Nếu mình không đến được với nhau
Anh hỏi tôi “nếu sau này mình không đến được với nhau, em có hận anh không?”. Câu hỏi của anh làm tôi thấy mắt mình cay cay. Tại sao hôm nay anh lại hỏi tôi câu này? Chẳng phải anh từng nói, khi đang yêu, đừng nói chuyện lìa xa. Tại sao vậy hay anh đang để tôi chuẩn bị tinh thần cho một cuộc chia ly?
Tôi quen anh thật tình cờ, cứ như là định mệnh. Anh cho tôi niềm tin vào tình yêu và cuộc sống, niềm tin mà tôi tưởng không bao giờ có lại được. Chúng tôi đã có những ngày tháng ngọt ngào bên nhau. Anh cứ như một thiên thần đem đến những nụ cười cho tôi – một cô gái nhiều nước mắt. Bao khó khăn, sóng gió của cuộc sống cũng không làm tôi suy sụp vì tôi đã có anh. Dù tôi biết, những tháng ngày qua tôi đã làm anh buồn lòng nhiều nhưng hơn ai hết, tôi biết mình rất yêu anh. Tôi yêu nụ cười, yêu ánh mắt, yêu cả cái cách mà anh yêu tôi.
Giờ phút này, những kỷ niệm ngọt ngào bên anh ùa về. Tôi nhớ rất nhiều cái vòng ôm siết chặt của anh trước sóng biển Nha Trang, nhớ những buổi hai đứa chạy dọc những con đường thơ mộng trên thành phố mù sương. Tôi nhớ lắm những ngày 16 hàng tháng anh chở tôi đi ngắm trăng, anh còn đọc cho tôi những câu thơ về trăng, chọc cho tôi cười. Nhớ cái ngày đón anh ở bến xe sau những ngày hè xa cách. Những ngày hai đứa quấn quít bên nhau, cùng nhau nấu ăn, cùng nhau đi làm… Làm sao tôi có thể quên? Vậy mà bây giờ anh nói “nếu không đến được với nhau”…
Video đang HOT
Ngày tôi mang trong mình một vết thương lòng tưởng chừng không bao giờ liền sẹo, anh đã đến như một cơn gió mát lành. Anh đem đến cho tôi sức sống mới, hơi thở mới. Tôi đã nghĩ anh là định mệnh và mình cũng là định mệnh của đời anh. Tôi đã nghĩ đến ngày mặc áo cưới tinh khôi đi bên anh, mơ đến ngày sinh cho anh những đứa con kháu khỉnh. Trong tôi, anh đã như một phần không thể thiếu của cuộc đời. Vậy mà anh hỏi tôi có hận anh không?
Biết trả lời thế nào đây? Có hận anh không? Có lẽ rằng không. Nhưng có lẽ, nếu anh ra đi thì tôi biết mình không bao giờ có thể yêu ai được nữa. Anh là người vực lại niềm tin trong tôi. Anh cho tôi thấy trên đời này còn có người yêu thương tôi, sống chân thành với tôi. Anh đã cho tôi biết mình còn có hạnh phúc trên đời. Vậy thì khi anh ra đi, liệu tôi còn có được niềm tin để bước tiếp không? Anh chính là niềm tin, là hạnh phúc trong tôi… Khi anh hỏi tôi câu hỏi đó, tim tôi như ngừng đập. Tôi thực sự lo sợ. Dù tôi nghĩ “nếu muốn, anh có thể ra đi bất cứ lúc nào, em sẽ không níu kéo” nhưng, thật sự nếu cho tôi nói với anh một câu gì đó thì tôi sẽ không ngần ngại mà nói rằng “anh ơi, anh đừng đi”…
Theo Ngôi Sao
Muôn màu ngoại tình
Trong cái nắng hanh hao của một buổi chiều mùa hè, anh gặp lại em sau hơn 7 năm xa cách.
Vẫn ánh mắt tinh nghịch và nụ cười ấy, vẫn như ngày đầu tiên anh nhìn thấy em khi em chỉ là một cô bé 18 tuổi, thơ ngây và trong sáng. Anh đã cất giữ khuôn mặt ấy vào trong một góc khuất của trái tim mình, nâng niu và trân trọng đủ để không quên những ngày tháng anh được sống trong tiếng cười trong vắt như pha lê, ánh nhìn tỏa nắng.
Anh chưa bao giờ quên em nhưng như em đã từng nói, có duyên nhưng chưa có phận. Anh chỉ như một ga xép cho con tàu em ghé qua. Anh cũng biết con tàu em nhiều hoài bão, nhiều khát vọng mà một người như anh chưa khi nào đáp ứng được. Vì thế, mặc dù đau đớn trước những lời nói phũ phàng của em ngày xưa, anh cũng hiểu đó là sự thật. Và anh buông tay. Ấy thế mà trái đất tròn. Không phải nơi anh và em cùng được sinh ra, không phải nơi em đang sống hay nơi anh đang tồn tại anh gặp lại em ở một nơi tình nhất Việt Nam, nơi kết đôi cho bao trái tim lỡ nhịp. Nhìn thấy em, anh sững sờ còn em bình thản. Không một chút vồn vã, không chút ngạc nhiên hay bối rối, em bình tĩnh mỉm cười với anh như với một người bạn Không để anh kịp trấn tĩnh, em quay đi. Khi anh còn chưa tìm được cách để tiếp cận em, để lấy lại phong độ của một thằng đàn ông thì em đã quay gót, kiêu ngạo và lạnh lùng.
Cái cách mà em đối xử với anh ngày xưa, cũng đầy ngạo mạn như thế. Em không xinh đẹp, càng không phải là hình mẫu lý tưởng của anh nhưng cái cách em đối xử với nỗi buồn, với những khó khăn của những người xunh quanh khiến anh luôn kinh ngạc. Đứng trước em, anh có thể thoải mái bộc lộ bản ngã của mình. Tự nhiên và nhẹ nhàng. Nhưng anh chưa bao giờ được nhìn thấy con người thật của em. Em bao bọc mình trong những nụ cười, đủ để người đối diện không thể tìm hiểu được gì ngoài những điều em muốn nói. Có thể em giỏi che giấu hoặc anh quá ngốc nghếch. Anh đứng lại nhìn em ra đi, y như 7 năm trước. Lúc đó anh nhớ câu nói của em: nếu anh còn muốn làm bạn thì buông em ra bởi em chưa bao giờ thuộc về anh. Anh đã buông nhưng 7 năm qua, em chưa khi nào coi anh là bạn. Không tin tức, từ chối mọi lời hỏi thăm. Anh rơi vào trạng thái trầm cảm trong một thời gian khá dài.
Và bây giờ, khi anh đã lấy lại được thăng bằng thì em lại bước đến, làm bập bênh cho mình chơi. Kiềm chế mãi, cuối cùng anh cũng gọi điện cho em. 7 năm trôi qua đã lâu nhưng trí nhớ anh vẫn còn hoạt động tốt. May mắn cho anh khi em nhận máy và đang khóc. Lần đầu tiên anh nghe thấy em khóc. Chân tay rụng rời nhưng ơn trời, một thằng đàn ông 30 tuổi cũng đủ tỉnh táo để nhận ra mình cần phải làm gì. Anh đã chạy đến bên em, ôm em vào lòng và nghe em khóc. Em không nói gì, dù chỉ là nửa lời. Anh cũng không dám hỏi, dù là nửa câu. Chỉ lặng im ngồi bên cạnh em, cho em một chỗ dựa. Cũng không dám chắc mình khi ấy có được coi là điểm tựa của em hay không, nhưng được ngồi cạnh em như thế này, anh đã thấy mãn nguyện lắm rồi. Anh ra về khi em đã ngủ say. Em không màng đến sự có mặt của anh, không chút lo lắng khi có thằng đàn ông đã từng yêu mình ngồi ngay bên cạnh.
Em chìm vào giấc ngủ với những nỗi đau của riêng mình. Chiếu cố cho anh nhìn thấy những giọt nước mắt đã là sự ban ơn quá lớn phải không em? Sáng hôm sau khi anh quay lại, em đã đi rồi. Không một lời nhắn nhủ làm anh băn khoăn không hiểu những việc xảy ra tối qua là thật hay do anh mộng du. Và rồi thật đáng bất ngờ, em đã tìm anh sau hơn 1 tháng sau đó. Những câu chuyện vô thưởng vô phạt. Những tin nhắn qua lại lúc vợ anh đã say giấc nồng và con em đã ngủ. Những cuộc điện thoại không đầu không cuối. Những cuộc gặp chớp nhoáng giữa những chuyến công tác dài ngày. Tất cả đều vội vàng. Và chỉ có những cái nắm tay cùng những nụ hôn rất vội.
Đã có lần bản năng của một thằng đàn ông trong anh đã kéo em ngã vật ra giường nhưng anh đã chùn bước khi nhìn thấy ánh mắt em: lạnh lùng và xa cách. Nó không hề thanh thoát như lúc anh hôn em, đen thẳm và tối sẫm. Nó làm anh sợ. Sau lần đó em chối từ không còn muốn gặp anh nữa. Lần cuối ngồi trước anh, em cười. Vẫn nụ cười hồn nhiên và trong trẻo. Em bảo: em không dám thách thức bản năng đàn ông của anh thêm một lần nữa. Em cũng chưa đủ dũng cảm để lún sâu vào chuyện này.
Phải: biết "Đủ" để dừng lại biết "Trân trọng" những giá trị cá nhân, những giá trị tinh thần của em và của anh biết "Tự" bảo vệ bản thân trước những điều cần phải giữ. Em còn có một gia đình đang rất yên ấm, anh còn có ngôi nhà và những đứa trẻ. Em biết anh sẽ lấy em nếu em gật đầu, nhưng anh không thể đi cùng em trên một con đường. Vì thế, phải dừng lại trước khi quá muộn. Anh cứ lặng im ngồi nghe em nói và lại trở về là một thằng trẻ ranh ngây ngô ngày nào. Vẫn luôn là như vậy trước em dù cho anh đã tưởng em thuộc về anh, chưa khi nào anh thắng nổi em dù cho lúc anh 18 tuổi hay khi anh đã thành người đàn ông trưởng thành
Theo Ngôi Sao
Yêu một người như anh Năm nay em đã tròn hai mốt tuổi rồi. Thời gian trôi nhanh quá! Ba năm rồi và em ngỡ ra trong kí ức của mình còn lại một chút vấn vương kỉ niệm với anh, với người con trai mà em thích. Thế nhưng, một chuyện nhỏ, một cơn gió vô tình khiến chúng ta không thể đến được với nhau. Tại...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Làm giúp việc nhà giàu lương 10 triệu nhưng hành động của cụ ông 70 khiến tôi "bỏ của chạy lấy người"

Bức xúc vì cả 4 lần sang nhà chơi, bạn gái đều lấy lý do đi về để không phải rửa bát

Con gái kết hôn tôi mua tặng căn chung cư, giờ con rể đòi bán và xin thêm tiền mua nhà đất

Vợ chỉ coi tôi là ông bố sinh học của các con

Xem phim "Sex Education", tôi đau lòng biết lý do con trai khóc nức nở trong nhà vệ sinh: Một câu thoại đã giúp tôi cứu vớt tâm lý con

Bố mẹ vợ vừa nói ý định chia tài sản thừa kế, tôi đã từ chối ngay, chỉ xin một tấm ảnh thờ và nhận nuôi 2 đứa nhỏ

Lần đầu ra mắt nhà người yêu, tôi bị bố chồng tương lai ném nguyên cả bịch lòng vào người

Bố gọi về chia tài sản nhưng không đưa đất, đưa tiền mà chỉ cho mỗi người 1 lá thư tay, đọc xong, 3 người con trai đều nể phục

Mẹ già ở quê lên thành phố sống cùng con dâu, choáng vì nhà to như cái công ty, làm gì cũng nghe tiếng "beep beep" nên hoảng sợ đòi về

Cháu trai đổ bột giặt vào thùng gạo làm cả nhà suýt ngộ độc, mẹ tôi mắng thì chị dâu lu loa "bà nội bạo hành cháu"

Đến thăm con trai, trời nắng mà con mặc áo khoác dày cộm, tôi ép con cởi ra thì bàng hoàng với những vết sẹo cũ mới trên cổ tay

Cụ không đồng ý cho chắt đi du lịch xuyên Việt, thấy tôi kiên quyết cho con đi liền ném hết đồ đạc của chúng tôi ra đường và đuổi tống ra khỏi nhà
Có thể bạn quan tâm

Chợ phiên Quản Bạ
Du lịch
08:43:02 07/05/2025
Trung Quốc tố CIA 'khiêu khích chính trị trần trụi', tuyên bố đối phó
Thế giới
08:42:33 07/05/2025
Vì sao cựu sinh viên kiện đòi Đại học Kinh tế quốc dân bồi thường 44 tỉ?
Pháp luật
08:29:27 07/05/2025
Đạo diễn Lý Hải: "Tôi chỉ yêu cầu vợ mặc kín đáo"
Hậu trường phim
08:11:11 07/05/2025
"Kèo trái" 9 tỷ đồng gây tiếc nuối của bóng đá Việt: 18 tuổi đã lên ĐTQG, lấy vợ top 10 Hoa hậu Việt Nam
Sao thể thao
08:08:20 07/05/2025
Bình Phước: Điều tra vụ người đàn ông tử vong trong phòng trọ
Tin nổi bật
07:56:39 07/05/2025
Loạt ảnh đi biển mới toanh của Bảo Chinh - "bông hồng" cảnh sát đặc nhiệm hot nhất hiện tại
Netizen
07:53:24 07/05/2025
30 giây gây ức chế của sao nam Vbiz, netizen chê nặng vì chi tiết nhìn mà ngại giùm!
Sao việt
07:43:48 07/05/2025
GTA 6 tiếp tục delay khiến game thủ bức xúc, bị cả kỷ lục Guiness "khịa"
Mọt game
07:42:28 07/05/2025
Cha tôi, người ở lại - Tập 35: Bố Chính qua đêm với cô kiến trúc sư xinh đẹp Tuệ Minh
Phim việt
07:36:04 07/05/2025