“Để em là người đàn bà của anh” (Phần cuối)

“Anh mong em biết rằng, cả đời này anh sẽ chỉ có một người đàn bà duy nhất trong tim. Đó là em”.

*****

Biển chiều ngập nắng. Bờ cát dài trắng xóa nằm yên cho những con sóng vỗ bờ. Biển chiều nay dữ dội, tung bọt ngàu giận dữ. Gió biển thổi rát những miền thương nhớ trong lòng người.

Tròn một tháng kể từ ngày Lệ Băng rời khỏi vòng tay Tùng Quân. Cô vẫn như kể đi trên cõi đời bằng một đôi chân của quá khứ. Lệ Băng cứ ngỡ đâu đây, tiếng anh nói, tiếng anh cười, lời thì thầm và cả nụ hôn nồng cháy của anh… Nhưng tất cả đã là quá khứ. Hiện tại là chuỗi ngày dằn vặt và đớn đau mà Lệ Băng đang từng ngày phải đối diện. Cô muốn quên đi mọi chuyện mà không thể. Lệ Băng biết, dẫu ngày mai có ra sao, dẫu những con sóng của cuộc đời có đưa cô về chân trời nào thì Tùng Quân và những kí ức về anh sẽ mãi là một phần đời mà cô không bao giờ quên, không bao giờ được phép quên.

Lệ Băng bước một mình trên bờ biển dài vô tận ấy. Biển mênh mông, nỗi buồn cũng mênh mông còn Lệ Băng thì quá nhỏ bé. Cô đã chối bỏ đôi bàn tay đã nắm lấy cô để học cách đi một mình mà sao thấy lòng chông chênh quá đỗi. Lệ Băng bật khóc giữa khoảng không gian mênh mông rộng lớn ấy, một khoảng không chỉ còn mình cô với kí ức về ngày Tùng Quân nói: “Hình như tôi đã yêu cô thì phải”.

Đôi chân Lệ Băng trĩu nặng trên cát. Cô không nhấc nổi đôi bàn chân ấy cũng giống như không nhấc nổi mình ra khỏi quá khứ với hình ảnh về người đàn ông mà cô yêu. Cô gục xuống ôm mặt khóc nức nở, cô muốn chạy về bên anh, ngay lúc này đây cho nỗi nhớ không bào mòn trái tim bé nhỏ… Nhưng cô không thể, đôi chân này bị níu lại bởi một điều vô hình nào đó.

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 1

Cô muốn chạy về bên anh, ngay lúc này đây cho nỗi nhớ không bào mòn trái tim bé nhỏ… Nhưng cô không thể, đôi chân này bị níu lại bởi một điều vô hình nào đó. (Ảnh minh họa)

Cô con gái nhỏ bé gục xuống bên bờ biển, cô cứ thế khóc mặc kệ ngoài kia cuộc đời có ra sao. Lệ Băng không hề biết rằng, phía sau lưng cô, ở một góc khuất có đôi mắt đang dõi theo cô. Anh đau khi nhìn thấy cô gục ngã. Anh thấy lòng mình thắt lại khi chứng kiến sự yếu mềm đó của Lệ Băng. Anh muốn chạy ào tới để ôm cô thật chặt, để cô không biến mất thêm một lần nữa… Nhưng anh lại không dám, anh chỉ biết đứng từ xa nhìn thế giới của Lệ Băng vì anh sợ sự xuất hiện của anh lại làm cho vùng trời đang cố tìm sự bình yên ấy lại bị xáo trộn. Anh khóc, giọt nước mắt đầy xót xa… Anh quay lưng đi, bỏ lại sau lưng cô gái mà anh yêu đang đớn đau một mình. Anh phải làm thế vì anh muốn vùng trời của cô yên bình hơn. Vì đó là sự lựa chọn của Lệ Băng…

2 năm sau!

Hải Đăng đẩy mạnh cánh cửa phòng bước vào, Tùng Quân ngồi trầm ngâm trên bàn làm việc, anh nhắm đôi mắt lim dim…

- “Sao rồi? Tình hình ổn cả chứ?”

Hải Đăng đầy sự sốt sắng và lo lắng. Nhưng không trả lời, Tùng Quân chỉ lắc đầu.

- “Sao, có vấn đề gì à? Tôi tưởng tốt rồi chứ? Tại sao lại có trục trặc?”

- “Uhm. Tôi rất tiếc Đăng ạ. Tôi thực lòng không muốn nhưng có lẽ… ông sẽ còn phải làm việc với tôi thêm nữa rồi. Dự án thành công rồi!”

Cái cách nói chuyện chọc phá đó của Tùng Quân làm HảiĐăng suýt nổ tim mà chết. Hải Đăng chạy tối, đấm thụp vào bờ vai của Tùng Quân:

- “Thằng quỷ, mày thích chết không? Muốn làm tôi vỡ tim à? Giờ là lúc nào mà còn đùa được chứ?”.

- “Thì giờ là lúc vui còn gì. Dự án thành công mĩ mãn, tất cả các đối tác từng quay lưng lại với ta giờ đều ủng hộ và hợp tác bền vững. Tôi vẫn không tin có ngày nào ông ạ. Vậy là tuần sau có thể chính thức công bố dự án rồi”.

- “Đi nhậu không? Nay tôi trốn được cô vợ và thằng cu nhà tôi. Đi làm vài chén chứ nhỉ?” – Hải Đăng nháy mắt tinh ranh.

- “Sợ chưa, tôi có nghe nhầm không thế? Từ ngày cưới vợ tới giờ tôi thấy ông lúc nào cũng tôn sùng vợ không dám làm trái ý một câu mà giờ lại oai thế á? Thế thì đi, có gì, về tôi sẽ nói giúp ông vài câu”.

2 năm trôi qua kể từ cái đêm trên biển Lệ Băng bỏ đi, chẳng ai thấy Tùng Quân đau khổ. Anh vẫn sống như thế, vẫn cười, vẫn nói, vẫn làm việc hăng say như một người chưa từng biết đến nỗi đau. Chính sự bình thản đó của Tùng Quân làm cho nhiều người thấy sợ hãi. Những người biết anh đã yêu nhiều như thế nào thì càng thấy lo ngại cho sự dửng dưng của anh ngày hôm nay. Chẳng ai có thể hiểu điều gì đang diễn ra trong đầu Quân, cũng chẳng ai có thể hình dung ra Quân đang có những dự định gì. Mọi người chỉ biết cầu chúc cho Quân đừng giống như anh trai anh ngày trước.

Quán bar nhạc lắc điên cuồng. Lâu lắm rồi Quân mới ghé lại những chỗ như thế này. Hình như kể từ ngày yêu Lệ Băng, Tùng Quân đã không còn đến những tụ điểm ồn ào và náo loạn này nữa. Trong tiếng nhạc xập xình ấy, người ta cứ lắc cho đến điên cuồng, cho đến khi sự mệt nhoài của thể xác khiến người ta quên đi sự đau đớn của tinh thần. Nhưng Tùng Quân và Hải Đăng chỉ ngồi một góc, nhìn cuộc sống đầy sôi động đó bằng:

- “Hình như tôi và ông đã quá già cho những chỗ như thế này?” – Hải Đăng nghiêng nhẹ chai bia ra hiệu nâng cốc mời Tùng Quân. Quân ngửa cổ lên trời tu đến ực một cái hết nửa chai bia:

- “Tôi và ông trở thành kẻ cổ lỗ sĩ rồi”.

Hai người phá lên cười trong cái không gian nhạc đập ầm ầm ấy. Hải Đăng vừa uống bia vừa như chợt nhớ ra điều gì vội nói:

- “Ông điện thoại cho Ngọc Linh chưa?”

- “Tôi gọi rồi. Ngọc Linh nói sẽ về kịp buổi lễ long trọng của công ty nhưng giờ cô ấy muốn nán lại Quảng Ninh đưa bạn đi thăm thú Hạ Long vài ngày”

- “Uhm, thế là tốt. Ông nên điện thoại giục Ngọc Linh về cho kịp nhé. Dù sao công sức của Ngọc Linh cũng không hề nhỏ”.

- “Biết rồi, khổ lắm, nói mãi. Tôi đã điện thoại cho Linh, tôi sẽ đón khi Linh về tới Hà Nội. Ông yên tâm chưa?”

- “Rồi, yên tâm rồi, với ông, gái lúc nào chả quan trọng”

Quân và Hải Đăng lại tiếp tục uống và hòa mình và ngắm nhìn biết bao đôi nam thanh, nữ tú đang say ngất ngây trong điệu nhạc và hơi men:

- “Em có thể vui với hai anh đêm nay được chứ?”

Cô gái mặc chiếc váy ngắn lả lơi xán lại gần Tùng Quân. Đôi tay cô ta mân mê cổ áo và hơi thở thì nồng nặc mùi rượu. Cũng chẳng có gì lạ trong một không gian như thế này thi thoảng vài anh chàng đi một mình bị cô gái nào đó “ỡm ờ”.

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 2

Anh vẫn sống như thế, vẫn cười, vẫn nói, vẫn làm việc hăng say như một người chưa từng biết đến nỗi đau. Chính sự bình thản đó của Tùng Quân làm cho nhiều người thấy sợ hãi. (Ảnh minh họa)

- “Cầm tiền và đi chỗ khác, tôi không muốn bị làm phiền”.

Tùng Quân ném lên bài những tờ tiền vương vãi. Cô gái hí hửng cầm lấy số tiền nhét vào ngực rồi tiếp tục ôm lấy cổ Tùng Quân:

- “Với số tiền này, đêm nay anh muốn gì em cũng chiều”.

Tiếng chia bia bị gạt khỏi bàn rơi xuống đất vỡ tan tành và đôi mắt đỏ ngầu giận dữ của Tùng Quân khiến mọi người giật mình. Nhanh như chớp, Hải Đăng gạt tay xua cô gái:

- “Đã bảo đi đi mà lại, chúng tôi không có nhu cầu. Đừng để cậu ấy cáu”.

Cô gái tất tả rời khỏi khu vực gần Tùng Quân. Cô cảm thấy khó hiểu cho một gã nhà giàu, đẹp trai, sẵn sàng vung tiền mà chẳng cần đòi hỏi gì. Cô gái đi rồi, Tùng Quân gọi rượu mạnh nhưng Hải Đăng ra hiệu với nhân viên không lấy thêm đồ.

- “Về thôi. Tôi phải về trình báo bà sư tử Hà Đông nhà tôi rồi. Đi nào”.

Video đang HOT

Trên chiếc xe ra về, Tùng Quân im lặng không nói một lời nào còn Hải Đăng thi thoảng nhìn trộm anh rồi thở dài ái ngại.

*****

Quán cà phê nhỏ nằm ven biển chiều nay đông khách hơn thường lệ. Quán có không gian đẹp nên hầu như vào những ngày đẹp trời như hôm nay chẳng còn một chỗ trống. Lệ Băng bước vào quán, vài nhân viên nhìn cô cúi chào. Lệ Băng đáp lại họ bằng một nụ cười thân thiện và câu động viên:”Làm việc tốt nhé mấy em”.

Lệ Băng toan bước lên tầng hai của quán cà phê thì một tiếng gọi lớn vang lên:

- “Chị Lệ Băng, có phải là chị Lệ Băng không?”

Cô giật mình quay lại vì giọng nói đó nghe quen lắm. Nó giống như một tiếng gọi từ quá khứ. Lệ Băng lặng người đi khi nhìn thấy người con gái đứng sau lưng mình: Ngọc Linh.

- “Em uống gì để chị gọi nhân viên mang tới”.

- “Em cảm ơn, nhưng em vừa gọi nước cam rồi”. – Cách ăn nói nhẹ nhàng, ngọt ngào này của Ngọc Linh khiến Lệ Băng khẽ mỉm cười.

- “Chị cười điều gì vậy ạ?”

- “À không, chị chỉ cảm thấy, em lớn thật rồi và… em đẹp lắm”.

Ngọc Linh bối rối trước lời khen ngợi của Lệ Băng, cô đỏ ửng hai má vì xấu hổ:

- “Ngày trước em trẻ con lắm đúng không chị?”

- “Không, chị thấy em đáng yêu mà. Em sống cuồng nhiệt và đầy màu sắc”.

Cả hai im lặng một hồi lâu, kí ức của 2 năm về trước lại ùa về trong suy nghĩ của mỗi người.

- “Chị dạo này thế nào? Chị làm ở đây ạ?”

- “Uhm, chị làm quản lí của nhà hàng này. Chị làm cũng được hơn 1 năm rồi. Cuộc sống nói chung là thanh thản, nhẹ nhàng. Chị thấy hài lòng với cuộc sống của mình”.

Lệ Băng đánh cặp mắt mơ màng nhìn qua ô cửa kính để ngắm biển. Rồi đôi mặt cô dừng lại trên bàn tay nhỏ nhắn của Ngọc Linh. Ở trên đó, ngón áp út đeo một chiếc nhẫn xinh xắn. Cô giật mình nhưng rồi cố giữ một vẻ bình thản:

- “Em và anh ấy hạnh phúc chứ?”

Ngọc Linh có vẻ như cũng bị ngạc nhiên trước câu hỏi đó. Phải mất vài giây để định thần lại, nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay mình, Ngọc Linh khẽ mỉm cười:

- “Cuộc sống của em rất hạnh phúc nhưng chị đừng hiểu lầm. Niềm hạnh phúc của em và anh Tùng Quân không liên quan đến nhau”.

Lệ Băng cúi xuống, ngoáy ly nước thật nhẹ để né tránh cái nhìn của Ngọc Linh.

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 3

Gặp lại Ngọc Linh, Lệ Băng phải cố tỏ ra mình không còn nhớ về người đàn ông cô yêu (Ảnh minh họa)

- “Tại sao ngày đó chị lại bỏ anh Quân mà đi. Hai người đang rất hạnh phúc, hai bác nhà anh Quân cũng rất yêu quý chị mà. Tại sao chị làm tự làm đau khổ chính mình và anh Quân như vậy?”.

- “Chị… chị muốn sống cuộc sống của riêng mình”.

Lệ Băng nhìn xa xăm vào khoảng không vô định. Kí ức của cô nhớ về buổi chiều hôm ấy, buổi chiều mà cô hứa sẽ đến dọn nhà cho Tùng Quân.

Thực tế là Lệ Băng đã đến, cô đứng bên ngoài cánh cửa phòng Quân đủ để nghe thấy câu chuyện của bố mẹ anh:

- “Bà tính ủng hộ thằng Quân yêu con bé Lệ Băng ư?” – Tiếng bố Tùng Quân vang lên đầy trầm ngâm.

- “Đúng vậy, không phải là Lệ Băng mà ai đi nữa tôi cũng sẽ chấp nhận, chỉ cần thằng bé yêu và cần cô gái đó thì tôi sẽ đồng ý hết”.

- “Cho dù bà biết việc lấy một cô gái bình thường như Lệ Băng có nghĩa là thằng Quân đang bở lỡ cơ hội tốt với Ngọc Linh, cũng đồng nghĩa với việc công ty có thể gặp nguy khi nhà Ngọc Linh rút vốn?”.

Đứng bên ngoài cửa, Lệ Băng thót tim lại khi nghe những lời của hai bác nói với nhau. Cô càng thấy đau xót hơn khi mẹ Quân bưng mặt khóc:

- “Ông bảo tôi phải làm gì? Tôi chỉ có hai thằng con trai. Thằng Tuấn chẳng phải đã là nạn nhân của việc ép duyên đó hay sao? Ngày xưa nó cũng yêu một con bé sinh viên nhưng vợ chồng mình đã làm gì? Tôi và ông bắt nó phải cưới một cô gái con nhà giàu có và kết cục thì sao? Cái chết của thằng Tuấn chưa đủ thức tỉnh ông hay sao? Lẽ nào ông lại muốn thằng Quân cũng rơi vào bi kịch như anh nó?”

- “Nhưng gia sản này có thể sẽ mất trắng đấy, bà hiểu không?” – Tiếng bố Quân quát lớn.

- “Với tôi, gia sản lớn nhất là con cái. Tôi xin ông, hãy chấp nhận cho con được sống với người nó yêu. Nó bỏ nhà đi từ dạo anh nó mất, giờ nhờ yêu con bé đó nên nó mới quay về. Ông không thấy mừng vì điều đó sao?”

Bố Quân khẽ thở dài:

- “Tôi cũng thương con lắm. Tôi không sợ mất tài sản. Nhưng thằng Quân vốn được sinh ra trong giàu có, vốn là người tự cao, tự đại. Chỉ sợ rằng khi công ty có chuyện, gia cảnh lâm vào khó khăn nó sẽ suy sụp tinh thần. Với đàn ông, sự nghiệp cũng quan trọng lắm. Nhất là với một người quen với việc thành công và giàu có như nó. Tôi chỉ sợ điều đó mà thôi”.

Mẹ Quân nhẹ nhàng nắm lấy tay chồng, nước mắt bà rơi lã chã:

- “Tôi biết nhưng tôi tin vào con. Tôi tin con mình có đủ tài để chèo lái con công ty ra khỏi khó khăn. Hơn nữa chúng ta cũng nên học cách đứng trên đôi chân của mình, không thể dựa mãi vào người khác được ông ạ”.

Câu chuyện của ngày hôm ấy mãi mãi là một bí mật với Lệ Băng. Cô mang theo bí mật đó để rời xa Tùng Quân. Nếu chỉ vì ở bên cô mà cả gia đình Quân phải đánh đổi như vậy thì không đáng một chút nào. Giá như bố mẹ Quân ngăn cản cô thì có lẽ cô đã nhẫn tâm để giành lấy tình yêu của mình dù cho điều đó có đánh đổi bằng một sản nghiệp của gia đình họ đi chăng nữa. Nhưng hai bác lại quá tốt với cô và cô không cho phép mình làm thế.

Chị Lệ Băng, chị Lệ Băng…

Tiếng Ngọc Linh gọi làm Lệ Băng giật mình. Cô thoát khỏi câu chuyện quá khứ ấy và trở về với thực tại.

- “Thực ra sau khi chị đi, ai cũng đều cảm thấy lạ lẫm. Anh Quân không có vẻ gì đau khổ cả. Người ta chỉ thấy anh ấy lao đầu vào công việc như điên. Còn em, em quá trẻ con và bướng bỉnh. Em vẫn tiếp tục theo đuổi anh ấy nhưng đáp lại tình cảm đó chỉ là sự hỡ hững mà thôi. Sau khi em tốt nghiệp đại học, em đã đi du học. Chuyến đi đó mục đích ban đầu là để quên anh Quân nhưng không ngờ lại là chuyến đi em tìm được tình yêu của đời mình. Chị nhìn này…” – Ngọc Linh vừa nói vừa đưa bàn tay của mình ra, trên đó có chiếc nhẫn cầu hôn xinh lung linh. Lệ Băng khẽ mỉm cười:

- “Chúc mừng em! Vậy chừng nào em cưới”.

- “Em sẽ tổ chức trong năm nay. Anh ấy là người nước ngoài chị ạ. Em và anh ấy cùng đi nghỉ mát ở Hạ Long này và không ngờ gặp lại chị. Chị sẽ quay về chứ? Em muốn có chị đến dự dám cưới của em. Em muốn… Em muốn chị sánh đôi cùng anh Quân tới dự. Dù sao chuyện năm xưa một phần lỗi cũng là do em”.

- “Không đâu em, em đừng nghĩ vậy. Là vì chị đã không yêu anh Quân đủ nhiều để ở lại bên anh ấy. Không thể trách em được. Còn chuyện về, chị không dám chắc, chị thấy mình hợp với cuộc sống yên bình nơi đây…”

- “Nhưng còn anh Quân?”

- “Anh ấy có cuộc sống của anh ấy. Chị cũng quên anh ấy rồi”.

Nói xong câu đó, Lệ Băng im lặng. Cô không dám nói thêm điều gì nữa bởi vì nếu cất lời, giọng của cô sẽ lạc đi. Trong đầu cô có cả trăm câu hỏi. Anh Quân sao rồi? Anh ấy khỏe không? Công ty của anh ấy thế nào?”… Nhưng để làm gì khi mà cô đã quyết định bỏ anh ở lại.

Ngọc Linh đưa tay nắm lấy bàn tay Lệ Băng:

- “Chị nghe này. Em không hiểu vì lí do gì chị đã ra đi nhưng em biết chị còn yêu anh ấy. Còn anh Quân, giờ công ty đã ổn rất nhiều. Anh ấy cũng sắp tổ chức họp báo, công bố dự án lớn nhất từ trước đến giờ mà anh ấy trực tiếp làm. Công ty đã tốt và hai bác rất khỏe. Còn về tình yêu, em tin, chẳng ai có thể thay thế chị trong trái tim anh ấy. Vì thế, hãy làm những gì mà con tim chị mách bảo nhé. Đừng để cả hai người phải khổ”.

Ngọc Linh xin phép ra về khi nhận được điện thoại của người yêu. Cô đứng dậy nhìn Lệ Băng một lần nữa:

- “Em phải về rồi. Rất vui vì được gặp chị như thế này. Em hi vọng sẽ gặp chị ở một nơi khác, trong hoàn cảnh khác. À mà anh Hải Đăng cũng lấy vợ rồi đấy chị. Vợ chồng anh chị ấy thú vị lắm, vừa mới sinh một cậu bé được hơn 2 tháng. Tiếc là ngày cưới anh ấy chị không tham dự. Thôi em về…”

- “Em có thể giữ cho chị bí mật về việc chị ở đây không?”

Ngọc Linh nhìn Lệ Băng đầy ái ngại:

- “Vâng, em sẽ để cho chị tự quyết định”.

Nhìn theo dáng Ngọc Linh ra về, cô cảm thấy lòng xót xa. Vậy là những người xung quanh anh đã tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình. Cảm giác lúc đó của anh ra sao? Hơn 2 năm qua, anh có còn đau nhức nhối khi nghĩ về cô?

*****

Bữa tiệc diễn ra thành công tốt đẹp, mọi người đều có mặt để nâng cốc chúc mừng Tùng Quân. Ngày hôm đó, trông anh đẹp như một chàng hoàng tử bước ra từ câu chuyện cổ tích. Anh mặc bộ comple màu xám, chiếc áo sơ mi trắng càng làm Quân trông lịch lãm hơn:

- “Chúc mừng anh! Hẳn là hai bác phải hạnh phúc lắm khi có cậu con trai thành đạt như thế này?”

Ngọc Linh nâng ly chúc mừng Tùng Quân, một tay cô khoác lấy người đàn ông ngoại quốc của mình:

- “Cảm ơn em! Chừng nào thì định cho anh đưa dâu về trời tây đây?”

- “Em còn đang đợi một lời cầu hôn, khi nào nhận được, em hứa sẽ thông báo với anh đầu tiên” – Ngọc Linh vừa nói vừa liếc mắt nhìn người bạn trai của mình. Tùng Quân cảm thấy vui trong lòng khi Ngọc Linh tìm được hạnh phúc cho cuộc đời mình.

- “Chúc mừng em đã tìm được hạnh phúc đích thực. Cảm ơn em vì em đã từng thuyết phục gia đình không làm khó ăn trong thời điểm đó. Nếu không, có lẽ giờ anh vẫn đang loay hoay đi khắc phục sự cố rồi”.

- “Không đâu anh ạ, đó là vì anh đã tự lấy được niềm tin từ những cổ đông khác. Anh trai em cũng bắt đầu thấy được lợi khi hợp tác với anh chứ anh ấy vốn không phải là người đầu tư bừa bãi vì lời nói của cô em gái đâu”.

- “Dù sao thì vẫn cảm ơn em”.

Ngọc Linh nhìn Tùng Quân ái ngại. Cô đọc được trong mắt anh một nỗi buồn. Cô toan nói ra mọi việc nhưng rồi lại thôi. Dù sao cô cũng không nên quyết định tình yêu thay cho người khác. Cô tin, nếu còn yêu, sẽ tự tìm về. Đoàn người thưởng thức đồ ăn, uống rượu và say trong tiếng nhạc nhẹ của bữa tiệc đầy sang trọng. Nhưng đâu đó trong lòng Tùng Quân vẫn có một nỗi buồn man mác:

- “Chúc mừng ông bạn! Mặc dù có vợ con đi cùng nhưng tôi vẫn mạn phép xin được uống ly rượu để chúc mừng thành công của ông”

Tùng Quân uống cạn chén rượu và đưa tay nắm lấy tay Hải Đăng:

- “Cảm ơn ông bao năm qua vẫn luôn ở bên tôi”

Đăng vỗ nhẹ vào vai Quân:

- “Không phải cảm ơn, chỉ cần từ giờ ông cố kiếm lấy một người khác ở bên ông đến hết cuộc đời đi là được. Đừng có bắt tôi phải bên ông mãi thế không vợ tôi sẽ ghen đấy, phải không em”.

Trong khi Đăng tếu táo trêu vợ thì nụ cười trên môi Quân đầy chua chát.

- “Này, ông cũng nên kiếm lấy một em để hẹn hò rồi cưới đi, ông già rồi đấy” – Hải Đăng tiếp lời.

- “Tôi có rồi”

- “Ô thế à? Lúc nào vậy? Giấu kĩ thế, sao hôm nay không đưa nàng đến? Nàng ở đâu?”

- “Ở trong tim này”.

Nói xong câu đó, Tùng Quân trao lại ly rượu cho Hải Đăng rồi vụt chạy ra khỏi phòng khách sạn. Mặc cho phía sau Hải Đăng hớt hải: “Ơ này, đi đâu thế?”

Ngọc Linh đứng phía sau nhoẻn miệng cười. Cô đã nghe thấy câu chuyện và lẩm bẩm với chính mình: “Anh ấy đi tìm một thứ bị thất lạc từ lâu”.

*****

Quán cà phê chiều mưa nên vắng khách hơn. Lệ Băng ngồi ở một chiếc bàn trong góc khuất, cạnh ô cửa kính nhìn ra phía biển. Thi thoảng cô đưa tay lên nhìn đồng hồ đầy nôn nóng:

- “Xin lỗi, tôi tới hơi muộn”

Lệ Băng nhoẻn miệng cười:

- “Không sao! Vì tôi làm ở đây luôn nên đến trước anh cũng là điều đương nhiên”.

Người đàn ông đó ngồi đối diện trước Lệ Băng. Trông anh ta cũng thật bảnh bao. Câu chuyện của họ diễn ra khá vui vẻ, thi thoảng Lệ Băng đưa tay che miệng cười vì một điều hài hước mà người đàn ông đó nói ra.

- “Lệ Băng có người yêu chưa?”

Câu hỏi của anh chàng đó làm Lệ Băng khựng lại. Cô ngập ngừng không biết phải trả lời làm sao. Cuộc hẹn này là do người thân của cô sắp đặt. Họ bắt cô phải gặp gỡ, tìm hiểu vì dù sao cô cũng đến tuổi phải lấy chồng. Lệ Băng muốn trả lời để chấm dứt sự theo đuổi của anh chàng này với cô, để không tiếp tục phải gặp gỡ thêm những lần sau nữa nhưng cô lại sợ về nhà sẽ bị người thân trách cứ.

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 4

Tùng Quân bước ra khỏi quán sau khi đóng cánh cửa lại. Hình ảnh đó khiến Lệ Băng đau nhói con tim. (Ảnh minh họa)

- “Cô ấy không có người yêu vì cô ấy đã… có chồng rồi. Vợ tôi không nói cho anh biết điều đó hay sao?”

Từ phía sau, Tùng Quân bước tới ôm lấy bờ vai của Lệ Băng, anh nhìn thẳng vào đôi mắt của người đàn ông kia một cách đầy thách thức:

- “Anh là ai?” – Anh chàng kia cũng chẳng phải vừa.

- “Tôi nói rồi đó. Tôi là chồng của Lệ Băng. Cô ấy giận tôi nên đi gặp anh thế thôi. Anh về đi nhé. Tôi sẽ không thể nào để vợ mình gặp gỡ một kẻ khác đâu” – Tùng Quân vừa nói vừa đưa hai ngón tay lên trán ra kí hiệu chào. Nhìn điệu bộ đó của anh, người đàn ông kia lẳng lặng rút lui vì không muốn làm cho câu chuyện rắc rối thêm.

Đôi tai Lệ Băng ù đi, cô không nghe thấy lời đối đáp giữa hai người đàn ông đó là gì. Toàn thân cô run lên trong vòng tay của Tùng Quân. Nước mắt cứ thế tuôn rơi… Và rồi cô đẩy anh ra, làm bộ mặt lạnh lùng:

- “Anh về đi. Chuyện của chúng ta đã hết rồi. Em không còn yêu anh. Anh không thấy em đang hẹn hò à? Có thể anh còn yêu em nhưng em thì không. Vì vậy, xin đừng làm phiền cuộc sống của em thêm nữa”.

Đôi cánh tay Tùng Quân buông thõng xuống sau khi Lệ Băng đẩy anh ra. Mắt anh nhìn cô đầy yêu thương và hờn giận. Nước mắt lăn trên gương mặt của người đàn tưởng chừng mạnh mẽ đó.

- “Em nói thật chứ? Hãy nói lại đi, hãy nói lại những gì mà trong đầu em đang nghĩ” – Tùng Quân hét lớn lên trong quán, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về khu vực đó.

- “Em nói lại. Em không còn yêu anh nữa. Anh hãy về đi. Chúng ta chỉ là quá khứ mà thôi”.

Tùng Quân quay lưng về phía cô. Anh bước đi thậm chậm rãi. Rồi anh dừng lại, anh nói nhưng không hề quay đầu nhìn cô:

- “Có thể đó là quyết định của em. Và anh tôn trọng nó. Nhưng anh mong em biết rằng, cả đời này anh sẽ chỉ có một người đàn bà duy nhất trong tim. Đó là em”.

Tùng Quân bước ra khỏi quán sau khi đóng cánh cửa lại. Hình ảnh đó khiến Lệ Băng đau nhói con tim. Cô ngồi xuống ghế thất thần, đôi mắt nhìn ra ngoài. Trời đang đổ mưa xối xả. Con phố vắng không một bóng người. Cô muốn níu giữ anh, cô muốn được ôm lấy anh nhưng cô sợ. Cô sợ sự ra đi năm xưa của cô lại thành ra vô nghĩa nếu hôm nay cô quay về và làm khổ anh. Lệ Băng đưa tay ôm lấy gương mặt và bắt đầu khóc.

Thế rồi Lệ Băng đứng dậy. Cô lao mình ra con phố đang đổ mưa lớn ấy để tìm anh. Cô gọi tên anh trong tuyệt vọng. Con phố rộng dài và bóng dáng anh thì không có trong màn mưa dày đó. Anh đã đi thật rồi… Lệ Băng quỳ gối xuống, cô khóc và nấc lên:

- “Tùng Quân! Em yêu anh!”

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 5

Trên con đường rộng dài ấy, bóng hai người lẫn trong màn mưa. Ngoài kia, biển vẫn đập ì ầm nhưng có lẽ là con sóng đang reo vui… (Ảnh minh họa)

- “Hãy lại gần với anh nào”

Lệ Băng ngẩng mặt lên nhìn khi nghe thấy giọng nói ấm áp và thân thương đó, nước mắt và nước mưa làm nhòa đi hình ảnh của người đàn ông đang đứng bên đường và dang tay đón chờ cô. Cô vuốt cho những giọt mặn đắng không che mờ mắt mình. Là anh, Tùng Quân đang đứng bên đường, dang vòng tay để đón cô và mỉm cười:

- “Hãy để anh ôm em, cô bé ngốc”.

Chưa bao giờ Lệ Băng thấy cuộc sống này đáng sống như giây phút ấy. Cô chạy đến bên anh, lao vào vòng tay anh nức nở:

- “Em xin lỗi, em ngàn lần xin lỗi. Hãy cho em là người đàn bà của anh. Dù cho em và anh có khác biệt đến thế nào. Em sẽ học cách bước vào cuộc sống của anh. Em sẽ làm tất cả, chỉ cần bên anh thôi. Em sợ lắm rồi…”

Tùng Quân hôn lên những giọt nước mắt lăn dài trên má Lệ Băng:

- “Anh xin lỗi. Anh xin lỗi vì đã để em chờ quá lâu. Hai năm qua anh biết em ở đây. Cuối tuần nào anh cũng tới và ngắm nhìn em từ xa nhưng anh không đủ can đảm để tới bên em. Anh muốn giữ cho em sự bình yên nhất. Anh muốn lo xong mọi việc rồi sẽ tìm em, muốn xóa bỏ cho em cảm giác vì em mà anh khổ. Tiếc là anh bất tài nên phải tới tận bây giờ anh mới có thể ôm em vào lòng”.

Lệ Băng khóc nức nở trong vòng tay anh. Anh cúi xuống hôn lên một cô một nụ hôn ấm áp. Trên con đường rộng dài ấy, bóng hai người lẫn trong màn mưa. Ngoài kia, biển vẫn đập ì ầm nhưng có lẽ là con sóng đang reo vui…

Theo VNE

Tôi có nên nhận con bỏ mẹ?

Tôi đâu có ngờ cô ấy đã từng có chồng, có con riêng. Giờ cô ấy chửa với tôi, tôi phải làm sao?

Thực tình tôi không hề biết rằng hoàn cảnh của cô ấy lại như vậy. Chính cô ấy đã lừa dối tôi trước nếu không tôi đã không tàn nhẫn như bây giờ. Tôi rối trí lắm, không biết phải làm sao cả.

Tôi quen cô này qua một người bạn. Thực chất tôi chủ bụng tìm vợ chứ không phải tìm người yêu nên tôi không quá quan trọng hình thức xấu đẹp. Với tôi, một người phụ nữ đảm đang, hiền hòa, biết chăm sóc gia đình, chồng con, có công việc ổn định là được rồi. Khi gặp cô ấy, tôi hoàn toàn không có ý định tìm hiểu vì chúng tôi gặp nhau vì công việc chứ không phải hẹn hò. Nhưng thật kì lạ. Cô ấy khác biệt với rất nhiều những cô gái mà tôi gặp trước đây (những lần tôi chủ bụng đi xem mặt).

Tôi ấn tượng với cô ấy bởi vẻ ngoài hiền hậu và cũng rất xinh. Cô ấy ăn nói nhẹ nhàng và dường như rất hiểu biết tâm lí đàn ông. Từ cách nói chuyện đã thể hiện rằng cô ấy là một người có kiến thức, giỏi giang... Và tôi đã thích ngay từ giây phút đó. Tôi chủ động liên hệ với cô ấy sau hôm đầu gặp gỡ đó.

Tôi có nên nhận con bỏ mẹ? - Hình 1

Tôi ấn tượng với cô ấy bởi vẻ ngoài hiền hậu và cũng rất xinh. Cô ấy ăn nói nhẹ nhàng và dường như rất hiểu biết tâm lí đàn ông (Ảnh minh họa)

Hẹn hò được hơn 2 tháng, tôi thấy mọi thứ đều quá hợp lí để tiến bước xa hơn trong mối quan hệ nên đã bày tỏ nguyện vọng muốn được cưới cô ây. Tôi thấy con người cô ấy quá tốt rồi. Quê lại chỉ cách nhà tôi vài chục cây số nên cũng không thành vấn đề. Nhưng khi nghe tôi nói cô ấy cứ lừng chừng. Cô ấy nói rằng sợ tôi chưa hiểu hết về con người cô ấy. Tôi không hiểu lắm nhưng tôi cố gắng thuyết phục cô ấy đồng ý cưới bởi vì tôi cũng đã 35 tuổi, muốn lập gia đình cho yên ổn.

Chúng tôi yêu nhau và vì không còn trẻ nên đã đi quá giới hạn với nhau. Sau đó cô ấy có bầu. Đó thực sự là mong muốn của tôi bởi vì làm như thế cô ấy không thể chần chừ chuyện cưới xin được nữa. Nhưng khi biết tin mình có bầu, thay vì niềm vui được làm mẹ thì cô ấy lại khóc như mưa khiến tôi không thể nào hiểu nổi. Tới lúc đó cô ấy mới thú nhận thật với tôi rằng, đây không phải là đứa con đầu của cô ấy vì cô ấy có một đứa con riêng khác.

Thì ra, cô ấy đã lấy chồng năm 18 tuổi nhưng chỉ 2 năm sau đó cô ấy ly hôn. Đó cũng là lí do cô ấy rời bỏ làng quê lên thành phố sống vì không chịu nổi sự gièm pha của mọi người. Đứa bé đó giờ cũng đã lên 7 tuổi, vừa vào lớp 1 và đang sống với ông bà ngoại ở quê. Hàng tháng cô ấy đều phải gửi tiền về để bố mẹ chăm lo cho đứa bé.

Tôi có nên nhận con bỏ mẹ? - Hình 2

Tôi cũng là niềm tự hào của gia đình, chắc chắn bố mẹ tôi sẽ không chịu chuyện tôi lấy một người có chồng, có con riêng. Nhưng bỏ cô ấy tôi vừa tiếc, vừa thương đứa con. Tôi phải làm gì lúc này đây? (Ảnh minh họa)

Tôi chết đứng người khi nghe cô ấy nói như vậy. Tôi không tin nổi vào tai mình trước những sự thật đó. Cô ấy nói bấy lâu nay vì yêu tôi nên không dám nói thật, vài lần cũng đã định nói nhưng rồi sợ hãi quá mà im lặng. Đến giờ khi có thai không còn cách nào khác cô ấy đành phải thú nhận thật với tôi.

Cô ấy nói không dám níu giữ tôi, tôi chấp nhận hay ruồng bỏ cô ấy thì cô ấy cũng cam chịu bởi lẽ cô ấy không có quyền gì để trách cứ tôi cả. Nhưng nếu tôi không tha thứ, cô ấy cũng đành phải bỏ đứa bé vì cô ấy không thể một nách hai con, không thể nuôi hai đứa con khác cha trong khi bản thân lại không có chồng được. Mọi chuyện giờ phụ thuộc hoàn toàn vào tôi.

Tôi thì hoang mang vô cùng. Tôi không biết phải làm gì nữa. Tôi thương đứa trẻ trong bụng nhưng khi nghĩ lấy người vợ hơn mình 2 tuổi (cô ấy hơn tôi 2 tuổi) lại từng có một đời chồng rồi thì tôi không cam lòng. Tôi cũng là niềm tự hào của gia đình, chắc chắn bố mẹ tôi sẽ không chịu chuyện này. Nhưng bỏ cô ấy tôi vừa tiếc, vừa thương đứa con. Tôi phải làm gì lúc này đây?

Theo VNE

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Sau khi sinh con, vợ suốt ngày đòi "yêu" khiến tôi khiếp sợSau khi sinh con, vợ suốt ngày đòi "yêu" khiến tôi khiếp sợ
18:26:39 17/05/2025
Gặp lại vợ cũ ở bệnh viện, tôi thương tình gửi cô ấy 10 triệu, ngờ đâu bị bẽ mặt trước mọi ngườiGặp lại vợ cũ ở bệnh viện, tôi thương tình gửi cô ấy 10 triệu, ngờ đâu bị bẽ mặt trước mọi người
21:02:55 18/05/2025
Nửa đêm thấy vợ lặng lẽ dắt xe ra đường, tôi nghẹn ngào khi biết nơi cô ấy tìm đếnNửa đêm thấy vợ lặng lẽ dắt xe ra đường, tôi nghẹn ngào khi biết nơi cô ấy tìm đến
21:34:38 18/05/2025
Biết bố mẹ cho riêng vợ mảnh đất, chồng tôi kiên quyết đòi ly hônBiết bố mẹ cho riêng vợ mảnh đất, chồng tôi kiên quyết đòi ly hôn
23:03:08 17/05/2025
Lấy chồng giàu được một tháng, chị gái đã khóc tức tưởi đòi ly hôn vì chuyện nghịch lý vô cùngLấy chồng giàu được một tháng, chị gái đã khóc tức tưởi đòi ly hôn vì chuyện nghịch lý vô cùng
07:23:37 18/05/2025
Chê tôi quê mùa, chồng cưới hot girl xinh đẹp và nhận cái kết bất ngờChê tôi quê mùa, chồng cưới hot girl xinh đẹp và nhận cái kết bất ngờ
08:10:10 19/05/2025
Chiếc que thử thai và bí mật chồng tôi chôn giấu suốt 16 nămChiếc que thử thai và bí mật chồng tôi chôn giấu suốt 16 năm
17:54:31 17/05/2025
Em chồng mưu mô chuyên bày trò chơi khăm, không ngờ khi tôi đi đẻ, em gào lên một câu mà tôi đang đau cũng phải bật cườiEm chồng mưu mô chuyên bày trò chơi khăm, không ngờ khi tôi đi đẻ, em gào lên một câu mà tôi đang đau cũng phải bật cười
20:36:51 18/05/2025

Tin đang nóng

Sốc: Phát hiện thi thể sao nam nổi tiếng trong rừng, 2 tay bị trói chặtSốc: Phát hiện thi thể sao nam nổi tiếng trong rừng, 2 tay bị trói chặt
07:19:12 19/05/2025
Cậu cả bầu Hiển có con lần 3, vợ bí ẩn lộ thân thế, dâu thứ Đỗ Mỹ Linh ra rìa?Cậu cả bầu Hiển có con lần 3, vợ bí ẩn lộ thân thế, dâu thứ Đỗ Mỹ Linh ra rìa?
10:15:47 19/05/2025
Người yêu cũ đòi "hot boy" Tống Đông Khuê trả gần 44 tỷ đồng: Toà sơ thẩm phán quyết ra sao?Người yêu cũ đòi "hot boy" Tống Đông Khuê trả gần 44 tỷ đồng: Toà sơ thẩm phán quyết ra sao?
10:09:30 19/05/2025
Chủ tịch Công ty Dược Sơn Lâm khai chi tiền 'hoa hồng' cho gần 100 cán bộ y tếChủ tịch Công ty Dược Sơn Lâm khai chi tiền 'hoa hồng' cho gần 100 cán bộ y tế
08:22:37 19/05/2025
Chủ tịch tỉnh yêu cầu xác minh việc bữa ăn bán trú phải đóng 2 lần thuếChủ tịch tỉnh yêu cầu xác minh việc bữa ăn bán trú phải đóng 2 lần thuế
09:21:22 19/05/2025
Nữ bác sỹ gom rác bán sau giờ làm, kiếm được nhiều tiền hơn lương bệnh việnNữ bác sỹ gom rác bán sau giờ làm, kiếm được nhiều tiền hơn lương bệnh viện
08:58:35 19/05/2025
Chỉ vì 1 đôi hoa tai, mỹ nhân 17 tuổi bị lộ gia thế khủng, hóa ra là "công chúa hào môn" trong truyền thuyếtChỉ vì 1 đôi hoa tai, mỹ nhân 17 tuổi bị lộ gia thế khủng, hóa ra là "công chúa hào môn" trong truyền thuyết
11:18:56 19/05/2025
Cha lao xuống giếng cứu con ở Gia Lai: 'Tôi đã nghĩ đến điều xấu nhất'Cha lao xuống giếng cứu con ở Gia Lai: 'Tôi đã nghĩ đến điều xấu nhất'
08:44:52 19/05/2025

Tin mới nhất

Nhờ một bài hát trên Instagram, tôi phát hiện sự thật gây sốc về bạn trai

Nhờ một bài hát trên Instagram, tôi phát hiện sự thật gây sốc về bạn trai

08:56:41 19/05/2025
Điện Kremlin cho hay, Nga đang lên danh sách các điều khoản ngừng bắn với Ukraine và sẽ chuyển cho Kiev trong thời gian tới.
Mặc kệ mâu thuẫn giữa mình và mẹ chồng, tôi vẫn để chồng đưa con về thăm ông bà, thế nhưng bà lại cho rằng tôi mưu đồ với nhà chồng

Mặc kệ mâu thuẫn giữa mình và mẹ chồng, tôi vẫn để chồng đưa con về thăm ông bà, thế nhưng bà lại cho rằng tôi mưu đồ với nhà chồng

05:03:41 19/05/2025
Có lẽ, tình cảm gia đình đôi khi là thứ không thể ép buộc. Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi vật vã trên bàn sinh, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, những cơn co thắt dồn dập kéo đến khiến tôi nghẹt thở.
Sống cạnh nhà vợ, ngày nào mẹ vợ cũng đảo qua nhà 1 lần và lần nào cũng sẽ có chuyện xảy ra

Sống cạnh nhà vợ, ngày nào mẹ vợ cũng đảo qua nhà 1 lần và lần nào cũng sẽ có chuyện xảy ra

05:03:28 19/05/2025
Tôi cười gượng, ngó qua thấy vợ cũng bấm tay ra hiệu cho tôi đừng phản bác. Mẹ vợ tôi năm nay gần 60, ở cái tuổi mà người ta hay nói là dễ tính hơn, biết thông cảm cho con cái
Ngày chị chồng bị bệnh nặng, chị ấy đưa cho tôi 1 tỷ và khuyên tôi một câu để đủ điều kiện nhận khoản tài sản khổng lồ

Ngày chị chồng bị bệnh nặng, chị ấy đưa cho tôi 1 tỷ và khuyên tôi một câu để đủ điều kiện nhận khoản tài sản khổng lồ

05:03:16 19/05/2025
Nếu như chị chồng không bị bệnh thì tôi sẽ không biết được bí mật giữa chồng với mẹ và chị chồng. Ngay từ khi biết tiêu tiền, tôi đã chi tiêu 1 cách phung phí
Chỉ một lần định lấy khăn cho chồng chị chủ lau người mà tôi rơi vào tình cảnh ngang trái, suýt nữa mất hết danh dự

Chỉ một lần định lấy khăn cho chồng chị chủ lau người mà tôi rơi vào tình cảnh ngang trái, suýt nữa mất hết danh dự

05:03:02 19/05/2025
Chị Hạnh khựng lại, đôi tay buông thõng nhưng ánh mắt vẫn hằn học nhìn tôi. Tôi vào làm cho cửa hàng quần áo của chị Hạnh được gần 2 tháng.
Lúc tôi chuyển đến ở với con gái, anh chồng liền bảo tôi đưa sổ đỏ cho anh giữ, 2 tháng sau, tôi phải công nhận anh cao tay

Lúc tôi chuyển đến ở với con gái, anh chồng liền bảo tôi đưa sổ đỏ cho anh giữ, 2 tháng sau, tôi phải công nhận anh cao tay

05:02:48 19/05/2025
Thương mẹ tuổi già sống cô quạnh 1 mình nên con gái đưa đi sống cùng để tiện chăm sóc. Nhà tôi có 2 đứa con gái và đều lấy chồng ở xa, vài tháng các con mới về thăm tôi.
Bố chồng nằng nặc đòi cho cháu trai đích tôn thừa kế ngôi nhà 3 tầng, dù cháu mới 11 tuổi, khiến vợ chồng tôi chấn động

Bố chồng nằng nặc đòi cho cháu trai đích tôn thừa kế ngôi nhà 3 tầng, dù cháu mới 11 tuổi, khiến vợ chồng tôi chấn động

21:27:00 18/05/2025
Liệu gia đình tôi có phải trả giá đắt cho bản di chúc ấy hay không? Bố chồng tôi năm nay đã ngoài 70, sức khỏe tuy còn tốt nhưng ông vẫn lo xa, sợ có ngày nằm xuống mà mọi thứ trong nhà lại thành rối ren.
Phải đi làm thứ 7 bất chợt, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt thì bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng thì nói tôi bịa chuyện đi làm để bỏ bê con cái

Phải đi làm thứ 7 bất chợt, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt thì bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng thì nói tôi bịa chuyện đi làm để bỏ bê con cái

21:11:06 18/05/2025
Sống để vừa lòng hết tất cả mọi người thì khó lắm nhưng ngay cả khi làm được thì liệu rằng cái cuộc sống ấy có đáng để sống hay không?
Tôi bầu 7 tháng vẫn cố đi làm lấy lương, trưa nắng chóng mặt không được nghỉ ngơi còn bị mẹ chồng bắt dậy nấu nướng

Tôi bầu 7 tháng vẫn cố đi làm lấy lương, trưa nắng chóng mặt không được nghỉ ngơi còn bị mẹ chồng bắt dậy nấu nướng

21:06:56 18/05/2025
Vốn dĩ trước khi cưới tôi đã xác định tinh thần là không được ảnh hưởng bởi những quan điểm bên ngoài về chuyện mẹ chồng nàng dâu. Thế nhưng ở được 1 tuần, 1 tháng, rồi nửa năm, tôi dần nhận ra
Xem phim "Sex Education", tôi ngẩn người vì một câu thoại: Lỗi sai kinh điển của các bậc cha mẹ khiến con trai dễ lạc đường

Xem phim "Sex Education", tôi ngẩn người vì một câu thoại: Lỗi sai kinh điển của các bậc cha mẹ khiến con trai dễ lạc đường

20:52:42 18/05/2025
Nếu không thay đổi điều này, con trai tôi sẽ đi lạc đường. Sinh con thì dễ; chăm sóc, nuôi dạy con mới khó . Hồi trước, bố mẹ tôi thường khuyên tôi như thế.
Mới gặp gỡ 3 lần đã được đưa về ra mắt nhà bạn trai, nhưng một câu nói của anh ta khiến tôi quyết định dừng lại

Mới gặp gỡ 3 lần đã được đưa về ra mắt nhà bạn trai, nhưng một câu nói của anh ta khiến tôi quyết định dừng lại

20:47:54 18/05/2025
Tối hôm đó, tôi nằm suy nghĩ mãi rồi cũng đưa ra quyết định dừng lại. Tôi quen Khiêm qua sự giới thiệu của một người bạn cùng công ty.
Mới thất nghiệp nửa tháng, mẹ chồng đã "phủ đầu" mỗi ngày đến mức tôi muốn "bật" mà không "bật" được

Mới thất nghiệp nửa tháng, mẹ chồng đã "phủ đầu" mỗi ngày đến mức tôi muốn "bật" mà không "bật" được

20:43:14 18/05/2025
Tôi lặng thinh, cố nuốt miếng cơm nghẹn đắng. Lúc ấy, tôi chợt nhớ đến mẹ mình. Đã hơn nửa tháng từ ngày tôi thất nghiệp, mà nói đúng hơn là tự mình xin nghỉ

Có thể bạn quan tâm

Mỹ nhân Việt công bố bụng bầu vượt mặt theo cách không giống ai giữa sự kiện

Mỹ nhân Việt công bố bụng bầu vượt mặt theo cách không giống ai giữa sự kiện

Sao việt

13:30:56 19/05/2025
Tối 18/5, Top 5 Miss Universe Vietnam 2023 - Phạm Thư bất ngờ xuất hiện và trở thành tâm điểm tại sự kiện thời gian quy tụ nhiều nghệ sĩ, người đẹp Vbiz.
Người đàn ông Việt chi 2 tỷ đồng chinh phục 2 đỉnh núi "nóc nhà thế giới"

Người đàn ông Việt chi 2 tỷ đồng chinh phục 2 đỉnh núi "nóc nhà thế giới"

Tin nổi bật

13:27:56 19/05/2025
Chỉ trong chưa đầy 48 giờ, anh Nguyễn Mạnh Duy đã đặt chân đến đỉnh Everest - nóc nhà thế giới - và Lhotse (cao thứ 4 thế giới), một thành tích hiếm có với người leo núi nghiệp dư.
Trung Quốc trên đà cách mạng công nghệ với chip không dùng silicon

Trung Quốc trên đà cách mạng công nghệ với chip không dùng silicon

Thế giới

13:19:21 19/05/2025
Trung Quốc đang đứng trước một bước đột phá công nghệ lớn, với tiềm năng thay đổi ngành công nghiệp chip toàn cầu và giảm sự phụ thuộc vào công nghệ Mỹ.
Bộ Công an bắt hàng chục gã xăm trổ, triệt phá ổ tội phạm ở Tiền Giang

Bộ Công an bắt hàng chục gã xăm trổ, triệt phá ổ tội phạm ở Tiền Giang

Pháp luật

13:15:49 19/05/2025
Băng nhóm tội phạm ở TIền Giang và các tỉnh lân cận do Nguyễn Công Huân cầm đầu vừa bị Bộ Công an triệt phá. Trong đó, 32 đối tượng bị khởi tố về 7 tội danh.
Quyến rũ vẻ đẹp hoang sơ suối Lang Bá

Quyến rũ vẻ đẹp hoang sơ suối Lang Bá

Du lịch

13:14:29 19/05/2025
Chúng tôi theo chân cán bộ kiểm lâm tỉnh Lâm Đồng và các hộ nhận khoán quản lý bảo vệ rừng là những người dân tộc Churu, Cơho và Ra Glai dọc ngang các tiểu khu rừng tự nhiên
Haaland còn kém xa Ronaldo, Messi

Haaland còn kém xa Ronaldo, Messi

Sao thể thao

13:02:40 19/05/2025
Khoảnh khắc ấy tại Wembley không chỉ là một quyết định đơn thuần. Đó là ranh giới phân định giữa những kẻ vĩ đại và những người xuất sắc.
Ái nữ của "ông trùm truyền thông" nghìn tỷ đầu tiên ở Việt Nam: Tốt nghiệp ĐH Oxford danh giá, 17 tuổi sáng lập quỹ từ thiện xây cầu khắp mọi miền Tổ quốc

Ái nữ của "ông trùm truyền thông" nghìn tỷ đầu tiên ở Việt Nam: Tốt nghiệp ĐH Oxford danh giá, 17 tuổi sáng lập quỹ từ thiện xây cầu khắp mọi miền Tổ quốc

Netizen

13:01:30 19/05/2025
Hiện tại cô đang là cánh tay đắc lực của cha, đảm nhận vai trò Giám đốc Chiến lược Nội dung cho các chương trình nổi tiếng như: Anh trai say hi, Em xinh say hi...
Làm sườn xào chua ngọt mãi cũng chán, đem cháy tỏi được món vừa ngon lại đánh bay nồi cơm

Làm sườn xào chua ngọt mãi cũng chán, đem cháy tỏi được món vừa ngon lại đánh bay nồi cơm

Ẩm thực

12:28:44 19/05/2025
Những miếng sườn cháy tỏi vàng ươm, thơm lừng không chỉ kích thích vị giác mà còn mang đến cảm giác ấm áp của những bữa cơm gia đình.
Đậu đen làm đẹp da như thế nào?

Đậu đen làm đẹp da như thế nào?

Làm đẹp

12:10:15 19/05/2025
Hạt đậu đen không chỉ tốt cho sức khỏe mà còn mang lại nhiều lợi ích tuyệt vời cho làn da nhờ chứa các vitamin, khoáng chất và chất chống oxy hóa mạnh mẽ.
6 nguyên tắc vàng khi thiết kế phòng khách

6 nguyên tắc vàng khi thiết kế phòng khách

Sáng tạo

11:26:20 19/05/2025
Phòng khách được ví như bộ mặt đại diện của gia đình, đồng thời thể hiện gu thẩm mỹ và phong cách của chủ nhân. Để không gian phòng khách tiện nghi, thoải mái và đảm bảo tính thẩm mỹ, cần tuân thủ những nguyên tắc khi thiết kế nội thất.
Bất chấp lục đục gia đình, tài sản của vợ chồng Beckham tăng vọt, sắp đuổi kịp Quốc vương Anh

Bất chấp lục đục gia đình, tài sản của vợ chồng Beckham tăng vọt, sắp đuổi kịp Quốc vương Anh

Sao âu mỹ

11:14:10 19/05/2025
Trong khoảng thời gian này, gia đình Beckham liên tục lên báo với tin đồn lục đục nội bộ khiến người hâm mộ lo lắng thương hiệu của gia tộc đình đám nhất nhì xứ sở sương mù sẽ bị lung lay.