Cho đi thế nào, nhận lại thế ấy…
Chị lấy người đã qua một lần đò, không hẳn để tìm một chỗ dựa, mà đơn giản chị thấy cô đơn, cần chia sẻ và cũng vì chị muốn hợp lý hóa việc mong có một đứa con. Dẫu đã gần bốn mươi, chị vẫn hi vọng điều kỳ diệu sẽ xảy ra.
Ngót hai mươi năm tự lập, bươn chải, giờ kinh tế của chị dư thưa, chị sở hữu tư trang chẳng kém cạnh một cô gái sành điệu, hiện đại nào. Chị còn có một căn chung cư nằm tại khu đô thị sầm uất. Còn anh, chẳng có gì ngoài hai đứa con gái riêng, mà anh phải nuôi một.
Theo anh về làm dâu, dẫu đã cố gắng kiềm chế lắm mà chị vẫn cảm thấy đầu mình căng ra, các dây thần kinh dường như luôn trong tình trạng quá tải, phải phát huy hết công suất.
Con gái anh học cấp hai, sắp lên cấp ba rồi nhưng không biết làm một cái gì, tất cả đều đến tay anh và giờ là đến tay chị. Đã thế mẹ chồng vốn đã già, cứ hay rền rĩ mỗi lần chị sai con bé “Thấy khổ nhục chưa hả con? Bảo giữ mẹ mày lại thì không nghe”, “Giời ơi là giời chị có để cho nó học không?”, may có cô em dâu họ nghe thấy thì bênh “Chị ấy đảm đang, chăm bố con anh ấy béo trắng ra bà còn kêu cái gì. Nhà cửa gọn gàng mọi nhẽ, con Nhí lớn rồi cũng tập làm đi chứ…” mà chị tí thì ứa nước mắt. Chưa kể cô em chồng nhà ngay cạnh thi thoảng lại sang nghiêng ngó, chôm cái nọ chỉa cái kia.
Chị tự lẩm bẩm “Cố lên, có đứa con rồi sẽ lo tập trung cho nó, kệ hết, nhắm mắt cho qua hết”, nhờ thế mà cũng khiến đầu óc, khuôn mặt chị giãn dần ra, không còn căng thẳng nữa. Nhưng “liều thuốc” ấy chỉ nhiệm màu được hơn một năm, vì suốt thời gian đó chị cứ chờ đợi rồi thất vọng khi mãi mà chẳng “hai vạch”, nghe các “chuyên gia” thì có thể chị bị căng thẳng.
Tính toán mãi, chị bàn với anh chuyển về cái chung cư của chị, vừa tiện đi làm lại riêng rẽ mẻ môi, tự làm tự ăn, mẹ thì đã có anh cả với cô ở kề bên rồi. Anh ngần ngừ chút xíu nói hỏi ý kiến mẹ, rồi dò xem ý con bé con ra sao. Nghe nói có phòng riêng, lại được lên thành phố nó mừng vui rối rít. Anh ý nhị không nói cho con biết đó là nhà riêng của cô, vẻ như nó cũng lờ đi chẳng cần biết đến điều đó.
Mặt nó cứ vênh váo, khiến chị ghét con bé ấy quá thể, khi không lại phải nuôi thêm một miệng ăn không biết điều.
Video đang HOT
Mà tầm tuổi ấy luôn thích nổi loạn, ưa mạo hiểm, chị tặc lưỡi “Sao mình cứ để bụng chấp trẻ con thế nhỉ. Có phải con mình đâu, kệ xác nó, lắm mồm nó lại ghét, bố nó cũng khó chịu”.
Song về đến đây, dần dà chị cũng thấy tội nghiệp con bé, vì chưa có bạn nên đi học về toàn lủi thủi. Chị thương nó con gái phải ở với bố nên cũng thiệt thòi, không có sự gần gũi. Nhiều lúc thấy nó ngơ ngác, buồn bã, do anh cậy vợ ở nhà nên yên tâm, hay về muộn, rồi gặp gỡ bạn bè, bù cho những ngày tấp tỏa với con.
Chị cũng rảnh rỗi, nên đi làm về lại bày vẽ ra, lôi kéo con bé làm cùng. Chị như trẻ lại khi dạy nó những trò thêu thùa tranh, khâu gối thời con gái hay mày mò. Chị dạy nó trồng cây ở lan can chung cư…
Đôi khi chị nghiêm khắc mỗi lần nó mải chơi, la cà cùng bạn mới hợp cạ. Chị không chửi bới, chỉ nhìn nó, con bé cũng biết lỗi, nhất là chị không mách lại với anh, chỉ đe con bé, “Đừng để cô nói với bố và cũng đừng để đến lúc cô mặc kệ con, muốn làm gì thì làm”. Sau bận đó thấy con bé biết ý hẳn.
Hôm nó rủ bạn cũ đến chơi, chị làm cho ít bánh, rồi chị nghe con bé nói với bạn, “May có mẹ nên tớ mới có phòng riêng để ở, sướng lắm, đủ chỗ vui chơi, học tập, trường lớp khang trang, thành phố có khác. Mẹ mới không ghê gớm đâu, may mà có mẹ”.
Thế rồi đúng lúc không ngờ nhất thì chị biết mình có bầu, trong giây phút vui sướng chị cũng hồi hộp đón nhận thái độ của con bé. Khi bụng chị lùm lên, nó ngó nghiêng ra chiều thích thú. Dạo này nó không gọi cô xưng cháu nữa mà gọi cô xưng con “Con thích có em bé lắm, con sẽ bế em, trông em cho cô nghỉ ngơi, đi làm đẹp…”.
Theo VNE
Chiếc giường đất của mẹ
Ở quê tôi nhà nào cũng nằm giường đất, chiều dài của nó chiếm gần hết chiều dài căn phòng.
Mấy cái cột chống làm thành giường được đắp bùn xung quanh, còn mặt giường là hỗn hợp của bùn và rơm, nó là nơi mà người nông dân chúng tôi truyền lại cho con cháu. Tôi và anh trai tôi cũng đều lớn lên trên chiếc giường ấy .
Ảnh mang tính minh họa
Chiếc giường của mẹ rất thô ráp, để tăng thêm phần mỹ quan nó đã được tô thêm một lớp vôi lên đó, nhưng những lúc việc nhà nông rảnh rỗi, khi các bác, các thím tụ tập buôn chuyện, vô ý đạp chân vào thành giường đã vô hình khiến chiếc giường trở nên vô cùng nhem nhốc, không còn chút thẩm mỹ nào nữa. Cứ về nhà là mẹ lại ca cẩm: "Nhìn thành giường lại đen xì rồi, phải mua ít vôi về quét thôi". Tôi an ủi mẹ: "Có mình mẹ ngủ ở đó thôi, đừng quét làm gì, hơn nữa, chúng con đã bàn bạc sẽ đón mẹ lên trên đó ở rồi". Mẹ lại bảo: "Mẹ không đi đâu, giường của các con làm sao dễ chịu bằng chiếc giường đất kia của mẹ".
Chiếc giường đất của mẹ - Ảnh minh họa
Từ ngày cô con gái 5 tuổi đi học mẫu giáo, học vẽ, học đàn, học múa, dường như nó đã chiếm hết thời gian rảnh của tôi. Một năm về thăm nhà được vài ba lần, mà lần nào về cũng chỉ nhoáng nhoàng, biếu mẹ ít tiền xong rồi lại đi luôn, đã mấy năm không được nằm trên chiếc giường đất của mẹ và mẹ cũng quen với cái kiểu đi về chớp nhoáng của tôi.
Hôm nay tôi cũng phải về vội vì 5 giờ chiều, cô con gái có giờ học đàn. Vốn không hay nói nhưng hôm nay, mẹ tự nhiên ghé tai tôi bảo nhỏ: "Làm bố rồi lúc nào cũng bận rộn, mùa đông khi nào rảnh rỗi con về nằm giường đất của mẹ chắc chắn chân con sẽ không đau nữa đâu".
Lúc đó tim tôi như bị kim châm, hơn 30 tuổi đầu rồi mà tôi vẫn để mẹ phải lo lắng, còn trong tâm trí mẹ lúc nào cũng có hình ảnh của các con. Ngày bố mất, mẹ cũng tầm tuổi tôi bây giờ, hồi đó tôi cũng chỉ khoảng 9 tuổi. Tôi còn nhớ như in cái ngày bố bị rơi từ trên mái nhà xuống khi đang sửa lại ngói, mặc dù được đưa đến viện điều trị kịp thời nhưng 1 năm sau bố cũng bỏ mẹ con chúng tôi mà đi. Mẹ đã phải gồng mình để vác gánh nặng, chèo chống con thuyền gia đình. Chiếc giường đất của mẹ bỗng trở thành "chỗ dựa" vững chắc duy nhất, là "khán giả" trung thành duy nhất lắng nghe những tiếng khóc của mẹ.
Vẻ hối hả, nhộn nhịp của thành phố với những sắt thép, bê tông lạnh lẽo, với sự xói mòn của vật chất không hề làm tôi quên đi niềm vui, những tiếng thở dài hay những hàng nước mắt của mẹ trên chiếc giường đất. Nhưng trong thời đại cạnh tranh gay gắt, tri thức không ngừng đổi mới này, tôi bắt buộc phải học cách nỗ lực không ngừng, hơn nữa tình yêu mà bố từng dành cho học trò của mình đã truyền cho tôi động lực để tôi không ngừng theo đuổi trong sự nghiệp giáo dục của mình. Phần lớn thời gian của tôi là dành cho học tập, cho học trò, cho cô con gái bé nhỏ, còn cho mẹ là bao nhiêu đây? Vậy mà mẹ luôn nhớ đến căn bệnh dạ dày của tôi, đến bệnh đau chân của tôi. Mẹ, đến bao giờ con mới nhận ra là mẹ đã là một ngọn đèn gần cạn kiệt hết dầu?
Tôi đang định kỳ nghỉ hè năm nay sẽ không làm gì cả mà đưa con gái về quê nằm ngủ trên chiếc giường đất của mẹ, tiếp chuyện mẹ, nấu cho mẹ ăn, thay mẹ nhóm lửa để sưởi cho giường, tận hưởng cuộc sống nông thôn tĩnh tại, tận hưởng tình yêu vô bờ bến của mẹ, người mẹ vĩ đại của tôi.
Theo GĐVN
Vợ giỏi giang lương 40 triệu/tháng chồng vẫn muốn ly hôn vì lý do bất ngờ Khi mọi người hỏi han, Thảo khoe lương cô được 40 triệu. Đó là chưa kể tới những khoản khác có thể kiếm được trong tháng. Giang méo mặt vì ngại. ảnh minh họa Khi biết anh Giang đang làm thủ tục ly hôn vợ, bạn bè, đồng nghiệp và họ hàng hết sức ngạc nhiên. Chị Thảo - vợ của Giang vừa...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Thấy mẹ kế lén lút dúi bọc nilon vào tay người đàn ông lạ, tôi tra hỏi thì bà rơi nước mắt thú nhận một chuyện mà nghe xong, tôi cũng ngậm ngùi

Vật 'lạ' trên xe sang vạch trần bí mật của ông chủ thầu xây dựng

Bị lừa mất 2 tỷ nhưng mẹ lại yêu cầu vợ phải bán nhà trả nợ, cô ấy im lặng rồi nói một câu khiến tôi bật khóc

10 năm hôn nhân, tôi cay đắng khi bị chồng tát và chê không biết làm việc này như những người phụ nữ khác

Chị gái xinh đẹp của tôi yêu ai cũng hết lòng nhưng chỉ nhận lại sự phản bội cay đắng

Chật vật khi làm mẹ đơn thân cùng món nợ khổng lồ từ chồng cũ

Đi ăn trưa, cô gái phát hiện chuyện không ngờ về nữ đồng nghiệp hay nói đạo lý

Có con gái, tôi nhất định chọn rể ở riêng mới cho kết hôn!

Trả đũa cho sự phản bội của chồng, tôi tìm đến người yêu cũ

Tôi hết lòng tin tưởng chồng, lại không nhìn ra anh ta là người đàn ông vô trách nhiệm và ích kỷ

Bắt quả tang vợ ngoại tình ngay trong nhà mình, tôi càng hận vợ hơn khi cô ấy nói ra lý do phản bội tôi

Mừng thầm khi vợ cũ tới viện thăm nhưng sau đó tôi lại nghẹn đắng xấu hổ, không nói nên lời trước đề nghị của cô ấy
Có thể bạn quan tâm

Cách đặt vấn đề 'Khi yêu thương cần ngôn ngữ mới' đầy tinh tế, day dứt của Lý Hải trong 'Lật mặt 8: Vòng tay nắng'
Phim việt
13:35:47 11/05/2025
'Từ vũ trụ John Wick: Ballerina' - Chuyện gì đã xảy ra trong 'John Wick'?
Phim âu mỹ
13:32:08 11/05/2025
Bạch Lộc ghi điểm với khán giả nhờ điều gì?
Sao châu á
13:27:29 11/05/2025
Nhóm nhạc Anh Tài sắp ra mắt: Visual "ô dề", nhạc lỗi thời, fan "cắn răng" mới khen hay
Nhạc việt
13:21:07 11/05/2025
BTC Anh Tài bị fan 3 sao nam 'tế', động thái coppy 'trắng trợn', thái độ ra sao?
Netizen
13:09:18 11/05/2025
Doãn Hải My - vợ Đoàn Văn Hậu bị rụng tóc, xuất hiện với diện mạo khác lạ
Sao thể thao
13:05:11 11/05/2025
Bí ẩn chưa có lời giải về Đoàn Di Băng
Sao việt
13:02:36 11/05/2025
Váy xếp ly tạo nên vẻ ngoài thời thượng, dẫn đầu xu hướng
Thời trang
13:02:28 11/05/2025
Người đang khiến khán giả ức chế nhất phim 'Cha tôi người ở lại'
Hậu trường phim
12:54:55 11/05/2025
Top 3 chòm sao tài vận hanh thông, tiền về như nước ngày 12/5
Trắc nghiệm
12:15:28 11/05/2025