Mẹ ruột đòi tôi bán đất cho 2 đứa cháu nội đi… sửa răng
Trần đời có ai muốn bán miếng đất đi chỉ để “độ” mỗi bộ nhá như nhà tôi không cơ chứ…
Hôm nay là một ngày cuối tuần đẹp trời. Thế nhưng với tôi, hôm nay chỉ là một ngày tràn đầy thất vọng và bất lực.
Tôi không biết phải kể từ đâu nữa. Người ta nghĩ về gia đình thì thấy ấm áp yên bình, riêng tôi mỗi lần nghĩ về gia đình thì tim cứ thắt lại. Có lẽ nỗi buồn lớn nhất của phụ nữ đi lấy chồng không phải là rời khỏi ngôi nhà thân thuộc, mà là cảm giác dần trở thành người ngoài với chính gia đình mình.
Giờ tôi mới hiểu vì sao bà nội lúc còn sống cứ hay lắc đầu nói con gái là con người ta, còn con trai mới là con mình. Sau khi gả đi làm dâu thì tôi cảm giác mình chẳng phải con ruột của ai cả, mẹ chồng thì khách sáo, mẹ đẻ thì ngày càng xa lạ.
Mẹ tôi vẫn luôn thiên vị anh trai suốt hơn 30 năm qua. Từ nhỏ đến lớn, tôi đã quen với điều đó. Anh được ưu tiên mọi thứ: quần áo đẹp hơn, phần ăn ngon hơn, thậm chí cả sự quan tâm của mẹ cũng nhiều hơn. Tôi nghĩ lớn lên rồi mọi chuyện sẽ thay đổi, nhưng không, nó chỉ chuyển sang một hình thức khác.
Anh trai cưới vợ xong có thêm 2 đứa con trai. Mẹ tôi quý 2 cháu nội một cách thái quá, còn con gái tôi thì không được như vậy.
Mỗi lần về nhà chơi, tôi thấy mẹ chỉ tất bật lo cho mỗi 2 đứa cháu nội, từ bữa ăn giấc ngủ đến từng món quà nhỏ. Tôi nhắc mẹ quan tâm đến cháu ngoại một chút kẻo nó tủi thân, không ngờ lại nhận được lời khuyên lạnh lùng: ” Lấy chồng rồi thì để nhà chồng lo, mẹ không có sức chăm nhiều cháu một lúc, mà 2 thằng cu sau này nối dõi tông đường nên đừng so bì nữa” .
Tại sao tôi không được quyền so bì, trong khi tôi cũng là con của mẹ, và đó đều là cháu của mẹ hết?!?
Dù ấm ức nhưng tôi chẳng thể trút ra ngoài. Vì đó là người đã sinh ra tôi, người có ơn dưỡng dục, thế nên tôi không dám trách móc nửa lời. Mọi người xung quanh chê mẹ tôi tư tưởng cổ hủ trọng nam khinh nữ, bà đều nghe thấy hết, nhưng bà bảo thủ nên chẳng ai khuyên được.
Video đang HOT
Năm ngoái bố mẹ chia đất cho 2 anh em tôi. Dĩ nhiên anh trai được miếng đất to nhất kèm theo căn nhà bố mẹ đang ở. Còn tôi chỉ có một phần đất bé tí hơn 40 mét vuông gần mương rác. Chồng tôi thở dài bảo đất như thế thì bán ai mua. Cơ mà tôi mừng lắm, nghĩ ít ra mẹ cũng không thiên vị đến mức để con gái tay trắng.
Thế rồi trưa nay mẹ gọi điện cho tôi, giọng năn nỉ tha thiết: “Con ơi bán miếng đất đó đi, lấy tiền cho hai đứa cháu nội của mẹ niềng răng. Giờ mới thấy chúng nó răng hô xấu quá, sau này khó lấy vợ”.
Tôi không đồng ý thì mẹ lại thuyết phục kiểu khác, bảo cứ bán đất đi được bao nhiêu thì cho các cháu trai 100 triệu sửa răng, còn lại thì lập sổ tiết kiệm cho cháu ngoại.
May quá cuối cùng cũng đến lúc mẹ tôi nhớ ra mình còn một đứa cháu gái! Cơ mà tại sao tôi lại phải chịu trách nhiệm lo cho bộ hàm của 2 thằng cháu, rồi phải nghĩ cho tương lai chúng sau này trong khi anh trai mình vẫn sờ sờ ở kia? Bố mẹ chúng nó muốn niềng răng cho con thì tự bỏ tiền ra chứ, sao lại bắt tôi bán hẳn miếng đất đi để làm cái việc vô thưởng vô phạt vậy?!?
Nghe mẹ nói mà tôi chỉ biết im lặng nuốt nghẹn từng lời. Tôi hiểu rõ từng người thân trong nhà, nên tôi đoán vợ chồng anh trai tiếc của, không muốn chi tiền túi cho 2 đứa con đi làm răng nên mới xúi mẹ tìm tôi để đưa ra đề nghị hài hước đó.
Miếng đất là thứ duy nhất mẹ cho tôi, là tài sản nhỏ nhoi tôi có thể dành dụm cho chính mình và các con sau này. Chồng tôi đi làm lương thấp, cuộc sống cũng chật vật, nhưng mẹ chưa bao giờ hỏi han vợ chồng tôi có khó khăn không, có cần giúp đỡ không. Mẹ chỉ nhìn thấy anh trai và những đứa cháu, cuộc đời mẹ và tất cả mọi thứ đều quay quanh họ mà thôi.
Đôi khi tôi tự hỏi, phải chăng vì tôi là con gái nên mẹ mặc định rằng tôi luôn phải hi sinh? Phải chăng vì tôi đã đi lấy chồng, nên mẹ coi tôi không còn thuộc về nhà này nữa?
Tôi chưa bao giờ đòi hỏi bố mẹ gì cả, chỉ ước mẹ hiểu rằng tôi cũng cần được yêu thương, được quan tâm như anh trai. Nhưng có lẽ tôi mãi chỉ là đứa con gái đã “theo chồng bỏ mẹ”…
Tôi buồn lắm, nhưng biết chia sẻ với ai đây?
Nhà nội ruồng bỏ cháu gái nhưng khi bố tôi vướng vào lao lý, chú út bán xới trốn nợ thì lại tìm tôi cầu cứu
Chồng tôi hỏi tôi cảm thấy thế nào, có muốn giúp nhà nội 1 tay không. Tôi không trả lời ngay được.
Tôi sinh ra trong một gia đình mà người ngoài nhìn vào sẽ thầm ghen tị nhà nội giàu có, biệt thự sang trọng, xe hơi đời mới. Nhưng ít ai biết rằng, sự giàu có ấy chẳng mang lại hạnh phúc cho tôi. Ngược lại, nó là cái bóng đè nặng suốt tuổi thơ tôi - một đứa con gái trong dòng họ trọng nam khinh nữ đến mức độc đoán.
Câu nói tôi được nghe nhiều nhất suốt tuổi thơ của mình có lẽ là những câu móc mỉa kiểu như "con gái là con người ta".
Bố tôi là trưởng tộc, nhưng ông lại chỉ có ba đứa con gái. Tôi là con cả, sinh ra từ cuộc hôn nhân đầu của bố. Hai em gái kế tôi là con của người vợ sau - người đã ly dị bố và đưa các em đi theo từ lâu. Nhà nội coi đó là nỗi nhục: Họ luôn mỉa mai bố tôi "phúc mỏng", thậm chí bà nội từng thở dài: "Sao mày không đẻ nổi 1 thằng con trai để nối dõi?".
Tôi lớn lên trong sự thờ ơ của họ. Những bữa cơm sum họp, lì xì đỏ thắm, lời khen ngợi... chỉ dành cho mấy đứa cháu trai họ hàng. Tôi nhớ như in năm 10 tuổi, khi chú út sinh con trai, cả nhà mừng rỡ mở tiệc linh đình. Tôi ngồi nép ở góc nhà, nghe ông nội nói với khách: "Có cháu đích tôn rồi, giờ chết cũng mãn nguyện!" . Còn tôi, dù học giỏi, ngoan ngoãn, cũng chỉ nhận được cái gật đầu qua loa.
Tôi đã trải qua 1 tuổi thơ lạnh lẽo như thế...
Bố tôi không phải người xấu, nhưng ông yếu đuối. Ông không dám cãi lại nhà nội, cũng chẳng bảo vệ được tôi. Sau khi mẹ kế bỏ đi, hai đứa em gái tôi theo mẹ chúng, chỉ còn tôi ở lại với bố. Có lẽ vì thế mà nhà nội càng ghét tôi hơn - họ coi tôi là "cái bóng" của người đàn bà đã rời bỏ con trai họ.
Những ngày Tết, khi họ hàng tụ tập, tôi thành đứa trẻ vô hình. Không ai hỏi tôi học hành thế nào, không ai nhớ sinh nhật tôi. Bà nội thường bảo: "Con gái học nhiều làm gì, sau này lấy chồng rồi cũng về nhà chồng" . Tuổi thơ tôi là chuỗi ngày cô độc: đi học về, ăn cơm một mình, làm bài rồi ngủ. Bố tôi bận rộn công việc, còn nhà nội... họ chẳng bao giờ bận tâm.
Có lẽ vì sống trong 1 gia đình không coi mình là thành viên trong đó mà tôi lựa chọn việc kết hôn khá sớm. Giống như cố gắng tìm cách để cắt đứt với họ và tìm tự do cho chính mình.
Năm tôi 25 tuổi, tôi lấy chồng - một người đàn ông tử tế nhưng xuất thân bình dân. Nhà nội khinh bỉ, gọi đó là "lấy chồng hạ giá". Họ không đến dự đám cưới, cũng chẳng chúc phúc. Kể từ đó, tôi gần như không liên lạc với họ. Thỉnh thoảng bố gọi điện hỏi thăm, nhưng những cái tên như "ông bà nội", "chú thím", "họ hàng"... dần biến mất khỏi cuộc đời tôi.
Tôi nghĩ mình đã buông bỏ được, cho đến một ngày... Cái ngày mà đế chế danh giá từng 1 thời nức tiếng ấy sụp đổ.
Tin đầu tiên là bố tôi bị tạm giữ vì liên quan đến vụ lừa đảo tài chính. Nghe nói ông bảo lãnh cho chú út, ai ngờ bị lôi vào vòng lao lý. Rồi vợ chồng chú út - kẻ từng được nhà nội cưng chiến vì sinh được "cháu đích tôn" - bỗng biến mất sau khi vay nợ hàng chục tỷ. Ông nội tôi đột quỵ qua đời vì sốc, bà nội giờ nằm liệt giường với căn bệnh ung thư.
Cả dòng họ hỗn loạn. Những người từng coi thường tôi, giờ gọi điện cầu cứu. Họ khóc lóc, kể lể về khó khăn, thậm chí ngỏ ý muốn tôi về chăm bà nội. Tôi im lặng nghe, lòng dửng dưng lạ.
Máu cũng đôi khi là thứ nước mắt không rửa sạch. Có những điều đã đi qua rồi không thể thay đổi, không thể làm khác, càng không thể nhắm mắt cho qua.
Chồng tôi hỏi tôi cảm thấy thế nào, có muốn giúp nhà nội 1 tay không. Tôi không trả lời ngay được.
Tôi ghét cái cách họ đối xử với tôi. Nhưng tôi cũng thương bố, chính xác là giống như 1 kiểu thương hại - một người đàn ông yếu đuối, giờ thành nạn nhân của chính gia đình mình. Tôi băn khoăn: Liệu giúp họ có phải là sự bao dung, hay chỉ là ngu ngốc?
Có một sự thật phũ phàng: Khi giàu có, họ chẳng coi tôi là máu mủ. Khi khốn khó, họ mới nhận ra tôi tồn tại. Nhưng tôi không muốn trả thù. Tôi chỉ muốn sống yên ổn, không còn bị ám ảnh bởi ánh mắt khinh bỉ ngày xưa.
...
Đêm nay, tôi ngồi nhìn bức ảnh gia đình chụp năm tôi 5 tuổi - bức ảnh duy nhất có đủ mặt mọi người. Tôi tự hỏi: Nếu tôi là con trai, liệu mọi chuyện có khác? Và tại sao, đến tận bây giờ, tôi vẫn day dứt dù đã cố gạt bỏ quá khứ?
Có lẽ, dòng máu ấy dù đắng cay vẫn chảy trong tôi. Nhưng tôi đã học được cách để nó không đầu độc trái tim mình nữa.
Mẹ chồng tôi là "nạn nhân" của tôi! Trong 5 năm qua, tôi chưa bao giờ cảm thấy mình là "con dâu" theo cách mà người ta thường nghĩ. Tôi là con dâu của một gia đình nhỏ, đã kết hôn được 5 năm. Trong 5 năm qua, tôi chưa bao giờ cảm thấy mình là "con dâu" theo cách mà người ta thường nghĩ. Thay vào đó, tôi luôn cảm...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Cuộc đời trớ trêu của người đàn ông 37 tuổi, thu nhập mỗi tháng gần 100 triệu đồng

Đi make-up cho khách, tình cờ phát hiện ô tô của chồng ở hầm chung cư cao cấp

Nghe chồng nói lời cay đắng với đứa con 6 tuổi, tôi khóc cho cuộc hôn nhân 8 năm của mình

Tôi nghi ngờ chồng vì đêm nào cũng lảng tránh mình, đến khi phát hiện sự thật, tôi chỉ biết lặng người quặn thắt

Về hưu sớm với khoản tiền gần 2 tỷ, U60 giấu kỹ vì sợ các con vay mượn, ngờ đâu nhận lại bất ngờ đến cực điểm

Cô giúp việc cũ đột nhiên nhắn: "Chị không biết chứ chồng chị từng...", đọc xong mà tôi bủn rủn tay chân

Bố chồng rất thương cháu gái nhưng sẵn sàng vác roi ra đánh cháu trai mới lên 5, lý do ông đưa ra khiến tôi cạn lời

Ở tuổi 55, có người rủ tôi về sống chung với mức lương hưu 11 triệu, tôi định đồng ý thì con gái út nói một câu như dao cắt

Sốc vì con dâu nhất quyết 'đi bước nữa' ngay trước ngày giỗ chồng

Sự thật cay đắng đằng sau cuộc gọi lúc nửa đêm của người đàn ông lạ

Vay tiền tỷ mua nhà, giờ chồng thất nghiệp, tôi ngồi trên đống lửa

Mẹ chồng tôi chỉ bán hàng tạp hóa, vậy mà ngày nhập viện, bà tiết lộ có 12 tỷ đang gửi ngân hàng khiến cả nhà có nguy cơ tan nát
Có thể bạn quan tâm

Nga phản ứng về quyết định đình chỉ hợp tác với IAEA của Iran
Thế giới
22:15:27 26/06/2025
Từ vụ BTV Quang Minh, Thanh Vân Hugo, Sở VH-TT TP.HCM nói về trách nhiệm nghệ sĩ khi quảng cáo
Sao việt
22:12:55 26/06/2025
Công chúa nhạc pop cạo trọc đầu vì quá khứ sốc với Diddy, hiện tại còn di chứng
Sao âu mỹ
22:05:52 26/06/2025
'Quan Âm' đẹp nhất Cbiz U70 'ăn mày dĩ vãng', livestream bán hàng, CĐM giải tán?
Sao châu á
22:04:41 26/06/2025
Cụ ông U80 bị tình trẻ kém 17 tuổi lừa tình, cưng như trứng, lý do chia tay sốc
Netizen
22:03:12 26/06/2025
Điểm yếu của điện ảnh Việt
Hậu trường phim
21:46:38 26/06/2025
Lịch chiếu Squid Game 3
Phim châu á
21:41:43 26/06/2025
Chiều cao ấn tượng của 3 anh em thủ thành Đặng Văn Lâm
Sao thể thao
21:03:15 26/06/2025
Giấc mơ dang dở của nam sinh bị sạt lở vùi lấp trong căn nhà giữa thành phố
Tin nổi bật
20:29:32 26/06/2025
Cảnh sát dùng chó nghiệp vụ khám xét nhà của cặp tình nhân chuyên mua bán ma túy
Pháp luật
20:14:26 26/06/2025