó nấu một bát mì tôm cho tôi. Sau đó, ôn tồn hỏi chuyện:
– Thực ra bố có chuyện này để trong lòng cũng lâu rồi. Có phải các con đang gặp khó khăn gì không? Cơm canh thì đạm bạc, mấy hôm nay bố thấy con toàn ngủ ở phòng khách, thức tới tận khuya.
Gặng hỏi mãi thì con rể cũng khai thật:
– Công ty con đang gặp chút khó khăn. Con vét hết tiền nhà ra xoay xở nên dạo này mới phải ăn uống đạm bạc như thế. Đêm con phải làm thêm, sợ gây ồn nên ra sofa ngủ.
Con rể khai thật với tôi rằng công ty con đang gặp khó khăn. (Ảnh minh họa)
Nghe chuyện, tôi lấy ngay cái thẻ nó từng đưa ra:
– Sao con không nói sớm? Tiền này bố chưa đụng một đồng, con cứ lấy mà dùng.
Nó lắc đầu, giọng vẫn bình thản:
– Tiền đó con tặng bố, đã tặng thì không lấy lại. Con đưa tiền cũng để vợ con yên tâm. Còn chuyện công ty, con tin sẽ ổn lại thôi.
Tôi nghẹn giọng:
– Người lớn chịu được nhưng trẻ con thì không. Nó đang tuổi lớn mà.
Nó mỉm cười:
– Bố, chỉ là tạm thời thôi. Không bao lâu nữa sẽ qua hết thôi. Bố yên tâm.
Lúc đó, mắt tôi đỏ hoe. Tôi không nói thêm gì, chỉ lặng lẽ xua tay:
– Thôi được, các con đã quyết như thế, bố cũng không cản. Nhưng từ hôm nay, bố sẽ ở đây và sẽ là người đi chợ, nấu cơm. Công việc cần phải làm nhưng không thể bỏ bê sức khỏe được.
Từ hôm đó, bữa cơm trong nhà lại có thịt, có cá, có rau có quả đủ đầy. Chưa đầy nửa tháng, công ty của thằng rể đã vượt qua khó khăn. Cuộc sống dần trở lại bình thường. Lúc ấy, tôi mới rời thành phố. Trên đường về quê, lòng tôi nhẹ tênh, vì biết con gái mình có một người chồng thật sự đáng tin và tử tế.
Tưởng được con rể quý vì ngày nào cũng vào viện chăm mẹ vợ, con gái buông một câu khiến tôi giật mình
Con rể chăm tôi khá chu đáo, nó chẳng nề hà việc gì từ đút cơm, đỡ tôi dậy, gọi y tá, thậm chí đẩy xe lăn đưa tôi đi tắm nắng.
Nó đến viện còn thường xuyên hơn cả con gái, khiến tôi cảm động thật sự.
Chồng tôi mất từ sớm. Từ sau khi con gái kết hôn 10 năm trước, tôi sống một mình. Quan hệ giữa tôi và con rể cũng tàm tạm, không quá thân thiết, nhưng cũng không đến mức căng thẳng.
Tôi từng nấu những món nó thích, tiếp đãi ân cần mỗi lần về nhà. Thế nhưng, tôi vốn là người hơi tính toán, nhất là lúc cưới, từng ép bên nhà trai phải ghi thêm tên con gái vào sổ đỏ, nên trong lòng con rể chắc vẫn còn khúc mắc.
Vì chuyện đó mà đám cưới từng bị trì hoãn, mãi sau bên đó nhượng bộ thì mới thành hôn. Từ đó trở đi, tôi luôn có cảm giác giữa mình với con rể có một khoảng cách, dù nhiều lần cố gắng xoa dịu nhưng không dễ dàng gì.
Cho đến một lần, tôi không may ngã cầu thang, phải nhập viện cấp cứu. Lúc tôi còn mê man, mọi chuyện đều do con gái và con rể lo liệu. Khi tỉnh lại, tôi hoảng sợ vô cùng, phần vì sức khỏe, phần vì lo mình chẳng còn ai để dựa dẫm ngoài con gái.
Tôi cần nằm viện điều trị suốt 2 tháng, không chỉ để phục hồi thể lực mà còn cần người thân túc trực bên giường. Thời gian đầu, con gái và con rể thay phiên chăm tôi, sáng tối luân phiên, tôi cũng không để ý nhiều. Nhưng về sau, tôi bắt đầu nhận ra, con rể xuất hiện nhiều hơn con gái. Thậm chí, nhiều người còn tưởng nó là con trai ruột của tôi.
Tôi cần nằm viện điều trị suốt 2 tháng, con gái và con rể thay phiên chăm tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi cũng cảm thấy ấm lòng. Mỗi lần ai đó hiểu nhầm, tôi đều cười và nói:
- Là con rể tôi đấy.
Trong lòng vừa tự hào vừa biết ơn. Thế rồi một hôm, tôi hỏi nó:
- Sao dạo này chỉ có con đến viện vậy? Cái Thư đâu? Hai đứa giận nhau à hay nó bận gì?
Nó chỉ cười, đáp:
- Không có gì đâu mẹ. Vợ con ở nhà trông con nhỏ. Con rảnh hơn nên tranh thủ vào chăm mẹ.
Nghe cũng hợp lý, tôi không hỏi gì thêm. Con rể chăm tôi khá chu đáo, nó chẳng nề hà việc gì từ đút cơm, đỡ tôi dậy, gọi y tá, thậm chí đẩy xe lăn đưa tôi đi tắm nắng. Nó đến viện còn thường xuyên hơn cả con gái, khiến tôi cảm động thật sự.
Tôi từng hỏi con gái:
- Lạ thật, dạo này con rể nhiệt tình ghê. Hai đứa sống hòa thuận với nhau đấy nhé, đừng cãi nhau.
Không ngờ con gái lại nói tỉnh bơ:
- Mẹ đừng vội mừng. Mẹ thử hỏi xem anh ta đang tính gì.
Tôi sững sờ. Trực giác mách bảo có điều gì đó không ổn. Nhưng con gái không nói rõ, chỉ bỏ lửng khiến tôi càng thêm tò mò.
Tôi thấy lời con gái có lý, nhưng rồi nó nói thêm một câu khiến tôi giật mình. (Ảnh minh họa)
Hai tháng trôi qua, tôi được xuất viện. Cả nhà đi đón, còn dắt theo cháu ngoại, không khí rất vui. Nhưng trên đường về, con rể bất ngờ bảo:
- Mẹ ơi, hay là mẹ dọn về ở với tụi con luôn đi. Mẹ sống một mình cũng nguy hiểm, lại không ai chăm sóc.
Tôi lưỡng lự:
- Nhà con còn có mẹ con ở chung, mẹ tới nữa thì chật chội quá.
Nó liền nói:
- Không sao đâu mẹ. Mẹ tới cũng tiện cho mẹ con con có người trò chuyện. Tụi con đi làm, bà ở nhà một mình cũng buồn.
Tôi thấy lời nó có lý, nhưng rồi nó nói thêm một câu khiến tôi giật mình:
- Dù sao thì tụi con cũng tính bán nhà cũ ở quê. Không ai ở nữa, bán sớm còn được giá. Mẹ thấy sao?
Lúc đó tôi mới hiểu, con rể quan tâm chăm sóc tôi mấy tháng qua, hóa ra là có tính toán. Một là muốn tôi về ở để tiện... trông mẹ của nó. Hai là muốn tôi bán căn nhà cũ lấy tiền.
Căn nhà ấy là nơi tôi gắn bó cả đời, cũng là chỗ dựa duy nhất nếu sau này có điều gì không ổn giữa tôi và các con. Còn nếu về ở chung, không khéo tôi lại thành người chăm ngược mẹ nó, vì bà ấy còn yếu hơn tôi. Tôi chỉ mỉm cười, nói sẽ nghĩ thêm.
Về nhà, tôi nói chuyện riêng với con gái, thăm dò ý kiến của con ra sao. Nó thở dài:
- Con biết từ đầu rồi. Chỉ chưa nghĩ ra cách nói với mẹ. Mẹ về ở cũng có cái lợi, nhưng cần chuẩn bị tinh thần. Còn chuyện bán nhà thì chưa vội, từ từ tính.
Trầm ngâm một lúc, nó nhìn tôi, dịu giọng:
- Con không ép. Mẹ thấy sao thì quyết. Với con, mẹ về cũng tốt thôi.
Tôi hiểu con gái. Biết ơn, nhưng cũng cảm thấy hụt hẫng. Thì ra, sự ân cần của con rể, cuối cùng vẫn có mục đích. Không thể nói là lạnh lòng, nhưng trong lòng tôi có chút chua xót.
Nghi mẹ vợ bị hàng xóm dụ dỗ lừa lọc, con rể vội cảnh báo, ngờ đâu nhận được câu trả lời sốc óc Mỗi người đều có lý lẽ của riêng mình, chỉ có tôi đứng giữa là khó xử. Tôi là con gái một, nhà chỉ có mình tôi nên từ nhỏ đã quen được mẹ bảo bọc và kiểm soát từng li từng tí. Mẹ tôi giỏi giang, sắc sảo, tháo vát, nhưng cũng bởi vậy mà rất khó tính, thích can thiệp vào...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Câu nói trong đêm của bố chồng khiến tôi nghẹn ứ cổ họng, người run cầm cập, hoang mang nghĩ về tương lai

Chồng tôi vẫn lén lút chuyển tiền cho vợ cũ mua nhà

Vợ muốn chu cấp hàng tháng cho bố mẹ: 'Cuộc chiến' giữa quan điểm báo hiếu và tương lai gia đình

Ghét mẹ chồng, lạnh nhạt, xa cách với chồng: Tôi không hiểu sao vợ mình lại thay đổi hoàn toàn sau khi sinh con?

Tôi lén thử ADN của con trai và sự thật khiến tôi phải giả vờ... không biết gì suốt 7 năm nay

Thiếu gia lận đận tình duyên "vớ" ngay vợ đẹp không đòi sính lễ, cưới về nhà chồng "ngã ngửa" với nàng dâu ngoại quốc

Bố mẹ chồng cho vay 2 tỷ mua nhà nhưng muốn xin luôn: Toan tính của nàng dâu 24 tuổi khiến nhiều người khiếp sợ

Tôi yêu 6 năm không cưới nổi vì lương 12 triệu không đủ mua trà sữa cho bạn gái

Cưới 6 tháng phải mua nhà trả góp vì áp lực bố mẹ, tôi "phát điên" khi vợ liên tục đòi đứng tên dù không tham gia trả nợ

Chị chồng chỉ về đôi ba bữa, tôi chăm mẹ chồng cả năm lại mang tiếng không ra gì

Yêu xa 3 năm, quay về anh cưới người khác chỉ sau 2 tháng!

Yêu nhau 5 năm, không phải tôi không muốn cưới, mà là chưa đủ tiền để bắt đầu
Có thể bạn quan tâm

Sơn Tùng bất ngờ có động thái gây chú ý, giữa ồn ào ảnh nhạy cảm của "gà cưng"
Sao việt
19:08:50 04/07/2025
Bạn gái Văn Thanh từng bị tố mượn Porsche sống ảo, giờ nhận luôn lương thưởng của bạn trai, đứng tên nhà tiền tỷ
Sao thể thao
19:08:24 04/07/2025
Xôn xao clip công nhân bị bắt đứng giữa nắng để nghe "phổ biến công việc"
Netizen
19:02:27 04/07/2025
Thực hư việc Hồ Nhất Thiên tuyên bố giải nghệ
Sao châu á
18:42:14 04/07/2025
Mercedes-Benz mang xe cổ gần 70 năm tuổi trưng bày tại TP HCM
Ôtô
18:36:58 04/07/2025
Tây Ninh: Phát hiện 29 người Việt từng làm tại ổ lừa đảo Campuchia, lý lịch sốc
Tin nổi bật
17:45:21 04/07/2025
Những rắc rối đời tư của ngôi sao Kill Bill trước khi qua đời
Sao âu mỹ
17:24:54 04/07/2025
Cloudflare ngăn chặn AI ăn cắp bản quyền website
Thế giới số
17:21:10 04/07/2025
Song Hye Kyo bất ngờ đeo nhẫn ngón áp út, cư dân mạng sốc "Chị cưới ai?"
Phim châu á
16:30:56 04/07/2025
Samsung sẽ tung Galaxy Z Flip màn hình gập giá rẻ trong năm nay
Đồ 2-tek
16:17:33 04/07/2025