Là chồng, đừng bao giờ bỏ quên vợ mình nhé!
Cú điện thoại đến bất ngờ giữa lúc chị đang ngồi chờ chồng bên mâm cơm. Chị đã lưỡng lự không muốn đi bởi vì chị nghĩ làm thế chẳng khác nào bản thân mình thiếu lòng tin với chồng.
Nhưng rồi chị lại thấy mình cần phải đi một lần cho rõ ràng, dù thế nào, sau lần này chị cũng không bao giờ phải hoài nghi thêm nữa. Vậy là chị vẫn đi nguyên đôi dép lê lao ra khỏi nhà… Chị đi tìm chồng. Người chồng mà theo bạn bè chị nói là “gái gú đầy bên ngoài”.
Chị đến địa chỉ như đã được thông báo, chị không mất nhiều thời gian để nhận ra xe của anh ở ngoài khách sạn đó.
Chị run run, chị muốn cố gắng xóa đi cái suy nghĩ anh không phải là kẻ phản bội, có thể anh vào đó có việc gì và anh sẽ không giấu chị. Chị gọi cho anh, đầu dây bên kia bắt máy bằng giọng đầy khó chịu:
- “Có chuyện gì thế?”
- “Anh đang ở đâu đấy, bao giờ anh về ăn cơm?”
- “Đang ở công ty chứ ở đâu. Mà em ăn trước đi, anh ăn rồi. Thế nhé”.
Vậy là đã rõ tất cả. Anh đi ngoại tình, anh đi ngủ với gái và anh nói dối chị. Vậy mà bấy lâu nay chị tôn thờ anh như tôn thờ một vị thánh sống.
Chị không vào khách sạn. Chị quay về. Tối hôm đó chị không ăn cơm, chị để mâm cơm nguội ngắt rồi vào phòng nằm ngủ.
Sáng hôm sau chị dậy sớm ra khỏi nhà khi mà anh đang ngủ. Chị đi dạo phố, rồi chị ghé vào một hàng hoa, mua ít hoa hồng vàng về cắm. Khi chị đang đi đường, anh gọi qua điện thoại:
Video đang HOT
- “ Sao sáng nay em không nấu đồ ăn sáng, cũng không gọi anh dậy. Em có biết là anh đi làm muộn rồi không?”
- “Em không nắm được lịch trình của anh. Sáng nay em phải đi mua hoa và làm tóc nữa. Em bận, anh tự ăn bên ngoài đi nhé”.
Rồi chị cúp máy. Lần đầu tiên sau gần 10 năm làm vợ anh, chị là người tắt điện thoại trước. Chị có thể cảm nhận được sự chưng hửng và hụt hẫng của anh đầu dây bên kia bởi vì đó là cảm giác mà chị vẫn thường trải qua khi anh đột ngột cắt điện thoại.
Chị đi sắm cho mình những chiếc váy, chị cắt tóc ngắn và nhuộm màu nâu đỏ. Chị đi làm móng, trông chị thật sành điệu. Mọi người bị sốc khi nhìn thấy ngoại hình của chị. Ngay cả anh cũng ngạc nhiên khi thấy vợ đột nhiên thay đổi. Nhưng anh cũng chẳng đoái hoài, anh không khen ngợi cũng chẳng chê bai. Vì anh có một mối quan tâm khác, mối quan tâm trẻ hơn bên ngoài.
9h tối anh không thấy vợ điện thoại. Ở trong vòng tay người tình anh bắt đầu thấy nóng ruột. Thường vào giờ này chị sẽ gọi cho anh bằng cái giọng rụt rè: “Anh ơi, sắp xong việc chưa? Bao giờ anh về, em vẫn đang đợi cơm anh”. Nhưng cả tháng trời nay, chị không bao giờ điện thoại cho anh. Thi thoảng, anh bật điện thoại lên và thấy hụt hẫng khi không có một dòng tin nhắn hay một cuộc gọi nhỡ của chị.
Anh gọi cho vợ, nhưng chị không bắt máy. Anh quyết định về nhà sớm hơn dù cô nhân tình tìm cách giữ lại. Về nhà, anh không thấy có mâm cơm trên bàn như bao lần. Căn nhà tối thui không có bóng người. Anh gọi điện cho chị, lần này chị nghe máy:
- “Đang ở đâu vậy?”
- “Em đang đi ăn tối với một người bạn. Có việc gì vậy?”
- “Mấy giờ rồi có biết không? Mà cơm nước sao không có?”
- “Hôm nay, anh lại ăn ở nhà à? Vậy anh nấu tạm đồ trong bếp nhé. Em bận rồi”
Chị lại cúp máy. Anh không thể biết chị ở đâu.
Chị đẹp lên từng ngày. Chị không còn giống là người vợ ngày ngày ở trong bếp nấu nướng và chờ anh. Chị thay đổi, chị lột xác nhưng chị quá xa xôi so với anh. Anh bắt đầu thấy nhớ… thấy thèm một sự hiền hòa và cam chịu của chị. Nhưng giờ chị dửng dưng với mọi điều. Anh say khướt về nhà chị không hề lo lắng. Anh đi tới tận khuya chị không hề điện thoại. Anh không về, điện thoại báo chị cũng nhẹ nhàng đồng ý… Sự tự do mà chị mang lại cho anh khiến anh sung sướng lúc ban đầu nhưng lại mang lại cảm giác khó chịu và tức tối về sau…
Chị đã từng là một người con gái đẹp nhưng vì yêu anh, vì muốn là hậu phương vững chắc cho anh nên sau khi cưới chị tình nguyện ở nhà chăm sóc chồng con. Chị nghĩ sự hi sinh của mình là cần thiết và chồng sẽ trân trọng. Chị đánh đổi sự nghiệp và nhưng cơ hội của mình để nhận được một lời chê bai: “Em nhạt và nhàm chán quá” của anh.
Anh ngủ dậy không thấy chị nằm bên. Anh hốt hoảng vì điều đó. Đã gần 1 tháng nữa qua đi, chị vẫn tự do và thoải mái cho anh như vậy. Nhưng anh thì đã không còn thiết đến chỗ người tình. Anh nôn nóng muốn biết xem chị đi đâu, làm gì, vì sao chị thay đổi… Những thứ đó còn khiến anh quan tâm hơn nhiều so với sự hờn dỗi của cô người tình.
Trên bàn chị để lại một mẩu giấy nhỏ: “Em đi du lịch một mình 3 ngày cho khuây khỏa. Anh tự lo cho cuộc sống của mình nhé. Con em gửi về bên ngoại”. Anh thấy tim mình đau khi chị bỏ lại anh thoải mái như vậy. Chị muốn trải nghiệm cảm giác không có anh, điều đó làm anh thấy buồn. Hình như chị đang chuẩn bị tâm lí cho việc không cần anh trong cuộc đời.
Anh muốn đợi vợ về để thú nhận với vợ rằng anh đã ngoại tình và xin chị tha thứ. Anh muốn chị đẹp như bây giờ nhưng xin chị hãy gần anh như xưa, đừng xa cách nữa. Anh nóng ruột điện thoại cho vợ nhưng chị tắt máy. Tới tận đêm, khi anh gọi điện chị mới nghe:
- “Em đang ở đâu?”.
Chị nói địa chỉ và rồi trong đêm ấy anh lao đến tìm chị, tìm người vợ mà bấy lâu nay anh bỏ quên. Còn chị, chị yên tâm chờ đợi vì chị tin chắc là anh sẽ đến…
Đêm ấy anh lao đến tìm chị, tìm người vợ mà bấy lâu nay anh bỏ quên.
Theo Khám Phá
Chúng ta có thể đến với nhau chỉ bằng tình thương không anh
Gia đình 2 bên không muốn chúng tôi đến với nhau, chưa kể giữa chúng tôi lại là 2 thái cực hoàn toàn khác nhau nữa. Liệu, chỉ có thương, chúng tôi có thể tiếp tục?
ảnh minh họa
Tôi và anh ấy quen nhau gần 2 năm, ngày trước khi mới quen, chúng tôi hạnh phúc theo cách ngọt ngào mà những ai yêu nhau cũng dành cho nhau. Vài tháng sau đó, dần dần tôi và anh ấy phát sinh nhiều tranh cãi, khác nhau về quan niệm sống, cách sống và tính cách rất nhiều. Vậy nên bất cứ điều gì nói ra cũng đều cãi vả, rồi chia tay nhưng cả 2 đều không ai bỏ ai được lâu.
Đương nhiên sau những điều đó, chúng tôi hiểu nhau nhiều hơn, thương nhau nhiều hơn. Đó không phải là kiểu thương nhau của các cặp đôi trẻ mới yêu nhau, mà đó là kiểu xác định như vợ chồng thương nhau, bởi chúng tôi xác định lâu dài, bởi anh ấy quan tâm đến sự nghiệp cả 2, anh ấy sợ tôi kém cỏi và yếu đuối, luôn "la rầy" muốn tôi thay đổi. Nhưng nó không có 1 sự ngọt ngào gì cả, có khi còn là những lời lớn tiếng khiến tôi cảm thấy mình đang bị phán xét, chỉ trích và xúc phạm.
Tôi biết anh thương tôi bằng 1 cách khác, nhưng nhiều lần nói chuyện, thậm chí tính tôi thế nào anh hiểu rõ nhất, tôi không cần những lời ong bướm bay bổng, tôi chỉ cần anh nhỏ nhẹ, anh đừng lớn tiếng. Với tôi những lời đó khó chịu lắm, những lúc bất đồng quan điểm, chúng tôi mâu thuẫn với nhau, nhưng chưa đến mức phải cãi nhau ì đùng, vậy mà chỉ cần anh lớn tiếng, anh giận lên nói như tạt nước lạnh vào mặt tôi, nói nặng lời thì tôi thà chia tay cũng không muốn tiếp tục như thế mãi (vì khi bình tĩnh, tôi có nói với anh rồi).
Có lần anh nói với tôi "sau này còn có nhiều việc phải lo, không phải cứ kè kè bên vợ suốt". Điều này tôi không bảo sai, nhưng anh có khi hời hợt với tôi quá, không quan tâm tôi nhiều nữa, tôi có cảm giác anh có nhiều thứ để quan tâm hơn. Điều tôi muốn là tôi và anh - cả 2 cùg nhau giải quyết mọi thứ. Anh không hẳn ôm hết việc, nhưng anh không chia sẻ tôi hoàn toàn, anh xem thường khả năng của tôi và anh khá là tự cho mình là giỏi. Nói đến "xem thường", gia đình anh khá là đòi hỏi, gia đình tôi lại không đủ để đáp ứng, từ tài chính đến nhan sắc hay sự giỏi giang so với mức "rất bình thường" của tôi hiện tại.
Tôi rất mong được anh quan tâm, nhưng dù cho thế nào, những gì anh đối xử với tôi làm tôi buồn lắm. Khi chia sẻ về gia đình mình, nếu bạn có cảm giác ngườita không hiểu cho mình bạn sẽ chẳng muốn nói thêm nữa, Tôi sợ anh xem thường gia đình mình, bên phía gia đình anh và cả anh đều có định kiến với "con gái miền Tây" nên có nhiều lời lẽ khó nghe, nhưng không phải ai cũng vậy, không nên "quơ đũa cả nắm" như thế. Phía gia đình tôi khuyên: "Gia đình ấy khó khăn như thế, đâm đầu vào sẽ khổ đấy con à"
Chúng bạn bảo là chúng tôi tuy vậy chứ thật sự thuộc về nhau rồi. "Vậy mà mỗi lần nghe 2 người chia tay là mắc cười, chống mắt lên xem được mấy hôm". Nói thì nói vậy, đúng là chúng tôi thương nhau lắm, cái thương đó cả 2 đều cảm nhận được, ngặt nỗi cái tôi ai cũng lớn, có chuyện là ai cũng bảo vệ quan điểm của mình mặc dù cả 2 đều biết lắng nghe (nhưng chẳng chịu thấu hiểu ), thêm nữa không ai nhường ai cả, tôi chỉ hạ mình khi tôi thật sự sai, còn anh lại không bao giờ nhường tôi hết.
Cao trào của mâu thuẫn thường không được giải quyết, nỗi buồn của nhau cũng không chia sẻ cùng (anh bảo tôi không hiểu anh, đâm ra anh tìm người khác chia sẻ, còn tôi, anh không hiểu tôi, tôi ôm khư khư nỗi buồn trong lòng rồi tự suy nghĩ lung tung),... Vậy là chúng tôi, thương có thương, nhưng lại không chịu nhường, không chia sẻ được cùng nhau, gia đình 2 bên không muốn chúng tôi đến với nhau, chưa kể giữa chúng tôi lại là 2 thái cực hoàn toàn khác nhau nữa. Liệu, chỉ có tình thương, chúng tôi có thể tiếp tục?
Theo blogtamsu
Muốn đi tìm bố mẹ đẻ nhưng lại sợ cha mẹ nuôi buồn lòng Việc tôi muốn làm thì phải làm cho được nhưng không muốn vì mình mà cha mẹ nuôi buồn. Ảnh minh họa Gia đình hiện tại của tôi có 8 người gồm ba mẹ, ba em trai và hai em gái. Tôi là con cả, rất hạnh phúc với gia đình mình. Vào hè năm 13 tuổi, khi đi mua võng cho đứa...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Có bố dọn vệ sinh, mẹ làm giúp việc nhưng bạn trai vẫn rất đáng để tôi yêu

Biết chồng ngoại tình với bạn thân, tôi không oán hận mà còn thương cô ấy

Được chị khách VIP ngỏ ý muốn nhận làm "em trai kết nghĩa" và tặng luôn iPhone 16 Pro Max làm quà, tôi nửa muốn nhận, nửa sợ người yêu giận

Xem phim "Sex Education", tôi thẫn thờ vì nhận ra những ĐIỀU VÔ NGHĨA trong cuộc đời mình, hôm sau liền đề nghị ly hôn chồng

Đang chuẩn bị làm thủ tục ly hôn thì tôi nhận được một cuộc gọi chấn động từ mẹ chồng, những ngày sau đó, tôi sống trong giằng xé

Em chồng lên chơi một tuần mà khiến tôi muốn nổi điên, sau khi em về, vợ chồng tôi cãi nhau nảy lửa, chồng còn hất tung cả mâm cơm

Nhún nhường, yêu chiều vợ hết mực, cho đến một ngày nhìn cô ấy ngồi lên chiếc xe Grab, tôi quay cuồng như bị ai bóp nghẹt trái tim

Anh tôi gặp tai nạn, người qua đường "tốt bụng" gọi cho cả vợ lẫn tiểu tam đến đóng tiền viện phí

Vợ cũ qua đời, chồng tôi muốn mang di ảnh về thờ tại nhà của chúng tôi

Biết anh hàng xóm đã có vợ con đề huề nhưng em gái tôi vẫn nhất quyết đeo bám

Mẹ đơn thân 40 tuổi được 2 người đàn ông ngỏ lời, đến khi quyết định chọn 1 thì bắt gặp ngay cảnh tượng đau đớn tâm can

Thường xuyên cho chị dâu mượn tiền, vô tình vào phòng riêng của chị một lần mà tôi choáng ngợp, vội đòi lại tiền
Có thể bạn quan tâm

Piaggio Việt Nam ra mắt xe Vespa primavera và Vespa sprint năm 2025
Xe máy
10:04:09 16/05/2025
Khám phá Vũng Chua- 'nóc nhà' mây phủ của phố biển Quy Nhơn
Du lịch
10:01:53 16/05/2025
"Người đẹp ăn quỵt" bị bắt khi dùng trò bẩn để "ở chùa" 1 tháng trong khách sạn
Netizen
10:01:39 16/05/2025
Những chặng đường bụi bặm - Tập 26: Chiếc tủ bí mật của bố Nguyên đã được mở
Phim việt
10:01:11 16/05/2025
Đề xuất doanh nhân phạm tội được tại ngoại để điều hành doanh nghiệp
Tin nổi bật
10:00:57 16/05/2025
Hyundai Santa Fe giảm giá kỷ lục - gần 200 triệu đồng
Ôtô
10:00:29 16/05/2025
"Ôm" 38 bánh heroin từ Lào về Việt Nam
Pháp luật
09:57:05 16/05/2025
Ảnh mặt mộc gây sốc của BLACKPINK: Jisoo lão hóa, Lisa và Rosé kém sắc khó tin, Jennie thì sao?
Sao châu á
09:54:52 16/05/2025
Lãnh đạo Malaysia, Nga thảo luận vụ rơi máy bay MH-17
Thế giới
09:53:58 16/05/2025
Cựu tiếp viên hàng không cao 1,86m có 3 lần thi nam vương quốc tế là ai?
Sao việt
09:48:52 16/05/2025