Như một cuộc tình
Những khi thương, ghét lẫn lộn vào nhau làm nàng khó xử. Hình ảnh hiện thực cuộc đời xóa mờ những đắn đo, suy tính cho tương lai. Nàng bất lực trước định mệnh và cuốn theo chiều gió cho kịp trào lưu mới. Không một ai biết được phiá sau đời nàng.
Ảnh minh họa
“Em không dối anh”.
Tiếng ly tách, tiếng cười nói trộn vào nhau nghe như một thứ âm thanh rè trong tiếng loa. Chẳng một ai nghe lời tha thiết ấy. Bên ngoài đêm đã sụp xuống, những ngọn đèn lướt qua cửa kính, để lại những mảng màu xanh đỏ nhợt nhạt không khiêu khích mà buồn tệ.
Đập mạnh di động đút vào túi, đưa mắt nhìn quanh, khói thuốc, mùi rượu quyện vào nhau như mọi khi. Phương Anh; bạn đồng môn còn ngồi đó, tay cầm ly rượu đỏ, cười nói vô tư, sánh vai cùng chàng thanh niên trẻ. Lại đây mày. Nhập chung với bọn tao. Phương Anh nói. Hôm nay cuối tuần cho nên dân chơi &’có tại’ lại kéo về đây đông hơn; cứ thế mà Phương Anh cũng như nàng thêm bận rộn.
Nàng trầm tư, tóc rủ xuống mặt, ngồi tĩnh vật bên chiếc bàn tròn với ly Rum-Coke. Quỳnh đẹp ở chỗ giản dị, khiêm tốn không trang điểm sặc sỡ, mình hạc, đôi mắt lá răm, chiếc áo sơ mi mỏng màu hạnh nhân hợp với nước da, màu tóc cho nên nhìn kĩ thấy quyến rũ, một thứ quyến rũ đòi hỏi. Khó định nghĩa nàng thuộc lớp nào trong xã hội hiện thời. Đưa ly lên môi rồi lại nhìn quanh như chờ đợi người tình.
Quỳnh nghĩ về Tựu. Y nằng nặc xin cưới nàng làm vợ. Tựu và Quỳnh là hai hoàn cảnh khác biệt ngay cả tư duy. Quỳnh chưa muốn kết hôn sớm; nàng đợi vài năm hoặc khi nào bà nội qua đời rồi hãy tính. Hai người cùng trang lứa, quen nhau từ thuở nhỏ làng quê. Tựu công nhân sản xuất phụ tùng xe máy . Cơ sở nằm sâu trong con hẻm chật chội.Tánh khí năng động nhưng nhiệt tình. Người gầy, tóc rối, ăn vận cẩu thả. Quỳnh còn đi học, làm &’nghiệp dư’ những ngày cuối tuần ở một hộp đêm trong thành phố lớn, nơi hội tụ đám văn nhân, mặc khách của những kẻ ưa ném tiền qua cửa sổ hoặc đến đây để tìm một chút nhàn cư vi bất thiện cho đời có thêm chất sống, bớt đi cảnh tẻ nhạt và tạo một chút gì để nhớ để thương trong nửa dặm trường còn lại. Tựu biết Quỳnh làm ở đây là mối lo ngại lớn, hắn thường khi điện thoại đột ngột để thăm hỏi, ngược lại Quỳnh rất bực những lúc mà Tựu chất vấn.
Nhiều lần nàng muốn giả từ mối tình này nhưng không được, bởi; nhiều hệ lụy khác, nhưng rồi Quỳnh lại xót thương lòng kiên nhẫn, chịu đựng với sự ân cần của Tựu đối với bà nội Quỳnh…Những khi thương, ghét lẫn lộn vào nhau làm nàng khó xử. Hình ảnh hiện thực cuộc đời xóa mờ những đắn đo, suy tính cho tương lai. Nàng bất lực trước định mệnh và cuốn theo chiều gió cho kịp trào lưu mới. Không một ai biết được phiá sau đời nàng. Kể cả Tựu. Bỗng nghe như ai gọi tên mình. Nàng giựt mình đứng dậy.
“Không; tôi không đi đâu”. Lần này; tiếng thốt đó người ta nghe rõ hơn, một từ chối dứt khoát, đám đàn ông có tuổi nhìn nhau cười, riêng Phương Anh tiếc cho một điều gì. Thiết tức ứ gan, sợ mất tín với thầy học cũ. Thiết thả ly cognac xuống bàn, dương đôi mắt nhìn thẳng vào mặt Quỳnh; nỗi giận đó không thể hóa giải cho một đứa con gái vốn cứng đầu và khó tính. Di động reo; mặt nàng đanh lại, ngúc ngắc lấy lệ đoạn ngồi im suy tư. Thiết lắc đầu, nét mặt tuyệt vọng. Quỳnh bướng chừng nào thì mới thấy cái đẹp hoang dại nơi nàng. Thiết nhận ra chọn lựa của mình là đúng. Nàng đổi thái độ, gương mặt điềm nhiên và nghĩ về những lời giải thích của Thiết là thật. Quỳnh thử xem.Thiết rời khỏi bàn, tay cầm điện thoại, phút sau ung dung khoát vai Quỳnh tiến về đầu cửa tiệm rượu. Cảnh bên ngoài vắng lặng, ngọn nê-ông uốn khúc theo con chữ vẫn lập lèo mời gọi. Mưa bụi giăng đầy trên ngọn cây, đèn đường mờ làm thành phố không vui, rải rác một vài tiếng còi từ xa đưa lại, người và vật trở nên xa vắng. Cả hai đang ngóng trời. -Đây! số điện thoại, điạ chỉ và tiền xe taxi. Xe đến. Thiết đút đầu vào lòng xe nói với người tài xế. Quỳnh ngã lưng trên ghế sau, nhắm mắt cho đở mỏi, chẳng buồn nghe. Người và xe không nói, nhẫn nại thao tác dịu dàng, tiếng quạt nước trên kiến chắn nghe như ru ngủ. Được một đoạn; người lái xe ngoái đầu nói vài lời với khách. Tiếng nói của viên tài xế nghe nhỏ hơn tiếng mưa. Quỳnh nói qua di động: &’Con sẽ về thôi. Nội đừng chờ. Bà sợ cháu lạc mất đường. Trước nhà có cây mù u, số nhà đó, trên con đường nhựa đen. Cháu nhớ lấy nhé. Mắt nội giờ yếu lắm nhưng nội vẫn chờ cháu về…’ Quỳnh vừa nói vừa cười vui. Xe chạy chậm giữa đêm, Quỳnh dán mắt qua cửa kính, đường phố chạy ngược. Nàng lơ đễnh. Người tài xế ngoái nhìn số nhà, mở di động gọi. Chuông reo với lời nhắn. Y chán nản. Quỳnh tiếp tục điện đàm. Không bao lâu xe đến đúng điạ chỉ đã ghi. Căn hộ nằm lõm giữa hai dãy nhà cho nên khó mà nhận ra và ít ai biết đó là nơi trú ngụ. Tài xế dõi mắt nhìn theo. Quỳnh đứng trước số nhà mà lòng ái ngại.
Video đang HOT
“Ông là giáo sư Trịnh Sung?”. Vâng; mời vào. Quỳnh đứng trước cửa ra vào, nhìn toàn thể cái ruột căn hộ và lối bài trí của một người thức giả, những sách là sách, chẳng có gì đáng qúy. Quỳnh biết đây là dạng người không phải dân chơi. Dù là gì; khí thế đó vốn có từ tuổi thiếu thời. Quỳnh nghĩ thế. Một con mọt làm hư đời vì cái chùm chìa khoá chữ nghĩa mà quên đi nghĩa lý cuộc đời, đuổi mãi không tới trong thiên chức nhà giáo. Giờ đây nghỉ hưu; thèm có món ăn lạ miệng thì quá trễ tràng. Muốn đổi đời nhưng đời không đổi. Trịnh biết và thu mình ốc sên. Quỳnh đột nhiên cảm mến Trịnh Sung như vai vế ông nội mình. Tất cả tiện nghi sắp gọn và đông cứng. Chiếc màn che tấm cửa sổ lớn làm cho căn phòng trở nên ẩm đục. Quỳnh ngồi xuống ghế, mỉm cười &’giao hữu’. Trịnh Sung rạng rỡ. Không biết Sung rạng rỡ cái nhan sắc của Quỳnh hay rạng rỡ có được người trao đổi. Cử chỉ, lời ăn tiếng nói của Trịnh Sung quả là người trí thức nhưng không thức thời, vị nể cuộc đời hơn cả nhà sư. Tuổi trẻ cũng như tuổi xế chiều của một văn nhân chỉ là hư ảo. Trong con mắt Sung có một nuối tiếc. Ông sống vui qua những người học cũ, họ thường khi thăm viếng vì cảm được sự cô độc của vị thầy đáng kính. Quỳnh đứng dậy, tươi hơn, đi một vòng quanh nhà, bất chợt nhìn vào bức họa lớn treo trên tường. Nàng đứng nhìn, đôi mắt nghĩ ngợi. Ý của bức tranh này nói gì? Thưa ông. Người đàn bà với cây đàn tôi giữ hơn 50 năm rồi. Kỷ niệm tôi đó. Quỳnh gật đầu nhưng chưa đạt ý. Điện thoại nhà ông reo. Trịnh vội vàng bước tới, ngần ngừ đoạn cho máy nói. Sung không muốn nối liên lạc với ai giữa lúc này. Ông bực; rút đường giây. Chúng ta dùng cơm nhá! Tôi ra sức nấu nồi canh chua này, đủ gia vị quê hương để thiết đãi cô đấy. Quỳnh cười và nhún vai như không cần thiết. Quỳnh bước tới nơi vệ sinh, chừng mười phút sau đi thẳng vào buồng ngủ. Thoát y với tấm chăn mỏng, áo quần tất, lót vất bừa lên nền nhà. Ngoài bếp Sung sắp xếp bàn ăn, hai ngọn đèn hồng, hai ly thủy tinh và chai rượu vang đỏ. Mặt Trịnh hồ hởi, bởi mấy khi có người đẹp trong nhà. Đợi mãi không thấy Quỳnh xuất hiện.Trịnh rón rén vào buồng ngủ thì Quỳnh đã thiếp, mặt ngoan hiền úp nghiêng lên gối. Trịnh nhẹ nhàng ngồi lên ghế chờ đợi. Ôm đầu nghĩ về quá khứ, nay được sống lại dưới con mắt người tình cũ năm nào. Đứng dậy; tiến lại gần giường, mắt Sung rung động, nuốt nước dãi xuống bụng, nhắm mắt như mơ màng, sau đó lấy chăn ấm đấp lên mình nàng. Sung thấy mái tóc màu nâu sậm chảy xuống vai, Sung say đắm, có lẽ; đây là phút giây lãng mạn nhất trong đời của một nhà giáo. Sung đưa tay tắt ngọn đèn ngủ và nhẹ bước ra bếp, thổi phụp hai ngọn nến, rượu và ly cho vào kệ. Căn nhà ngập trong bóng tối. Chung cư đi lần vào yên tĩnh. Sung duỗi người trên chiếc ghế dài và thiu thiu ngủ tới sáng.
” Bánh bao, cà phê còn nóng ăn đi” Sung nói. Quỳnh từ buồng vệ sinh bước ra, tóc ướt vuốt lui, mặt sáng và điểm nụ cười trên môi như lời biết ơn. Trịnh cảm thấy sung sướng được làm nghĩa vụ này. Quỳnh sung sướng sống bên cạnh ông nội mà đời nàng chưa một lần được thấy, được nghe lời âu yếm chân tình. Trịnh Sung và Quỳnh (tên thật là Quỳnh Điểu) sung sướng hơn bao giờ, vì; cuộc đời đã chiếm cứ những thứ ấy. Họ ngồi ăn bên nhau. Trịnh trầm mặc, ăn chậm để nghe vị mặn thấm vào người. Quỳnh vừa ăn, vừa nhai, vừa cười điệu đàng vô cùng. Trịnh rót trà cho Quỳnh, cùng nâng chén để tìm thấy cái gì thanh thoát nhẹ nhàng bên nhau. Cô ngủ được không? Còn Ông muốn gì đây? Nhà thức giả hiểu ý, mỉm cười như lời tỏ tình:’Tôi chẳng muốn gì giữa lúc này.Tôi muốn giúp cô nếu có sự yêu cầu là hạnh phúc nơi tôi’. Quỳnh đến gần ôm Sung vào lòng. Quỳnh Điểu phải đi về chân trời cũ để đuổi cho kịp với tuổi xuân thách đố. Trịnh Sung thu mình vào căn hộ đơn độc, trong bước đi chậm rãi với một thân thể gầy mòn. Xóm giềng qúy ông không phải đống chữ nghĩa trong người mà qúy ông ở tấm lòng cao qúy với đời. Trịnh là con chim cô độc cần có nhánh cây khô để đậu. Đời mến Quỳnh không phải vì nhan sắc, thân thể trời cho mà mến nàng ở chỗ chấp nhận thương đau, hy sinh sự sống còn từ nhỏ đến bây giờ giữa bãi đời cướp đoạt, nhiễu nhương… Sáng nay đưa Quỳnh đến đại học làm cho Trịnh nhớ thuở xưa mẹ cầm tay dẫn Trịnh đến trường. Trịnh Sung thấy yêu đời lạc quan khi gần bên Quỳnh. Cả hai ra khỏi taxi. Quỳnh đi vào trường. Trịnh khoanh tay chờ đợi. Ôi chao; Trịnh sung sướng quá vì được làm người tình chờ ở cổng sân trường đại học. Bất thình lình biến cố xẩy ra. Một thanh niên lạ mặt chừng như ba mươi, xô xát với Quỳnh; nàng tránh né và thoát chạy vào trường.Sau lưng nàng là những lời thô tục vung vãi giữa lũ người đứng bao quanh. Trịnh tái mặt, muốn xấn tới để căn ngăn, nhưng nghĩ lại là điều bất lợi cho cá nhân mình. Đứng rút người chờ đợi. Người thanh niên lạ mặt đến gần ông: Ông là gì với Điểu? Có phải ông đang chờ nàng? Ông tên gì? Tôi; Tựu người yêu sắp cưới của Điểu.Tôi không mong ông liên hệ với nàng. Trịnh chẳng ngó ngàng, chẳng buồn nghe. Trịnh Sung lặng đứng bên lề cuộc đời như có ý suy tư. Một giờ sau Quỳnh đến và họ vui vẻ đếm bước bên nhau.Trịnh không đặc vấn đề sự cố mà vẫn giữ nguyên trạng. Người thầy học cũ khi nào cũng trầm lắng, ít nói nhưng có nhiều dấu hiệu chân tình. Quỳnh cười nói hồn nhiên.
Xe đổ trước nhà. Trịnh Sung khòm người, đi chậm. Có người kêu giựt: ‘Hôm nay cháu ông không đến hay sao ? Đêm qua tôi thoáng thấy cô ở đây. Mừng cho ông nhá!’ Mụ Thu; goá phụ ở cạnh nách nói. Trịnh thả người xuống ghế dài và ngủ thâu đêm. Ngày hôm sau; như mọi ngày, Trịnh vén màn nhìn xuống phố, phố rộn ràng cùng nắng, cảnh đời tự nhiên vui lây. Trịnh mang một tâm hồn tự do phóng đãng. Điện thoại reo: &’Ông Sung!Tôi đây; đang gặp nạn. Chờ ông ở trạm xe buýt số 7 đường A’ . Không lâu Trịnh đến và dìu nàng về nhà. Vết bầm trên mắt, trên tay và vết xước rỉ máu. Trịnh băng bó, xoa dầu nóng và đưa nàng vào buồng. Trịnh đun nước.Tiếng nước reo hay lòng Trịnh reo? Hiện diện của Quỳnh làm cho Trịnh Sung thêm phấn khởi. Dù chi đi nữa; Trịnh xử thế như người tình. Quỳnh hổ thẹn với lương tâm và danh dự. An nghỉ ở nhà Sung được một hôm. Trịnh vỗ về an ủi những rủi ro xẩy đến cho đời nàng.Trịnh không buộc Quỳnh phải làm điều này sự nọ.Trịnh muốn nàng tự do, muốn nàng có hạnh phúc, một thứ hạnh phúc thật. Sung đâm ra yêu Quỳnh. Trịnh giấu tình yêu ấy trong lòng. Với Quỳnh; muốn có một thứ tình yêu chân thật , khoan dung , tha thứ, bao che. Nhưng khó kiếm ở đời này.Với Sung; muốn có một tình yêu lý tưởng không phải dễ như mong muốn. Nhưng khó cho Trịnh ở tuổi này.Đùng! tiếng gõ cửa dồn dập,la hét inh ỏi, đập phá, văng tục.Trịnh Sung khóa chặn cửa và im lặng.Vén nhìn qua cửa sổ Sung nhận ra Tựu. Hắn hùng hổ như chó dữ gọi tên nàng, thiếu đường muốn nổi lửa căn hộ.Trịnh Sung quay lưng thì một tiếng choảng làm vỡ kính cửa sổ. Gió tuôn vào xô ngã cả hai người.Trịnh ôm cứng lấy Quỳnh để tránh thương tích.
Còi hụ; cảnh sát đến, sau đó không thấy bóng dáng Tựu và không còn ai lai vãng xung quanh này.
“Tôi muốn ở lại đây”. Trịnh Sung là đà đôi chân ốm, vói tay lên kệ sách rút ra điã hát cũ. Tiếng nhạc vi vu cất lên điệu ca buồn vời vợi:
đôi khi điều gì đó làm tôi sững sờ
hễ mỗi khi em quanh bên tôi
cuối cùng . biến đôi chân tôi như cánh hạc lưng trời
chạm vào những gì
tợ như người yêu trong cuộc tình này
Theo Iblog
Muốn lấy anh làm chồng, nhưng tôi đã chót trao tấm thân ngọc ngà cho bố chồng tương lai
Nghe những câu nói ngọt ngào và tình yêu trân thành của anh tôi khát khao được lấy anh làm chồng rồi sinh cho anh những đứa con thông minh xinh đẹp như bố mẹ nó.
Ảnh minh họa
Dù biết mình là người có nhan sắc nhưng tôi luôn biết thân biết phận nhà nghèo không dám ăn chơi đua đòi mà ra sức học tập để cố lấy học bổng cho bố mẹ bớt khổ. Chính vì vậy suốt 4 năm học, trong khi các bạn tôi đứa nào cũng trải qua vài mối tình con tôi vẫn còn là một đứa con gái trinh trắng.
Với tấm bằng suất sắc tôi không khó khăn trong kiếm việc làm, với tiếng Anh lưu loát, ngoại hình ưu nhìn tôi được nhận vào làm trợ lý tổng giám đốc. Vào làm được hơn tháng nhưng tôi đã nhanh chóng lấy được sự yêu quý của tổng giám đốc và anh em nhân viên trong công ty.
Những chuyến đi công tác trong nước và nước ngoài thường xuyên với xếp tổng giúp tôi mở mang kiến thức rất nhiều. Nhưng cũng chính từ đó tôi đem lòng yêu sếp của mình người bằng tuổi bố của tôi và đã có một gia đình hạnh phúc, dù cho cố cưỡng lại tình yêu ngang trái đó nhưng trước những món quà đắt tiền rồi những cử chỉ lãng mạn khiến cho trái tim tôi sao động không thể kiềm chế được.
Rồi trong một chuyến công tác đi Singapo tôi đã chịu khuất phục trao tấm thân ngọc ngà cho sếp. Khi biết được tôi vẫn còn là gái trinh sếp càng yêu quý và trân trọn tôi hơn. Rồi khi trở về nước sếp hào phóng mua cho tôi hẳn một căn biệt thự sang trọng. Cuộc tình giữa tôi và sếp chỉ có hai người biết vì sếp rất trân trọng gia đình mình.
Trong một lần tôi với sếp đang tình tứ với nhau trong phòng làm việc thì một nhân viên có vẻ rất mới bước vào phòng, lần đầu tiên nhìn anh ta có nét gì đó rất quen thuộc mà tôi không thể đoán được. Tôi và anh ấy bốn mắt nhìn nhau không muốn dứt ra như là tình yêu sét đánh, đến khi sếp hắng giọng chúng tôi mới nhớ ra mình đang ở đâu. Biết ý tôi nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc của sếp nhưng không quên để lại nụ cười cho anh ấy.
Sau khi hỏi mấy người đồng nghiệp thì tôi biết đó là con của tổng giám đốc làm ở chi nhánh dưới thảo nào tôi cứ thấy giống ai, nhưng rồi bao công việc bù đầu cũng khiến tôi nhanh chóng quên anh.
Hôm ấy là chủ nhật, sếp bận sum họp gia đình chẳng thể đến thăm tôi được, buồn rầu tôi lang thang khắp phố phường với chiếc xe máy mà trong lòng thấy thật thoải mái mái hạnh phúc, làm bồ của sếp giàu có còn sướng hơn vạn người đang tất bật sô bồ vất vả vì đồng tiền ngoài kia. Tâm hồn đang ở trên mây không nghĩ mình đang đi xe máy đến khi đâm rầm một cái vào hiên tôi mới trở về hiện tại.
Đúng lúc đó có một chiếc ô tô sang trọng dừng lại trước mặt tôi và cánh cửa mở ra là một người đàn ông, à đúng là anh ta con của tổng giám đốc. Đang đau chưa biết xoay sở thế nào thật may có vị cứu tinh đã đến, anh bảo đưa tôi đến bệnh viện nhưng chỉ là mấy vết xước nên nhờ anh đưa về nhà cũng được, còn chiếc xe máy của tôi gửi tạm bãi đậu xe.
Không quên mời ân nhân vào nhà chơi, chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ như đã quen biết từ lâu rồi. Những ngày sau anh thường xuyên đến thăm tôi, chúng tôi đi chơi đi ăn cùng nhau nhưng tôi vừa vui vừa lo sợ có ngày hai bố con họ gặp nhau thì phải làm sao đây. Có lẽ tôi đã quá tham lam khi có tình cảm với hai người đàn ông cùng một lúc.
Nghe những câu nói ngọt ngào và tình yêu trân thành của anh tôi khát khao được lấy anh làm chồng rồi sinh cho anh những đứa con thông minh xinh đẹp như bố mẹ nó. Và tôi đã lên giường cùng anh mà không hề nuối tiếc. Ở bên anh hạnh phúc là vậy khi về đến nhà hình ảnh ông bố của anh lại hiển hiện lên trước mắt khiến tôi cảm thấy bất an, nhưng tôi phải làm sao để dứt được cuộc tình tay ba này đây.
Nằm bên anh cảm giác ấm áp hạnh phúc là vậy mà nằm bên ông sếp già tôi thấy mình thật nhơ nhớp dơ bẩn. Sau mỗi lần quan hệ với sếp người toàn cục thịt tôi lại ngồi hàng giờ trong nhà tắm để rửa cho hết những dơ bẩn trên người và sự tha thoá của bản thân.
( ảnh minh họa )
Sau nhiều ngày mệt mỏi anh đưa tôi vào bệnh viện khám thì bác sĩ báo tin vui là tôi có thai, nhận được kết quả đó cứ nghĩ là anh sẽ rất vui nào ngờ anh trở tôi về nhà rồi xé toang tờ giấy xét nghiệm ném vào mặt tôi "con của tôi hay con của bố tôi, gia đình tôi vốn rất hạnh phúc nhưng từ khi có sự xuất hiện của cô đã khiến bố tôi thờ ơ với mẹ con tôi, chính vì vậy tôi đã dùng khổ nhục kế để vạch trần bộ mặt tham lam của cô. Tốt nhất cô hãy cuốn gói rời khỏi căn biệt thự của gia đình tôi và đừng có liên lạc gì với bố tôi không tôi sẽ phơi bày toàn bộ sự thật lúc ấy cô không còn đường sống đâu".
Những giọt nước mắt muộn màng của tôi rơi xuống mà không hề lay động tình yêu trong anh. Giá mà tôi đừng tham lam yêu một người đã có gia đình thì biết đâu cuộc tình giữa tôi và anh sẽ có cái kết có hậu.
Theo blogtamsu
Đàn ông có thể trở thành chỗ dựa cả đời cho vợ hay không, hãy nhìn những điều này! Nếu người đàn ông của bạn có những đức tính này thì xin chúc mừng, bạn đã tìm được một người có thể trở thành chỗ dựa cả đời cho mình rồi đó. Tránh sắc thủ đức Tục ngữ có câu: "Anh hùng khó qua ải mỹ nhân". Xã hội hiện đại chìm đắm trong bầu không khí tình sắc, nam nữ dâm...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mỗi tháng chỉ góp 2 triệu đồng, mẹ chồng tôi vẫn đòi hỏi như bà hoàng

Mẹ chồng tôi đam mê xem bói đến mức về nhà bắt cháu nội không được ăn thịt

Bố mẹ chia tài sản bất công khiến tôi giận, tìm cách trả đũa chị gái, kết quả khiến cả nhà mất ăn mất ngủ

Khi tôi đang bất lực nhìn chồng chiếm lấy căn nhà, mẹ chồng ra trước tòa nói một câu khiến ai nấy kinh ngạc

Mở quán trà sữa kinh doanh, ngày nào cũng có đơn cả chục ly, tôi tò mò đi giao vừa thấy người đặt thì lập tức bỏ về

Em họ chồng tương lai từ quê lên ở nhờ nửa tháng, để rồi tôi choáng váng phát hiện một sự thật bất ngờ

Bạn thân vừa sinh con, tôi hào phóng gửi tặng 10 triệu rồi 'hóa đá' trước tin trả lời sốc của cô ấy

Quen bạn trai qua ứng dụng hẹn hò, tôi choáng váng khi lần đầu anh đưa đi ăn lại đưa ra lời đề nghị cực sốc

Bỏ vợ chạy theo nhân tình, tôi về thăm nhà bất chợt thì chết lặng trước hành động của anh hàng xóm với vợ mình

Thấy vợ cũ hối hả xách đồ ăn vào viện, tôi lặng lẽ tìm hiểu thì đau lòng với cảnh tượng diễn ra trước mắt

Cô dâu trốn chạy trong đêm tân hôn sau lời đề nghị của bố chồng

Vừa đi làm về, con gái đã chạy lại nói "bà nội đang khóc thút thít trong phòng", biết nguyên nhân tôi cũng đau lòng
Có thể bạn quan tâm

Bentley Bentayga Apex Edition phiên bản giới hạn dành riêng cho bộ sưu tập Le Mans
Ôtô
13:09:26 25/05/2025
Châu Tấn: quốc bảo diễn xuất Cbiz, ngưỡng ngũ tuần vẫn ăn đứt thế hệ mỹ nhân trẻ
Sao châu á
13:09:23 25/05/2025
Doãn Hải My khoe chân dài, visual "bạch nguyệt quang", nhưng spotlight thuộc về "đôi giày thị phi" khiến Văn Hậu bị đồn sa sút
Sao thể thao
13:01:30 25/05/2025
Những điều quý giá với Hoa hậu Bảo Ngọc sau 16 lần hóa trị ung thư
Sao việt
13:00:59 25/05/2025
Chàng trai 1m68 bị gia đình phản đối kịch liệt vì yêu cô gái 'khổng lồ' cao 2m2
Netizen
12:59:24 25/05/2025
Justin Bieber lộ diện giữa tin phá sản: Mặt biến dạng nghi dùng chất cấm, bị tẩy chay vì 1 lý do
Nhạc quốc tế
12:56:51 25/05/2025
Hailey Bieber lặng lẽ thắng lớn sau khi bị Justin thường! Hôn nhân rạn ?
Sao âu mỹ
12:43:59 25/05/2025
Khom lưng: gặp biến căng với Tiêu Chiến phút 90, nam nữ chính rớt nhiệt thảm
Phim châu á
12:31:55 25/05/2025
3 góc thường bị bỏ quên trong nhà đặt đúng một chậu cây là ngăn được thất thoát tiền bạc
Sáng tạo
12:12:11 25/05/2025
6 thói quen hằng ngày giúp giảm nếp nhăn quanh miệng
Làm đẹp
11:49:41 25/05/2025