Nỗi hoảng sợ khi chứng kiến con gái mất dần sự sống từng ngày
Giờ này con gái tôi đã ngủ. Toàn thân con vàng như một lát nghệ và mỏng hơn cả tấm chăn đang đắp trên người. Chỉ mới 7 tuổi con đã bị suy gan cấp. Khi phát hiện thì bệnh đã ở tình trạng suy gan tối cấp chưa rõ nguyên nhân.
Mỗi khi nghĩ đến sự muộn màng này, tôi ân hận chỉ muốn cắn xé bản thân. Nhưng tôi làm sao lường được khi trước đó con vẫn hoàn toàn khỏe mạnh, ăn uống tốt và thể trạng cũng rất tốt. Con đang học giữa học kỳ 1 của lớp 1 và ở trường con không có biểu hiện sức khỏe khác thường gì.
Chỉ mới đây, con mới xuất hiện các triệu chứng mệt mỏi, chán ăn, vàng da, vàng mắt tăng dần. Để ý tôi cũng thấy, nước tiểu của con sẫm màu nữa.
Nhưng lúc ấy tôi ngu dốt quá, còn mua thuốc về tự nhỏ cho con khi thấy mắt con cũng vàng đi. Để khi con được đưa vào viện thì bác sĩ đã chẩn đoán viêm gan cấp. Và sau chuỗi ngày điều trị ở đây, tình trạng vẫn không được cải thiện. Bác sĩ đã đưa ra kết luận cuối cùng: chỉ có ghép gan, con mới được cứu sống.
Con đã ngủ, toàn thân vàng như một lát nghệ và mỏng hơn cả tấm chăn đang đắp trên người. Chỉ mới 7 tuổi con đã suy gan cấp (Ảnh minh họa)
Nghe tin con phải ghép gan mà tôi rụng rời. Bé con của tôi đã đầu thai nhầm mẹ rồi. Vì là con tôi, chính sự vô tâm của tôi nên bây giờ nó mới nằm thoi thóp thế kia.
Không biết bao nhiêu lần tôi đã khóc ngất mà níu áo bác sĩ bảo “Cứu con tôi với”. Không biết bao nhiêu lần tôi đã hỏi thăm, đã cầu xin từ đời thực đến đời ảo trên khắp các diễn đàn mong có người hiến gan cho con.
Thời gian đầu, bác sĩ chỉ định chỉ phải ghép 40%. Nhưng vì bệnh phát triển quá nhanh, thể trạng con lại khó thích nghi nên bây giờ ít nhất phải ghép đến 70% con mới có cơ hội sống sót. Tôi chạy đua không lại tử thần. Mỗi ngày vô vọng trôi qua đồng nghĩa với việc con càng rời xa tầm tay tôi.
Bác sĩ nói bệnh của con đã “quá”. Tôi chưa thấy có một câu nói nào tàn nhẫn như câu nói này. Nó cứa vào tim và làm tôi đột quỵ. Ngay cả khi biết bản thân tôi sắp chết có lẽ tôi cũng sẽ không sốc và tuyệt vọng đến thế. Con gái tôi chỉ mới vào lớp 1, chỉ mới sắp học hết học kỳ đầu tiên. Và cuộc đời nó chỉ vừa mới bắt đầu đã kết thúc.
Video đang HOT
Sao trên đời lại có những điều tàn nhẫn thế này. Tôi sắp mất con vĩnh viễn. Cái chết sắp sửa chia cắt mẹ con tôi. Trời có thấu cho nỗi đau phải chứng kiến con đang chết đi từng ngày mà chỉ biết khóc, vô dụng và bất lực này không?
Con nằm đó và vẫn nghĩ con đang bị cảm cúm nặng, rồi con sẽ trở về nhà và lại đi học sớm thôi. Nó cứ hỏi tôi: “Mẹ ơi, con muốn về nhà. Sao con lâu được về nhà thế?”. Hoặc: “mẹ xin bác sĩ cho con về nhà đi, con sắp thi học kỳ rồi đấy! Các bạn đến thăm con bảo thế!”.
Những lời ngây thơ của con gái nói như cứa vào tim tôi ngàn mũi kim. Tôi chỉ cầu xin có một điều kỳ diệu, một phép màu nào đó để con khỏe mạnh. Thậm chí có lấy đi cả của cải vợ chồng tôi tích cóp được, có lấy đi cả 31 năm tuổi thọ này của tôi hay cả cuộc đời này, tôi cũng đều sẽ đổi để con được sống.
“Trời chưa sáng đâu, con ngủ thêm nhé”. Mỗi khi con hé đôi mắt vàng vọt nhìn mẹ, tôi đều phải nói câu đó. Con lo lắng khi biết mình đã nghỉ học nhiều đến thế. Bởi hàng ngày con rất thích đến trường, đến lớp.
Những ngày này, mắt con vàng, lưỡi con vàng như bôi nghệ. Để con không thấy gương mặt mình, tôi đã phải giấu hết gương trong túi xách. Nhưng chẳng thế giấu được con vì con là một cô bé thông minh, con đã soi bằng chiếc thìa inox.
Khoảng khắc con đánh rơi thìa vì sợ hãi khuôn mặt mình cũng là khoảnh khắc tôi như đánh rơi cả thế giới này. Con bắt đầu ý thức được, mình đang ốm nặng, con khóc. Con bắt đầu tra hỏi và không còn tin vào những lời nói dối của mẹ và bác sĩ nữa.
Chồng tôi nghĩ ra cách bôi nghệ vào mặt mỗi khi bên con, cả nhà lẳng lặng làm theo. Con thức dậy, nhìn xung quanh ngỡ ngàng rồi cười khanh khách. Đây là nụ cười hiếm hoi và cũng có lẽ là nụ cười cuối cùng của con.
Bác sĩ bảo, con sắp bước vào giai đoạn phù não và mất ý thức, rồi con sẽ không còn nhận ra được người thân nữa. Bây giờ đến ngủ con cũng không được yên giấc. Vì yên ắng quá sẽ khiến con không còn thức dậy nữa. Vài tiếng một lần tôi phải gọi con, lấy hết sức mạnh mà mỉm cười cho con yên tâm “Mẹ vẫn ở đây”.
Sự sống của con giờ chỉ còn đếm từng ngày và từng giờ. Bác sĩ bảo nên đưa con về nhà nhưng mình vẫn cố lì lợm ở lại viện “còn nước còn tát”. Chưa bao giờ mình ghét bệnh viện, ghét bác sĩ đến thế (Ảnh minh họa)
Con chỉ nói “con mệt” dù cho con nằm trên giường bệnh hơn 3 tháng nay với đủ phác đồ điều trị. Tôi cũng rất mệt mỏi và cảm thấy đang đều chết dần đi. Một ngày với tôi ở viện sao dài như 10 năm thế này.
Những ngày này, vì sợ con gái có thể ra đi bất cứ lúc nào, tôi luôn nắm chặt tay con. Tôi hoảng sợ khi nghĩ một ngày thức dậy không có con ở bên và phải ở lại thế giới không có con.
Sự sống của con giờ chỉ còn đếm từng ngày và từng giờ. Bác sĩ bảo gia đình nên đưa con về nhà nhưng vợ chồng tôi vẫn cố lì lợm ở lại viện “còn nước còn tát”. Chưa bao giờ tôi ghét bệnh viện, ghét bác sĩ đến thế. Từ lúc vào đây họ chưa cho chúng tôi một tia hy vọng nào. Tất cả đều thật nhẫn tâm, kể cả ông trời.
Con gái tôi lại vừa thức giấc, con mè nheo “Mẹ bôi kem cho con, con muốn trắng cơ”. Tôi và chồng cũng làm như thế cho con vui. Nhưng chúng tôi biết làm gì để con có thể khỏe mạnh trở lại đây? Một ngày gần đây, nếu con ra đi, tôi cũng sẽ đi theo con để bên kia thế giới con vẫn có mẹ. Nhưng còn chồng tôi, anh sẽ ở lại với đau khổ mất vợ mất con, tôi phải làm thế nào? Tôi phải làm thế nào đây?
Theo VNE
Mẹ quyết giữ con lại dù ba đã rời xa
Con gái ạ! Liệu sau này lớn lên con có trách mẹ đã không thể cho con một mái ấm gia đình bình yên và trọn vẹn như bao bạn bè không? Bây giờ con còn quá bé để hiểu mọi chuyện đang xảy ra nhưng chắc chắn sẽ có lúc con mẹ tủi thân lắm vì thiếu vắng người cha bên cạnh.
Ngày mẹ quen ba con là khi mẹ vẫn còn là cô sinh viên năm 3 đại học. Lúc đó mẹ thật xinh tươi và tràn đầy nhiệt huyết sống, mẹ luôn tin tưởng tình yêu của mẹ và ba con sẽ vẹn tròn, viên mãn như bao người vì ba con đã cho mẹ những tháng ngày tươi đẹp, hạnh phúc. Mẹ có thể khẳng định với con một điều rằng, cho đến giờ phút này mẹ không giận dữ cuộc đời và giận dỗi người cha của con, cho dù người đó đã rời xa mẹ con mình trong giờ phút khốn khó nhất. Mẹ cũng mong con gái sau này trưởng thành sẽ bản lĩnh, cứng rắn thông mình hơn mẹ và dù có như thế nào đừng bao giờ giận ba con nhé!
Ba của con vốn là một chàng trai rất hài hước và dễ thương. Ba có làn da rám nắng của người miền biển và giọng nói trầm ấm vô cùng đặc biệt. Ông bà nội của con đã mất từ lâu nên một mình ba tự lập từ bé, ba con rất có ý chí và luôn chăm chỉ làm nụng kiếm tiền, điều đó khiến mẹ nể phục ba con vô cùng. Tuy vậy, người đàn ông của mẹ còn nghèo nên tình yêu của ba mẹ cũng chỉ quanh quẩn với những bữa trà đá, những buổi tối đi dạo công viên rồi nắm chặt tay nhau.
Vào năm cuối đại học, mẹ đã rất buồn khi ba con quyết định bỏ dở trường đại học để đi xuất khẩu lao động sang Nga vì họ hàng của ba đã lo hết mọi thứ. Một tháng trước ngày ba con đi, mẹ đã không ngần ngại trao điều quý giá nhất của đời người con gái cho người đàn ông mình yêu. Ba hẹn mẹ chỉ đi 2 năm, kiếm được nhiều tiền rồi sẽ quay về lo cưới xin mẹ đàng hoàng.
Nhưng con có biết không, khi chiếc máy bay cất cánh được ít lâu thì mẹ đã ngất xỉu, người ta đưa mẹ vào phòng bệnh và thông báo mẹ đã có bầu. Lòng mẹ xót xa và hoảng hốt không biết sẽ phải một thân một mình đương đầu làm sao với sóng gió cuộc đời khi người đàn ông nói sẽ che chở cho mẹ đã rời xa khỏi đất nước này.
Mãi 10 ngày sau mẹ mới có thể liên lạc được với ba con và thông báo về sự xuất hiện của con, ba con động viên mẹ phải cố gắng hoàn thành các môn thi của năm cuối và giữ sức khỏe để chăm sóc cho con. Con ạ! Có lẽ điều an ủi mẹ lớn nhất trong những ngày mang thai con là những lời động viên từ nơi xa ấy của ba dành cho hai mẹ con ta. Mẹ và ba con vẫn chần chừ chưa dám công khai với hai bên gia đình. Dù gì thì mẹ vẫn là cô sinh viên chưa tốt nghiệp đại học, chưa có công ăn việc làm và hiện giờ ba con ở xa đâu có ở nhà. Mẹ thì rất sợ ngoại của con vì có lẽ bà sẽ rất buồn khi biết mẹ đã "ăn cơm trước kẻng", làm trái với gia phong của gia đình.
Một mình nuôi con khôn lớn khi ba đã không còn trên cõi đời là quyết định khó khăn của mẹ (ảnh minh hoạ)
Ba con sau khi sang đó cũng gặp nhiều khó khăn, trở ngại do bất đồng ngôn ngữ và điều kiện thời tiết. Mẹ thì một mình ở thành phố đối mặt với những cơn nghén sớm trong khi bài vở cuối năm chất chồng. Mọi thứ đều mù mịt, tối tắm cho cả ba và mẹ, đã có lúc mẹ có suy nghĩ độc ác rằng: " Hay thôi, từ bỏ con đi vậy". Ba còn cũng có đôi lần ám chỉ về chuyện này vì nghĩ đến quãng thời gian và tương lai phía trước cho mẹ trong khi còn một thời gian dài nữa ba mới về. Nhưng mẹ không thể cam tâm mà làm được việc đó, con là giọt máu, là kết tinh tình yêu của ba mẹ cơ mà. Giữ lại con đồng nghĩa với việc mẹ sẽ phải đương đầu với rất nhiều sóng gió và chắc chắn cuộc đời mẹ sẽ rẽ sang một hướng khác.
Nhưng có lẽ sẽ có nhiều bao nhiêu đau đớn trong cuộc sống này không thể nào bằng những ngày mẹ biệt tăm thông tin của ba con, mẹ ra ngóng vào trông chờ đợi email, tin nhắn từ ba con nhưng tất cả đều im lìm, trống trơn. Mẹ sợ hãi không biết có chuyện xấu gì đã xảy ra với ba con, rồi có lúc mẹ nghĩ hay ba con cố tính lảng tránh mẹ vì có niềm vui mới. 3 tuần lễ sau mẹ nhận được tin ba con bị tai nạn lao động và đã mất tại bệnh viện bên đó. Trời ơi! Đất dưới chân mẹ sụp xuống hoàn toàn, tại sao ông trời lại cướp đi tương lai của hai mẹ con ta? Ba con không người thân thích thì liệu rằng ai sẽ làm thủ tục đưa xác của ba con về Việt Nam.
Khi mẹ về quê vì điều kiện cách trở nên không thể biết thêm thông tin gì khác của ba con. Mẹ chỉ chờ ngày con chào đời rồi sẽ tự mình tìm về quê nội của con để kiểm chứng mọi thông tin và trả lại quê quán, nguồn gốc cho con.Những ngày sau đó sức khỏe của mẹ yếu dần, hai cô bạn cùng phòng mẹ phải gọi điện về cho ngoại con để ngoại đưa mẹ về quê. Con ạ! mẹ đã gục đầu khóc trong lòng ngoại cho thỏa bao nỗi buồn bấy lâu nay. Ngoại không trách mẹ mà chỉ thương mẹ con mình nhiều hơn. Khi ấy con gái mẹ đã được hơn 7 tháng.
***
Con của mẹ chào đời sớm hơn hẳn các bạn khác 1 tháng 10 ngày cơ đấy nhưng trộm vía con không bệnh tật, ốm đau như nhiều trẻ sinh non khác. Do có nhiều nguyên nhân nên đến khi con được 6 tháng tuổi mẹ mới tìm về đến quê nội của con....Vậy là ba con đã nằm lại nơi đất khách quê hương, nơi mà quanh năm chỉ có tuyết trắng bao phủ. Chắc chắn ba con lạnh lẽo lắm nhưng ba con có thể yên lòng rằng, từ nay về sau mẹ đã có con ở bên cạnh để sưởi ấm trái tim lẻ loi của mẹ. Họ hàng của ba con đã nắm chặt lấy tay mẹ và chào mừng hai mẹ con ta. Điều ấy khiến mẹ xúc động vô cùng con gái ạ. Họ đều là những người nông dân chất phác thật thà nên khi nghe mẹ kể đầu đuôi câu chuyện tình yêu giữa mẹ và ba con, rồi con đang lớn dần lên từng này mọi người đều rất yêu thương.
***
Một mùa xuân nữa lại về, vậy là 3 năm qua mẹ đã trở thành bà mẹ đơn thân, từ một cô sinh viên non nớt mẹ đã vững chãi đối mặt với nhiều khó khăn, thách thức trong cuộc sống. Con gái mẹ vẫn luôn hỏi mẹ về ba, hỏi xem ba đi làm xa ở đâu mãi chưa về để nghe con gái hát bài "Cả nhà thương nhau".
Mẹ vẫn chưa thể nói sự thật với con vì con vẫn còn quá nhỏ để hiểu chuyện người lớn. Và dù có như thế nào thì con hãy luôn tự hào về mình có một người cha thực sự tuyệt vời đó con gái bé bỏng ạ!
Theo VNE
Em quay cuồng và điên loạn trong tình cảm với anh rể Câu chuyện của em kể sau đây có lẽ sẽ không được sự ủng hộ của nhiều người. Chăc chăn em sẽ còn bị nhiều lời chê trách hay chửi mắng. Nhưng em vẫn hi vọng có thể có một cách giải quyết tốt nhất cho tình cảnh của em hiện giờ. Em năm nay 20 tuổi. Em tự nhận mình là người...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bố tôi quyết định giúp chị dâu trả món nợ 7 tỷ khiến cả nhà choáng váng, anh rể vội vàng lên tiếng ngăn cản

Xem phim "Sex Education", tôi bàng hoàng nhận ra lý do con trai nhận thức sai lệch, xem bố mẹ là "người xấu"

Trước khi mất, mẹ để lại một lá thư tay, đọc xong, anh em tôi lặng lẽ nhìn nhau, rồi cùng quỳ trước bàn thờ mẹ

Trời tờ mờ sáng, khi cả nhà vẫn ngủ, tôi tay xách nách mang, kéo theo con nhỏ rời khỏi nhà chồng mà chẳng ai hay

Cầm tờ xét nghiệm ADN không phải cháu ruột, tôi quyết định sang tên sổ đỏ cho con dâu để bù đắp tổn thất tinh thần

Mẹ chồng đi chăm cháu ngoại 10 năm thì quay về quê khiến cả nhà như có bão lớn quét qua, ai cũng khó thở

Về quê vợ ăn giỗ, chồng tôi liên tục nhắc một chuyện khiến anh trai tôi nóng máu, chỉ tay đuổi thẳng cổ

Cãi cọ với vợ, tôi bỏ sang nhà bạn thân chơi rồi chết lặng với những tiếng động phát ra từ phòng ngủ

Cứ hễ ai vay tiền là bố chồng tôi rút ví đưa ngay, thế nhưng khi ông gặp tai nạn nằm viện thì không 1 con nợ nào đến thăm hỏi

Em họ chồng thất nghiệp xin vào công ty tôi làm nhưng vừa lười vừa láo, tôi cho nghỉ việc thì bị cả họ nhà chồng xúm vào nói như thể mình là kẻ gian ác

Mẹ ở quê toàn khoe con trên thành phố "lương tháng 50 triệu", hậu quả tôi nhập viện còn mẹ bị bố đòi ly hôn

Bố chồng đưa 200 triệu, yêu cầu tôi ký giấy khước từ tài sản, tôi bật cười đưa ra tờ giấy xét nghiệm làm ông hoảng loạn
Có thể bạn quan tâm

Bảng giá xe Mitsubishi tháng 5/2025: Loạt sản phẩm giảm giá mạnh
Ôtô
07:42:47 12/05/2025
Làm sao để giảm cân mà vẫn giữ cơ?
Làm đẹp
07:38:39 12/05/2025
Tổng thống Trump chính thức triển khai chương trình cho người nhập cư tự trục xuất
Thế giới
07:38:37 12/05/2025
AI 'đổ bộ' Chrome và Android, những kẻ lừa đảo hết đường 'làm ăn'
Thế giới số
07:33:42 12/05/2025
Á hậu Thuỷ Tiên nghi liếc Minh Anh, Vũ Thuý Quỳnh ẩn ý, Hương Giang nhắc nhở?
Sao việt
07:29:26 12/05/2025
Fan dầm mưa đu 30 anh trai: bỏ tiền triệu để 'tự đày', Dương Domic quỳ đáp lễ?
Netizen
07:10:49 12/05/2025
Hồ Ngọc Hà, Trúc Nhân 'đổ gục' trước thí sinh nhỏ tuổi nhất Điểm hẹn tài năng
Tv show
07:10:21 12/05/2025
"Công chúa" Tây Du Ký nghi bán hoa, cắn răng giải vây cho chồng dan díu đàn em?
Sao châu á
06:59:05 12/05/2025
Xin không được, gã đàn ông đe dọa chửi bới CSGT
Pháp luật
06:56:25 12/05/2025
Loại quả xưa chẳng ai ngó ngàng giờ là đặc sản ít người bán, đem kho chay được món trôi cơm
Ẩm thực
05:57:11 12/05/2025