Một bữa nhịn
Nhờ cô nhân viên cửa hàng gói ghém món quà lại cẩn thận, Minh vui vẻ huýt sáo ra về. Sinh nhật vợ, Minh muốn dành cho Liên sự bất ngờ, muốn tranh thủ chuộc lỗi với vợ vì câu nói nóng giận sáng nay.
Nghĩ đến cảnh vợ mỉm cười sung sướng rồi vồ vập ôm lấy mình hôn hít, cảm ơn, Minh không khỏi đắc thắng. Vẻ mặt dương dương tự đắc, Minh khẽ khàng cầm lấy khóa cửa, tránh để không gây ra bất cứ một tiếng động nào, Minh xoay núm cửa, rón rén lách vào nhà.
Phòng khách im ắng, nghĩ rằng chắc vợ lại đang lụi cụi dưới bếp, chuẩn bị cơm tối như mọi khi, Minh nép sát vào vách tường ở lối hành lang từ từ tiến vào phòng bếp. Ngó nghiêng xung quanh, nồi cơm vẫn để nguyên ở góc quen thuộc, bếp lạnh tanh. Minh tiu nghỉu quay trở ra, đưa mắt ngước nhìn lên cầu thang chột dạ: “Chắc vẫn còn giận rồi. Đúng là phụ nữ, thù lâu, nhớ dai”…
Minh thất thểu, nặng nề gỡ cái túi đang đeo chéo trên vai xuống rồi kéo lê dưới nền nhà. Mọi hôm vợ còn hỉ hả chạy ra, đón rước nhưng hôm nay không khí trùng xuống, không có giọng nói líu lo, vui vẻ châm chọc bên tai của vợ cũng không có mùi thức ăn sực nức bay từ phòng bếp ra. Minh biết mình sẽ khốn khổ rồi!
Sáng nay, vợ chồng vừa trên giường lăn xuống đất, nhìn thấy bụng vợ to lùm xùm, nghĩ mà thương, Minh đề xuất với vợ: “Kể từ hôm nay, anh sẽ đưa, đón em đi làm”. Thấy chồng mọi khi còn nằm ngủ khì trong khi mình dậy đi chợ, mua đồ ăn sáng xong xuôi về gọi chồng vẫn không chịu mở mắt, rời khỏi giường ấy vậy mà hôm nay, vợ vừa xoay người, gạt chăn để ra khỏi giường thì Minh cũng vùng dậy. Đang tròn mắt ngạc nhiên nhìn chồng thì ngay lập tức sáng kiến “phục vụ” vợ được Minh ban hành, không cần hỏi han cũng chẳng đợi vợ phản hồi, đồng ý.
Nghĩ đến cảnh chồng đi ngược đường với mình lại giờ giấc họp hành thất thường, ngoài ra còn chưa kể đến việc mình là giáo viên có khi giờ giấc lên lớp, tan trường khi chồng còn đang giữa buổi nên Liên gạt đi: “Anh cứ đi làm đi, để em tự đi. Trước đến giờ em vẫn đi, có sao đâu? Mà còn…”. Không đợi vợ nói hết câu, Minh quả quyết: “Cứ thế mà làm, không phải nói nhiều, bàn cãi lắm làm gì cho mệt”. Thấy tính khí ngang ngạnh, vô lý của chồng nổi lên, Liên đành bấm bụng nhường nhịn vì biết rằng dù cho có mang lý lẽ gì ra thì Minh đã quyết thì khỏi phải bàn cãi.
Video đang HOT
Ngồi đằng sau lưng chồng, Liên nhắc đi nhắc lại nhằm mong chồng có thể thay đổi quyết định: “Hôm nay em có 2 tiết giữa buổi sáng, đến chiều lại 2 tiết giữa. Bình thường em chủ động về buổi trưa để nghỉ ngơi, anh làm thế này thì mệt cả hai người…”. Minh nổi khùng: “Anh biết rồi, sao em lắm lời thế!”. Thấy chồng nổi cáu, Liên im lặng…
10 giờ, hết tiết dạy, nhắn tin cho chồng đến đón. Tin nhắn lại: “Em đợi anh một chút, anh đang dở việc”… Ngồi đợi dài đến tận 12 giờ trong phòng trực của bảo vệ mới thấy chồng bấm còi tin tin ở ngoài cổng. Mặt Liên dài ngoằng, khó chịu: “Anh biết em đợi anh mấy tiếng rồi không. Anh không thương em gì cả, bầu bì to đùng mà ngồi đợi thế này. Mai đường ai nấy đi, anh đừng rách việc nữa”.
Thấy tấm chân tình thương vợ nặng nề bụng bầu đi làm, của mình bỗng dưng bị hắt hủi, Minh nổi cáu: “Sao, không muốn anh đưa đi để dễ bề hẹn hò với đứa khác à? Mới thế mà đã không chịu được rồi à?”. Liên im lặng ngồi đằng sau, ấm ức cố “nuốt” cho trôi cục giận to đùng vì thói ghen bóng, ghen gió của chồng.
Về đến nhà, lời qua tiếng lại, Minh không dè chừng lời ăn tiếng nói: “Em muốn rảnh thân chứ gì, chán rồi chứ gì, thế thì anh mặc xác…”. Bỏ vợ nước mắt ngắn, nước mắt dài ngồi khóc, Minh bực dọc quay xe phóng thẳng đến cơ quan. Thế là giận hờn cả buổi. Chiều lướt web bỗng đọc được bài về tâm lý bà bầu, Minh hốt hoảng, thần người nghĩ cách làm lành với vợ. Nhìn lên quyển lịch, càng tá hỏa hơn khi thấy dấu lịch đỏ chót đánh dấu ngày sinh nhật vợ…
Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ, thấy vợ nằm im không nhúc nhích, Minh quay trở xuống, lôi hết đồ trong tủ lạnh kì cạch nấu nướng. Xong xuôi, lên lục chăn định bụng dỗ dành, lôi vợ dậy thì vợ nước mắt ngắn nước mắt dài: “Không ăn uống gì cả, chán rồi, mặc xác em. Bụng thì to đùng đứa nào nó ham mà anh dở thói ghen tuông…”. Minh mặt nghệt hối lỗi, nửa đùa nửa thật: “Anh không chủ quan được, biết đâu có gã nào đó &’tịt’, lại cần đến cả &’trâu lẫn nghé’ thì sao! Em không ăn thì anh cũng không ăn…”.
Không cần đợi chồng “dọa nạt” hết câu, Liên dõng dạc: “Một bữa nhịn vẫn không làm cho sáng dạ được đâu”. Thế là tối ấy, hai vợ chồng xoay lưng vào nhau, bụng sôi sục, réo ầm ĩ cả đêm…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khắc khoải
Hoài đờ đẫn đứng dậy, thất thểu ra về. Nỗi oán hận trào dâng trong lòng chị. Nước mắt lã chã, bước chân chị rã rời vì đau đớn.
Đêm đã khuya, Hoài trở dậy bởi những cơn đau lại tìm về hành hạ. Chị cắn chặt răng lại khiến đôi môi tím tái càng trở nên bợt bạt hơn. Ánh đèn bàn từ buồng trong hắt ra sáng le lói. Hoài chậm chạp bước xuống khỏi giường, vừa đi vừa ôm bụng rên rỉ. Con gái chị nằm sấp trên giường, đang hí hoáy viết lách. Hoài nhớ ra thói quen viết nhật ký của nó mới bắt đầu cách đây vài ba tháng. Chị bước từng bước uể oải trở lại giường nằm.
Trời rét căm căm. Hoài gắng sức đạp trên chiếc xe tồi tàn đưa con đi học. Không biết vì thời tiết hay vì sức khỏe đã dần cạn kiệt, con đường tới trường trải ra như dài hơn, xa hơn trước mắt chị. Con bé ngồi phía sau sốt ruột ca cẩm vì sợ muộn học trong khi Hoài lại đạp chậm lại, dán mắt vào hè phố, nơi có hai vợ chồng nhà nọ dắt tay một đứa con trai ít hơn con gái chị vài tuổi bước lên chiếc ôtô màu đen bóng nhoáng. Cái cảm giác tủi thân trào lên mắt chị, đó là bố của con gái chị và gia đình mới của anh ta. Một cơn gió thổi mạnh khiến tay lái Hoài loạng choạng...
Đã một tháng nay, công việc buôn bán của Hoài đã phải tạm dừng lại. Căn bệnh ung thư quái ác hoành hành ngày một khiến chị thêm suy sụp. Cả ngày Hoài loanh quanh ở nhà, trừ những lúc đón đưa con gái. Chỉ có một mình, Hoài để mặc cho những yếu đuối len lỏi trong đầu óc chị. Ngồi lặng trên giường của con gái, cuốn sổ nhật ký cồm cộm dưới gối khiến Hoài tò mò. Chị lần khân một lát rồi mở ra và đọc. Những giọt nước mắt cứ lã chã rơi theo từng chữ trên trang nhật ký.
Con bé trút vào đó những bực dọc vì sự thay đổi đột ngột của mẹ. "Ngày... tháng... năm. Mẹ chưa bao giờ bắt mình giặt quần áo và rửa bát, nhất lại là đang lúc trời rét như thế này. Đó là những việc mẹ vẫn làm cơ mà. Sao giờ lại hành hạ mình như thế. Bàn tay mình cứng lại trong nước lạnh lẽo. Mình đã làm gì đó khiến mẹ ghét mình chăng? - Ngày... tháng... năm, mẹ mắng mỏ quát tháo làm mình xấu hổ với hàng xóm, chỉ vì mình không gập quần áo cẩn thận, mà chỉ cuốn lại và tống vào tủ. Mẹ ghét mình thật sự - Ngày... tháng... năm, Mẹ đứng khoanh tay nhìn mình quét nhà, hết soi này rồi lại soi nọ, khó chịu vô cùng. Mình không ngủ được, hay mình chỉ là con nuôi của mẹ?"...
Hoài xót xa nhớ lại bàn tay nhỏ nhắn của con đỏ ửng lên vì giặt quần áo và rửa bát giữa tiết trời lạnh giá hàng ngày. Hoài đang cố gắng dạy cho nó cách sống tự lập, bởi một ngày gần đây, khi chị không còn trên cõi đời này nữa, nó sẽ trở thành một đứa trẻ không người thân thích cũng giống như tuổi thơ của chị. Hoài đắng lòng nghĩ đến cái kết cục của cuộc đời chị, và tương lai mờ mịt của con gái. Chị nghĩ đến người đàn bà đã chen ngang vào cuộc hôn nhân ngắn ngủi của mình và thái độ của chồng cũ khi chị dằn lòng tìm gặp cách đây chưa lâu.
Bối rối thả rơi đôi dép ngoài bậu cửa, Hoài bước vào ngôi nhà khang trang của chồng cũ. Người làm trong nhà bảo chị ngồi chờ trên bộ phô tơi êm ái. Chị đưa mắt nhìn khắp gian phòng khách, những đồ đạc sáng choang đẹp đẽ sặc mùi "giàu có". Hoài thở hắt một hơi dài cám cảnh, giờ thì chị thực sự đã hiểu cái sức hút của người đàn bà quá lứa lỡ thì nhưng lắm tiền nhiều của khiến chồng chị bỏ rơi mẹ con chị.
Bắt gặp ánh nhìn ngạc nhiên của vợ chồng chủ nhà, Hoài từ tốn cất lời đi thẳng vào vấn đề. Vừa nghe hết câu chuyện, người đàn bà liếc xéo nhìn chồng, anh chồng đừ người ngồi ngây ra không biết phải nói gì. Hoài im lặng chờ đợi. Không đợi chồng phản ứng, người đàn bà thở dài ngao ngán "Chị đã nói hết. Hoàn cảnh chị như thế, tôi cũng hết sức chia sẻ với chị. Tuy nhiên, nhận nuôi một con bé đã 8 tuổi vào cái thời buổi làm ăn khó khăn như thế này thì quả thực chị đã đặt gánh nặng quá lớn lên vai chúng tôi rồi. Đã đành là bố nó phải có trách nhiệm với nó, nhưng nhận nuôi thì chúng tôi không khảm nổi. Chị tính cách khác vậy". Anh chồng nhăn nhó nhìn cô vợ mới, rồi lại cúi gằm mặt xuống. Hoài đờ đẫn đứng dậy, thất thểu ra về. Nỗi oán hận trào dâng trong lòng chị. Nước mắt lã chã, bước chân chị rã rời vì đau đớn.
Phía đằng sau, chồng chị khúm núm mắt trước mắt sau chạy theo, dúi vào tay chị một xấp tiền. Hoài cười ha hả uất ức hất tung chúng lên cao, những tờ tiền giấy liệng mấy vòng trên không rồi rơi ra tứ phía. Anh chồng cúi xuống nhanh tay nhặt nhạnh, không để ý Hoài đang bước đi như chạy trên con đường vắng vẻ.
Hoài nhẹ nhõm quay nhìn cánh cổng trại trẻ đang từ từ khép lại. Tuổi thơ của chị đã trải qua ở đó, giờ cũng chỉ có nơi đó là giang rộng vòng tay đón nhận con gái chị. Hoài hòa vào dòng người đang tấp nập trên đường, trái tim khắc khoải thầm ao ước cho thời gian chậm lại...
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Buộc" chồng Từ ngày lấy Hiên, Trung sợ nhất là bị vợ bắt gặp lúc mình "vừa soi gương vừa huýt sao" bởi thể nào vợ anh cũng sẽ sầm xì ghen bóng, ghen gió. Hiên xinh xắn, đảm đang, giỏi giang, hết mực thương yêu chồng con, chỉ phải cái hay ghen vô cớ. Từ ngày lấy Hiên, Trung thành ra nổi tiếng cả...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bạn trai bất ngờ gọi một cái tên lạ, tôi ngậm ngùi chọn cách rời đi

Bày đủ cách để đuổi mẹ kế ra khỏi nhà, tới khi bà bỏ lại vài lời nhắn nhủ rồi rời đi thật, tôi hối hận không kịp

Tôi đặt hàng nhờ che tên nhưng xui xẻo gặp ngay em chồng đi giao, sau đó cả họ xì xào nói tôi là thứ "trắc nết"

Ngày nào chồng cũng ăn lòng lợn, không sáng thì tối, bất ngờ nhất là lần tôi thấy anh giấu cả túi lòng trong tủ quần áo

Nghe tin mẹ đẻ bị viêm phổi, tôi muốn gửi biếu 5 triệu lo thuốc men nhưng chồng vừa đưa tiền vừa nói một câu khiến tôi ngã quỵ

Gia cảnh giàu có nhưng sống giản dị nên bạn trai luôn tưởng tôi nghèo, giờ sắp về ra mắt, tôi sợ anh "ngất" khi nhìn thấy nhà mình

Mẹ khen bạn gái ngoan, lễ phép nhưng lại ngăn cản con trai kết hôn

Cho vợ chồng con gái 600 triệu, trông cháu 6 năm nhưng "đổi lại" được 10 triệu của con rể cùng câu nói khiến tôi ngậm ngùi rời đi

Xây nhà 2 năm không xong vì bị hàng xóm làm khó, tôi chỉ còn thiếu nước quỳ lạy

Sau 5 năm 'vợ như mẹ đơn thân, chồng như trai tân', tôi vui vì không cần anh nữa

Vợ mất 7 năm tôi muốn tái hôn, con gái đã trưởng thành nhưng nhất mực không đồng ý

Sống chung với bố mẹ chồng, tôi luôn là "con dâu ngoan" nhưng chỉ 3 tháng sau, tất cả mọi thứ đều thay đổi
Có thể bạn quan tâm

Diễn viên Quang Sự tuổi 41 kín tiếng đời tư, giấu kín vợ kém 5 tuổi
Hậu trường phim
20:50:40 08/05/2025
Nữ diễn viên 24 tuổi quê Hưng Yên sẽ đóng cặp với Quốc Trường phim 'Út Lan' là ai?
Phim việt
20:43:43 08/05/2025
Khai quật mộ vua trẻ đẹp nhất Ai Cập: Mở ra chuỗi chết chóc, nhân loại ám ảnh
Thế giới
20:28:35 08/05/2025
Diddy tóc bạc gần hết, lo lắng đến mức đi vệ sinh giữa tòa, truyền thông "khịa"?
Sao âu mỹ
20:20:01 08/05/2025
Hoa hậu Ý Nhi mặc trang phục gây "tức mắt", đọ sắc ra sao với ứng viên số 1 Miss World mà bùng tranh cãi?
Sao việt
19:59:55 08/05/2025
Cuộc sống của những đứa trẻ từng gây chấn động thế giới trong ca sinh 9 hiếm gặp
Lạ vui
19:54:05 08/05/2025
Giám đốc trung tâm đăng kiểm ở Cần Thơ nhận hối lộ gần 1 tỷ đồng
Pháp luật
18:41:09 08/05/2025
Chuyện tình 'chị ơi anh yêu em' của nữ thần cầu lông lai 7 dòng máu
Netizen
18:33:35 08/05/2025
Đường 34 tỷ đồng "vô dụng", thành chỗ phơi lúa
Tin nổi bật
18:32:46 08/05/2025
5 trang phục đi biển mùa hè 2025 hợp thời trang mà không sợ bị nhăn
Thời trang
18:06:25 08/05/2025