Lá thư em viết cho riêng anh
Chẳng hiểu sao em lại viết cho anh những dòng này, có lẽ để tự bản thân em an ủi mình.
Khi em ngồi viết lá thư này cũng hơn 1h sáng, ngoài trời mưa đã tạnh, dường như ông trời biết em đang buồn. Chẳng hiểu sao em lại viết cho anh những dòng thư này, có lẽ để tự bản thân em an ủi mình. Sao anh phải chạy trốn em làm gì? Em cần nói chuyện rõ ràng với anh vậy mà anh lại cứ im lặng không dám đối diện với em, sự thật vì anh sợ em sẽ khóc hay anh sợ rằng em níu kéo anh? Không bao giờ đâu anh ạ, em có khóc thì cũng chỉ mình em biết, anh sẽ không thấy nước mắt em rơi đâu, chẳng việc gì em phải yếu đuối trước mặt người khác. Dù sau này anh có gặp em thì anh vẫn chỉ thấy một cô bé hồn nhiên, hóm hỉnh và dễ thương thôi. Anh chẳng thể biết được trong lòng em sẽ thế nào đâu.
Có lẽ ngày mai trời sẽ tạnh mưa vì sau cơn mưa trời lại sáng, nhưng biết bao giờ đến ngày mai đây, sao em thấy đêm dài quá. Khi tất cả mọi người đang chìm sâu trong giấc ngủ thì riêng em ngồi một mình chìm đắm trong sự thật rằng em vừa chia tay người yêu vì một lý do gì đấy không thể biết được, chỉ có thể biết anh đã phản bội em và anh sẽ lấy người anh không yêu. Thế là sao hả anh, tình yêugiữa em và anh chỉ đơn giản thế sao, nói chia tay là xong à, nhẹ nhàng và dễ dàng thế thôi sao… Em có lỗi gì hay em làm sai chuyện gì? Hàng nghìn câu hỏi cứ hiện lên trong đầu em mà chẳng ai giải thích giúp em nữa. Tại sao lại như vậy anh, những gì anh nói anh hứa chỉ là lời nói không thật lòng, là em đã bị lừa mà không hề biết gì. Em ngây thơ tưởng đó là sự thật mà vội tin không chút tính toán so đo thiệt hơn. Mà cũng đùng thôi chắc có lẽ em bị quả báo vì làm nhiều người khổ vì mình, em tàn nhẫn với người yêu mình, em thơ ơ với họ một cách tàn nhẫn mà không đáp trả lại tình cảm, theo đuổi lâu nhưng chỉ nhận lại con số không từ em và bây giờ người khổ lại là em. Em đạp đổ tình cảm của họ thì bây giờ em lại bị chính người em yêu đạp đổ tình cảm mà bấy lâu em cứ tưởng rằng nó sẽ có hạnh phúc nhưng em đã nhầm. Tình yêu không đủ lớn để ta có thể vượt qua mọi sóng gió của cuộc đời mà chỉ có thể tin vào thực tế của cuộc sống. Bạn bè em thường nói con gái chỉ cần tìm người yêu mình và mang đủ điều kiện vật chất để sống tốt, không có tình yêu thì vẫn sống chứ không có ăn thì chết, nhưng em lại nghĩ khác, em mơ mộng hơn nên bị vỡ mộng anh ạ.
Anh ơi! Ai có thể tìm giúp em câu trả lời được không? Vì sao những người em thương yêu nhất họ lại thích làm tổn thương em mà không phải ai khác, sao không phải là người ngoài, mà là bố mẹ em và bây giờ là chính anh người mà em đã yêu thật lòng nhất. Em cứ tưởng rằng cuộc đời cho em nỗi đau thì cho em người xoa dịu nỗi đau ấy nhưng không nỗi đau chồng lên nỗi đau, không biết kiếp trước em có làm điều gì ác không mà bây giờ em phải chịu đựng như vậy. Người ta nói nỗi đau nào rồi cũng sẽ lành nhưng anh ơi nếu như vết thương quá lớn theo năm tháng rồi cũng sẽ lành nhưng liệu rằng nó có lành lặn lại như cũ không hay để lại sẹo và mỗi khi trái gió trở trời lại đau âm ỉ, nó sẽ chẳng bao giờ lành vết thương và nỗi đau đi theo suốt cuộc đời. Dần dần nỗi đau ấy sẽ trở nên chai sạn và không còn cảm giác.
Ngoài trời lại mưa làm em muốn khóc quá, nhưng em không khóc được nữa đâu vì hai mắt em bây giờ chẳng còn nước mắt nữa rồi. Ngày xưa đêm nào em cũng khóc, khóc đến mức cái gối em nằm mốc đen mà không sao giặt sạch được, rồi một thời gian không còn nước mắt để khóc nữa cho đến hôm nay em khóc trong tiếng nấc nghẹn ngào. Buổi tối mọi người vào chơi em nói mình chia tay mà không một ai tin, vì em vừa nói vừa cười thì ai tin cơ chứ, mọi người thấy em vẫn bình thường như không có chuyện gì hết, nhưng khi mọi người ra khỏi cửa thì nước mắt em sao lúc đấy cứ lăn dài trên má như bị ai tát vào mặt đau lắm. Em đã nói không được khóc nhưng sao nước mắt cứ rơi, đến đêm về thì em không thể khóc to được nữa. Em đã cố cắn vào môi thật chặt để không bật ra tiếng nấc trong đêm, em cố gắng lấy lại bình tĩnh nhưng sao không được vậy anh. Em càng nghĩ lại càng không hiểu lý do gì, 2h sáng em vẫn gửi tin nhắn cho anh để hỏi nhưng không một câu trả lời, được thôi tùy anh em không hề níu kéo anh vì em biết anh có lý do để làm như vậy.
Anh à! Hình như có lần em đã kể cho anh nghe chuyện tình yêu giữa nhím và cá rồi thì phải, nhím và cá yêu nhau nhưng không thể ôm nhau vào lòng vì trên người nhím có gai vì muốn được ôm cá mà nhím đã dứt từng cái gai trên người mình. Nhìn nhím đau đớn mà cá còn đau hơn gấp trăm nghìn lần vì không muốn nhím phải đau đớn thêm nữa mà con cá đã lẳng lặng ra đi để không phải nhìn cảnh người yêu mình vì mình mà phải đau đớn nữa. Nhím đâu biết rằng nhím đau 1 thì cá đau gấp 10 lần. Câu chuyện này em đã nghe trong lời của một bài hát, có người nói với em rằng nếu như bạn thích nghe nhạc buồn thì sau này tâm trạng bạn cũng như vậy, thế mà em không tin em vẫn tin ông trời sẽ không bao giờ cho em nhiều nỗi đau nhưng em đã nhầm.
Cảm ơn vì anh cho em biết thế nào là yêu, thế nào là buồn, thế nào là đau khổ (Ảnh minh họa)
Ngày mới khi quen anh và trêu anh thì đúng là chỉ là sự trêu đùa của em mà thôi, em cũng không có ý định yêu anh thật, nhưng vì em bị nhiều người nói vì tính vô cảm và thơ ơ với con trai quá. Em bị mọi người nói đùa đã xấu lại còn kiêu, mà em cũng thấy thế thật nên em đã sửa, em yêu anh nhưng ai học được chữ ngờ đâu, ai biết trước điều gì sẽ xảy ra. Bây giơ em biết tin ai đây người yêu mình còn đổi thay được.
Đúng là buổi tối em có nhắn tin em không trách móc gì anh hết là em đang nói dối anh đấy, thật sự em trách anh lắm, trách anh sao lại yêu em, anh nói trái tim anh một nửa dành cho em bây giờ thì dành cho ai vậy anh? Đúng là nửa trái tim của anh dành cho em chưa đủ lớn để vượt qua tất cả rồi anh nhỉ, đúng là không phải chuyện gì cũng có thể vượt qua được mà đôi khi phải chạy trốn mà không dám đối diện. Em tin anh yêu em điều đấy là sự thật, một lý do gì đấy mà chúng ta phải chia tay thì đó cũng là sự thật mà cả anh và em không muốn. Anh biết lúc em nói nếu như bố mẹ phản đối thì em cũng chia tay thì chính anh là người động viên em khuyên em không được từ bỏ vậy mà bây giờ anh từ bỏ rồi đấy. Khi em nói chia tay thì anh nói em muốn thế lắm à, em trả lời là không và bây giờ anh chia tay em, cho em hỏi anh được không anh muốn như thế lắm à? Em biết anh cũng sẽ trả lời là không, nhưng yêu em anh không thể bên cạnh em được đúng không? Rồi những khoảng cách ở bàn tay em sẽ được lấp đầy bằng bàn tay người khác mà không phải là anh, và bàn tay anh cũng vậy sẽ được một bàn tay khác lấp đầy mà không phải là em. Đúng là chuyện tình cảm sao lắm trái ngang thế.
Bây giờ trời cũng đã gần sáng rồi anh ạ có rất nhiều điều em muốn nói nhưng nói để mà làm gì, vô nghĩa hết. Em chỉ mong anh hãy quên em đi anh nhé, anh hãy xóa hết những gì thuộc về em, những bức ảnh, những cuộc ghi âm anh đừng để lại bất kì một thứ gì hết, đừng nên nhớ một người con gái chẳng có gì như em, anh hãy chôn thật sâu chuyện tình yêu của em và anh vào đáy lòng mình và đừng bao giờ để nó ảnh hưởng đến cuộc sống thực tại. Còn điều này nữa em mong anh hãy giữ kín trong lòng đừng bao giờ anh kể với ai về em, về chuyện tình cảm, về kỉ niệm đẹp của em và anh nhất là với người yêu anh sau này. Chuyện tình yêu của chúng mình sẽ chỉ sống ở trong lòng mà không ai biết được, cuộc sống của anh sẽ chẳng bao giờ có hình bóng của em, hãy nghĩ về em để anh sống tốt hơn thôi. Sau này dù có chuyện gì đi chăng nữa thì anh cũng phải yêu thương vợ anh hết lòng đấy nhé, sống có trách nhiệm, bảo vệ chăm sóc người mà cùng anh đi suốt cuộc đời còn lại. Anh đừng suy nghĩ cũng đừng lo cho em anh biết em mạnh mẽ thế nào rồi cơ mà, nếu có dịp chẳng may gặp lại em anh lại thấy miệng em toe toét cười thôi, chỉ sợ anh khóc ấy. Em chúc anh thành công trên mọi bước đường, vui vẻ và hạnh phúc. Anh phải giữ gìn sức khỏe và phải biết tự lo cho bản thân mình và sau này trên chặng đường anh đi dù có khó khăn thế nào thì anh cũng không được cho phép mình lùi bước trước bất kỳ một điều gì đấy.
Video đang HOT
Bây giờ cũng 5h sáng rồi em phải ngủ tí đây mai mắt sưng húp lên là mọi người biết em khóc đấy, anh đừng nghĩ em sao mau nước mắt thế anh yên tâm là không bao giờ em phải khóc trước mặt ai đâu, em muốn khóc là vì em tự xoa dịu vết thương trong lòng mình thôi, lúc đấy em sẽ cảm thấy dễ chịu hơn. Anh cũng thế khi nào buồn quá thì anh cứ việc khóc anh sẽ thấy nhẹ lòng hơn rất nhiều, đừng xấu hổ vì con trai cũng khóc được mà miễn sao không ai biết là được. Đọc xong thư này thì anh hãy xóa đi nhé, em có một quyển nhật kí viết cho riêng anh nữa cơ nếu như gặp anh em sẽ đưa cho anh đọc, xong anh đốt đi nhé, em định sinh nhật anh mới đưa cho anh nhưng giờ thi chẳng để làm gì hết.
Gửi tặng anh một câu thơ
Em không muốn là hạt cát bụi
Dưới chân anh là một kẻ vô tình
Em chỉ muốn là vầng trăng khuyết
Thắp cho riêng anh trong đêm tối lạnh lùng.
Khi còn yêu nhau em là trăng khuyết thế mà chỉ sau một ngày em lại là cát bụi rồi, thời gian yêu nhau chỉ đánh đổi bằng 5 chữ “Mình chia tay em nhé”. Đó cũng là câu cuối cùng em muồn nói với anh.
Cám ơn mẹ đã sinh ra anh, cám ơn anh đã bước vào cuộc đời và cám ơn anh đã bước ra cuộc đời em. Cảm ơn vì anh cho em biết thế nào là yêu, thế nào là buồn, thế nào là đau khổ, thế nào là sự miên man của nỗi nhớ và thế nào là vị đắng cay ngọt bùi trong tình yêu.
Theo VNE
Vợ chồng tôi sa cơ lỡ vận vì suy nghĩ nhất thời
Nhiều đêm, tôi và chồng đều không sao chợp mắt được vì không có công ăn việc làm. Chúng tôi chỉ mong ngày mai, ngày mốt sớm tìm được việc để nuôi con. Sau biến cố này, tôi thực sự sẽ chẳng dám ở nhà để chồng nuôi nữa.
Chào Minh Huệ - Người đang băn khoăn với việc "Ở nhà chồng nuôi liệu có hèn"!
Tôi cũng là người vợ bị chồng xúi bẩy ở nhà làm nội trợ. Và cuộc sống của 2 vợ chồng ngày càng sa vào túng quẫn hơn khi vừa mới đây anh rơi vào cảnh thất nghiệp nốt.
Hai vợ chồng tôi năm nay đều đã 33 tuổi. Ai cũng bảo: "Cùng tuổi nằm duỗi mà ăn". Thế mà cuộc sống vợ chồng tôi bao năm qua cứ lận đận quá chừng.
Tôi tốt nghiệp đại học chuyên ngành hành chính. Ra trường, tôi đi làm văn phòng cho một đơn vị Nhà nước. Đồng lương cũng chỉ ba cọc ba đồng nhưng tôi vẫn vui vì được làm đúng chuyên môn.
Chồng tôi làm nhân viên kinh doanh cho một hãng dệt may lớn. Có tháng thu nhập của anh bằng tiền lương cả năm của vợ. Nhờ vậy, vợ chồng tôi sẵn tiền tiêu rủng rỉnh. Chi phí cho vợ chồng và một con gái xong, vợ chồng tôi vẫn còn dư mỗi tháng 5 - 8 triệu đồng.
Nhiều lần anh liên tục "nã" vào tai vợ: "Lương em còn không đủ thuê người giúp việc trong nhà. Chưa kể em đi làm còn phải lo quần áo, trang điểm. Thà em ở nhà trông con cho tốt".
Lúc đầu, tôi tỏ ra không bằng lòng với ý kiến của chồng. Nhưng sau mỗi lần đi chợ, tôi thấy đồng lương của mình đúng là chỉ đủ nuôi thân. Kinh tế gia đình do một tay anh gánh vác.
Tôi xin nghỉ việc ở nhà làm nội trợ. Ít lâu sau, tôi sinh thêm một cháu nữa. Hai nách hai con, dẫu ở nhà mà tôi vẫn đầu tắt mặt tối. Mỗi ngày tôi phải nấu ăn cho con 5 bữa, quần áo giặt 2 chậu đã vắt kiệt sức của tôi rồi.
Vướng con nhỏ, tôi gần như không giao lưu với những người xung quanh, trừ mỗi lúc đi chợ. Bàn tay tôi mỏi rã rời, đầu óc mụ mị đi.
Có hôm, công việc của chồng bận quá. Buổi tối anh nhờ tôi soạn giúp các mẫu văn bản. Lâu không mó tay vào công việc, tôi dờ dẫm mãi rồi làm nhầm tứ tung. Có lẽ, công việc thích hợp nhất với tôi là nội trợ. Làm lâu mãi thành quen, quen mãi thành nghề.
Cuộc sống của vợ chồng tôi trong 6 năm đầu cũng ổn. Chồng tôi cố gắng đem nhiều tiền về nuôi vợ con. Còn tôi làm người mẹ hiền, vợ đảm.
Ai biết cuộc sống này lại có lúc lỡ tay chèo. Công ty chồng tôi làm nợ lương nhân viên hết tháng này sang tháng khác. Cũng chẳng biết trách ai vì thời buổi khó khăn chung.
Vợ chồng tôi đã phải lôi hết các khoản tiền tiết kiệm ra tiêu. Nhưng "miệng ăn núi lở", tiêu bao nhiêu cũng hết. Chúng tôi bắt đầu nháo nhào lo cho miếng cơm manh áo của gia đình mình.
Chồng tôi xin nghỉ việc. Anh cầm đơn xin việc chạy đôn đáo khắp nơi. Chỗ nào cũng trả lời đang cắt giảm nhân sự. Hoặc có chỗ nhận anh vào làm nhưng đồng lương chẳng đủ tiền xăng xe. Anh chán ngán nhìn đống hồ sơ xin việc đang chất ở nhà.
Thất nghiệp, thời gian nhàn rỗi nhiều, chồng tôi buồn bã sa vào rượu chè với đám bạn tối ngày. Nhiều tối anh say xỉn về nhà. Vợ chồng tôi nhiều lần cãi vã trách móc lẫn nhau.
Trong lúc khó khăn, tôi cũng phải xắn tay giúp chồng. Tôi làm đơn xin việc gửi tới một số cơ quan. Nhiều chỗ chê tôi có tuổi, không bắt nhịp nhanh với tiến độ công việc. Cái bằng đại học của tôi lâu không được sử dụng nên đã lỗi thời.
Suốt nửa năm nay, vợ chồng tôi vẫn chưa tìm được công việc phù hợp. Con cái thì đang sức ăn sức lớn. Thương con quá, tôi đi lấy hoa quả ở các chợ đầu mối đem ra chợ bán.
Đi chợ được một tuần, tiền bán hàng của tôi chẳng đủ hòa gốc. Hình như tôi không có duyên bán hàng hay sao ấy. Hàng liên tục ế ẩm, quả chín đến bị hư ra. Tôi đành dẹp hàng. Chồng tôi sau một hồi loay hoay với đủ thứ nghề mà lương chả được là bao cũng đâm ra nản và ở nhà.
Vợ chồng tôi sa cơ lỡ vận vì suy nghĩ nhất thời. Gia đình tôi tuy chưa sa vào cảnh "ăn bữa sáng, lo bữa tối" nhưng chi tiêu đã chật vật và chỉ ở mức cầm cự được.
Nhiều đêm, tôi và chồng đều không sao chợp mắt được vì không có công ăn việc làm. Chúng tôi chỉ mong ngày mai ngày mốt sớm tìm được việc để nuôi con. Sau biến cố này, tôi thực sự sẽ chẳng dám ở nhà để chồng nuôi nữa.
Theo Eva
Lấy chồng như gông đeo cổ Lấy chồng vào như gông đeo cổ, chẳng bao giờ được một ngày tự do, thoải mái. Cái gì vợ cũng phải nhất nhất nghe theo lời chồng. Đằng sau chồng còn có bố, mẹ và anh em nhà chồng nữa chứ. Chào Jenny Trần - Tác giả tâm sự: "Buồn vì tiêu chuẩn chọn vợ của người Việt quá cao". Giá như...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Cho chị chồng thuê nhà mặt phố giá rẻ, chị chê đắt xong tự dọn chuyển đi, lúc nhận lại nhà tôi cay đắng với cảnh tượng sau cánh cửa

Chị dâu bán bánh rán để có tiền nuôi con riêng của anh trai tôi sau khi anh qua đời

Mẹ mù chữ, bán cá ở chợ, nhưng dạy tôi những bài học vô giá

Tôi sụp đổ khi người anh rể tốt làm một việc khó chấp nhận, thái độ của chị gái mới gây sốc

Chồng ngoại tình, đưa bồ vào nhà nghỉ trên chiếc xe bố mẹ tôi mua

Yêu nhau gần 2 năm, đến khi thấy người yêu bước lên xe Porsche, tôi mới hiểu đằng sau nụ cười ngọt ngào là một sự thật phũ phàng

Con trai chị chồng tự vấp ngã nhưng chị kiên quyết đổ tại con tôi, xem camera xong vẫn bắt con tôi phải xin lỗi dù thằng bé chẳng làm gì sai

Mẹ tôi nằm liệt giường muốn ăn tôm rang với dưa muối, em dâu mua mỗi bát dưa về để đầu giường

Cô hàng xóm mới chuyển đến cứ rình tối muộn là mặc đồ ngủ chạy sang nhà nhờ chồng tôi... bắt chuột trong phòng ngủ hộ

Băn khoăn và khó xử khi nhận ra con gái 20 tuổi của mình dường như có cảm tình đặc biệt với... bạn thân của bố

Anh rể khoe khoang sắp được cử đi làm giám đốc chi nhánh nước ngoài, nhận giúp đỡ em vợ xong đùng cái anh bị đuổi việc

Vừa nghỉ hưu ở tuổi 55, mẹ tôi quyết định ly hôn khiến ai cũng sững sờ
Có thể bạn quan tâm

Toàn cảnh đám cưới đẹp như mơ của Hồ Quỳnh Hương ở tuổi 45
Sao việt
23:51:32 16/05/2025
Phản ứng của em gái Trấn Thành khi lần đầu đóng cảnh 'yêu đương nồng nhiệt'
Hậu trường phim
23:48:13 16/05/2025
Rộ video Wren Evans hôn đắm đuối 1 cô gái, còn có "phản ứng lạ" gây tranh cãi?
Nhạc việt
23:41:24 16/05/2025
Phim 18+ tuyệt tác của "nữ hoàng gợi cảm" Hàn Quốc: 20 năm trước đẹp căng tràn, diễn quá hay giật ngay ngôi Ảnh hậu
Phim châu á
23:31:36 16/05/2025
Nam kỹ sư chinh phục nữ kế toán, được MC nhận xét như dành cho nhau
Tv show
23:01:06 16/05/2025
Mỹ nhân 'Playboy' Pamela Anderson giải thích về mái tóc gây tranh cãi
Sao âu mỹ
22:45:57 16/05/2025
Danh tính 9 người thương vong trong vụ sạt lở ở Lai Châu
Tin nổi bật
22:34:02 16/05/2025
Công an Hà Nội thu giữ 100 tấn thực phẩm chức năng, thiết bị y tế giả
Pháp luật
22:20:06 16/05/2025
Ukraine sẵn sàng ngừng bắn vô điều kiện
Thế giới
22:15:47 16/05/2025
Shin Seung Ho: Từ vệ sĩ của Irene (Red Velvet) đến tài tử nổi bật của màn ảnh Hàn
Sao châu á
21:54:16 16/05/2025