Hãy cứ chấp nhận mình cô đơn đi

Chẳng ai bắt chúng ta phải cố tỏ ra mạnh mẽ cả. Vì chúng ta đã mạnh mẽ quá lâu rồi nên bây giờ mới cần dành cho bản thân một khoảng lặng.

Hãy cứ thừa nhận rằng mình đang cô đơn đi. Đừng che giấu chúng bằng nụ cười gượng gạo để đêm về lại thao thức lặng nhìn danh sách bạn bè dài bất tận nhưng lại không biết tâm sự với ai, để rồi ôm trọn vào lòng nỗi cô đơn riêng mình mà mệt mỏi gục đầu bên ô cửa.

***

Lá thư: Hãy cứ chấp nhận mình cô đơn đi! (Chàng Mưa)

Con người ta bên trong dù mạnh mẽ đến đâu cũng một hoặc một vài lần cảm thấy lạc lõng, chênh vênh không điểm tựa, lúc mệt mỏi muốn buông thả bản thân một chút, yếu mềm một chút, lại chẳng có ai bên cạnh để bầu bạn. Hoặc đôi khi, đứng giữa dòng người tấp nập qua lại, bỗng thấy mình chỉ bé nhỏ như một hạt cát trên sa mạc, dù có biến mất cũng chẳng ai biết đến mà tiếc thương. Cũng có vài lần chằng tìm được cảm giác an toàn với chính người mà ta luôn thương mến. Đó mới là lúc nhận ra mình cô đơn đến nhường nào?

Dù cho có trải qua bao vấp ngã, bao cay đắng cuộc đời, tận sâu trong lòng mỗi con người vẫn khao khát được yêu thương. Thế nhưng lại sợ hãi không dám mở lòng, nên cứ cuộn tròn trong lớp vỏ bọc không ai có thể chạm tới. Vui, buồn, hờn, tủi với riêng mình.

Thì ra ai cũng chỉ là những đứa trẻ cô đơn. Chỉ có điều cô đơn theo một cách khác nhau.

Hãy cứ chấp nhận mình cô đơn đi - Hình 1

Tôi cũng không biết định nghĩa cô đơn thế nào cho đúng. Chỉ biết rằng, vào một buồi chiều cuối tuần ảm đạm, tôi lơ đãng nhìn qua cửa sổ phòng, ngắm nhìn những cơn mưa rồi bất chợt nghĩ về cuộc đời mình, cố gắng lục tung kí ức mong sao kiếm tìm được một bóng hình làm lòng mình ấm lại. Tìm hoài, tìm mãi nhưng vô vọng, thế là tôi nghĩ “mình đang cô đơn”.

Độ tuổi đôi mươi còn căng tràn sức sống, còn nuôi dưỡng trong mình bao khao khát cho tương lai, đáng ra tôi không nên để hai từ “cô đơn” bật ra dễ dàng đến thế. Thế nhưng rồi chúng vẫn luôn ám ảnh trong suy nghĩ của tôi.

Thay vì cố gắng xua đuổi, kì thị chúng, tôi chọn cách dung hòa nỗi cô đơn với những tất bật mệt nhoài trong cuộc sống nhộn nhịp của mình.

Tôi vẫn lao mình vào công việc bằng tất cả nhiệt huyết như thế, vẫn chung nhịp đập rộn ràng với những con người cùng chung lí tưởng, vẫn cười thật nhiều những khi con tim thấy vui.

Chỉ là thật thà hơn với cảm xúc của mình, khóc lúc bất ổn, im lặng lúc lạc lõng và để nỗi cô đơn thủ thỉ với tâm can, rằng đâu mới là điều bản thân thật sự mong muốn, để yêu thêm những lúc có bạn bè, có gia đình kề bên.

Hãy cứ chấp nhận mình cô đơn đi - Hình 2

Chẳng ai bắt chúng ta phải cố tỏ ra mạnh mẽ cả. Vì chúng ta đã mạnh mẽ quá lâu rồi nên bây giờ mới cần dành cho bản thân một khoảng lặng.

Hãy cứ thừa nhận rằng mình đang cô đơn đi. Đừng che giấu chúng bằng nụ cười gượng gạo để đêm về lại thao thức lặng nhìn danh sách bạn bè dài bất tận nhưng lại không biết tâm sự với ai, để rồi ôm trọn vào lòng nỗi cô đơn riêng mình mà mệt mỏi gục đầu bên ô cửa.

Cố gắng phủ nhận nó chỉ khiến cho ta ngày càng chìm sâu vào khoảng trống vô vọng của riêng mình.

Có người bạn đã nói với tôi: “Nỗi cô đơn chỉ có thể vơi đi khi ta xoa dịu nỗi cô đơn trong lòng người khác. Nghĩa là mở lòng mình và học cách quan tâm.” Vậy nên, đừng ngại ngần gì mà cho đi, để yêu thương, để cảm thông, để sẻ chia giữa những tâm hồn đồng điệu.

Hãy cứ chấp nhận cô đơn như một món quà nhỏ bé mà cuộc sống ban tặng cho ta những khi tâm tình nổi gió. Để khi gió lặng, đất trời lại trong trẻ o, bình lặng như một ngày đầu thu tươi mới. Khi dòng chảy yêu thương tràn đầy trong huyết quản, ta biết rằng mình hạnh phúc đến nhường nào, để trân trọng, để gìn giữ.

Truyện ngắn: Anh còn cô đơn không? (Ruby Vân Anh)

Họ hẹn hò nhau
Có sao đâu
Tôi không phải là người cô đơn nhất
Phía bên bàn đối diện
Cũng có một người
Tự đan những ngón tay vào nhau rất chặt
Như tôi…

Hãy cứ chấp nhận mình cô đơn đi - Hình 3

Nỗi cô đơn của mỗi người không giống nhau. Không có ai cô đơn hơn ai, không có ai cô đơn kém ai. Mỗi người đều chìm vào nỗi cô đơn của riêng mình và nhìn vào nỗi cô đơn của người khác. “Cô đơn” rốt cuộc là gì thế?

Nỗi cô đơn của tôi là không có người yêu . Nói thế nào nhỉ? Cô đơn không phải là không có ai nắm lấy bàn tay bạn mà là khi bạn không muốn đưa tay ra cho một ai nắm lấy. Tôi đang ở trong tình trạng ấy.

Tôi từng yêu một người, yêu nhiều hơn những gì tôi nghĩ về tình yêu. Một người đặc biệt trong tôi và cũng đặc biệt với một vài cô gái khác. Với tôi, anh là duy nhất. Nhưng với anh thì không. Tôi không đi chơi với bạn bè, không tụ tập mua sắm . Mọi thời gian, tôi cố gắng để dành hết cho anh. Tôi nấu cơm và đợi anh về ăn. Tôi mua những chiếc áo thật đẹp cho anh thay vì ướm lên tôi những chiếc váy điệu đà. Tôi đặt lọ nước hoa anh thích lên bàn trang điểm, cạnh lọ nước hoa của tôi. Không biết có bao nhiêu lần tôi thay mùi nước hoa khi thấy anh nhìn một nhãn hiệu nào đó và hít hà theo nó. Lọ nước hoa tôi thích vẫn còn nguyên, còn những thứ tôi cố xịt lên người lại khiến tôi cảm thấy xa lạ với bản thân.

Tôi đặt bức ảnh của tôi trong ví anh. Tôi vẽ những icon lên vỏ bao thuốc lá và chắc chắn rằng anh sẽ mỉm cười khi nhìn thấy nó. Tôi muốn anh nhìn thấy tôi mọi lúc và nghĩ về tôi mọi nơi. Anh là hạnh phúc của tôi. Tôi vui vẻ với suy nghĩ ấy. Thế nên tôi dễ sốc, khi hạnh phúc ấy vụt bay còn tôi vẫn ngơ ngác. Như thể không tin nổi vào sự thật. Không thể tin, không muốn tin.

“Em yêu anh nhiều đến thế sao? Anh xin lỗi. Anh sợ thứ tình yêu cùm kẹp. Anh ngột ngạt trong yêu thương của em”.

Thế đấy! Một lý do trong vạn lý do để một ai đó bỏ rơi người yêu. Họ bỏ nhau vì tình yêu nhạt thếch. Họ bỏ nhau vì với một trong hai người tình yêu không đủ lớn. Giá mà anh ấy nói không còn yêu tôi, chưa bao giờ yêu tôi, có thể tôi không đau nhiều như vậy. Đằng này, anh bỏ tôi đi bởi tôi đã yêu anh ấy quá nhiều.

Tôi cười sằng sặc khi có ai đó nói với tôi rằng: “Anh yêu em nhiều lắm!”. Tôi nói với họ: “Anh có biết yêu nhiều quá cũng là một lý do để chia tay”. Tôi chẳng thể nắm lấy tay ai, bởi tôi vẫn chìm trong những giấc mơ thật dài với người yêu cũ. Tôi luôn lo sợ, tôi không biết làm thế nào để yêu một người mà không phải chia tay.

Hãy cứ chấp nhận mình cô đơn đi - Hình 4

Tôi đã từng nghĩ thế này. Sự chân thành nghĩa là sẵn sàng cho đi mà không cần nhận lại. Và niềm vui sẽ cứ thế lớn dần lên. Tôi sẽ được mỉm cười khi làm điều gì đó cho anh vui. Tôi sẽ được hạnh phúc khi vùi vào ngực anh nũng nịu. Bất cứ lúc nào, chỉ cần tôi có thể được yêu anh, đó là một hạnh phúc. Khi yêu một ai đó thật lòng, sẽ chẳng mảy may nghĩ mình được yêu nhiều hay ít mà chỉ lo sợ một điều mình đã yêu anh ấy hết tấm lòng chưa? Tôi đã xoa dịu nỗi đau trong tôi bằng suy nghĩ ấy. Nhưng có một điều tôi cố vờ như không thấy, đó là khi tôi quên mất bản thân là ai, đồng nghĩa với việc anh cũng sẽ quên tôi là người yêu của anh khi đó.

Tôi đã từng cô đơn như thế! Quen dần với việc không hẹn hò với bất cứ ai. Từng ngày trôi qua thật dài trong những nỗi buồn vu vơ không tên gọi. Tôi nghĩ nỗi cô đơn của tôi cũng bình thường. Chỉ là không có một người để gọi là người yêu. Chỉ là có những buổi chiều lang thang thay vì nắm tay ai cùng dạo bước. Chỉ là tôi đang mỉm cười với nỗi cô đơn của chính mình.

Tôi uống cà phê và để ý xung quanh. Những nỗi cô đơn hiện hữu trên từng khuôn mặt. Hoặc có thể đó là một thứ cảm giác lây lan. Tôi cô đơn. Ắt hẳn người khác cũng cô đơn. Có những nỗi cô đơn thật kỳ lạ. Cô đơn giữa nhiều người. Tôi để ý thấy anh ta không cười. Chỉ im lặng và nhếch khóe môi hời hợt. Có thể bởi câu chuyện của những người xung quanh rất nhạt. Tôi để ý cách anh ta uống cà phê. Nhấp một ngụm nhỏ, mím chặt môi lại để thấm đến giọt cuối cùng, đôi mắt nhìn mà cũng như không vào người đối diện. Anh ta lắng nghe hoặc là có thể không lắng nghe câu chuyện. Không biết có bao nhiêu phần câu chuyện mà những người xung quanh nói được anh lưu lại. Chỉ thấy anh ta im lặng và không bình phẩm bất cứ điều gì.

Như thế có nghĩa là anh ta cũng cô đơn nhỉ? Vì nỗi cô đơn đâu chỉ dành cho những kẻ chỉ có một mình như tôi. Cô đơn giữa nhiều người, đó mới thực sự là bế tắc. Anh ta khác tôi. Thảng hoặc, không chịu nổi cảm giác quanh quẩn một mình, tôi vẫn cùng bạn bè đi shopping, đi bơi hoặc tụ tập ăn uống. Tôi cười, tôi nói chuyện và tôi vui vẻ. Nỗi cô đơn của tôi chỉ là có một chỗ trống trong tim. Còn anh ta, hình như có một lỗ hổng to hoác trong tâm hồn. Tôi đoán vậy.

Hãy cứ chấp nhận mình cô đơn đi - Hình 5

Anh ta đan những ngón tay vào nhau rất chặt. Đặt nó lên mặt bàn, rồi lại đưa ngang tầm khuôn mặt để làm chỗ dựa vững chắc cho chiếc cằm. Tôi cảm thấy anh ta giống như một người đang ngồi trước hàng ngàn chiếc máy phát thanh đang được tua nhanh. Không thể nghe thấy bất cứ thứ gì. Đầu óc căng ra và rối tung.

Một người như thế sẽ nghĩ gì trong lòng? Trống trải? Buồn chán? Hay là vô cảm? Anh ta cô đơn hay là vô cảm? Một người cô đơn có thật sự vô cảm với xung quanh? Tôi chợt cười bản thân mình. Nhìn cốc cà phê tan đá, nước thấm tràn ra bàn. Tôi nhàn rỗi quá! Tôi đang nhìn vào nỗi cô đơn của một người lạ. Hay bởi tôi nhìn tất cả bằng con mắt của một kẻ cô đơn.

Anh ta đưa mắt về phía tôi và nhìn chằm chằm vào người đã nhìn anh ta rất lâu trước đó. Một ánh mắt muốn hỏi: “Cô đang nhìn cái gì thế?”. Tôi không tỏ vẻ bối rối. Tôi chạy tội bằng cách nhìn ra hướng khác.

Tôi tìm đến quán cà phê để mong gặp lại anh ta. Buồn cười thật. Nhưng đúng là tôi đã cảm thấy thấp thỏm. Anh ta không đến. Có thể đó không phải quán cà phê quen thuộc. Có thể đó là một cuộc gặp gỡ của những người bạn không mấy thân thiết của anh ta và không hẹn ngày gặp lại… Tôi ngồi xoay ly cà phê với những phỏng đoán và đứng dậy khi hết kiên nhẫn. Có thể, anh ta đến khi tôi đã ra về. Như thế là không có duyên. Mà tôi đang mong ngóng duyên phận gì thế nhỉ? Chỉ là tôi muốn nhìn thấy anh ta – một người cô đơn – trong mắt tôi.

Thành phố này chật hẹp, cho những người ngóng trông gặp lại được nhau. Và cũng rộng lớn vô cùng khi người ta muốn tránh mặt nhau. Tôi chưa từng gặp lại người yêu cũ của tôi, có lẽ thành phố này quả thực mênh mông. Nhưng tôi đã gặp lại anh ta – Người Cô Đơn, tôi tạm gọi như thế. Chúng tôi chạm mặt nhau trước cửa ra vào quán cà phê khi tôi đã đi về sau gần ba tiếng ngồi nghe nhạc không lời ở đó. Anh ta nhìn tôi và đi thẳng. Có lẽ không có chút gì về tôi đọng lại trong trí nhớ của anh ta. Tôi quay lại, mỉm cười với cậu phục vụ bàn và chọn một chiếc bàn ở góc trong cùng, dãy cuối cùng của quán. Người Cô Đơn đi một mình. Tôi cảm thấy thú vị. Nhìn anh ta lúc này lại không có vẻ cô đơn như tôi thấy lần trước, khi anh ngồi giữa rất nhiều người. Có thể đó chỉ là trực giác của tôi.

Hãy cứ chấp nhận mình cô đơn đi - Hình 6

Tôi thấy Người Cô Đơn cười. Một nụ cười rất nhẹ với người phục vụ đang đặt cốc nước xuống bàn. Bất giác tôi mỉm cười. Như để đáp lại Người Cô Đơn mặc dù anh ta không hề nhìn thấy. Anh ta lướt ngón tay cái rất nhanh trên màn hình điện thoại và đặt lại nó xuống bàn. Anh ta bắt đầu đan hai bàn tay vào nhau, tựa cằm và nhìn vào một điểm nào đó trong không gian nhỏ bé này – phía trước mặt anh ta. Vẫn cử chỉ đó, nhưng tôi không còn thấy sự cô đơn ở anh ta, có thể bởi lúc này, tôi đang nhìn người cô đơn bằng một cách nhìn khác.

Người Cô Đơn vừa nở một nụ cười. Ánh mắt anh ta nheo lại. Hạ đôi bàn tay khỏi cằm, anh ta rót cafe vào trong cốc đá. Hình như anh ta đang nghĩ đến một điều gì đó thú vị. Tôi để ý xung quanh, ngoài tôi và người Cô Đơn, cũng có một vài người khác chỉ ngồi một mình – cùng với một thứ đồ uống và một chiếc máy tính bảng. Có thể cô đơn hoặc không. Tôi không nhìn thấy sự cô đơn ở họ ngoài việc họ chỉ có một mình và họ hoàn toàn không để ý đến xung quanh, tất cả trạng thái được biểu hiện cùng chiếc máy tính bảng.

Người Cô Đơn đang nhìn quanh quán, anh ta đưa mắt về phía cuối dãy, lướt qua, lướt lại và dừng ánh nhìn vào tôi. Tim tôi đập loạn. Tôi không kịp tránh ánh nhìn ấy. Mà thực tế là không có ý định tránh. Anh ta cười. Gật nhẹ đầu. Tôi đã nghĩ đó là một cử chỉ thay cho lời chào. Nhưng ngay lập tức tự phản bác vì cho rằng anh ta chẳng có cớ gì để chào một người ngồi cùng quán cà phê mà bất chợt hai ánh nhìn gặp nhau. Tôi cười. Anh ta nâng cốc cà phê lên ngang tầm nhìn, khẽ nhún vai và thêm một nụ cười về phía tôi. Lúc này thì tôi mới thật sự khẳng định rằng anh ta chào tôi. Tôi cùng nâng ly nước cam lên và nhanh chóng tròn xoe mắt khi anh ta đứng dậy và đi về phía tôi.

Hãy cứ chấp nhận mình cô đơn đi - Hình 7

Tôi và Người Cô Đơn đã bắt đầu một cuộc tình không giống ai. Không một lời tỏ tình, không một cuộc hẹn hò giống như tôi đã từng hò hẹn trước đây. Chúng tôi đến quán cà phê này, nơi tôi vẫn hẹn hò với nỗi cô đơn của chính mình và tìm những sự cô đơn khác ở xung quanh, nơi mà tôi đã gặp anh – Người Cô Đơn khi ngồi giữa nhiều người – để trò chuyện.

Tôi đã đúng khi nghĩ rằng anh cô đơn khi ấy. Không giống như nỗi cô đơn của tôi, cô đơn vì không có người yêu, vì hoang mang với một nửa trái tim mình. Anh cô đơn, mà đúng hơn là bế tắc. Anh không thể trò chuyện với những người bạn của mình bởi một nỗi sợ không hình thù. Anh sợ tự mình nhắc lại nỗi đau của mình. Nỗi đau khi người yêu của anh – mối tình tám năm – đã trở thành mẹ kế. Sự im lặng mỗi khi trở về nhà đã dần trở thành một căn bệnh hành hạ anh. Tôi nghĩ đó là một di chứng sau cú sốc. Tôi chưa từng nghĩ là có những cuộc tình kết thúc một cách trớ trêu như thế.

Người Cô Đơn nhắc lại câu chuyện cũ cùng với nụ cười gượng, những ngón tay mân mê lên thành cốc cà phê. Tôi nghĩ tôi biểu hiện rõ sự buồn lên khuôn mặt còn hơn anh.

“Đừng buồn. Đó không phải câu chuyện của em”.

Tôi đã thấy có chút tự ái khi anh kết thúc câu chuyện bằng câu nói ấy. Nhưng sau thì tôi hiểu, anh sợ sự thương hại. Bởi anh luôn nghĩ rằng, chẳng bao giờ có sự chia sẻ nào cả, vết thương rỉ máu thì chỉ người bị thương mới có cảm giác đau. Anh bình thản hơn tôi nghĩ. Nhưng sự bình thản ấy không phải vì cơn đau không còn nhức nhối. Chỉ là anh mất cảm giác đó thôi.

Người Cô Đơn nói với tôi. Không có cảm giác chính là cô đơn. Mọi cảm nhận khác chỉ là do huyễn hoặc. Tôi không hiểu nhiều về những quan điểm của anh. Nhưng ít ra tôi thấy không cô đơn. Không hẳn là một tình yêu. Tôi gọi đó là một cuộc tình không-giống-ai. Tôi không đến quán cà phê để gặm nhấm sự cô đơn theo cách nghĩ của tôi và nhìn những nỗi cô đơn khác. Tôi đến đây vì thấy nhớ anh, muốn trò chuyện và thấy anh mỉm cười.

Anh còn cô đơn không?

Theo blogradio.vn

Có nỗi đau nào cứ trả hết cho đêm

Khóc? Nước mắt rơi nhưng nỗi đau liệu có vơi đi không? Vậy thử hỏi khóc để làm gì? Ta bây giờ, yếu đuối, đáng thương thì để ai xem?

Cách duy nhất chính là mạnh mẽ bước đi và mỉm cười thật tươi. Ta không muốn khóc nữa và cũng chẳng còn dư nước mắt để khóc mãi như thế. Và cuối cùng ta cũng biết được, ta bình yên chỉ vì nỗi đau đã chai sạn với ta rồi.

Bình yên trước những nỗi đau (Mèo Ú)

Có những này bỗng chốc ta lại thấy bình yên như thế. Bình yên giữa phố thị đông đúc và chật chội, bình yên ngay cả khi trong lòng ngổn ngang những suy nghĩ.

Bước thật chậm trên con đường quen thuộc dẫn lối về trọ. Cái yên tĩnh của đêm khuya khiến mọi thứ xung quanh như đang trôi chậm lại theo những bước chân của ta. Con đường ấy mỗi ngày ta chẳng biết đi qua bao nhiêu lần cùng với dòng người vội vã, tấp nập. Nhưng sao hôm nay nó bỗng trở nên yên tĩnh đến như thế?

Có nỗi đau nào cứ trả hết cho đêm - Hình 1

Nhìn lại khoảng thời gian đã qua, ta tự hỏi ta đã sống như thế nào? Đã bỏ lỡ những gì? Ta cứ thế, mãi chạy theo những thứ vốn dĩ không thuộc về mình mà chẳng bao giờ thấy được cái hạnh phúc hiện hữu trước mắt. Và rồi ta lại đắm chìm trong những tháng ngày của nước mắt, của cô đơn và những mất mát không thể tìm lại được. Hạnh phúc đôi khi tưởng chừng như ngay trong tầm tay nhưng cuối cùng lại khiến nó vụt mất bởi những suy nghĩ ngu ngơ và khờ dại. Có những ngày, ta mệt mỏi đến rã rời, chỉ muốn tìm một nơi nào đó thật yên tĩnh để nghỉ ngơi nhưng cuối cùng ta nhận ra, nơi yên tĩnh nhất chính là tâm hồn ta. Tâm bất ổn thì dù có đi đâu hay làm gì, ta cũng chẳng thể bình yên. Vậy hôm nay, tại sao ta lại bình yên như thế? Dù rõ ràng, trong tâm ta bây giờ vẫn là những hỗn độn của nỗi đau, nỗi nhớ người.

Đi qua những vấp ngã, trải qua những tổn thương, ta lại học được cách mạnh mẽ hơn để bình yên trước nó.

Khóc? Nước mắt rơi nhưng nỗi đau liệu có vơi đi không? Vậy thử hỏi khóc để làm gì? Ta bây giờ, yếu đuối, đáng thương thì để ai xem? Cách duy nhất chính là mạnh mẽ bước đi và mỉm cười thật tươi.

Chẳng ai trong đời không một lần trải qua thất bại trong tình yêu. Chẳng ai trưởng thành mà không trải qua những vấp ngã. Ta cũng thế thôi, bởi ta cũng chỉ là một người bình thường.

Có nỗi đau nào cứ trả hết cho đêm - Hình 2

Hít một hơi thật dài và nhẹ nhàng thở ra như thể đẩy hết nhưng muộn phiền ra khỏi cơ thể ta. Ngước mắt nhìn bầu trời đêm, vài ngôi sao lác đác nhưng vẫn đủ làm sáng cả bầu trời. Ta cũng giống như những ngôi sao ấy. Đứng một mình lẽ loi giữa bầu trời đen tối. Nếu những ngôi sao kia không tự phát ra ánh sáng thì sẽ chẳng ai có thể nhìn thấy nó. Chính vì thế nếu ta không tự mình đánh thức bản thân thì ta sẽ dần dần lui mờ trước màn đêm tối tăm ấy. Nếu hôm nay ta không tự mình đứng dậy, thì mọi thứ quanh ta vẫn sẽ diễn ra theo những quy luật của tự nhiên. Chỉ có ta, một mình ta nằm đó với những vết xước của cuộc đời và sẽ lại bị bỏ rơi lại phía sau mà thôi.

Cuộc sống bây giờ, chẳng ai quan tâm ta thật lòng ngoài gia đình ta cả. Ta tin người, ta coi người như tri kỉ, ta chọn người cùng ta giải bày tâm sự. Nhưng chợt nhận ra, những điều với ta thật khó khăn thì với người chỉ là chuyện phiếm mà thôi. Lòng tin bây giờ là thứ rẻ mạt nhất. Chỉ vì ta đặt lòng tin vào người quá nhiếu nên khi ta nhận ra đó là những lời nói dối, ta lại khó khăn, chật vật với nó đến như vậy. Nên bây giờ, ta lại sợ những điều gọi là lòng tin. Ngay cả chính bản thân ta, ta cũng chẳng dám tin nữa. Nhưng đôi khi ta lại cảm ơn người vì đã như thế để ta biết được, lòng tin chỉ nên giữ cho riêng mình mà thôi.

Nụ cười của ta hôm nay, thật dễ kiếm và nó trao cho bất cứ ai kể cả người đã làm ta tổn thương. Nhưng nếu nói để tìm một nụ cười đúng nghĩa với nó thì với ta thật khó. Ta bay giờ, mỉm cười với tất cả, với những nỗi đau của chính mình và ta cười ngay cả khi nước mắt đã lưng tròng. Ta không muốn khóc nữa và cũng chẳng còn dư nước mắt để khóc mãi như thế. Và cuối cùng ta cũng biết được, ta bình yên chỉ vì nỗi đau đã chai sạn với ta rồi.

Có nỗi đau nào cứ trả hết cho đêm - Hình 3

Bạn thân mến! Có những người khi hạnh phúc thì chia sẻ cùng nhau nhưng khi đau thì tự mình gánh chịu. Khi yêu một ai đó, người ta không muốn nỗi đau của mình trở thành nỗi đau của kẻ khác. Họ chọn cách trốn chạy, nhưng liệu trốn chạy họ có tìm thấy bình yên?

Sau đây mời bạn lắng nghe truyện ngắn:

Truyện ngắn: Trốn chạy cô đơn (Ny)

Tôi vẫn ngồi vắt vẻo trên chiếc ghế ngoài ban công chẳng buồn rời, mặc kệ từng hạt mưa đi lạc đôi lúc lại táp thẳng vào mặt tôi như khiêu khích.

"Chị làm gì ở đấy thế?".

"Ngồi ngắm mưa".

Chẳng đợi tôi trả lời tôi đã thấy Thắng leo từ ban công sang.

"Thắng này, em có tin trên đời này yêu nhau là do duyên nợ không ?".

Thắng đưa ánh mắt đầy khó hiểu nhìn tôi.

"Sao em lại chọn Sài Gòn?"

"Giống chị thôi! Chạy trốn..."

Câu trả lời của Thắng khiến cả hai chúng tôi rơi vào im lặng, mỗi tiếng thở khe khẽ lúc này cũng trở nên thật nặng nề đến lạ.

Sài Gòn có thực sự bình yên?

Tôi cùng Thắng nấu ăn, đã lâu lắm rồi trong gian bếp của tôi mới có mùi thức ăn thơm phức như thế. Tôi chẳng mấy khi nấu cơm, từ nhỏ tôi đã ghét phải ăn cơm một mình rồi.

Lâu lắm rồi tôi mới thầy mình hạnh phúc như thế, tôi càng ngày thấy ở bên cạnh Thắng tôi thấy mình nói nhiều hơn, vui vẻ hơn và bình yên đến lạ.

***
Có nỗi đau nào cứ trả hết cho đêm - Hình 4

Một chiều buồn bã, ánh nắng heo hắt phủ kín mắt tôi những màu u ám. Tôi nhận ra Lân đang đợi tôi.

Nhìn người đàn ông trước mặt tôi chẳng biết nên biểu lộ thứ cảm xúc gì lúc này là phù hợp nhất. Tôi nên cười thật tươi rồi chạy đến ôm chầm lấy anh hay là tôi nên khóc nức nở rồi bỏ chạy?

"Sao anh lại ở đây?"

"Em đừng chạy trốn anh nữa được không ?"

"Chúng ta còn gì đâu mà em phải chạy trốn? Em đang hạnh phúc."

Chẳng đợi anh kịp nói thêm gì, tôi bước qua anh thật nhanh như sợ nếu đứng thêm một lúc nữa tôi sẽ trở thành một kẻ yếu đuối trước mặt anh thôi. Tôi càng cố tỏ ra mạnh mẽ biết bao nhiêu thì giây phút này đây tôi lại mềm yếu biết nhường nào.

***

"Chị vẫn còn chưa quên được anh ấy sao? Em đã nhìn thấy tất cả, em đã nhìn thấy ánh mắt anh ấy nhìn chị vẫn ngập tràn yêu thương. Tại sao chị không cho anh ấy một cơ hội, cho chính chị một cơ hội nữa? Chị đừng lừa dối chính bản thân mình nữa, chị vẫn còn yêu anh ấy chỉ là chị không đủ dũng cảm để đón nhận nó mà thôi".

Là tôi không đủ dũng cảm đón nhận tình cảm của Lân ư?

Chỉ đơn giản là tôi không đủ dũng cảm thôi ư?

"Chị vô sinh".

"Em hiểu rồi".

Đến cuối cùng có lẽ tôi và Lân là hai đường thẳng cắt nhau chỉ có thể cắt nhau một lần rồi mất nhau mãi mãi, càng lúc càng xa nhau hơn.

Anh và tôi, có lẽ chúng tôi chỉ có duyên mà không có nợ.

Mảnh ghép cuối cùng của cuộc đời tôi đáng lẽ là anh, nhưng có lẽ tất cả là do tôi tự vứt bỏ nó, mảnh ghép ấy đã chẳng thể dành cho tôi.

Tôi tự vùi mình trong mớ hỗn độn của công việc, tôi muốn thời gian cùng những mớ hỗn độn ấy có thể chôn vùi đi tất cả những ký ức thuộc về anh.

***
Có nỗi đau nào cứ trả hết cho đêm - Hình 5

Hà Nội đón tôi bằng những cơn gió lạnh cuối đông lạnh đến thấu xương.

Hà Nội vẫn thế, vẫn yên bình và quá nhẹ nhàng.

Quán coffe cũ chào đón tôi bằng một bản nhạc mở màn quen thuộc, tôi nên trách móc hay thầm cảm ơn người củ quán đã giữ lại cho tôi những thứ quen thuộc đã cũ xưa đây?

Vẫn là chỗ ngồi này, vẫn là khoảng mênh mông trước mặt, chỉ là chỗ đối diện đã trống hoắc từ lâu chẳng còn ai ngồi cùng. Cái cảm giác lạ lẫm chẳng dễ chịu chút nào. Trong chốc lát tôi chợt nghĩ đến Thắng như một thứ gì đó mặc định, bất giác nụ cười trên môi tôi chợt rang rỡ đến khó tả...

Cơn gió lạnh vừa táp thẳng vào mặt làm tôi thoát ra khỏi những mơ hồ của ký ức. Tôi chẳng hiểu mình đang muốn gì nữa, quá khứ hiện tại cứ chắp nối đan xen lấy nhau như một mớ bong bong chẳng thể nào tháo gỡ nổi.

Tôi lờ mờ nhận ra rằng chính tôi đang dần đổi thay từng ngày, khi nỗi nhớ về Lân chẳng còn bám riết lấy tôi như lúc trước. Hình ảnh Thắng đang dần len lỏi trong trái tim tôi, ngấm vào từng mạch máu, từng tế bào tôi.

Tôi nhớ Thắng, nhiều lúc tôi muốn mặc kệ tất cả, muốn chạy ngay đến cạnh Thắng chỉ để nói rằng tôi nhớ cậu ấy nhưng có lẽ tình cảm trong tôi chưa đủ lớn để tôi có thể làm như thế.

Tôi thấy Thắng đang nở nụ cười với tôi, Thắng cứ thế nhìn tôi? Tôi loạng choạng bước về phía Thắng vòng tay định ôm cậu nhưng cái ôm hụt làm tôi ngã khụy xuống nền nhà lạnh toát. Cú ngã làm tôi tỉnh hơn, thì ra chỉ là ảo giác mà thôi. Tôi đã tắt máy khóa facebook chặn tất cả mọi liên lạc với cậu ấy rồi.

Ngày mai, ngày mai nhất định sẽ tươi sáng hơn hôm nay.

Có nỗi đau nào cứ trả hết cho đêm - Hình 6

Ánh sáng chói mắt chiếu rọi lên khuôn mặt tôi. Dụi dụi mắt mình nhìn xung quanh nhưng vẫn chỉ là bốn bức tường quen thuộc chẳng có gì đổi thay.

Chỉ có lúc đó tôi mới có thể gặp Thắng....

Sài Gòn có còn bình yên?

Tôi chẳng biết mình còn chạy trốn tất cả đến bao giờ nữa, tôi không thể đón nhận tình cảm của Thắng, thế thì chẳng thể nào công bằng với Lân với chính bản thân tôi nữa.

Con đường phía trước tôi như dài thêm. Liệu Thắng có giống Lân, điên cuồng tìm kiếm tôi trong đau đớn vô vọng?

Mỗi ngày trôi qua tôi tự lượm nhặt cho những lý do biện minh cho sự rời đi của tôi với hai người đàn ông mà tôi đã đem lòng yêu mến. Tuổi trẻ nông nổi, chẳng thể cho tôi một lý do nào chính đáng để có thể biện minh cho tôi.

Với Thắng cũng giống như với Lân, tất cả như một kịch bản viết sẵn, tôi cứ thế mà im lặng rời đi chẳng một lời chào tạm biệt. Mỗi ngày trôi qua nỗi buồn trong tôi sẽ ít đi một chút, tôi sẽ phải đi về nơi chỉ thuộc về tôi.

Thời gian chẳng bao giờ dừng lại dù chỉ là một tích tắc, lòng người cũng vì thế mà vội vã bỏ rơi nhau giữa những lớp bụi mờ.

Bạn thân mến! Trái tim luôn có những lý lẽ của riêng mình. Dù lý trí bảo phải làm thế này thế khác nhưng trái tim vẫn không ngừng rung lên những nhịp đập yêu thương. Bài thơ sau đây giống như một lời an ủi của một người đàn ông dành cho cô gái mình yêu.

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Tôi được ba chồng cưng hơn con đẻ cho đến ngày ông mất, bản di chúc khiến tôi lạnh sống lưngTôi được ba chồng cưng hơn con đẻ cho đến ngày ông mất, bản di chúc khiến tôi lạnh sống lưng
10:32:14 23/05/2025
Sống trong nhà chồng 4 tầng và 3 thế hệ, tôi ngột ngạt đến mức khó thởSống trong nhà chồng 4 tầng và 3 thế hệ, tôi ngột ngạt đến mức khó thở
06:43:20 22/05/2025
Mẹ chồng mất tích 1 năm bỗng trở về nhưng người về lại không phải người tôi biếtMẹ chồng mất tích 1 năm bỗng trở về nhưng người về lại không phải người tôi biết
10:16:50 23/05/2025
Bố chồng lương hưu gần 30 triệu/tháng nhưng tháng nào cũng "rải" cho cháu ngoại hết, còn cháu nội thì ông nói một câu khiến con dâu chạnh lòngBố chồng lương hưu gần 30 triệu/tháng nhưng tháng nào cũng "rải" cho cháu ngoại hết, còn cháu nội thì ông nói một câu khiến con dâu chạnh lòng
10:03:21 23/05/2025
Vết sẹo trên bụng vợ mới cưới hé lộ sự thật phũ phàng trong đêm tân hônVết sẹo trên bụng vợ mới cưới hé lộ sự thật phũ phàng trong đêm tân hôn
21:58:20 23/05/2025
Đang ở cữ nhưng cứ bật điều hòa là em chồng lại lén tắt đi, tôi đề nghị một câu xong không thấy cô em bén mảng vào phòng nữaĐang ở cữ nhưng cứ bật điều hòa là em chồng lại lén tắt đi, tôi đề nghị một câu xong không thấy cô em bén mảng vào phòng nữa
10:38:02 23/05/2025
Vào lục tung phòng con dâu tìm chứng cứ để có cớ đi xét nghiệm ADN cháu nội, thế nhưng tôi lại tìm thấy một thứ khủng khiếp không kémVào lục tung phòng con dâu tìm chứng cứ để có cớ đi xét nghiệm ADN cháu nội, thế nhưng tôi lại tìm thấy một thứ khủng khiếp không kém
09:03:05 22/05/2025
Tôi trốn ra thuê trọ bên ngoài sau khi nhìn thấy mẹ nhắn tin, gửi ảnh của mình cho người khác: 7 chữ của mẹ khiến tôi run rẩyTôi trốn ra thuê trọ bên ngoài sau khi nhìn thấy mẹ nhắn tin, gửi ảnh của mình cho người khác: 7 chữ của mẹ khiến tôi run rẩy
09:14:19 22/05/2025

Tin đang nóng

Bi kịch của tuyệt sắc giai nhân Việt "trăm năm có một", đẹp như nữ hoàng nhưng bị ám sát ở tuổi 36Bi kịch của tuyệt sắc giai nhân Việt "trăm năm có một", đẹp như nữ hoàng nhưng bị ám sát ở tuổi 36
21:00:02 23/05/2025
Bóc gỡ đường dây đa cấp xuyên quốc gia liên quan gần 200.000 ngườiBóc gỡ đường dây đa cấp xuyên quốc gia liên quan gần 200.000 người
21:21:19 23/05/2025
Những lần nhập viện liên tiếp của Hoa hậu Mai Phương Thúy: "Báo động đỏ" cho sức khỏe ở tuổi 37Những lần nhập viện liên tiếp của Hoa hậu Mai Phương Thúy: "Báo động đỏ" cho sức khỏe ở tuổi 37
22:55:47 23/05/2025
Vì sao Hoa hậu Ý Nhi trượt top 20 Miss World 2025?Vì sao Hoa hậu Ý Nhi trượt top 20 Miss World 2025?
22:41:39 23/05/2025
Clip hot: Đại mỹ nhân bỏ chạy khỏi thảm đỏ Cannes 2025 khiến hàng trăm phóng viên ngỡ ngàngClip hot: Đại mỹ nhân bỏ chạy khỏi thảm đỏ Cannes 2025 khiến hàng trăm phóng viên ngỡ ngàng
23:36:29 23/05/2025
Tạm đình chỉ giáo viên có hành vi bạo hành trẻ mầm nonTạm đình chỉ giáo viên có hành vi bạo hành trẻ mầm non
22:01:13 23/05/2025
Vừa gặt lúa vừa xem điện thoại, người đàn ông bị sét đánh tử vongVừa gặt lúa vừa xem điện thoại, người đàn ông bị sét đánh tử vong
22:16:56 23/05/2025
Chuyên trang sắc đẹp hàng đầu thế giới bất ngờ đăng tải bê bối của Hoa hậu Thuỳ TiênChuyên trang sắc đẹp hàng đầu thế giới bất ngờ đăng tải bê bối của Hoa hậu Thuỳ Tiên
22:53:00 23/05/2025

Tin mới nhất

Tình cờ chọn màu áo này, tôi bỗng trở thành "cô gái đặc biệt" trong mắt anh

Tình cờ chọn màu áo này, tôi bỗng trở thành "cô gái đặc biệt" trong mắt anh

19:45:16 23/05/2025
Tôi từng nghĩ chuyện mặc gì trong buổi hẹn đầu chỉ là lựa đồ đẹp, hợp thời trang và khiến mình cảm thấy tự tin. Hóa ra, màu sắc lại là chiếc chìa khóa mở ra không ít điều bất ngờ trong thế giới hẹn hò.
Mua hộ chị chồng vé máy bay đi du lịch, tôi bị cả khu phố xì xào nói xấu sau lưng

Mua hộ chị chồng vé máy bay đi du lịch, tôi bị cả khu phố xì xào nói xấu sau lưng

10:26:52 23/05/2025
Có là người tốt đến đâu thì tôi vẫn bị coi như kẻ xa lạ ở nhà chồng... Từ ngày chị chồng ly dị rồi chuyển về sống chung, tự dưng tôi thấy mình mất hẳn sự tự do thoải mái.
Bố mẹ quay lưng với con trai chỉ vì sự cố ở bữa ăn

Bố mẹ quay lưng với con trai chỉ vì sự cố ở bữa ăn

10:23:40 23/05/2025
Dù lỗi không phải của em trai tôi, nhưng không ai chịu nghe em giải thích. Em trai tôi vừa mất đi tất cả ở tuổi 26. Công việc, tương lai, các mối quan hệ, và cả sự yêu thương từ bố mẹ nữa.
Mẹ kế là người rất tốt nhưng hơn 20 năm trôi qua chồng tôi vẫn coi bà là kẻ thù

Mẹ kế là người rất tốt nhưng hơn 20 năm trôi qua chồng tôi vẫn coi bà là kẻ thù

10:19:55 23/05/2025
Làm sao mà tôi không hiểu được nỗi lòng của bà. Thế nhưng tình cảm không phải thứ có thế ép buộc hay khuyên nhủ được.
Bố mẹ ly hôn khi tôi lên 5, ông chu cấp và không để cho tôi thiếu thốn bất kỳ thứ gì với điều kiện mẹ con tôi không bao giờ được xuất hiện trước mặt ông

Bố mẹ ly hôn khi tôi lên 5, ông chu cấp và không để cho tôi thiếu thốn bất kỳ thứ gì với điều kiện mẹ con tôi không bao giờ được xuất hiện trước mặt ông

10:13:03 23/05/2025
Mẹ và con, chúng tôi đã ổn rồi. Nhưng liệu ông có thực sự ổn không? Tôi đã 30 tuổi, nhưng ký ức về ngày bố mẹ ly hôn vẫn in hằn như một vết cắt.
Vợ bỗng dưng ít về nhà, gọi điện thì vội vã tắt máy, tôi sinh nghi nên lần mò theo địa chỉ tìm đến tận nơi và rồi... sốc

Vợ bỗng dưng ít về nhà, gọi điện thì vội vã tắt máy, tôi sinh nghi nên lần mò theo địa chỉ tìm đến tận nơi và rồi... sốc

10:09:16 23/05/2025
Cô vợ mà tôi cưới mười năm trước đâu rồi? Tôi tên Luân, nhà ở một vùng quê nghèo. Tôi với vợ lấy nhau đã gần 10 năm, có một con trai năm nay lên 8 tuổi.
Càng lúc tôi càng lo lắng về giới tính của con trai

Càng lúc tôi càng lo lắng về giới tính của con trai

09:56:53 23/05/2025
Con trai tôi 30 tuổi chưa lấy vợ, cũng chưa từng yêu đương hẹn hò với bất kỳ cô gái nào. Tôi để ý điện thoại có khung chat màu hồng, nhưng nick bên kia lại là một người con trai.
Tôi quyết định ly hôn khi phát hiện bí mật của người chồng có vẻ ngoài hiền lành, hoàn hảo khiến tôi ám ảnh mãi không dứt

Tôi quyết định ly hôn khi phát hiện bí mật của người chồng có vẻ ngoài hiền lành, hoàn hảo khiến tôi ám ảnh mãi không dứt

09:53:43 23/05/2025
Về chung một nhà, anh tỏ ra rất thương vợ con, không để tôi thiếu thốn bất cứ thứ gì. Ai cũng nói tôi phúc đức ba đời mới lấy được anh.
Ba năm kết hôn chồng không chạm vào vợ, tình cờ lúc chồng say rượu đã tiết lộ một bí mật khiến tôi quyết định ly hôn vào ngày hôm sau

Ba năm kết hôn chồng không chạm vào vợ, tình cờ lúc chồng say rượu đã tiết lộ một bí mật khiến tôi quyết định ly hôn vào ngày hôm sau

09:48:38 23/05/2025
Trước khi kết hôn, anh chồng là người có điều kiện vô cùng xuất sắc nhưng lại theo đuổi quyết liệt một người con gái bình thường như tôi.
Lo sốt vó khi gặp người yêu cũ khám thai cho mình, nào ngờ anh nói một câu khiến chồng tôi thay đổi sắc mặt

Lo sốt vó khi gặp người yêu cũ khám thai cho mình, nào ngờ anh nói một câu khiến chồng tôi thay đổi sắc mặt

09:43:47 23/05/2025
Đến khi đến nơi gặp mặt bác sĩ thì tôi lặng người sửng sốt đến mức muốn ngất. Toàn đứng trước mặt tôi trong bộ đồ blouse trắng.
Lần đầu đưa bạn gái về nhà, tôi chết đứng khi vừa mở cửa đã thấy hai bóng người ôm nhau giữa phòng khách

Lần đầu đưa bạn gái về nhà, tôi chết đứng khi vừa mở cửa đã thấy hai bóng người ôm nhau giữa phòng khách

09:40:29 23/05/2025
Lần đó, tôi quyết định dẫn bạn gái về nhà chơi sau nửa năm quen biết. Tôi cứ nghĩ đây sẽ là một ngày đặc biệt, đánh dấu bước ngoặt mới trong quan hệ yêu đương của chúng tôi.
Năn nỉ chị gái cởi chiếc áo ướt sũng do mắc mưa lớn, để rồi tôi bàng hoàng nhìn thấy sự thật được phơi bày trên người chị

Năn nỉ chị gái cởi chiếc áo ướt sũng do mắc mưa lớn, để rồi tôi bàng hoàng nhìn thấy sự thật được phơi bày trên người chị

09:35:34 23/05/2025
Tôi nghẹn lời không nói được gì nữa. Tôi thương chị gái quá nhưng tôi cũng chẳng có nhiều tiền để trả anh rể số tiền anh cho bố tôi mượn.

Có thể bạn quan tâm

Màn comeback không chút bọt sóng của nam ca sĩ "flop vì thực lực": Đến bao giờ mới hết nhạc dở, lỗi thời?

Màn comeback không chút bọt sóng của nam ca sĩ "flop vì thực lực": Đến bao giờ mới hết nhạc dở, lỗi thời?

Nhạc việt

06:53:18 24/05/2025
Nhiều năm làm nghề cộng hưởng với sức nóng từ show thực tế hot nhất năm qua vẫn không thể giúp ca sĩ này thoát kiếp flop .
Hoa hậu Ý Nhi khóc mếu ở Miss World, netizen khó hiểu: "Có làm lố không?"

Hoa hậu Ý Nhi khóc mếu ở Miss World, netizen khó hiểu: "Có làm lố không?"

Sao việt

06:45:42 24/05/2025
Việc phản ứng quá mức trong một khoảnh khắc không liên quan trực tiếp tới mình khiến một bộ phận khán giả cho rằng nàng hậu Việt Nam đang cố gắng thể hiện cảm xúc để gây chú ý.
Đây là diện mạo thật của bạn gái hot girl Huỳnh Hiểu Minh trước khi "dao kéo" 40%?

Đây là diện mạo thật của bạn gái hot girl Huỳnh Hiểu Minh trước khi "dao kéo" 40%?

Sao châu á

06:29:30 24/05/2025
Nhìn vào gương mặt của Diệp Kha ở thời điểm này, truyền thông Trung Quốc cho rằng cô đã tiêm botox chỉnh sửa đường nét, cắt mắt, nâng mũi, gọt cằm...
Rộ tin phá sản và nợ lương, tình hình của Quang Linh Store ra sao sau khi "Chủ tịch" bị bắt?

Rộ tin phá sản và nợ lương, tình hình của Quang Linh Store ra sao sau khi "Chủ tịch" bị bắt?

Netizen

06:22:43 24/05/2025
Không chỉ làm sáng tạo nội dung trên MXH, Quang Linh Vlogs (Phạm Quang Linh, sinh năm 1997) còn có công việc kinh doanh của riêng mình. Tên Quang Linh được sử dụng trong nhiều dự án và doanh nghiệp
COVID-19: Thái Lan cam kết đảm bảo nguồn cung vật tư y tế phòng dịch

COVID-19: Thái Lan cam kết đảm bảo nguồn cung vật tư y tế phòng dịch

Thế giới

06:21:53 24/05/2025
Ông Anukool cho biết, hoạt động sản xuất khẩu trang trong nước hiện đạt khoảng 50 - 60% công suất và có thể mở rộng quy mô nếu cần. Nguồn nguyên liệu đầu vào vẫn được cung ứng đầy đủ.
Món sườn heo làm thế này chỉ mất 15 phút nấu mà vị chua ngọt, sốt ngon ăn cùng cơm thì tuyệt vị!

Món sườn heo làm thế này chỉ mất 15 phút nấu mà vị chua ngọt, sốt ngon ăn cùng cơm thì tuyệt vị!

Ẩm thực

05:58:59 24/05/2025
Hôm nay chúng tôi gợi ý cho bạn một cách chế biến món sườn heo khiến ngay cả những đứa trẻ kén ăn cũng phải yêu thích.
5 phim 18+ Trung Quốc cấm tuyệt đối trẻ em: Hạng 1 gây sốc vì quay cảnh nóng tới 100 giờ

5 phim 18+ Trung Quốc cấm tuyệt đối trẻ em: Hạng 1 gây sốc vì quay cảnh nóng tới 100 giờ

Phim châu á

05:55:07 24/05/2025
Điện ảnh Trung Quốc từng cho ra đời nhiều phim 18+ ngập cảnh nóng táo bạo, nói về tình yêu và xã hội, nhưng không ít lần vấp phải kiểm duyệt và tranh cãi gay gắt.
Mỹ nam Việt mất đúng 10s để chứng minh "đẹp hơn AI" là có thật, trời sinh để làm tổng tài ngôn tình

Mỹ nam Việt mất đúng 10s để chứng minh "đẹp hơn AI" là có thật, trời sinh để làm tổng tài ngôn tình

Hậu trường phim

05:54:12 24/05/2025
Nam diễn viên B Trần gần đây là cái tên được chú ý trở lại, lý do là bởi anh chuẩn bị tái xuất với bộ phim Dịu Dàng Màu Nắng trên sóng giờ vàng VTV.
'Zootopia 2' tung teaser đầu tiên, hé lộ nhân vật và nhiều vùng đất mới, cùng sự trở lại của cáo Nick và thỏ Judy sau 9 năm vắng bóng

'Zootopia 2' tung teaser đầu tiên, hé lộ nhân vật và nhiều vùng đất mới, cùng sự trở lại của cáo Nick và thỏ Judy sau 9 năm vắng bóng

Phim âu mỹ

23:17:28 23/05/2025
Phần 2 về câu chuyện của cặp đôi cáo - thỏ tại thành phố động vật đầy màu sắc đã tung ra trailer đầu tiên, cũng như xác nhận ngày chiếu tại Việt Nam.
Người đàn ông lạ mặt xông vào hành hung nữ chủ tiệm cắt tóc ở Nghệ An

Người đàn ông lạ mặt xông vào hành hung nữ chủ tiệm cắt tóc ở Nghệ An

Tin nổi bật

22:56:01 23/05/2025
Đang ngồi trong tiệm cắt tóc của mình, một phụ nữ ở huyện Thanh Chương (Nghệ An) bất ngờ bị người đàn ông lạ mặt xông vào hành hung, đe dọa bằng vật nhọn rồi nhanh chóng bỏ trốn.
Liệu cái kết của "Cha tôi, người ở lại" sẽ giống phiên bản Trung Quốc?

Liệu cái kết của "Cha tôi, người ở lại" sẽ giống phiên bản Trung Quốc?

Phim việt

22:48:29 23/05/2025
Khi bộ phim đang ở những tập cuối, khán giả đặt câu hỏi liệu cái kết của Cha tôi, người ở lại có giống phiên bản Trung Quốc hay không?