Hẹn khi hết dịch
Có những ngày như hôm nay, rồi ngày mai, khi ánh mặt trời rực rỡ cho một ngày mới quang quẻ, chúng ta biết cách sống khác hơn…
Có những ngày trước khi đi ngủ, tôi phải để báo thức đến mấy lần. Cứ năm phút một lần báo. Những ngày ào khỏi nhà như cơn lốc, bữa sáng treo tòng teng ở xe. Những ngày ấy mình thường ao ước, có một tuần không vướng bận bất cứ điều gì, bỏ lại hết, mình sẽ đi về một vùng quê xa xôi, càng xa càng tốt. Mỗi sớm mai thức dậy, mình ước sẽ tìm một góc nào đó ngồi, nhìn người ta đi chợ, nhìn người ta bán mua, người ta ra đồng ra rẫy… Nhưng cứ lần lữa mãi.
Không dưng nghĩ đến rất nhiều việc trên đời, dù nhỏ bé, dù trong tầm tay, với cái là chạm được. Vậy mà vẫn trì hoãn, để rồi đến một lúc nào đó như bây giờ, ở nhà trong nỗi phập phồng về một đại họa, ngồi ngẩn ngơ, hai tiếng “giá như” cứ trở đi trở lại trong đầu nghe như tiếng thạch sùng tiếc rẻ những đêm khuya.
Tôi nhớ em mình sống ở xa. Xứ người chưa bao giờ là cuộc sống dễ dàng đối với phận đời tha hương. Em phải nỗ lực và tiết kiệm đến mức không thể tiết kiệm hơn để tiếp tục học. Có lần em nói với tôi, gần cả tuần trước ngày Giáng sinh em đi qua đi lại cửa hàng có chiếc áo đầm màu đỏ rất đẹp. Em thích chiếc áo ấy quá nhưng biết nó đắt, có thể hết cả một tuần lương.
Nhiều năm rồi, tôi vẫn không thể quên giọng cười sảng khoái của em qua điện thoại: “Em quyết định mua cái áo. Em không thể để 60 tuổi mới mua được!”. Có thể em sẽ phải làm thêm một công việc nữa để trang trải cho cuộc sống. Có thể sẽ tiết kiệm hơn sau đó, thế nhưng tôi biết phút giây vui sướng, cảm thấy tự tin và yêu bản thân như giây phút em mặc chiếc áo mình yêu thích, có lẽ không dễ gì tìm lại được.
Nhiều năm đi dạy, tôi không khuyến khích nhưng không ngăn cản các học sinh yêu nhau. Vẫn có những học sinh yêu nhau từ hồi ấy và cưới nhau sau bảy hay mười năm ra trường. Vẫn có những học sinh yêu nhau và cùng nhau học tập rất tốt.
Tình yêu thời học trò, nếu có và biết cách giữ cho đúng hướng sẽ là kỷ niệm vô giá của đời người, không bao giờ chúng ta có lại lần thứ hai. Hệt như một đêm không ngủ của ngày trưởng thành lật trang sách cũ, bạn vô tình bắt gặp một tấm ảnh ngày còn bé, một con bướm phượng ép trong trang sách cũ hay dòng chữ viết tay hí hoáy của đứa bạn ngồi cùng bàn. Bạn có thể bật khóc vì nhớ thương. Có thể ngồi dậy vươn vai và nghe tràn ngập lồng ngực mình một nguồn năng lượng khỏe khoắn.
Mấy hôm nay, trên Facebook, chúng ta bắt gặp rất nhiều lời hẹn của các nhóm bạn: hết dịch cà phê nhé, hết dịch sẽ đi đến nơi này, sẽ làm việc kia, sẽ đi thăm người nọ; hết dịch về thăm quê nhà… Thậm chí có hẳn một xu hướng của Facebook đang được mọi người vui vẻ theo: khi giãn cách xã hội kết thúc. Người đầu tiên tôi sẽ cùng đi ăn sáng, đi ăn tối, đi cà phê, đi ăn trưa…
Phải chăng khi đối diện với mất mát, với sinh ly tử biệt con người mới thật sự ngộ ra rằng mình có thể đã làm khác đi, có thể sống khác đi? Có bao nhiêu nơi mình đáng ra đã đi? Bao nhiêu người đáng lẽ đã gặp? Có bao nhiêu thứ để học hỏi? Có bao nhiêu cơ hội để yêu thương?
Video đang HOT
Hóa ra cuộc đời ngỡ dài như vậy, một năm là 365 ngày, 10 năm là 3650 ngày, 20 năm là… nhiều không nhớ nổi. Không hôm nay thì ngày mai, không ngày mai còn ngày kia, vẫn chưa đủ để chúng ta làm hết những việc ta muốn, ta ấp ủ sao? Hay chúng ta đã như một cậu bé rong chơi, mải ghé bên này một chút, bên kia một lát, để rồi khi hoàng hôn kéo đến mới cuống quýt giật mình, con đường về nhà hãy còn xa lắm?
Tôi rất sợ kéo trên dòng tin màn hình Facebook của mình mà bắt gặp ai đó đổi avatar màu đen – hình ảnh mặc định của tang thương mất mát. Sợ nhất những câu của bạn bè: hẹn gặp nhau mà chưa sắp xếp được… Nghe nặng lòng tiếc nuối.
Thế mới biết, sống hết mình và trân trọng giây phút hiện tại là điều mình nghe nói nhiều. Nhưng, đâu dễ gì hiểu hết. Có những ngày như hôm nay, rồi ngày mai, khi ánh mặt trời rực rỡ cho một ngày mới quang quẻ, chúng ta biết cách sống khác hơn phải không?
Triệu Vẽ
Trưởng thành với "quyển sổ sửa mình"
Lúc tôi vào chùa, từ ngày đầu tiên hành điệu, sư phụ đã kêu tôi lên, dạy một vài điều và cho một cuốn sổ dày cộm. Quyển sổ đẹp lắm, còn có cả chữ của sư phụ phía ngoài bìa: Sổ sửa mình.
Khi đó, thấy tôi ngớ ra chưa hiểu, sư phụ giải thích thêm: "Con giữ quyển sổ này và mỗi cuối ngày đều ghi lại những việc con làm, nói và suy nghĩ. Sư phụ sẽ kiểm tra mỗi tuần. Con nhớ chánh niệm từ việc làm cho đến suy nghĩ!". Rồi sư phụ cho tôi lui xuống.
Ban đầu tôi nghĩ việc này không khó khăn gì, nhưng khi bắt đầu đặt bút xuống mới thấy chẳng hề đơn giản. Ngay cả những việc tôi làm bằng thân đã khó mà nhớ hết rồi, chứ chưa kể đến lời nói và suy nghĩ. Một ngày tôi nói biết bao nhiêu lời, nghĩ biết bao nhiêu thứ, chuyện tốt chuyện xấu, chuyện mình chuyện người, bao nhiêu là chuyện... Nhớ lại để viết ra đâu dễ dàng gì. Nhưng rồi tôi bắt đầu tập tành với nhiệm vụ đầu tiên đầy khó khăn ấy.
Những ngày đầu, tôi lặp đi lặp lại mấy chuyện, nào là thức dậy, vệ sinh cá nhân, công phu sáng, học bài và đi ngủ. Cứ liên tiếp trong vòng một tuần, tôi chỉ thuật lại những việc lớn mà tôi nhớ. Lần đó, tôi lên nộp, thầy nhìn tôi hỏi: "Cả tuần qua, con không nói, không suy nghĩ à". Thấy tôi ú ớ, thầy lại tiếp: "Ngày hôm qua, con quét sân có giống ngày hôm nay không?". Tôi thầm nghĩ: "Mô Phật! Sao mà nhớ cho hết vầy thưa thầy!". Hình như bắt được suy nghĩ của tôi, sư phụ nói: "Đó, giờ con đang nghĩ gì đó?". Tôi lại ú ớ không nói nên lời.
Nhưng cũng từ đó, tôi ghi chép cẩn thận hơn. Tôi dần dần nhận ra đây là cách giúp tôi, một người sơ cơ, giữ chánh niệm tốt nhất và chú tâm vào những việc dù là nhỏ nhất. Tôi cũng thầm cảm ơn những bài kệ tỉnh thức, chúng khiến tôi chánh niệm trong từng việc làm, từng suy nghĩ, từng lời nói.
Thất niệm là bóng đêm
Chánh niệm là ánh sáng
Đưa tỉnh thức trở về
Cho thế gian tỏa rạng
(Bật đèn)
Hay:
Rửa mặt là rửa tâm
Sạch hết mọi cấu trần
Để cho nguồn an lạc
Đi vào cả châu thân
(Rửa mặt)
Khi đã thuần thục những câu kệ ấy, tôi cảm nhận niềm vui trong từng việc làm và hạnh phúc khi sống trọn vẹn với giây phút ấy. Khi làm, tôi không nghĩ gì nhiều, cứ làm hết lòng. Như vậy, tôi không cần phải nhớ tôi nghĩ gì nữa, khi ghi vào sổ, tôi cứ viết đúng như vậy.
Những ngày đầu ở chùa, khi đi, tôi kéo lê dép trên mặt đất, tạo thành tiếng lẹt xẹt. Tôi đi ngang qua phòng sư phụ cũng tạo ra tiếng động như thế. Rồi đến một ngày, sư phụ gọi tôi vào, cột hai chiếc dép vào sợi dây và đeo lên cổ tôi. Sư phụ bảo: "Nếu còn kéo lê dép nữa thì con cứ đeo dép vào cổ như vậy, không cần mang nữa". Lần đó tôi cảm thấy hổ thẹn quá, nên đã tự đặt một câu kệ để răn mình:
Bước đi trên mặt đất
Là thiền hành thảnh thơi
Còn nghe tiếng lẹt xẹt
Là biết lòng chưa an.
Những việc ấy, tôi cũng ghi cả vào sổ, sư phụ có vẻ hài lòng lắm.
Dần dần, tôi nhận ra nhiều lợi ích từ quyển sổ. Ban đầu, tôi ít nói vì sợ không nhớ hết những gì mình nói để ghi vào sổ, nhưng sau này, tôi lại thích như vậy. Tôi nghĩ kỹ hơn khi nói một điều gì đó, nói với ai, và tôi phải nói như thế nào cho phải, cho đúng pháp. Và cũng từ đó, tôi trầm lại, vì thật sự nhận ra, nói chuyện mình chuyện người, chuyện này chuyện nọ sẽ làm rối tâm mình, nhà thiền gọi đó là thị phi.
Quyển sổ sửa mình của sư phụ thật sự rất hữu ích với tôi. Từ ngày có quyển sổ, tôi tập có trách nhiệm với những lời nói, việc làm và những suy nghĩ của bản thân hơn. Có những chuyện tôi làm hay tôi nghĩ không ai biết, chỉ mình tôi biết, nhưng đến tối, tôi ghi lại và cảm thấy hổ thẹn với chính lương tâm của mình. Vì vậy tôi quyết tâm sửa chữa.
Hơn thua so với chính mình
Hôm nay mình phải hơn mình hôm qua.
Quyển sổ sửa mình giúp tôi hướng vào bên trong nhiều hơn, giúp tôi chánh niệm hơn trong từng suy nghĩ, không để những ý bất thiện đi quá xa. Nếu nghiên cứu kỹ hơn, trong nhà thiền, phương pháp này gọi là Tứ chánh cần:
Đối với các ác, bất thiện pháp chưa sanh, khởi lên ý muốn không cho sanh khởi, tinh cần, tinh tấn, quyết tâm, cố gắng./ Đối với các ác, bất thiện pháp đã sanh, khởi lên ý muốn đoạn tận./ Đối với các thiện pháp chưa sanh, khởi lên ý muốn làm cho sanh khởi./ Đối với các thiện pháp đã sanh, khởi lên ý muốn làm cho an trú.
Sau này, khi tôi học trung cấp, tôi mới biết những gì sư phụ dạy đều nằm trong hệ thống giáo lý, nhưng cách của sư phụ dễ hiểu và dễ làm hơn đối với một chú điệu - một người đang chập chững bước đi trên con đường tu tập.
Ba năm qua, tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều, trong nhận thức cũng như trong việc làm. Tôi đã viết mấy quyển sổ sửa mình, quyển nào cũng dày cộm, chi chít chữ, quyển nào cũng đầy những lỗi lầm, vụng dại, những quyết tâm và trăn trở. Chúng là cả quá trình lớn lên và trưởng thành của tôi.
Thiện Quang
Chồng qua đời vì bạo bệnh, trước lúc lâm chung, anh bắt tôi đặt bút ký vào một tờ cam kết đã chuẩn bị sẵn với hai điều khoản vô lý đùng đùng Giây phút ấy, tôi như chết lặng khi nhìn vào tờ cam kết. Chồng tôi thật quá đáng. Tôi không biết liệu mình có cả giận mất khôn hay không. Nhưng những gì chồng nói làm tôi tổn thương rất nhiều. Có lẽ trong mắt anh, tôi là một người phụ nữ tầm thường, nên ngay cả con mình cũng không có quyền...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Ghét chú chó tôi đang nuôi, mẹ chồng lập tức lén gọi người đến bán khi biết tin con dâu mang bầu

Bố chồng thương tích nhẹ do gây sự với hàng xóm, chị chồng vội đưa ông vào viện xong ép tôi đưa 50 triệu để "cảm ơn bác sĩ"

Sau 5 năm lấy vợ, anh tôi sút cả chục cân, nguyên nhân đến từ nỗi sợ hãi của chị dâu

Sinh con mới được 4 tháng, vợ đã nhẫn tâm bỏ về nhà mẹ đẻ, mặc kệ con khóc đói để buộc chồng phải xuống nước xin lỗi

Vô tình gặp lại vợ cũ, thấy cô ấy ăn mặc khổ sở, tôi chuyển cho 20 triệu, ngờ đâu một tuần sau thì gặp rắc rối lớn

Đau đầu vì con ngỗ nghịch, chỉ 5 phút xem phim "Sex Education", tôi đúc rút bài học tâm đắc: Tương lai trẻ sẽ bị phá hỏng vì điều này

Bố chồng nàng dâu cãi nhau như cơm bữa, nhất quyết không đội trời chung, tôi ở giữa chỉ muốn bỏ nhà ra đi

Tắc đường nên đến đón con chồng muộn 5 phút, tôi bị cả nhà chồng gọi ra để nắn chỉnh lại nhân cách

Tôi đặt hàng nhờ che tên nhưng xui xẻo gặp ngay em chồng đi giao, sau đó cả họ xì xào nói tôi là thứ "trắc nết"

Ngày nào chồng cũng ăn lòng lợn, không sáng thì tối, bất ngờ nhất là lần tôi thấy anh giấu cả túi lòng trong tủ quần áo

Mẹ khen bạn gái ngoan, lễ phép nhưng lại ngăn cản con trai kết hôn

Xây nhà 2 năm không xong vì bị hàng xóm làm khó, tôi chỉ còn thiếu nước quỳ lạy
Có thể bạn quan tâm

Bức hình flex độ giàu có của Hoà Minzy
Sao việt
12:49:39 09/05/2025
Từ Hy Đệ và con gái có hành động lạ khiến cõi mạng dậy sóng sau chưa đầy 100 ngày mất của Từ Hy Viên
Sao châu á
12:46:30 09/05/2025
Máy bay trực thăng rơi xuống vực sâu, 6 người thiệt mạng
Thế giới
12:20:56 09/05/2025
Đối tượng buôn gần 2,4kg ma túy lĩnh án tử hình
Pháp luật
11:58:06 09/05/2025
Tay đua "sát gái" Met Gala: lộ thái độ sốc khi bị ghép đôi với Rosé, chê ổng eo?
Sao âu mỹ
11:54:15 09/05/2025
Antony chói sáng ở Conference League: MU bỏ rơi thành viên ngọc Betis
Sao thể thao
11:42:12 09/05/2025
Top 3 chòm sao may mắn, tài vận hanh thông ngày 10/5: Lộc đến bất ngờ, tiền vào như nước
Trắc nghiệm
11:41:00 09/05/2025
Thế Lòng Se Điếu xin lỗi, nói sự thật về món ăn, CĐM lo cho TikToker 4,5M follow
Netizen
11:36:53 09/05/2025
Thông tin về vụ ngộ độc thực phẩm tại trường Tuệ Đức
Tin nổi bật
11:31:15 09/05/2025
Áo sơ mi 'lên ngôi' trong tủ đồ hiện đại
Thời trang
11:03:56 09/05/2025