Những bến bờ mông lung

Theo dõi VGT trên

Đó là lần đầu má hiểu, hạnh phúc của người khác có khi là nỗi đau ăn mòn trái tim mình, lần đầu trong hai mươi ba năm được sống.

Già thoát ra khỏi cảnh má con sum vầy, ôm nhau khóc rưng rức khi thằng nhỏ giường trên thòng chân xuống trúng đầu già. Già hơi say xẩm, nhưng không ngó lên thằng nhỏ bởi một ý nghĩ khác, da diết và day dứt hơn đã lao tới và xâm chiếm tâm trí già, khiến già rưng rưng nước mắt. Chiếc xe giường nằm vào sân trạm dừng, tài xe mở cửa, dừng chân ăn cơm mười lăm phút nha bà con.

Những bến bờ mông lung - Hình 1

Má không xuống xe, bởi thằng nhỏ má bồng trên tay vừa chuyển từ lạnh tanh sang nóng hổi. Má hơi đắn đo khi rút trong túi ra năm ngàn nhờ dì ngồi kế bên xuống trạm dừng mua cái bánh bao. Chuyến đi còn một trăm chín mươi lăm ngàn, má lo rằng Sài Gòn cần nhiều hơn chừng đó để thằng nhỏ con má hết bệnh và để hai má con trở nhà mà không phải để lại xứ đó bất kỳ thứ gì (mặc dù rõ ràng là má không có thứ gì để đổi chát trừ cái giỏ có chai dầu gió và bình sữa em bé đã nguội lạnh).

Dì ngồi kế trở lên xe, đưa má cái bánh bao, kèm bịch trà đá, nói chị uống đi, xe nóng vầy ăn bánh không sao chịu nổi. Má gật đầu, dạ, em cám ơn chị.

- Vậy chớ ba thằng nhỏ đâu mà chị đi một mình vậy. Chà, trán nó nóng quá. Sao không kêu cấp cứu đi cho lẹ, đi xe kiểu này tội nó.

- Dạ… ba nó… bỏ đi hồi em mới sanh.

Chắc dì nhận ra sự tàn độc trong câu nói của mình khi má hơi cúi mặt, mắt nhạt nước, dì biểu:

- Chị ăn bánh đi, đưa thằng nhỏ tôi ẵm cho, bồng nó chiều giờ chắc cũng mỏi.

- Dạ chị, mà chị đi Sài Gòn chi?

- Tôi thăm chồng, mà chồng tôi cũng không ở Sài Gòn.

- Ậy ồng ị ở âu (tạm dịch: vậy chồng chị ở đâu).

Dì phì cười lúc má vừa nuốt trợn trạo cái bánh bao vừa nói, hạ giọng xuống một quãng buồn tăm tối:

- Ảnh ở Đồng Nai, ảnh mới đi tù năm ngoái. Chà, tù có năm năm thôi, tôi nghe người ta đồn cải tạo tốt người ta cho ra sớm, nghe đâu nếu ráng chừng ba năm là ra rồi.

- Đúng đó chị, mà sao nhà chị vô tù.

- Ảnh bênh tôi, đợt đó tụi tôi thiếu tiền nhà lâu quá, ông chủ trọ đẩy tôi ra khỏi nhà, tôi vấp cái bậc, dập đầu vô chậu cây tóe máu, ảnh tức quá đánh ổng nằm viện mấy ngày. Nghĩ mà thương ảnh, tại thương tôi ảnh mới khổ như vầy.

Lúc đó dì đánh mất má, những ý nghĩ kéo dì đi đâu đó trên xứ đất đỏ miền Đông, đến một người chồng với vẻ mặt chắc là hơi khù khờ, gò má xương xương và đôi mắt sâu hốc hác vì lo nghĩ cho vợ phải chật vật tự túc khi không có mình ở bên. Đó là hình ảnh về người đàn ông xa lạ mà má vừa tạc ra trong đầu (dựa trên khuôn thước có sẵn của một người đàn ông thằng nhỏ gọi là ba), và má nghĩ, phải ba thằng nhỏ thương vợ được như người đàn ông đó, thì kiểu gì má cũng cho ổng là người đáng sống cùng nhất trên đời này. Tiếc là, ba thằng nhỏ chọn một người đàn bà khác, khi hai má con má vừa trở về từ nhà bảo sanh. Sự lộn xộn của căn nhà hôm đó cho thấy ba thằng nhỏ đã không còn thuộc về nó nữa, bởi trong lúc dọn dẹp má thấy cái hộp đựng hai chỉ vàng trống trơn, và lá thư với những nét chữ xiêu vẹo báo trước một nội dung xiêu vẹo: “Tui đi à, tự lo sống đi”.

Dì hơi hoảng khi thấy má rưng rức, dì hỏi chị sao vậy, má chỉ lắc lắc đầu. Dì thấy vậy là để má rơi khỏi cuộc thoại của hai người một cách lãng nhách hết chỗ nói, nên dì tặc lưỡi, có gì khó nói lắm sao, chị?

- Dạ, chị không hiểu đâu. Chuyện của em buồn lắm, giờ mà nhắc chắc sáng mai em không còn sức ẵm thằng nhỏ đi khám đâu chị.

Và dì biết má rơi ra một cách rất chính đáng – để không xốc lại những nỗi đau, và để dưỡng sức cho cuộc hành trình dài đăng đẵng đằng trước, có thể thỉnh thoảng má sẽ lôi chúng ra và để chút bòn rút từng phần sinh khí, nhưng chắc chắc lúc đó má phải rảnh rỗi lắm, còn lúc này, thằng nhỏ đang cần thứ sinh khí đang cạn dần của má, và má biết nếu mất nó má sẽ mất luôn thằng nhỏ, má sẽ mất luôn má, mất hết. Lúc đó dì hiểu, ký ức là thứ không phải muốn xốc lên là xốc, nó không đơn giản chỉ là những mảng miếng đã cũ, đã qua của đời người mà còn là những mảnh vỡ của tấm gương tươi đẹp ngày trước, bén ngót, sắc lẹm, dễ dàng khứa đi khứa lại tim người ta nếu bị xốc lên một cách quá vồ vã.

- Vậy chị nghỉ chút đi. Chà, thằng nhỏ cũng bớt sốt rồi, để tôi ẵm cho, sáng khám cho nó cực lắm.

Video đang HOT

- Dạ, vậy em nhờ chị.

Đó là lần đầu má hiểu, hạnh phúc của người khác có khi là nỗi đau ăn mòn trái tim mình, lần đầu trong hai mươi ba năm được sống.

***

Già thấy hơi thở mình hơi run khi ngó xiên qua quãng sân nhạt nắng chiều của trạm dừng. Nhớ rằng mười chín năm trước già đã ở đây, nựng mặt thằng con lúc nóng lúc lạnh, nói út của má ngoan nè, đi khám bệnh xong má dẫn út cưng đi ăn kẹo gum nè. Già nhớ trên chuyến xe từ quê lên Sài Gòn ngày đó, một dáng hình người đàn bà nào đã nói với già không sao, đời mà, đàn ông không khiến mình vui được thì mình tự sống vậy, mình còn thằng con nhỏ thì sợ gì.

- Tôi ước một đứa còn không ra.

Sau đó ba tiếng dì xuống xe, qua một bến khác để đến miền Đông, chỗ có người chồng yêu dì tha thiết, người mà dì nghĩ sẽ là người đàn ông cuối cùng dì yêu thương. Dì nói, dì không thể có con, và lúc đó, má đã nghĩ, đời mình chỉ cần một người đàn ông, là thằng nhỏ dì vừa trao lại cho má, và nhiêu đó đủ để má sống hây hây tới già, đâu cần chi khác.

Chiếc xe rời trạm dừng, già thấy dạ hơi cồn cào. Nghĩ chắc do dạ dày chưa ăn gì từ mười lăm giờ trước. Không sao, già sẽ đợi về tới quê, sẽ cắt cổ con gà, ra sau hè nhổ bụi gừng cay. Con gà có thể hơi ốm vì mấy hôm nay già đi không ai thảy lúa ra sân, bụi gừng có thể chưa kịp cay vì già mới trồng hồi nửa tháng trước. Nhưng không sao, già sẽ kho gà với gừng, sẽ sang nhà cô Tư xin hai lon gạo dù cô Tư sẽ chì chiết “còn ba lon chưa trả đó nghen”. Sẽ nấu một nồi cơm nóng, và hai má con vừa ăn vừa khóc. Thằng nhỏ hỏi má sao khóc, má nói tại gừng cay quá. Già hỏi lại vậy chớ sao con khóc, thằng nhỏ sẽ trả lời tại con nhớ cơm má nấu. Và tối nay già và thằng nhỏ sẽ ôm nhau ngủ khò, như hồi thằng nhỏ chín mười tuổi. Già nhớ thằng nhỏ lúc đó thỉnh thoảng lại khó ngủ, không phải vì trời trở lạnh, vì những tiếng chuột rục rịch trên vách hay vì những giọt sương đêm thỉnh thoảng rớt từ những lỗ thủng trên mái nhà xuống. Già nhớ đêm đó nó than với già nó bị rớt hạng trên lớp:

- Con rớt xuống hạng hai rồi má.

Sau đó là một tràn dài những thút thít. Già biểu đâu có sao đâu, lần sau con ráng là lên lại mà, con má học giỏi, mấy vụ này dễ ợt chớ gì. Thằng nhỏ không biết đêm đó những giọt nước mắt của nó như một loại thần dược, xoa đi những nỗi đau xương khớp của già, và cả những nỗi lo về một mùa mưa dài đằng trước. Già biết mình đã không đặt trái tim vào nhầm người, đã không bỏ đi cả tuổi xuân trong nuối tiếc.

***

Người trong xóm hay khen mái tóc dài, cặp chân mày cong và cái lúm đồng tiền của má. Người ta nói nhà nào cưới được má về chắc tu được ba kiếp. Bởi mỗi lần má nấu chè bưởi hay nướng bánh khoai mì, hàng xóm chộn rộn lên vì quà của má sẽ đến ít nhất năm nóc gia. Và quà của má thường không chỉ có vị ngọt, béo và bùi, mà còn có cả những nết na nhu mì của con gái mười tám . Người ta hay nói ai ăn chè của má nhiều sẽ say. Và có người say thật. Hai Tăng hay nói với má:

- Út Hương cho anh ăn vậy hoài lỡ sau này anh nghiện, em đi lấy chồng xa chắc anh chết.

- Vậy anh đừng ăn nữa.

- Ấy, không ăn anh còn chết nhanh hơn nữa.

- Sao vậy?

- Thì anh nói rồi mà, thiếu chè của Út Hương anh sẽ chết, nên anh sẽ nấn ná ăn từ từ để còn được sống. Mà, anh hy vọng mình được ăn hoài, sống hoài luôn đó chứ.

Má không thích Hai Tăng bởi môi anh mỏng và mắt anh nhỏ quá, và má nghĩ nếu ảnh nói với má như vậy được thì ảnh cũng sẽ nói với mấy cô khác được, làm thì khó chớ nói thì khó gì. Nhưng ông bà ngoại (tức ba má của má) luôn trong tư thế chờ đón Hai Tăng về làm rễ, ông bà ngoại chẳng cần môi anh dày, mắt to hoặc sống mũi thẳng. Ông bà ngoại thích anh bởi anh là con cả và sau nhà anh là mười công ruộng cò bay gãy cánh, hiển nhiên nó sẽ là của má nếu má chịu lấy Hai Tăng.

Má luôn tìm cách tránh né Hai Tăng mỗi chiều anh rủ má xuống bến đò huyện mua cho má cái kẹp tóc, cái vòng đeo tay. Nhưng ông bà ngoại bằng một cách khéo léo nào đó sẽ đẩy má đi, như mày đi mua cho má chai thuốc rượu nhức mỏi, mua cho ba cây thuốc lá. Và má đi theo Hai Tăng, nhưng để vía mình lăn tăn trên mặt nước, lượn qua lượn lại trên những chiếc ghe hắc ra mùi rau củ còn thơm phù sa của đất. Rồi ngày kia, vía má đậu lại trên chiếc ghe nhỏ xíu chở hàng thuê, chỗ có ba thằng nhỏ, và có cả một thứ tình cảm mơn man lần đầu má có. Má thường theo Hai Tăng xuống bến đò hơn, và thường nhờ anh vô chợ mua đồ về cho ông bà ngoại, má sẽ ở bến ăn chè bưởi và ngó xuống sông, chờ đợi một ánh nhìn khác ngó lên, hai ánh nhìn gặp nhau trìu mến. Một ngày, má bỏ lại Hai Tăng ở chợ, bước xuống ghe, lạc mất trong dòng mịt mù của sông nước. Lúc Hai Tăng trở lại, anh luống cuống tìm má, luống cuống hỏi anh/dì/chú có thấy cô bận áo hường hồi nãy ngồi ăn chè ở đây đâu không. Anh nghe đầu mình ong ong khi người ta nói hồi nãy tui thấy cổ đi xuống cái ghe kia, rồi đi mất tiêu rồi, lúc đó anh kịp nhớ lại ông bà ngoại hối anh cưới má, bởi má đã về xin ông bà ngoại cưới một anh chở hàng thuê, và ông bà ngoại đã thẳng thừng khước từ. Khi định thần, anh ngó xuống sông, cay đắng, “mình như vầy mà thua một thằng chở đồ thuê”.

***

- Tui nghe đồn dưới Ninh Mỹ có hai thằng con trai chém nhau giành con nhỏ kia. Mà có phải tồng ngồng chững chạc đâu, mới có mười sáu tuổi chớ mấy. Trời, mười sáu tuổi biết gì là yêu đương đâu mà chém nhau đổ máu để giành một con nhỏ trong quán cà phê đèn mờ.

- Phải rồi, tụi trẻ bây giờ khoái mấy cái trò nổi loạn kiểu đó lắm. Tui cỡ đó còn ở nhà giặt đồ nấu cơm cho má, có mấy anh hay đi ngang nhà ca nửa câu vọng cổ “em hãy lại đây mình hát với nhau” là tui đỏ mặt kiếm chỗ trốn rồi.

Già không để ý câu chuyện của hai người phụ nữ giường trên nữa bởi những quãng nắng đứt quãng trên những cánh đồng hai bên đường cuốn hút già hơn, bởi nó gợi cho già những đứt gãy, những đứt gãy được che đậy hết sức tinh tế bởi vẻ nhập nhoạng mơ màng.

Hồi mười lăm tuổi, thằng con của già trổ mã. Già tặc lưỡi hít hà xót cái áo sơ mi đẹp hết sức, mới mặc một năm thằng nhỏ đã chê ngắn. Thỉnh thoảng lúc ngắm con, tim già thót lại, bởi cái mũi thẳng và đôi mắt sâu, thằng nhỏ có y hệt ba nói. Thỉnh thoảng những sáng mới dậy, già mơ màng nhìn thằng nhỏ khoác sơ mi đi học, mơ màng lao tới ôm thằng nhỏ khóc rưng rưng, thằng nhỏ hỏi sao vậy má, già nói không có gì, sợ sau này bay lấy vợ má nhớ chịu không thấu. Lúc đó thằng nhỏ không biết trong lúc còn mơ màng, già nhìn thấy ba nó, nhớ quá nên nhào ra ôm.

Lúc đó già phải chịu hai nỗi đau, một do quá khứ, một do thực tại, nhưng cả hai đều do thằng nhỏ gây ra. Già nhớ nét đứt gãy đầu tiên xảy ra khi thằng nhỏ cằm lúng phún râu. Hôm đó thằng nhỏ vác về nhà cái mặt lạnh tanh, vô cảm, già hỏi vụ gì mà mặt như cái giẻ rách vậy ông con.

- Chuyện của con, má biết gì, kệ con đi.

Già giật mình, trời đất, bữa nay nó nói chuyện với mình lạ vậy cà. Tối già giặt đồ, móc được trong túi áo thằng nhỏ tờ giấy bị vò nát “cóc ghẻ đừng có đòi đu chân thiên nga”, nét chữ con gái, và già biết con trai già bị từ chối, vì nghèo.

Già ngợ rằng chuyện đó sẽ qua nhanh, và thằng nhỏ sẽ trở lại như những ngày tháng trước, mắt hồn nhiên, miệng tươi rói, đời mà, thiếu gì con gái mà buồn dai. Nhưng già lầm, tháng kế già nhận được kết quả học tập của thằng nhỏ trên lớp, hạng hai mươi bảy. Già hoang mang, chuyện đó làm con mình tuột gần ba chục hạng sao ta.

Cơn cồn cào kéo già về hiện tại, và đẩy già đến một quá khứ khác hơi nồng mùi cồn sát khuẩn. Già nhớ tháng trước bác sĩ bệnh viện huyện đã cho già mấy tuần thuốc dạ dày, “bác mà ăn uống thất thường vậy hoài nó mà thành ung thư thì cực lắm”. Và già nhớ là một tuần bôn ba trên Sài Gòn già đã quên uống thuốc, và những bữa ăn chớp nhoáng hình như đã làm già đau thêm. Nhưng già nghĩ không sao, lúc về già sẽ được gặp con, và sẽ ăn ngon lành, sẽ hết bệnh và sẽ còn mập ra, sẽ khỏe ra.

***

Má nghe chiếc ghe buôn bên cạnh nói xóm Mù U có con nhỏ bỏ nhà ra đi, ông già giận xách hết quần áo mùng mền con nhỏ ra sân đốt, khói bay mịt trời, ông còn vác dao chặt vô cây bàng rồi để nó dính trên đó, nói nó về tui sẽ rút ra chém nó chết. Má ứa nước mắt, nhưng ba nói không sao, má còn có ba, ba sẽ lo cho má tới cuối đời. Và mà hiểu từ nay nhà má sẽ là căn nhà lá hai chục mét vuông ở xóm Cây Gòn, chỗ chỉ cần nổ máy cho ghe chạy rong nửa ngày sẽ về xóm Mù U, chỗ má đã trải qua thời con gái nết na nhu mì. Má biết chuyện bỏ nhà đi đã đập đổ những gì má cố gắng thể hiện mười mấy năm nay, nhưng biết sao được, ít nhất một lần trong đời người ta phải được làm những gì mình muốn.

Má ở với ba được hai năm, sinh thằng nhỏ năm hai mươi tuổi. Và hạnh phúc của má vỡ tan ngày thằng nhỏ về nhà ngày đầu tiên từ nhà bảo sanh. Má ngơ ngác không hiểu, trời, ảnh giỡn vui dễ sợ. Má còn chạy sang nhà cô Tư hàng xóm mượn hai lon gạo nấu cơm, má nghĩ ba sẽ gây cho má một bất ngờ lớn, và má sẽ gây cho ba bất ngờ lớn hơn, khi chồng viết thư nói bỏ nhà đi mà mặt mày vợ tỉnh bơ hết chỗ nói. Nhưng tối đó ba không về, và những tối sau cũng vậy, tới lúc thằng nhỏ được mười hai tuần tuổi, má thôi chờ đợi, cũng không tìm kiếm, má biết mình đã lầm, và má phải trả giá, phải sống đơn độc, vậy thôi.

***

Già nhớ nét chữ của thằng nhỏ trong lá thư hôm nó bỏ đi giống y hệt của ba nó ngày trước, cũng xiêu vẹo, cong vèo, giống hệt những nét đứt gãy. Già mất nửa ngày để định thần rằng thằng nhỏ đã đi thật. Và già thấy hơi mắc cười, nó đâu phải giống ba nó không, nó giống má nó nữa nè, giống cái kiểu bỏ nhà theo tình yêu, ừ, bỏ nhà theo tình yêu rồi sao này khổ như má nó nè. Bởi ý nghĩ đó mà già quyết tâm đi tìm con, bằng vài thông tin lưa thưa mà bảy ngày sau già góp nhặt được của đám bạn thằng nhỏ. Và già đến một khu công nghiệp ở ngoại ô Sài Gòn, lê la qua những nhà trọ ọt ẹt cho dân lao động, tối ngủ mái hiên phòng bảo vệ. Một ngày khi đi qua một xưởng mộc nhỏ ở rìa khu công nghiệp, già mừng hết sức khi chìa tấm hình thằng nhỏ ra và được một anh thợ mộc tai vắt bút chì nói hôm trước có nhậu chung với thằng này một lần, nó nói trên này khổ quá, bạn gái nó gạt hết gần triệu bạc của nó rồi trốn mất rồi, mới đi có gần một tuần mà chịu không nổi, nó nhớ má, nên chắc là mai mốt đón xe về quê. Sau đó già bần thần, có khi nào chiếc xe về quê của thằng nhỏ đã chạy ngang xe lên Sài Gòn của già không, ta? Đó, thấy chưa, phải ở nhà chờ là được rồi, nó con mình thì kiểu gì cũng về với mình, không có bạn gái thì ai thương nó được như mình, mà nó có có bạn gái thì mình vẫn thương nó nhất.

Già đến bến xe đón chuyến xe sớm nhất về quê. Và trong lúc tự dằn vặt mình vì đã không ở nhà đợi con để má con được gặp nhau sớm, một thằng nhóc chừng mười tuổi chạy ngang qua giật túi xách của già dù già nghĩ có khi nó biết vẻ tồi tàn của cái túi nói rằng “ở trong ruột tui hỏng có gì đâu nghen”. Già nhẩm chắc còn cỡ bảy chục ngàn đủ đi xe về, chai dầu gió, tấm hình thằng nhỏ và tờ địa chỉ khu công nghiệp. Nhưng không sao, già đang vui vì sắp gặp được con, nên già đã cho luôn thằng nhỏ, “có khi nó còn khổ hơn mình”.

Và vì vậy mà chuyến xe này già đã không mua vé, đã năn nỉ bác tài cho già thiếu tiền, tới quê già sẽ lấy tiền trả, già sẽ trả gấp đôi, hoặc gấp ba cũng được, miễn là cho già về chuyến sớm nhất này. Trời nhá nhem tối, xe đã về bến, “bà con xuống xe trung chuyển rồi về nhà nha bà con”, lơ xe có vẻ vẫn còn hăng hái lắm, dù già biết nguyên ngày nay anh đã khiên hàng mồ hôi đổ chắc đầy chén nước. Già kết anh lơ xe này lắm, bởi trong lúc già nài nỉ bác tài, anh đã nói chung với già, “có gì cứ tính vô lương con đi chú”, bởi anh đã nói “nhìn dì giống má con quá, con thương”. Già hỏi vậy má con ở đâu, nhiêu tuổi, anh nói má con ở xóm Mù U, má con mới mất năm rồi. Cái chữ Mù U nghe là đã thương rồi, nghe “mới mất” còn thương nhiều hơn nữa.

Tài xe trung chuyển hỏi già về đâu, già xăng xáo nói xóm Cây Gòn đó chú, và già thấy dạ dày nhói lên, ê buốt. Già sẽ nói gì khi gặp con đây ta, sẽ làm mặt lạnh hỏi ủa về rồi đó hả, sao không đi luôn đi, tui khỏe. Nhưng vậy đâu có được, lỡ làm vậy thằng nhỏ nghĩ già không cần nó thì đâu được. Hay già sẽ ôm nó, khóc sướt mướt, nói má nhớ bay gần chết, mai mốt bay đi nữa má chết thiệt đó nghe. Nhưng nghĩ lại vậy thì yếu đuối quá. Hay là đến gần nó, vuốt tóc rồi ôm hôn, nói để má làm cơm cho bay ăn…

- Chị về Cây Gòn chưa trả tiền vé phải hôn?

- Ờ, dạ.

- Ủa, vậy hả, vậy thôi để con trả tiền cho cô luôn, nhưng chú về nhà con trước nha chú.

Một con nhỏ nào đó tóc nhuộm xanh đỏ nói câu đó. Già bực dọc nghĩ, tiền tui tự trả được, để tui về nhà tui trước đi, nhưng rồi nghĩ, thôi kệ, người ta giúp mình vậy thì nhận đi, đỡ công trả tiền, con nó về tới nhà rồi chớ có đi đâu mất đâu mà sợ.

Bởi vậy mà già xuống xe khi sao Hôm đã lặn mất, già cuốc bộ chầm chậm trên lối mòn về nhà, già cố hết sức nhưng không thể đi nhanh bởi cơn đau dạ dày lại cồn cào khi già cố nhích chân mình dài một chút. Già vòng qua hàng rào bông bụt nhà cô Tư, nghĩ thầm, con tui về rồi nè, cho mấy người bỏ cái vụ nói nó hư hỏng nhe. Rồi già cười, và đi thêm xíu nữa, thấy nhà không đèn, cửa vẫn còn đóng, già vấp cục đá té ào xuống đất, và vì đau quá không dậy được, già vén hết sức gọi.

Con ơi, má về tới rồi nè, ra mở cửa đi con!

Theo truyenngan.com.vn

Hối thúc dẫn người yêu về ra mắt, nhưng vừa đưa về, mẹ tôi đã bắt chia tay

Tôi cãi lại còn bị mẹ giận ngược mấy ngày nay. Tôi chán quá. Tôi cũng lớn tuổi rồi, chỉ muốn yên bề gia thất thôi.

Chào Xương Rồng

Năm nay tôi đã 33 tuổi, cái tuổi lẽ ra có con bồng con bế rồi. Tôi thì mải mê phấn đấu cho công việc nên chuyện yêu đương cứ gác lại.

Đầu năm nay, qua mai mối của một người bạn chung, tôi quen biết Ngọc. Ngọc có vẻ ngoài đáng yêu, cách ăn nói hóm hỉnh, thu hút và cư xử tinh tế. Tôi đã mến em ngay lần gặp đầu tiên. Sau đó, tôi chủ động theo đuổi mấy tháng mới chính thức trở thành người yêu em.

Bố mẹ tôi thấy tôi hay đi chơi, trong điện thoại lại có ảnh chụp chung với một cô gái khác nên mừng lắm. Họ thúc ép tôi dẫn em về ra mắt rồi hợp thì tính chuyện cưới hỏi luôn. Tôi dùng dằng mãi tới chủ nhật tuần này mới dẫn Ngọc về nhà chơi.

Mới gặp em lần đầu mà mẹ tôi tỏ ra khắt khe, nhìn ngó em từng chút một. Là con cưng từ nhỏ nên Ngọc không biết nấu ăn. Mẹ tôi lại giao hẳn chuyện bếp núc cho em. Kết quả là trưa đó, gia đình tôi ăn chẳng được món gì.

Mẹ tôi đỏ mặt, tỏ ra tức giận. Em nhí lí giải thích là hồi giờ chưa từng nấu những món này. Em đã lên mạng xem cách nấu mà vẫn không ngon. Mẹ tôi lại hỏi vặn em biết nấu những món gì. Rất thật thà, em nói chỉ biết mấy món luộc.

Hối thúc dẫn người yêu về ra mắt, nhưng vừa đưa về, mẹ tôi đã bắt chia tay - Hình 1

Ảnh minh họa.

Nghe em trả lời, mẹ tôi im lặng rồi bảo mệt, bỏ lên phòng nằm. Tôi biết thế là xong, chắc chắn Ngọc không qua ải mẹ tôi rồi.

Quả nhiên, ngay đêm đó, mẹ tôi nhất quyết bắt tôi bỏ Ngọc vì một người con gái không biết nấu ăn thì không chăm lo gia đình tốt được. "Không lẽ mày là đàn ông lại cắm đầu vào bếp hầu vợ. Không lẽ mày đi ăn ngoài cả đời. Chuyện bếp núc là của đàn bà, không có cưới hỏi gì cái thể loại chỉ biết luộc rau, luộc trứng được".

Tôi cãi lại còn bị mẹ giận ngược mấy ngày nay. Tôi chán quá. Tôi cũng lớn tuổi rồi, chỉ muốn yên bề gia thất thôi. Tôi cũng yêu Ngọc lắm. Mà tôi lại là con trai một, làm sao bỏ bố mẹ được. Làm sao để mẹ tôi chấp nhận Ngọc đây?

Hối thúc dẫn người yêu về ra mắt, nhưng vừa đưa về, mẹ tôi đã bắt chia tay - Hình 2

Bạn thân mến,

Chưa chi Xương Rồng đã thấy bạn mệt mỏi vì đứng giữa hai người phụ nữ rồi. Kiểu này nếu cưới về, mối quan hệ mẹ chồng-nàng dâu không được hòa bình, e là bạn càng điên đầu hơn nữa đấy.

Mẹ bạn không đồng ý người yêu bạn cũng có lý lẽ của bà. Những gì mẹ bạn nói không sai nhưng lại quá khắt khe. Nếu vấn đề chỉ là việc người yêu bạn không biết nấu ăn thì cũng đơn giản thôi.

Bạn hãy khuyên cô ấy học một khóa nấu ăn cấp tốc. Giờ những nhà hàng hay mở khóa học nấu ăn cho người sắp lập gia đình, mức giá cũng không quá cao. Nếu cô ấy không chịu đi, bạn hãy cùng cô ấy học. Hãy dùng tình yêu thuyết phục cô ấy. Nếu như cô ấy yêu bạn, có ý định chung sống lâu dài thì Xương Rồng tin chắc cô ấy sẽ đi thôi. Một khi khả năng nấu ăn được cải thiện, chắc chắn mối quan hệ với mẹ bạn cũng được cải thiện.

Nhưng để tránh xung đột về sau vì sau khi về sống chung, đặc biệt với một người ưa soi mói như mẹ bạn thì Xương Rồng nghĩ bạn nên cất nhà riêng. Xương Rồng không bảo bạn bỏ bố mẹ vì đó là bất hiếu. Nhưng bạn có thể cất nhà gần bên, vừa có không gian tự do vợ chồng, vừa chạy qua chạy lại chăm sóc bố mẹ được, lại tránh đi mâu thuẫn không đáng có.

Thân gửi.

Theo Trí thức trẻ

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Anh trai đã ly thân với vợ từ lâu nhưng chị dâu vẫn đều đặn đăng ảnh gia đình thân mật mỗi ngàyAnh trai đã ly thân với vợ từ lâu nhưng chị dâu vẫn đều đặn đăng ảnh gia đình thân mật mỗi ngày
05:03:59 07/05/2025
Lần đầu ra mắt nhà người yêu, tôi bị bố chồng tương lai ném nguyên cả bịch lòng vào ngườiLần đầu ra mắt nhà người yêu, tôi bị bố chồng tương lai ném nguyên cả bịch lòng vào người
22:20:50 06/05/2025
Bố gọi về chia tài sản nhưng không đưa đất, đưa tiền mà chỉ cho mỗi người 1 lá thư tay, đọc xong, 3 người con trai đều nể phụcBố gọi về chia tài sản nhưng không đưa đất, đưa tiền mà chỉ cho mỗi người 1 lá thư tay, đọc xong, 3 người con trai đều nể phục
22:14:00 06/05/2025
Làm giúp việc nhà giàu lương 10 triệu nhưng hành động của cụ ông 70 khiến tôi "bỏ của chạy lấy người"Làm giúp việc nhà giàu lương 10 triệu nhưng hành động của cụ ông 70 khiến tôi "bỏ của chạy lấy người"
05:03:44 07/05/2025
Tôi bắt chồng quản lý tiền để anh 'trắng mắt', ai ngờ chính mình bị 'vả mặt'Tôi bắt chồng quản lý tiền để anh 'trắng mắt', ai ngờ chính mình bị 'vả mặt'
21:33:32 06/05/2025
Con gái kết hôn tôi mua tặng căn chung cư, giờ con rể đòi bán và xin thêm tiền mua nhà đấtCon gái kết hôn tôi mua tặng căn chung cư, giờ con rể đòi bán và xin thêm tiền mua nhà đất
05:03:13 07/05/2025
Giọt nước tràn ly, tôi nhất quyết ly hôn khi nhìn thấy vợ đổi hộp quà gửi cho bố mẹGiọt nước tràn ly, tôi nhất quyết ly hôn khi nhìn thấy vợ đổi hộp quà gửi cho bố mẹ
21:08:00 06/05/2025
Bố mẹ vợ vừa nói ý định chia tài sản thừa kế, tôi đã từ chối ngay, chỉ xin một tấm ảnh thờ và nhận nuôi 2 đứa nhỏBố mẹ vợ vừa nói ý định chia tài sản thừa kế, tôi đã từ chối ngay, chỉ xin một tấm ảnh thờ và nhận nuôi 2 đứa nhỏ
22:23:16 06/05/2025

Tin đang nóng

Diễn viên Thái Hòa phim "Khi đàn chim trở về" bị liệt nửa người vì tai biếnDiễn viên Thái Hòa phim "Khi đàn chim trở về" bị liệt nửa người vì tai biến
06:32:38 08/05/2025
Double2T NS trẻ tuổi nhất hát ở lễ 30/4, lộ quá khứ 'cầm đầu' nhiều người?Double2T NS trẻ tuổi nhất hát ở lễ 30/4, lộ quá khứ 'cầm đầu' nhiều người?
07:15:40 08/05/2025
Hết Trấn Thành tới Lý Hải đuối sức: Khi các ông hoàng đã hết chiêuHết Trấn Thành tới Lý Hải đuối sức: Khi các ông hoàng đã hết chiêu
06:29:59 08/05/2025
"Hoa hậu lùn nhất Việt Nam" rút lui khỏi showbiz hậu lấy chồng Tiến sĩ, biệt thự trải dài khắp cả nước"Hoa hậu lùn nhất Việt Nam" rút lui khỏi showbiz hậu lấy chồng Tiến sĩ, biệt thự trải dài khắp cả nước
06:18:19 08/05/2025
Nam sinh 10 năm được bạn cõng đi học tốt nghiệp ĐH Bách Khoa loại Giỏi: "Hiếu sẽ cùng bố mẹ mình có mặt ở lễ trao bằng"Nam sinh 10 năm được bạn cõng đi học tốt nghiệp ĐH Bách Khoa loại Giỏi: "Hiếu sẽ cùng bố mẹ mình có mặt ở lễ trao bằng"
06:26:36 08/05/2025
Mẹ vợ phát hiện chất lỏng màu đỏ rỉ ra từ tủ lạnh, mùi hôi thối kỳ lạ khi đến thăm con gái: "Tôi hét toáng, vội gọi cho con rể"Mẹ vợ phát hiện chất lỏng màu đỏ rỉ ra từ tủ lạnh, mùi hôi thối kỳ lạ khi đến thăm con gái: "Tôi hét toáng, vội gọi cho con rể"
06:20:34 08/05/2025
Tình tiết mới về drama lục đục gia đình Beckham: Con dâu xuất thân nhà tỷ phú tổn thương vì bố mẹ chồng "toxic"?Tình tiết mới về drama lục đục gia đình Beckham: Con dâu xuất thân nhà tỷ phú tổn thương vì bố mẹ chồng "toxic"?
07:41:36 08/05/2025
Nam điều dưỡng Bệnh viện đa khoa Nam Định đang phải điều trị chấn thương đầu, mặtNam điều dưỡng Bệnh viện đa khoa Nam Định đang phải điều trị chấn thương đầu, mặt
08:00:05 08/05/2025

Tin mới nhất

Cho vợ chồng con gái 600 triệu, trông cháu 6 năm nhưng "đổi lại" được 10 triệu của con rể cùng câu nói khiến tôi ngậm ngùi rời đi

Cho vợ chồng con gái 600 triệu, trông cháu 6 năm nhưng "đổi lại" được 10 triệu của con rể cùng câu nói khiến tôi ngậm ngùi rời đi

08:48:44 08/05/2025
Khi cháu vào lớp một, tôi tưởng mình sẽ nhàn hơn. Ai ngờ một buổi chiều, con rể đặt trước mặt tôi phong bì dày cộm rồi nói lời ẩn ý...
Xây nhà 2 năm không xong vì bị hàng xóm làm khó, tôi chỉ còn thiếu nước quỳ lạy

Xây nhà 2 năm không xong vì bị hàng xóm làm khó, tôi chỉ còn thiếu nước quỳ lạy

08:45:37 08/05/2025
Tôi chỉ xây ngôi nhà nhỏ mà mất đến 2 năm trời, liên tục chăm sóc , lót tay hàng xóm nhưng vẫn bị họ nhũng nhiễu, tìm mọi cách gây khó dễ, stress muốn phát điên.
Sau 5 năm 'vợ như mẹ đơn thân, chồng như trai tân', tôi vui vì không cần anh nữa

Sau 5 năm 'vợ như mẹ đơn thân, chồng như trai tân', tôi vui vì không cần anh nữa

08:42:25 08/05/2025
Tôi đã hoàn toàn nhẹ nhõm với cuộc sống có chồng mà như mẹ đơn thân của mình, cảm thấy chưa cần ly hôn vì xác định ông chồng giống trai tân vẫn còn vài tác dụng.
Vợ mất 7 năm tôi muốn tái hôn, con gái đã trưởng thành nhưng nhất mực không đồng ý

Vợ mất 7 năm tôi muốn tái hôn, con gái đã trưởng thành nhưng nhất mực không đồng ý

08:38:43 08/05/2025
Vợ tôi qua đời sau một thời gian dài chống chọi với bệnh tật. Đó là khoảng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời tôi. Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc với vợ và con gái.
Sống chung với bố mẹ chồng, tôi luôn là "con dâu ngoan" nhưng chỉ 3 tháng sau, tất cả mọi thứ đều thay đổi

Sống chung với bố mẹ chồng, tôi luôn là "con dâu ngoan" nhưng chỉ 3 tháng sau, tất cả mọi thứ đều thay đổi

08:35:06 08/05/2025
Mới về làm dâu được vài tuần, tôi đã thấy rõ một điều: cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng như tôi tưởng. Tôi và Quân yêu nhau đã lâu.
Bức xúc vì cả 4 lần sang nhà chơi, bạn gái đều lấy lý do đi về để không phải rửa bát

Bức xúc vì cả 4 lần sang nhà chơi, bạn gái đều lấy lý do đi về để không phải rửa bát

05:03:28 07/05/2025
Bạn gái 4 lần qua nhà tôi chơi, ăn cơm nhưng không lần nào chịu rửa bát thì có nên tiếp tục không mọi người? Tôi năm nay 27, người yêu tôi 25 tuổi.
Vợ chỉ coi tôi là ông bố sinh học của các con

Vợ chỉ coi tôi là ông bố sinh học của các con

05:02:58 07/05/2025
Hơn một năm qua, ngoài đóng tiền ra, tôi chẳng còn vai trò gì trong cuộc sống của vợ, cô ấy quả thật đã coi tôi chỉ là ông bố sinh học của hai đứa con, không hơn.
Xem phim "Sex Education", tôi đau lòng biết lý do con trai khóc nức nở trong nhà vệ sinh: Một câu thoại đã giúp tôi cứu vớt tâm lý con

Xem phim "Sex Education", tôi đau lòng biết lý do con trai khóc nức nở trong nhà vệ sinh: Một câu thoại đã giúp tôi cứu vớt tâm lý con

22:26:04 06/05/2025
Tận mắt chứng kiến cảnh con trai ngoan hiền khóc nức nở trong nhà vệ sinh là một trải nghiệm tồi tệ đối với tôi. Vợ chồng tôi từng rất hãnh diện vì có 2 đứa con ngoan ngoãn, giỏi giang.
Mẹ già ở quê lên thành phố sống cùng con dâu, choáng vì nhà to như cái công ty, làm gì cũng nghe tiếng "beep beep" nên hoảng sợ đòi về

Mẹ già ở quê lên thành phố sống cùng con dâu, choáng vì nhà to như cái công ty, làm gì cũng nghe tiếng "beep beep" nên hoảng sợ đòi về

22:09:38 06/05/2025
Từ hôm đó, tôi cứ thu mình lại, việc gì cũng rón rén. Tôi tên là Thìn, năm nay 67 tuổi, sống cả đời ở quê, quanh quẩn với mảnh vườn, con gà, nồi cơm củi lửa.
Cháu trai đổ bột giặt vào thùng gạo làm cả nhà suýt ngộ độc, mẹ tôi mắng thì chị dâu lu loa "bà nội bạo hành cháu"

Cháu trai đổ bột giặt vào thùng gạo làm cả nhà suýt ngộ độc, mẹ tôi mắng thì chị dâu lu loa "bà nội bạo hành cháu"

22:06:07 06/05/2025
Anh trai tôi lỡ tát vợ một cái, nên giờ nhà thông gia cũng kéo sang làm rùm beng lên. Chẳng biết kiếp trước gia đình tôi có mắc nợ gì ai không mà kiếp này rước về một bà chị dâu khá gớm.
Đến thăm con trai, trời nắng mà con mặc áo khoác dày cộm, tôi ép con cởi ra thì bàng hoàng với những vết sẹo cũ mới trên cổ tay

Đến thăm con trai, trời nắng mà con mặc áo khoác dày cộm, tôi ép con cởi ra thì bàng hoàng với những vết sẹo cũ mới trên cổ tay

22:01:05 06/05/2025
Tôi hỏi tại sao con lại làm thế? Con cúi mặt, 2 mắt đỏ hoe nhưng không dám nói ra. Vợ chồng tôi ly hôn đã 4 năm rồi. Con trai tôi sống với bố, con gái sống với mẹ.
Cụ không đồng ý cho chắt đi du lịch xuyên Việt, thấy tôi kiên quyết cho con đi liền ném hết đồ đạc của chúng tôi ra đường và đuổi tống ra khỏi nhà

Cụ không đồng ý cho chắt đi du lịch xuyên Việt, thấy tôi kiên quyết cho con đi liền ném hết đồ đạc của chúng tôi ra đường và đuổi tống ra khỏi nhà

21:56:30 06/05/2025
Thật ra nếu suy nghĩ ở những góc độ khác thì sẽ thấy các cụ khó tính cũng là vì thương con thương cháu. Tôi luôn tự hào kể với bạn bè rằng gia đình tôi có bốn thế hệ cùng chung sống dưới một mái nhà.

Có thể bạn quan tâm

Xách cả bao hung khí đi giải quyết mâu thuẫn, 22 đối tượng bị khởi tố

Xách cả bao hung khí đi giải quyết mâu thuẫn, 22 đối tượng bị khởi tố

Pháp luật

09:30:47 08/05/2025
Hàng chục đối tượng mang hung khí, vỏ chai bia đi tìm đối phương giải quyết mâu thuẫn. Tuy nhiên, chưa kịp ra tay hành động, các đối tượng đã bị khống chế...
Bức ảnh xấu hổ nhất cuộc đời Triệu Vy

Bức ảnh xấu hổ nhất cuộc đời Triệu Vy

Sao châu á

09:29:49 08/05/2025
Dù sau này trở thành ngôi sao quyền lực bậc nhất giới giải trí, công chúng vẫn không quên hình ảnh khốn khổ của Triệu Vy vào thời khắc đó.
Đắk Lắk tăng cường giám sát ổ dịch dại trên người

Đắk Lắk tăng cường giám sát ổ dịch dại trên người

Sức khỏe

09:29:30 08/05/2025
Theo người nhà bệnh nhân, cách đây khoảng 2 năm, bệnh nhân bị mèo cắn vào bàn tay và không đi tiêm vaccine phòng bệnh dại. Trong 2 năm trở lại đây không rõ bệnh nhân có phơi nhiễm với bệnh dại hay không.
Màn trình diễn hit 3 tỷ view tại Đại lễ 30/4 nhanh chóng đạt 1 trending, Võ Hạ Trâm có động thái đặc biệt

Màn trình diễn hit 3 tỷ view tại Đại lễ 30/4 nhanh chóng đạt 1 trending, Võ Hạ Trâm có động thái đặc biệt

Nhạc việt

09:26:16 08/05/2025
Video trình diễn Viết Tiếp Câu Chuyện Hòa Bình của Võ Hạ Trâm và Đông Hùng chính thức leo lên vị trí top 1 trending.
Bí Đỏ tả thực cuộc sống với Vũ Cát Tường, netizen xót: Thương Tường quá, nhưng kệ nha...

Bí Đỏ tả thực cuộc sống với Vũ Cát Tường, netizen xót: Thương Tường quá, nhưng kệ nha...

Netizen

09:23:43 08/05/2025
Mới đây, Bí Đỏ lại tiếp tục chia sẻ khoảnh khắc hạnh phúc trong hôn nhân của mình. Trong clip mới đăng tải, cô hỏi Vũ Cát Tường: Ra Hà Nội anh thích ăn gì , và được nửa kia đáp lại muốn ăn bún chả.
Sơn Tùng M-TP đang toan tính điều gì?

Sơn Tùng M-TP đang toan tính điều gì?

Sao việt

09:20:01 08/05/2025
Với một nghệ sĩ nổi tiếng và kín tiếng như Sơn Tùng, việc anh liên tục chủ động xuất hiện tại những địa điểm đặc trưng từ Bắc vào Nam khó thể nào là một việc vô tư, tuỳ hứng!
Google 'đá xoáy' thiết kế thanh camera của dòng iPhone 17

Google 'đá xoáy' thiết kế thanh camera của dòng iPhone 17

Thế giới số

09:10:35 08/05/2025
Nắm bắt chi tiết này, Google đã nhanh chóng ám chỉ rằng Apple đang vay mượn ý tưởng thiết kế thanh camera đặc trưng đã xuất hiện từ lâu trên các dòng điện thoại Pixel.
Garmin ra mắt thế hệ đồng hồ thông minh vívoactive 6 mới

Garmin ra mắt thế hệ đồng hồ thông minh vívoactive 6 mới

Đồ 2-tek

08:50:04 08/05/2025
Garmin vừa chính thức ra mắt vívoactive 6 - mẫu đồng hồ thông minh GPS sở hữu bộ tính năng theo dõi sức khỏe và thể thao mới nhất cùng màn hình AMOLED rực rỡ.
'Thiên đường biển ngủ quên' trong xanh thấy đáy, cách Hà Nội hơn 5 tiếng đi xe

'Thiên đường biển ngủ quên' trong xanh thấy đáy, cách Hà Nội hơn 5 tiếng đi xe

Du lịch

08:43:01 08/05/2025
Cách Hà Nội khoảng 5,5 tiếng chạy ô tô, một bãi biển ở Hà Tĩnh hấp dẫn du khách bởi vẻ đẹp hoang sơ với nước biển xanh, trong vắt, bãi cát trắng trải dài, những bãi đá tự nhiên đẹp mắt.
Mật nghị Hồng y bầu Giáo hoàng dùng công nghệ 'triệt tiêu' công nghệ

Mật nghị Hồng y bầu Giáo hoàng dùng công nghệ 'triệt tiêu' công nghệ

Thế giới

08:41:18 08/05/2025
Trong bối cảnh hiện đại, việc bảo vệ tính tuyệt mật cho Mật nghị Hồng y bầu Giáo hoàng đòi hỏi các giải pháp công nghệ cao nhằm ngăn chặn rò rỉ thông tin ra bên ngoài.
MC Long Vũ 'cướp hit' Trúc Nhân, dí dỏm: 'Mọi người cứ nghĩ tôi hát không ra gì'

MC Long Vũ 'cướp hit' Trúc Nhân, dí dỏm: 'Mọi người cứ nghĩ tôi hát không ra gì'

Tv show

08:25:03 08/05/2025
Màn cướp hit đầy bất ngờ và hài hước của MC Long Vũ nhận được mưa lời khen từ phía công chúng trên mạng xã hội.