Cú ngã định mệnh Phần 3
Nói rồi,dụt điện thoại vô xó,sửa soạn đi họp lớp.
Gặp lại chúng bạn thân cũ,vui quá,quên trời quên đất.Tân 1, tân 2 rồi tân 3 tới 8h tối,lũ bạn say bí tỉ cả nên đã được đưa về.Mình thì ko uống vì sợ đau đầu nên vẫn có thể chạy xe.
Về ăn uống,tắm rửa rồi sực nhớ đến điện thoại nên lục đục đi tìm.
Hai tin nhắn từ “Anh Công An”.
12h:Hôm nay anh ngủ quên,giờ mới dậy nên quên nhắn tin chúc bé buổi sáng gì cả.
8h:Thông báo tìm người quen,sáng nay vì tí lơ là mà lạc mất người quen.Đặc điểm nhận dạng:da trắng,tóc dài,mắt một mí,đặc biệt có chiếc răng khểnh rất dễ thương.Khi đi có thể là còn mặc đồ ngủ.Ai thấy bé đâu vui lòng liên hệ 0167….
Bật cười khúc khích, hóa ra là ngủ quên nên ko chào mình ngày mới thế mà mình cứ suy diễn lung tung ra.
-Anh đã tìm được người quen chưa?
-Đã tìm được người quen,cảm ơn bạn đã liên lạc.Tôi xin cảm ơn và hậu ta sau.
-Ai bảo anh là mặc đồ ngủ?
-Anh đoán sau khi em thức dậy, ko thấy tin nhắn anh nên em đi lạc lun.Thời điểm này chắc là vẫn còn lơ mơ trên giường nên còn mặc đồ ngủ.
-Èo,ai bảo anh là em đọc tin nhắn anh sau khi thức dậy.
-Bởi vì sau khi thức dậy anh hay xem điện thoại có xót tin nhắn nào của em ko nên a nghĩ em cũng vậy.À em làm gì hôm nay?
-Em đi họp lớp,mới về,để điện thoại ở nhà.
-Hằn gì em mất sóng lâu vậy.Thế giờ chắc nồng độ cồn trong người cao lắm.
-Làm gì có, em ko uống?
- Sao vậy?Hay là cố giữ tỉnh táo để về nhắn tin với anh.
- Xuống từ từ nghe anh,đừng bay bổng cao quá.Ngợp đó.hihi
- Để anh lên mây tí,ngày ni anh ủ dột lắm đó
Thế rồi nhắn qua nhắn lại đến 12h.
Lại 6 ngày nữa trôi qua,hôm nay là ngày 11,phải xuống lại trường để còn đi học vào ngày mai.Sao nhanh thế cơ chứ, mình còn chưa cảm nhận trọn vẹn cái tết đã phải đi học ư?
Vì anh ấy dặn khi nào xuống, nhắn cho anh ấy một tin,nên sau khi tới nơi là 5h30 mình lấy điện thoại nhắn tin cho anh ấy.
-Báo cáo:đã tới nơi.Hết.
-Hihi.Gì mà nghiêm túc vậy.Tối nay bé rảnh ko?
-Cũng ko làm gì ạ.
-Vậy tối anh mời bé đi uống cà phê nhé.
Đằng nào nói chuyện cũng thân rồi,phần nữa tối nay mình cũng ko biết làm gì.
-Ok anh.
-Anh tới đón bé nhé.
-Vâng,anh tới cổng trường rồi gọi cho bé.
-Ok,vậy 7h30 nhé.
-Ok anh.
Dọn dẹp lại phòng,tắm rửa giặt giũ xong xuôi cũng gần 7h30.
Mình thay quần áo,vẫn style bất hũ,quần jean rách gối, áo thun, giày bata,tóc búi cao.
Đúng 7h30: “Anh Công An” đang gọi.
- Dạ bé nghe.
- Anh tới rồi,anh đi xe màu đen.Bé ko cần mũ BH đâu,anh có mang.(Chu đáo thế)
Mình lang thang đi bộ ra cổng trường.Từ xa nhìn tới.Ko phải chứ.Sao mà sáng chói thế.
Anh đứng dựa vào con môtô màu đen,quần âu,áo sơ mi,giày đen lịch lảm.
Có cần trang trọng,lịch sự vậy ko?Có phải hẹn hò đâu.
Video đang HOT
Tự lắc đầu rồi dặn mình “Tỉnh đi L, mày lại suy diễn cái gì thế”.
Tiến lại gần,ôi sao đẹp trai thế,thế mà mấy lần trước mình ko để ý.
Anh ấy đã nhìn thấy mình nên tiến gần lại.
Anh định cài mũ bảo hiểm cho mình nhưng mình bảo được rồi để tự gài.
Yên vị trên xe,anh ấy chở mình tới quán cà phê BonSai gần bờ hồ.Xuống xe mình cứ cúm núm đi theo như con mèo con.
Anh kéo ghế,mình ngồi xuống.Lúc đầu có chút e ngại nhưng sau đó cũng tự nhiên hơn.
Mình gọi ly chanh nóng,anh gọi trà Lipton.
Vẫn là những câu hỏi,câu chuyện quen thuộc.
Nói chuyện được đâu 1tiếng.Một bé gái mang hoa từ đâu đến.
- Anh ơi,mua hoa hồng tặng chị đi.
- Ơ,sao lại bán hoa hồng giờ này?
-Dạ,mai là valentin đó chị.
Mình ngơ ngác,ủa valentin ư?Nhưng mai cơ mà.
Quay sang nhìn,thấy ảnh có vẻ muốn mua.
- Ơ,em ko nhận đâu,valentin là cho mấy cặp tình nhân đang yêu nhau kia.
Nói rồi tự nhiên thấy nóng ran cả mặt.
-Anh biết chứ,hoa này coi như dành cho ngày gặp mặt đường đường chính chính nhé.
( Voãi cả đường đường chính chính, ko lẽ mấy lần kia là lén lút,ngượng chết đi được)
Mình ngượng ngịu,ngúc ngúc.Anh chọn một hoa rồi đưa cho mình.
Không khí trở nên mất tự nhiên nên ngồi đâu được một lúc.Anh nói.
- Để thay đổi ko khí,hay mình ra bờ hồ phía trước đi dạo nhé.
Thấy có lí nên mình đồng ý.
Xe vẫn để đó,mình và anh ấy đi dạo ra bờ hồ.
Tới nơi,hai đứa ngồi trên ghế đá nói chuyện bậy bậy.
Tự nhiên anh quay sang nhìn mình.
-Anh có một chuyện muốn nói với em.
-Vâng,anh nói đi,sao nghiêm túc vậy.
-Ừ,đây là chuyện nghiêm túc mà.Chuyện quan trọng của đời anh luôn đó .
Tim mình đập thình thịch,chuyện gì mà nghiêm túc đến thế.Đừng nói là “Will you marry me” nghe.Mình còn chưa được yêu,sao cưới được.
Ko..ko.
- Nghiêm túc vậy thì đợi em 1 giây, hít sâu, thở đều,lấy bình tỉnh đã.
-Haha,em làm anh buồn cười quá,lẽ ra anh phải là người lấy bình tỉnh chứ.
-Thôi được rồi,anh nói đi.
-Anh….
-Khoang khoang anh, nếu nghiêm túc quá thì về nhắn tin cũng được anh,ko cần phải nói ngay bây giờ đâu.
-Ko,anh nghĩ chuyện này anh nên nói trực tiếp.
30 giây im lặng.
-Dạ,anh nói đi.
- Anh nghĩ là anh thích bé mất rồi,mà đúng hơn là yêu bé rồi.Hình như là cái lần đầu tiên đó. Nói là tiếng sét ái tình thì có hơi buồn cười nhưng có lẻ là vậy.Đoạn đường hôm đó trở về anh cứ nghĩ lại và cười.Lần thứ hai gặp bé,anh rất vui,lần thứ ba thì anh nghĩ người con gái của anh đây rồi.Ngày nào anh cũng muốn nhắn tin cho bé,anh háo hức được gặp bé.Anh ko nghĩ đây là cảm xúc nhất thời.Anh yêu bé thật rồi.
Tai mình ù đi,tim đập thình thịch.
Cái gì..Anh ấy nói cái gì?
Gì mà thích,mà yêu rồi lần1,lần 2 còn cả tiếng sét ái tính… Có phải mình đang xem phim hàn rồi ảo tưởng mình ở trong đó hay là mình đang mơ.
Ôi nhưng ko? Mình mới bị muỗi kén mà.
30 giây im lặng.Hít một hơi thật sâu,quay sang nhìn anh.
-Hihi,nghiêm túc thật lun đó anh.
Chẳng thể diễn tả được khuôn mặt mình lúc đó đơ như thế nào lun nhưng vẫn cố giản cơ mặt ra.
Anh thì sau khi nghe mình nói vậy cũng mĩm cười.
-Anh biết có hơi đường đột nhưng em bảo em cũng chưa có người yêu,vậy em có thể cho anh có hội ko?
Ôi..anh ta học lời thoại này ở trong bộ phim hàn nào mình từng xem ấy nhỉ.
Ôi…làm thế nào bây giờ.
Giờ mà nói ko đồng ý, thì chuyện gì sẽ xảy ra, anh ấy sẽ buồn và nhỏ lệ, sau đó có khi mình phải đi bộ về đấy chứ.Oh Ko,ê chề chết mất.
Mà nếu đồng ý thì sẽ như bao bộ phim hàn,anh ấy sẽ quay qua nhìn mình,ôm nhẹ mình,có khi còn hôn mình nữa.
Lắc lắc cái đầu. KO. Nhất quyết ko để chuyện đó xảy ra. Cái nắm tay đầu, nụ hôn đầu của mình ko thể dễ dàng như thế.
Nhưng giờ nói gì bây giờ.Bình tỉnh,bình tỉnh.
Phải nói mình là chúa nội tâm,nhìu lúc ngưỡng mộ cái trình độ suy diễn của mình thật.
Quay về hiện thực,dù muốn hay ko cũng phải đối diện.Lại hít một hơi thật dài, thở ra nghe rõ tiếng “hà à à à”.
-Đúng là đường đột thật đó anh.Trời lạnh mà sao bé nghe toát hết cả mồ hôi.
-Sao bé có vẻ căng thẳng hơn cả anh vậy nè.
-Chắc căng thẳng cũng truyền qua không khí đó anh.Bé bị nhiễm.
-Giờ bé đang nghĩ gì? Nói anh nghe được ko?
Sao hối thế,từ từ cho ko khí điều hòa đã chứ.
-Dạ thì bé cũng có hơi bất ngờ (sảng luôn chứ có hơi gì).Bé thì ko giống anh,ko ấn tượng hay cảm giác đại loại như tiếng sét,tiếng sấm gì đó nhưng sau một thời gian nói chuyện thấy anh cũng dễ thương,vui tính,đặc biệt là rất ngầu nên thôi thì cho bé,mà ko cho anh,thôi thì cho cả hai một cơ hôi.
-Bé nói thật ư?
Phất rồ đi được,ko lẽ lại đi đùa.
-Cơ hội ở đây ko phải là yêu đương ngay lập tức mà cơ hội tìm hiểu.Sau một thời gian nếu thấy hợp,có cảm tình thì mới quyết định.
-Vậy bao lâu thì bé trả lời anh được.
-Sao bé biết được,khi nào bé thấy có tình cảm với anh thì bé nói chứ.
-Um,vậy sau khi bé có tình cảm thì mình có thể hẹn hò đúng ko?
-Dạ,mà thôi 1 tháng đi.1tháng sau nếu bé thấy thích anh thì bé sẽ gặp để nói với anh còn nếu ko thích thì chúng ta là bạn.Ok?
-Ok,bé nói sao,anh nghe vậy.
-Vậy giờ chúng ta về đi.
Nói rồi bọn mình qua lấy xe,mình bảo anh chở mình tới cổng trường.Anh bảo để anh chở về phòng trọ lun nhưng mình ko chịu.
Tới nơi anh nói tạm biệt,chúc ngủ ngon xong mình quay lưng đi về.
Về phòng,nằm vật xuống giường,cảm giác nó cứ lơ lững,mông lung.
Đây ko phải là lần đầu tiên mình nhận được lời tỏ tình,trước đây cũng có vài cậu bạn si mê nhưng chỉ thư tay hoặc tin nhắn điện thoại.
Những lúc đó mình chỉ thấy buồn cười chứ ko quan tâm mấy vì mình nghĩ đó là thứ tình cảm trẻ con.
Còn đây là lời thật,người thật,lại là một người lớn mới quen.Tim mình có đập, lòng mình có rối bời.
Tít..tít..tít… Anh Công An
-Cảm ơn bé đã cho anh cơ hội,anh sẽ cố gắng để có được tình cảm của bé.
Nhắn gì bây giờ??
Anh về tới nhà rồi ư? Chứ mày nghĩ anh ta còn đứng ngoài đường nhắn tin cho mày chắc.Hâm à.
Có gì đâu cảm ơn anh?Mày đồng ý thì họ cảm ơn chứ có gì đâu bắt bẻ.
Vậy anh cố gắng nhé? Nói câu này mày ko thấy nực cười à.
Nội tâm dàn xéo,viết rồi xóa,viết rồi xóa.
Cuối cùng…
-Ôi chắc đau tim mất,thôi bé ngủ cho quên cái đêm sóng gió này đây.
-Hihi,anh xin lỗi vì đã mang sóng gió đến cho bé.Thôi bé ngủ ngon nhé.
Nói là đi ngủ chứ có ngủ được đâu.Nằm lăn qua lăn lại,suy nghĩ trằn trọc suốt cả đêm.
Cuối cùng gần sáng cũng ngủ được.
6h00 tít…tít…tít
Mọi lần có bao giờ thức giấc bởi tin nhắn điện thoại đâu,sao hôm nay lại nghe thấy thế này.
Biết là ai rồi nhưng vẫn muốn đọc.
-Cả đêm hôm qua anh ko chợp mắt được,anh ko biết bé có như vậy ko nhưng anh hi vọng là bé đã ngủ ngon.Chúc bé ngày mới vui vẻ.
-Cảm ơn anh,lẽ ra bé sẽ ngủ ngon hơn nữa nhưng vì tin nhắn của anh nên bé hết ngủ được rồi.
-Hihi.Anh xin lỗi nhé.
-Ko sao,cảm ơn anh đã báo thức bé dậy đi học.
-Ngày học đầu năm tràn đầy năng lượng nhé.
Mình cũng mò dậy đánh răng, rửa mặt rồi đi học.
Theo Afamily
Đêm tân hôn tôi bị chồng bỏ lại một mình, sáng ra thì bị cả nhà chồng "dằn mặt"
Sau đêm tân hôn, những tưởng bố mẹ chồng sẽ đứng về phía tôi mà trách chồng tôi. Nào ngờ...
Tôi vẫn còn trẻ, mới tốt nghiệp Đại học vài năm. Tuy nhiên, tôi ngoại giao khá rộng nên có nhiều mối quen biết. Cũng vì thế mà tôi đang làm quản lí nhân sự ở một công ty du lịch có tiếng ở thành phố. Thời đi học, tôi trải qua đã mấy mối tình với những cậu bạn cùng lớp, các anh khóa trên nhưng chẳng đi đến đâu và tôi nhận ra tình cách già dặn của mình không phù hợp với những chàng trai trẻ như thế.
Từ khi đi làm, tôi ít quan tâm đến chuyện yêu đương, chỉ tập trung cho công việc. Sếp tôi giới thiệu cho tôi một người đàn ông hơn tôi gần chục tuổi. Anh là bác sĩ giỏi ở khoa cấp cứu bệnh viện tỉnh. Người trong bệnh viện tỉnh không ai không biết anh.
Anh lớn tuổi vậy mà vẫn chưa lập gia đình, lí do cũng giống tôi: muốn lập nghiệp ổn định. Thời gian của anh chủ yếu ở bệnh viện, tiếp xúc với nhiều đồng nghiệp nữ. Thế nhưng anh lại không muốn lấy vợ cùng ngành.
Tính già dặn trước tuổi của tôi lại hợp gu với anh. (Ảnh minh họa)
Anh chia sẻ với tôi, trong gia đình chỉ cần một người bận bịu là đủ rồi. Sau một thời gian quen biết, tôi thấy chúng tôi hợp nhau đến lạ. Tính già dặn trước tuổi của tôi lại hợp gu với anh.
Tối ngày anh ở cơ quan, chẳng có thời gian quan tâm tôi nhiều. Dù vậy, tôi vẫn quyết định chọn anh. Chúng tôi yêu nhau được hơn một năm thì quyết định cưới.
Gia đình anh có truyền thống làm trong ngành y. Bố mẹ anh là người kỹ tính và khắt khe. Tuy nhiên, thấy tôi còn trẻ mà có vị thế trong công việc riêng nên họ cũng tỏ ra yêu quý tôi. Đám cưới của chúng tôi được tiến hành rất long trọng. Quan khách nhà anh toàn người giàu có, có học thức. Tôi và anh tiếp khách cả ngày nên tối hôm ấy mệt mỏi không để đâu cho hết.
Khi công việc xong xuôi, chúng tôi mới trở về phòng cưới. Đêm tân hôn là đêm mà bất cứ cặp vợ chồng trẻ nào cũng hết sức mong chờ. Tôi chọn bộ váy đẹp nhất, dùng chút nước hoa để thêm hấp dẫn anh. Anh bước vào phòng đã chạy đến ôm ghì lấy tôi. Ngay lúc ấy, điện thoại của anh đổ chuông, là cuộc gọi từ bệnh viện thông báo có cuộc phẫu thuật gấp.
Đây là ca nặng nên cần bác sĩ chuyên môn giỏi như chồng tôi. Mặt tôi tỏ ý không hài lòng, bệnh viện hết bác sĩ hay sao mà đêm tân hôn cũng không để cho chồng tôi nghỉ ngơi trong khi anh đã xin nghỉ phép 3 ngày để lo đám cưới.
Anh nói xin lỗi tôi và bảo đây là đặc thù công việc của anh, không gấp thì sẽ không ai gọi nên đây chắc chắn là ca khó và khẩn cấp, xong việc anh sẽ về ngay với tôi. Sau đó, anh mặc vội lao đi, mặc cho tôi ngồi đấy một mình.
Gần 4 giờ sáng, anh mới trở về. Tôi giận dỗi không nói câu nào. Sáng hôm ấy, tôi thức dậy hơi muộn với vẻ mặt uể oải. Ngồi ăn sáng với cả gia đình, tôi chẳng thèm nói chuyện với chồng. Thấy thế, bố mẹ chồng tôi đoán là do chuyện tối qua chồng tôi không ở nhà.
Tôi ấm ức không nói nên lời, đành nhận lỗi về mình (Ảnh minh họa)
Tôi những tưởng bố mẹ chồng sẽ đứng về phía tôi mà trách chồng tôi. Nào ngờ, chính tôi mới là người bị "dằn mặt". Mẹ chồng mắng tôi, có gì thì nói thẳng ra, không phải giữ cái vẻ mặt như "đâm lê" ấy. Bố chồng tôi tiếp lời, công việc của chồng tôi lúc nào cũng bận rộn thế, sau này phải đi đêm về hôm nhiều. Đó là truyền thống của gia đình nhà chồng rồi, tôi về đây thì phải theo nếp ở đây.
Tôi ấm ức không nói nên lời, đành nhận lỗi về mình rồi xin lỗi bố mẹ chồng. Chồng tôi thản nhiên ngồi đó không đoái hoài gì đến tôi. Tôi cố ăn cho xong bữa rồi vào phòng nằm. Từ đó đến nay, tôi vẫn không thôi nghĩ về chuyện nghề nghiệp của chồng.
Công việc của ai chẳng bận, nhưng chuyện trăm năm cũng bị xen ngang thế này thì đúng là quá đáng. Hiện giờ tôi rơi vào tình cảnh không có ai hiểu cho nỗi lòng mình. Các chị em thấy tôi đúng hay sai? Ngay sau ngày cưới nhà chồng đã "dạy đời" tôi thế thì có ức không?
Theo Afamily
Phụ nữ bản lĩnh không 'bắt vạ' đàn ông bằng thanh xuân của mình Lúc nhận lời yêu người đàn ông đó, phụ nữ hoàn toàn tự nguyện, đúng chứ? Anh ta đâu có kề dao vào cổ bạn bắt bạn phải yêu thương anh ta? Có một cô gái được khá nhiều người biết tới vừa chia tay mối tình đẹp 3 năm, một cách đầy hòa bình và văn minh. Dù bên nhau bất kể...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bố chồng quyết định chia tài sản nhưng trong di chúc xuất hiện tên một người lạ, biết lý do mà cả nhà xáo xào cả tuần nay

Bố đột quỵ để lại di chúc sang tên toàn bộ nhà cửa và sổ tiết kiệm 7 tỷ cho con gái út, còn tôi thì nhận được câu nói "con gái lớn đã tự lập nên không cần hỗ trợ"

Em chồng tự ý nghỉ việc vì cãi nhau với cấp trên nhưng mẹ chồng tôi lại đùng đùng đến công ty người ta làm loạn

Đang xem phim "Sex Education", bất ngờ tôi nhận được tin nhắn của bố, đọc xong mà tôi ôm mặt khóc nức nở vì ân hận

Sau khi chồng cũ mất, tôi đề nghị vợ mới của anh ấy rời khỏi ngôi nhà của tôi, nào ngờ cô ấy đưa ra lời gợi ý "béo bở"

7h tối đi làm về chưa có cơm ăn, chồng nổi giận đuổi khách ra khỏi quán, tiếng ho sặc sụa ở trong nhà khiến anh giật mình hoảng hốt

Bao năm làm dâu chăm mẹ chồng tận tình, đến phút cuối bà lại dặn con trai giấu tôi chuyện chia tài sản

Vừa thoát cửa tử trở về, những tưởng được chồng quan tâm, ai ngờ anh lại giáng cho tôi một đòn chí mạng

Vì cái điều hòa, đồng nghiệp bất hòa, mẹ chồng giận nàng dâu 3 ngày

Chiếc que thử thai và bí mật chồng tôi chôn giấu suốt 16 năm

Chị dâu bán bánh rán để có tiền nuôi con riêng của anh trai tôi sau khi anh qua đời

Mẹ mù chữ, bán cá ở chợ, nhưng dạy tôi những bài học vô giá
Có thể bạn quan tâm

Vụ chạy chứng chỉ hành nghề: Khởi tố 4 bác sĩ, phát hiện thêm 18 người đáng nghi
Tin nổi bật
14:12:45 18/05/2025
Yuna cố tình lừa dối khán giả bởi chiêu trò, âm mưu chiếm spotlight của đồng đội
Sao châu á
13:57:41 18/05/2025
Ý Nhi gặp thất bại ở MW, trượt tay đặt cách top 40, fan đoán bạn trai ảnh hưởng?
Sao việt
13:54:30 18/05/2025
Hyundai Stargazer: Mẫu xe MPV giá rẻ dành cho gia đình, chỉ từ 489 triệu đồng
Ôtô
13:34:35 18/05/2025
Top 10 naked bike cho cảm giác lái thoải mái nhất năm 2025: Xướng tên Honda CB750 Hornet
Xe máy
13:28:29 18/05/2025
Biến hóa phong cách hè với các kiểu họa tiết chấm bi, hoa lá trẻ trung
Thời trang
13:20:30 18/05/2025
Kiểu tóc ngắn sang trọng, vừa gọn mặt lại mát mẻ
Làm đẹp
13:08:03 18/05/2025
Bom tấn của Johnny Trí Nguyễn bất ngờ xuất hiện ở Cannes 2025, hé lộ bí mật mà netizen Việt chưa hề hay biết
Hậu trường phim
12:55:39 18/05/2025
Độc đáo những khách sạn Nhật Bản không có nhân viên phục vụ
Du lịch
12:36:48 18/05/2025
Chị em phụ nữ sẽ mừng thầm khi thấy những món ăn này, nấu rất nhanh mà ăn ngon như nhà hàng
Ẩm thực
12:23:53 18/05/2025