Cô độc trong nhà chồng
Tôi lấy chồng khi sắp bước vào tuổi ba mươi. Không còn quá trẻ, tôi khi ấy đã nếm trải tương đối đủ những ngọt nhạt, mặn đắng của cuộc đời. (Dauhoi_vonghia@…)
Tôi cứ nghĩ đã đủ trải nghiệm để trở thành một người vợ đảm, một người con dâu chu toàn đạo lý. Tôi thu mình nhún nhường chờ đợi một ngày mọi người trong gia đình mới sẽ đón nhận tôi chân thành yêu mến. Nhưng rồi tôi dần thất vọng… có lẽ do hai vợ chồng gần nhau suốt hai năm trời mà tôi không đậu thai.
Thời gian đầu họ ít tỏ thái độ, đến khi biết rõ mười mươi là “lỗi của vợ”, họ quay ngoắt thái độ với tôi.
Họ “tra tấn” tôi bằng mẩu tin về người hàng xóm vừa mới sinh một đứa bé kháu khỉnh, họ “đá đểu” tôi nhờ những câu chuyện về con bé nhà ông Hà nào đó, ngày còn học đại học, ngủ với bạn trai bị chủ trọ bắt gặp làm ầm lên, thế rồi có chửa, phải đi nạo, giờ lấy được thằng khác rõ tử tế thì chẳng đẻ nổi. Rồi như có tiếng ai nói xa gần rằng, phụ nữ chẳng phải tự dưng mà lại vô sinh, có khi hồi trẻ ham chơi để rồi về già hối hận…
Lúc nào mẹ chồng cũng rên rỉ thậm thụt nói với bố chồng tôi rằng tại chồng tôi vào Biên Hòa công tác nên cái cô bé Vy đó mới ngã lòng đi lấy người khác, và rồi bà lại tiếc cô dâu hụt ở phía miền tây sông nước, ngày ấy chồng tôi có đưa về ra mắt nhưng vì người miền trong tự nhiên và thẳng thắn quá, ai lại lần đầu tiên đến nhà bạn trai mà thấy đói, hồn nhiên mở nồi cơm nguội ra rồi lấy thức ăn ăn, và trong nhà nóng quá liền bưng hẳn ra ngoài cổng ăn cho thoáng, hàng xóm đi qua cứ chỉ trỏ chẳng hiểu con bé nhà ai mà lại “vô dạng” thế. Dường như không hợp với sự cặn kẽ, khắt khe ngoài này nên ông bà góp ý là thôi, nhất quyết kéo chồng tôi về.
Video đang HOT
Những câu chuyện ấy họ kể đi kể lại, như để mua vui, nhưng tôi chẳng thấy vui tẹo nào, tôi biết họ đang tiếc và có lẽ còn tiếc thêm nhiều trường hợp nữa, còn trường hợp không đáng tiếc nhất là tôi thì tại sao cứ ngày ngày hiện hữu trước mắt họ.
Họ khiến tôi lúc nào cũng nhìn tôi bằng đôi mắt ngấn nước, bằng sự đau đớn. Ai hỏi cũng thấy họ rơm rớm rồi rơi nước mắt nói “buồn lắm cô ơi” và tôi hiểu mình đã tước đi niềm vui được bế cháu của họ.
Ở nơi này tôi không được đón chào. Có lẽ ngày tôi nói giải thoát cho con trai họ sẽ là ngày họ mở hội ăn mừng, còn vui hơn ngày chúng tôi cưới.
Mảnh đất ngày nào chúng tôi góp tiền mua cũng được họ khéo léo nhận để mình làm thủ tục cho tiện, “các con bận đi làm sợ không có thời gian”. Và giờ hẳn nhiên nếu tôi ra đi sẽ chỉ còn hai bàn tay trắng. Điều đó không sợ bằng việc cõi lòng tôi trống rỗng, vô cảm, nơi những con người sống cùng nhau đã lâu mà vẫn hoàn toàn xa lạ. Những đơn côi ghẻ lạnh khiến tôi cho rằng mình có thể sống một mình cũng không thể buồn mà chết. Tôi bỗng thấy rằng, có khi chưa con cái gì lại là điều may…
Theo VNE
Quá trễ để nói lời hối tiếc
Lúc này em phải một mình đứng lên bắt đầu lại từ chính nơi mà mình đã bị ngã. Chiều muộn. Nắng trải trên con phố ngày đầu hè đã chẳng còn trong veo mà chuyển sang màu bàng bạc. Vừa mới đây thôi nắng còn vàng ươm, gay gắt đến mức khiến cho người ta phải trốn tránh, ấy vậy mà chẳng hiểu sao chỉ ngoảnh đi ngoảnh lại một lúc nắng đã vội phai màu.
Chẳng phải giữa mùa đông thế nhưng bất giác em lại thèm cảm giác được ai đó nắm thật chặt lấy tay mình. Em đưa bàn tay nhỏ bé lên phía trước mặt, tâm trí cứ liên tưởng đến hình ảnh ngày này của ba năm về trước có một người miệng mỉm cười, mặt quay đi để che giấu sự ngượng ngùng khi lần đầu tiên nắm trọn tay em trong bàn tay của mình. Kỷ niệm tràn về, em nghe lòng quặn lại, nỗi xót xa không có hình hài cụ thể mỗi lúc một lớn hơn ở trong lòng.
Em, một cô bé so với anh thì vẫn còn hơi trẻ dại đang học cách chập chững bước những bước đi đầu tiên trên nẻo đường tình. Những bước chân ngây ngô vụng dại thuở ban đầu em đã có anh dìu dắt để rồi đến lúc anh đi rồi, lúc phải tự mình mò mẫm thì em lại cảm thấy quá chông chênh. Người ta có thể cùng nhau đi đến cuối con đường, vậy mà tại sao khi mới đi được nửa chặng đường thì hai chúng ta lại rẽ về hai hướng?
Em thèm cảm giác được ai đó nắm thật chặt lấy tay mình (Ảnh minh họa)
Đôi khi em cứ tự hỏi rằng tại sao ông trời lại trao cho em một thứ hạnh phúc mong manh đến thế. Tình yêu ấy đã từng nồng nàn, cháy bỏng lắm, vậy mà khi mới chỉ vừa gặp một chút thử thách thì đã rệu rã rồi biến tan. Dẫu biết rằng không phải bất cứ khởi đầu nào cũng hoàn hảo, đã tự an ủi bản thân rằng không phải cuộc tình nào cũng có được cái kết thúc viên mãn, thế nhưng ẩn giấu sau nơi ngực trái vẫn có một thứ gì đó cứ thoi thóp, phập phồng. Bao nhiêu dòng suy nghĩ ngổn ngang trong tâm trí, chỉ ước rằng giá mà có một góc riêng, nhỏ thôi cũng được để em giấu nguyên trái tim đặc đầy kỷ niệm vào đó, để em tìm cho nó chút cảm giác bình yên sau những bão giông này.
Những giọt nắng chiều ngoài kia bạc màu dần rồi cũng tắt hẳn, nhưng chẳng biết đến khi nào những nỗi đau này mới lịm tắt trong em. Khó nhọc lắm em mới cất nổi những bước chân nặng trĩu quay trở về nhà. Rồi em ngồi đó, ngồi một mình, chẳng làm gì cả, chỉ nhìn thôi, nhìn về một cõi vô định nào đó không có tên trong miền thực tại. Em không cảm thấy lạnh, không cảm thấy nóng, cũng không cảm thấy mình thích thú hay thèm muốn bất cứ điều gì. Em cứ ngồi đó, dìm mình trong sự im lặng, thẫn thờ và trống rỗng.
Em chỉ muốn giấu mình sau những bão giông (Ảnh minh họa)
Dẫu biết rằng thời gian trôi đi và dù ít dù nhiều nhất định những cảm giác này sẽ bị phai nhạt, thế nhưng chẳng hiểu sao lúc này đây đôi mắt bỗng trở nên cay xè. Định mệnh mang mình đến với nhau nhưng có thể vì yêu thương không đủ lớn nên cuối cùng hai đứa đành rẽ về hai ngả không nhau. Đã quá muộn để nói lời hối hận, nhưng thật không đành lòng khi nhìn một người con gái khác nắm chặt lấy bàn tay ngày nào đã từng ủ ấm cho mình.
Lúc này em chẳng có cách nào khác ngoài việc phải một mình đứng lên bắt đầu lại từ chính nơi mà mình đã bị ngã, thế nhưng chẳng hiểu sao mọi thứ bỗng chốc trở nên khó khăn thế này. Đã chẳng còn ai dìu dắt, đã chẳng còn một người tri kỷ để làm bạn đồng hành trên những nẻo đường sắp tới, còn đôi chân em thì cứ líu ríu lại, muốn bước lên phía trước mà cứ bị những ký ức ngọt ngàothuở ấy níu mình lại phía sau.
Đã chơi vơi, đã giằng xé bởi những suy nghĩ nắm... buông... đừng buông... rồi lại buông và lúc này đây cảm giác cuối cùng chỉ còn là sự hối tiếc.
Theo Eva
Chồng "hư" gặp bạn "hỏng" Em vẫn còn hạnh phúc, nhìn đời là màu hồng nếu như không có ngày em tình cờ bắt gặp ảnh chồng em trên màn hình máy tính của Thư. Hỏi: Chị Tâm An kính mến, Em đang vô cùng khổ tâm, dằn vặt, trống rỗng. Em thất vọng về chồng, về cả người bạn gái thân thiết bao năm của em... Họ...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bức xúc vì cả 4 lần sang nhà chơi, bạn gái đều lấy lý do đi về để không phải rửa bát

Vợ chỉ coi tôi là ông bố sinh học của các con

Xem phim "Sex Education", tôi đau lòng biết lý do con trai khóc nức nở trong nhà vệ sinh: Một câu thoại đã giúp tôi cứu vớt tâm lý con

Bố mẹ vợ vừa nói ý định chia tài sản thừa kế, tôi đã từ chối ngay, chỉ xin một tấm ảnh thờ và nhận nuôi 2 đứa nhỏ

Mẹ già ở quê lên thành phố sống cùng con dâu, choáng vì nhà to như cái công ty, làm gì cũng nghe tiếng "beep beep" nên hoảng sợ đòi về

Cháu trai đổ bột giặt vào thùng gạo làm cả nhà suýt ngộ độc, mẹ tôi mắng thì chị dâu lu loa "bà nội bạo hành cháu"

Đến thăm con trai, trời nắng mà con mặc áo khoác dày cộm, tôi ép con cởi ra thì bàng hoàng với những vết sẹo cũ mới trên cổ tay

Cụ không đồng ý cho chắt đi du lịch xuyên Việt, thấy tôi kiên quyết cho con đi liền ném hết đồ đạc của chúng tôi ra đường và đuổi tống ra khỏi nhà

Chồng vay người yêu cũ 700 triệu, cô ta chuyển thêm cho anh 300 triệu kèm theo một câu "nhớ giữ lời hứa" khiến vợ lao đao

Phát sợ vì phải "sống chung với bố chồng"

Thấy con trai chiều con dâu hết mực, vay cả tiền mua xe đẹp cho vợ, tôi về kể với chồng, ông ấy liền nói một câu mà suốt đêm tôi mất ngủ

Chị chồng có 2 cái nhà riêng nhưng khi em trai ngỏ ý trả nửa tiền mua lại nhà bố mẹ để có chỗ ở thì giãy lên từ chối, còn mắng em là "thằng vô dụng"
Có thể bạn quan tâm

Hoa hậu Ý Nhi ngày đầu tại Miss World: Đụng dàn "ngựa chiến", nói tiếng Anh thế nào mà bị bắt bẻ?
Sao việt
23:37:40 07/05/2025
Vận chuyển trái phép vàng, tiền tệ qua biên giới gia tăng
Pháp luật
23:26:33 07/05/2025
Đọ sức đặc nhiệm Ấn Độ và Pakistan: "Kẻ tám lạng, người nửa cân"
Thế giới
23:24:34 07/05/2025
Phim hài Hàn Quốc nên xem lại nhất lúc này: Nam chính vượt mặt Hyun Bin, vai diễn đỉnh đến mức khó tin là thật
Phim châu á
23:11:23 07/05/2025
Mỹ nhân Việt bị ghét nhất hiện tại: Ghê gớm quá quắt không ai bằng, giỏi nhất là trợn mắt gào thét
Phim việt
23:10:39 07/05/2025
Uất ức thay cho "bạch nguyệt quang" Trung Quốc: Đọc tin mà ngỡ chuyện đùa, nổi đình đám cũng phải chịu bất công
Hậu trường phim
23:02:34 07/05/2025
Sử dụng lòng lợn tiềm ẩn nhiều nguy cơ sức khỏe nếu không đúng cách
Sức khỏe
23:01:31 07/05/2025
Nhà của Jennifer Aniston bị kẻ lạ đột nhập
Sao âu mỹ
22:49:53 07/05/2025
Jennie (BlackPink) chia sẻ về cuộc sống của một CEO
Sao châu á
22:44:22 07/05/2025
Nhan sắc không tuổi của Song Hye Kyo gây sốt
Phong cách sao
22:36:14 07/05/2025