Phía cuối con đường
Giá ngày xưa em hiểu rõ về cuộc đời, hiểu rõ những điều không thể và hiểu rõ mình không phải là Thượng đế để có quyền gắn kết đôi ta. Cứ ngỡ hai người yêu nhau thì không cần sự đồng tình của kẻ thứ ba, nó bất duyệt và viên mãn. Vậy mà…
Em đã chạm đến những xót xa, va vào những trái ngang và thấm nhuần lẽ phải. Vậy mà em để mình rơi một cách tự do vô biên đến miền đau khổ. Vì tình yêu như một sợi dây co giản không giới hạn, nên nó còn giản thì em cứ bước đi như một ma lực.
Cuộc đời là những khổ luỵ mà em chưa lường hết. Anh biết không!? Em đã rất khổ đau vì một cuộc tình đổ vỡ. Cuộc tình em đã mang vào đó những hy vọng, những tương lai, dù biết là mong manh nhưng sống thì cần tin yêu và hy vọng. Rồi một ngày gần đây nhất những niềm tin yêu ấy bị trả lại một cách đau đớn.
Em quen người con trai đã gọi mình bằng chị, rồi một lúc cần thiết đã đổi thành anh và em. Bọn em đã kéo dài sự chênh lệnh ấy trong suốt hơn 4 năm, 4 năm đủ để mang đi của em cả một vùng xuân trẻ, sức sống và niềm tin, nhưng em ko hề hối tiếc vì đó là điều mình chọn. Rồi 1 ngày như em đã nói anh ấy bỏ rơi em chỉ vì hai từ duy nhất, nhưng có sức mạnh không gì ngăn nổi, đó là gia đình. Người ta vẫn sống vì gia đình, đó là điều không sai, nơi người ta có tất cả tình yêu thương, em chỉ là người mà người ta đã gặp đâu đó trên đường đời rồi yêu thương nhung nhớ, rồi quên, rồi người ta sẽ gặp người con gái khác cũng yêu thương nhung nhớ giống em, vậy thôi.
Video đang HOT
Bốn tháng sau ngày bọn em chia tay, em gặp một người, gặp trong hoàn cảnh khỏa lấp, nhưng em cũng đã yêu thương nhung nhớ giống người trước, đó là tình yêu, vậy hoá ra tim em vẫn còn đập, còn đập và còn yêu đương 1 ai đó.
Em đón nhận sự thay đổi một cách tích cực, đón nhận để hy vọng cuộc đời mình có 1 ngã rẽ tươi sáng và niềm tin mới tràn về. Ông trời ko thể bất công với em được. Người con trai mới như 1 bản sao chèn lên người tình cũ. Em chông chênh quá, tối đi chơi với người mới, khuya về em khóc cho người cũ, âm thầm dày xé có lỗi, mọi thứ như xáo trộn, đôi mắt em lúc nào cũng u buồn chỉ có chút cơ hội là rơi ra những giọt nước trong vắt đớn đau. Rồi một ngày như rất rõ ràng…em cũng hiểu 1 điều rõ ràng…người con trai mới quá nhỏ bé trong tình yêu của em, và càng không thể chèn lên tình yêu cái thứ tình yêu lớn lao với người cũ, nó như một vết nứt quá lớn mà cả cuộc đời này chưa chắc em đã vá víu nổi, và em biết mình sẽ thương tích đến hết cuộc đời này”
Chúng mình bên nhau trong suốt những tháng ngày anh dùi mài kinh sử, không giúp về vật chất, nhưng tinh thần thì không có gì đổi chác được. Ngày anh đỗ đạt nhận tấm bằng vinh quang, em lặng lẽ đứng chôn chân ở 1 nơi không ai nhìn thấy, nước mắt em rơi, rơi vì vui mừng cho anh, rơi vì chính bản thân mình. Cuộc đời là những điều trái ngang, em muốn chạy đến ôm chầm lấy anh chúc mừng vì anh đã đi đến hết con đường giang khó của tri thức…nhưng bước chân em như ngã quỵ vì biết mình không còn chổ đứng ở nơi vinh quang ấy, lạc lõng bơ vơ giữa những tiếng cười đùa.
Em muốn mang đến cho anh 1 boá hoa thật to, thật rực rỡ muôn màu như chính tình yêu của em giành cho anh, nhưng anh đã không cần nó nữa, em chỉ là em của những tháng ngày khổ đau nước mắt. Còn giờ đây bên anh là một tình yêu mới, một hạnh phúc trôi chảy không chông gai ngăn cấm, một tấm bằng kỹ sư, và cứ thế anh bước nhẹ vào đời không 1 bóng hình em, cái bóng hình đã bao năm làm anh khốn đốn khổ luỵ, dày vò, ray rứt, chẵn mang lại được gì cho anh đâu!?
Ở 1 nơi xa xôi chẳn mấy khi chúng ta nhìn thấy nhau, có 2 người đã là của nhau, từng cái hắt hơi, sổ mũi…, những tiếng cười trong vắt và những bữa cơm tuy đạm bạc nhưng em nhìn thấy niềm hạnh phúc ùa về rất rõ trong mắt nhau, làm sao em có thể quên? Nhưng tại sao phải quên anh nhỉ? “Đỉnh điểm của mạnh mẽ là tột cùng yếu đuối”. Em đã tỏ ra quá mạnh mẽ kiên cường, nhưng có ai biết được em như cây khô, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể làm cây ngã xuống vật vã khốn cùng.
Một mùa đông nữa lại tràn về, mùa đông thứ sáu rồi anh nhỉ? gió bất lành lạnh nó làm em nhớ anh.
Anh là người duy nhất mà em có thể tâm sự, nên xin hãy đừng buồn khi đọc nó anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu không giới hạn
Ai cũng có một tình yêu tuyệt vời và lý tưởng để cho ta luôn ao ước và mơ về. Và tôi cũng vậy. Tôi cũng đã có một thứ tình yêu như thế trong suốt 6 năm trời. Thượng đế đã sắp xếp cho tôi gặp anh - người mà suốt quãng đời này tôi không thể quên được.
Anh đến bên tôi như một định mệnh xui khiến. Vào một ngày trời không oi bức, tôi đang "vắt" mình trên chiếc ghế đá nơi công viên để ôn lại những gì tôi mới học. Bỗng đâu đó, anh tiến đến bên tôi, ngồi xuống và cũng mở cuốn giáo án mình ra để soạn bài báo giảng. Tôi và anh gặp nhau như thế đó. Và một bất ngờ lớn nhất là ngay ngày hôm sau, người thầy giáo mới của lớp tôi lại là anh. Một người thầy của tôi đã bị bệnh nên anh đến để thay thế. Tôi và anh đều bắt gặp ánh mắt ngỡ ngàng của nhau. Nhưng buổi học ấy vẫn trôi qua bình yên và mấy ngày hôm sau cũng vậy. Không một chút thay đổi và ồn ào trong mỗi tiết dạy của anh. Nhưng hình như cái gì đã được ông trời sắp đặt thì ta không thể trốn chạy được vậy.
Vào ngày 5/4/2003, trời tự dưng chuyển mưa. Nhưng ngặt nỗi, tôi không hề mang áo mưa. Trời càng lúc mưa càng to, bầu trời thì tối sầm lại. Anh cũng đứng đó không về được. Và thế là tụi tôi làm quen nhau. Hai người cùng xuống căng tin nhà trường ăn cơm tối. Anh đã lấy áo khoác của mình cho tôi che mưa. Từ đó, tôi và anh thường xuyên liên lạc với nhau. Cùng nhau uống nước, nói chuyện. Anh kể cho tôi nghe về thời sinh viên của mình, về gia đình và những người bạn. Tôi cũng kể cho anh nghe về tôi. Dường như hai chúng tôi nói rất thật về nhau, không giấu diếm.
Vào ngày 15/5/2004, tôi chính thức chấp nhận làm bạn gái với anh. Từ đó, tôi luôn ở cạnh anh. Tôi với anh như hình với bóng. Chúng tôi không bao giờ tách rời nhau. Từ ngày quen anh, tôi không ăn cơm bụi nữa mà tôi và anh về nhà anh nấu ăn. Cùng nhau xem phim và hay đi bộ dưới mưa. Thấm thoát cũng hết 6 năm trời, anh và tôi đi chung đường. Nhưng bây giờ anh và tôi đã không còn bên nhau nữa. Anh đã đi trên con đường của riêng anh. Anh đi và mang theo tất cả hoài bão của tôi và anh. Anh đang vươn mình trên mọi nẻo đường anh đi. Còn tôi, mãi co mình trong vỏ bọc của anh. Tôi mãi sống trong hoài niệm của một thời bình yên.
"Anh à, trên con đường của anh có bao giờ anh nghĩ về em không? Anh có đi giúp em con đường mà hai chúng ta đã lựa chọn không?". Hôm nay, bỗng dưng tôi nhận được điện thoại của anh. Anh bảo anh nhớ tôi, anh cần tôi. Lý trí đã không cho tôi tìm anh nhưng trái tim tôi lại đau nhói, thực sự tôi cần anh vì tôi còn yêu anh rất nhiều. Hôm nay, tôi đã cố vượt qua trái tim non kém của mình để rồi tôi đã "Delete" anh ra khỏi trái tim mình. Dù rằng trái tim tôi đau nhói và rỉ máu. "Anh à, dù quyết định xa anh nhưng em lúc nào cũng dõi theo từng bước đi của anh, dõi theo con đường anh đã chọn. Cảm ơn đời đã dành anh cho em suốt 6 năm trời. Cảm ơn đời vì anh luôn bên em trong quãng thời gian đó. Cảm ơn tất cả những gì anh đã dành cho em. Cảm ơn anh rất nhiều. Tạm biệt anh, tạm biệt tình yêu của em. Những buồn vui giờ em chỉ biết gửi theo từng bước chân anh đi. Chúc anh luôn bình yên và hạnh phúc".
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hạnh phúc trở về Cuộc sống với nhiều lo toan và chênh vênh hằng ngày đã có lúc làm con người ta tưởng như chùn bước chân đi. Người ta thường nói "con đường đi tìm giá trị hạnh phúc cũng lắm khổ đau và mất mát, trong đó phải biết hi sinh vì nhau thì giá trị hạnh phúc tìm lại được sẽ làm người ta...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mắng vợ điên rồ khi đòi ly hôn, xem phim "Sex Life", tôi mất ngủ nhận ra nguyên nhân: Sai lầm chí mạng, đẩy hôn nhân vào ngõ cụt

Mẹ vợ lên ở cùng nhưng mỗi ngày đều phải sống trong nỗi cảnh giác của con rể, giận đến mức không dám thở mạnh

Lần đầu gặp mẹ kế, tôi rất ghét dáng vẻ xinh đẹp của bà, vậy mà sau 3 tháng, tôi bỗng dưng lại thấy sống chung cũng không tệ

Xem camera, vợ chồng trẻ vội bỏ chuyến đi chơi, quay về quê với cha mẹ

Đến nhà thông gia thăm con dâu đẻ, được 2 ngày tôi đã phải bỏ về quê vì một câu của con trai

Về quê dịp lễ, nhìn mâm cơm bố mẹ ăn với hơn 10 bộ bát đũa ngoài trời mà tôi ứa nước mắt

Nghe tin mẹ ốm, tôi mua túi lớn đồ bổ về thăm nom nhưng câu đầu tiên bà thốt ra khiến tôi chết lặng

Chi hơn 2 triệu mua đồ ngon cho cả nhà ăn dọc đường, tôi bị chị chồng bắt ném bỏ đi vì "hôi hám xe của chị"

Tôi luôn bị chính mẹ đẻ của mình chê bai đủ điều, thậm chí bà còn đi đồn khắp nơi rằng tôi cặp kè với đàn ông đã có vợ

Bố mẹ ép tôi bỏ học, lấy chồng sớm để có tiền nuôi cậu quý tử cứ vài bữa lại về "báo nhà"

Xem phim "Sex Education", tôi bật cười nhớ lại kỷ niệm "dở khóc dở cười" của con gái: Dù trẻ có thông minh đến mấy, cha mẹ vẫn phải chỉ dạy điều này

Cháu ở nhà cả tháng không bế nổi một lần, nhưng cứ sang ngoại chơi là mẹ chồng liên tục gọi giục bắt tôi về với lý do "nhớ cháu"
Có thể bạn quan tâm

Học sinh vẽ con gà bị cô giáo phê "không đúng thực tế", ông bố gửi 1 bức ảnh khiến ai nấy cười nghiêng ngả
Netizen
17:02:26 03/05/2025
Đoạn clip đứng giữa nhiều cô gái hút 5 triệu views khiến G-Dragon bị hỏi "Anh ta bị sao vậy?"
Nhạc quốc tế
17:00:41 03/05/2025
Chiều cao ở tuổi lên 7 của con gái Hoa hậu Đặng Thu Thảo gây bất ngờ
Sao việt
16:55:32 03/05/2025
Hàng trăm chú chó dachshund săn đuổi kỷ lục ở Hungary
Lạ vui
16:54:21 03/05/2025
1 nữ ca sĩ gen Z cấp cứu vì đột ngột ngã gục ở nhà vệ sinh, kinh hãi khi nhận kết quả
Sao châu á
16:52:33 03/05/2025
Timothée Chalamet và Lily-Rose Depp 'tái ngộ', màn đá đểu khét lẹt làm fan hóng
Sao âu mỹ
16:32:53 03/05/2025
Trâu lạ xông vào nhà dân ở Hải Phòng, 3 người bị thương
Tin nổi bật
16:18:32 03/05/2025
Ông Trump đăng ảnh "chế" mặc trang phục giống giáo hoàng
Thế giới
16:16:45 03/05/2025
4 thứ đặt trước cửa nhà Chặn Cửa Tài Lộc: Đặc biệt đồ vật thứ 2 gia chủ đau ốm, ly tan lụi bại
Trắc nghiệm
15:52:50 03/05/2025
Công an Vĩnh Long đang xác minh vụ tai nạn làm con gái nghi phạm bắn người tử vong
Pháp luật
15:31:39 03/05/2025