Sau khi bố mẹ ly hôn, bà nội khóa chặt phòng riêng của cháu gái rồi đuổi tôi xuống gác xép ngủ cùng với các cô giúp việc
Bà ghét mẹ tôi, giờ khi bố mẹ tôi ly dị, tôi trở thành vật thế thân để bà trút giận.
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày định mệnh ấy – ngày tòa án tuyên bố tôi sẽ sống với bố sau khi bố mẹ ly hôn. Khi ấy tôi mới 12 tuổi, đôi tay bé nhỏ nắm chặt lấy váy mẹ không chịu buông, nước mắt chảy dài trên gương mặt non nớt. Mẹ ôm tôi khóc nức nở, nhưng luật pháp đã phân xử, đứa con gái nhỏ phải về với người cha giàu có thay vì người mẹ nghèo khó.
Ai ngờ đó chính là bản án khắc nghiệt nhất cuộc đời tôi.
Ngôi nhà lớn của bố lạnh lẽo như mồ chôn. Bà nội là người đàn bà khắc nghiệt với đôi mắt sắc như dao luôn chờ sẵn để “dạy dỗ” tôi. Căn phòng xinh xắn mẹ chuẩn bị cho tôi khi còn sống với bố bị khóa trái, bà thà để nó thành phòng hoang chứ nhất quyết không cho tôi ở trong đó. Từ ngày mẹ đi, bà bảo tôi xuống ở dưới cái gác xép với mấy cô giúp việc. Cũng may, các cô giúp việc trong nhà chăm tôi từ bé nên thương tôi như con cái trong nhà.
Mỗi sáng thức dậy là một cực hình. Bà đứng chờ sẵn ngoài cửa, miệng không ngừng nhả những lời độc địa: “Nuôi cái loại này cho đúng trách nhiệm thôi chứ cái mặt giống hệt con mẹ thì cũng chả tử tế gì nổi đâu”. Bữa ăn là trận chiến khi bàn đầy cao lương mỹ vị nhưng tôi cấm không dám gắp cái gì vì bà lườm nguýt không ngừng nên thường thì tôi chỉ chan canh ăn cho xong bữa.
Tôi hiểu mình đang trả giá cho mối thù của bà với mẹ. Bà ghét mẹ tôi, đứa con dâu “đỉa đòi đeo chân hạc” làm con bà phải lỡ dở 1 lần. Giờ khi bố mẹ tôi ly dị, tôi trở thành vật thế thân để bà trút giận.
Bà không đánh đập tôi, chưa bao giờ thượng cẳng tay hạ cẳng chân nhưng những gì bà làm còn đau đớn hơn cả ngày ăn đòn vài bận. Những buổi tối co ro trong chăn nghe bà rủa sả: “Tao nuôi rắn trong nhà chứ con cháu cái nỗi gì, tao nuôi mày đến năm 18 tuổi thì thôi lượn đi cho đỡ nặng nợ”. Tất cả đều in hằn trong ký ức như những vết sẹo không bao giờ lành.
Đáng sợ nhất là những lần bà bắt tôi quỳ trước bàn thờ tổ tiên, ép tôi nói xấu mẹ mình. Tôi cắn chặt môi đến chảy máu, kiên quyết không hé răng.
Video đang HOT
Bố tôi biết hết. Ông nghe tiếng khóc đêm của con gái, nhưng luôn chọn cách quay mặt làm ngơ. Có lần tôi van xin: “Bố ơi, cho con về với mẹ đi”. Ông chỉ thở dài: “Con thông cảm cho bố, bà già rồi, đừng chấp bà”.
Sự nhu nhược của bố khiến tôi tổn thương gấp bội. Ở trong nhà mình nhưng tôi không có cảm giác như mình có gia đình.
Dần dần mọi chuyện thành quen, những lời nói của bà không còn khiến tôi đau lòng tổn thương nữa. Càng về sau, tôi chỉ có duy nhất 1 suy nghĩ mỗi lần bà “lên cơn” chửi rủa đó là tôi thấy phiền.
Năm 18 tuổi, tôi thi đậu đại học xa nhà với học bổng toàn phần. Ngày rời đi, tôi bước qua ngưỡng cửa nhà bố mà không ngoái lại. Bà nội giờ đã già yếu, ngoài tôi ra chẳng có đứa cháu nội nào. Càng già bà càng bớt cay độc đi, nhiều lần nhờ bố gọi điện xin tôi về thăm. Nhưng có những vết thương quá sâu để có thể hàn gắn.
Giờ đây khi đã trưởng thành, đôi khi tôi tự hỏi điều gì đã khiến một người bà có thể độc ác với đứa cháu ruột như vậy. Rốt cuộc đó là nỗi đau từ quá khứ hay là sự ích kỷ của lòng hận thù?
Sau cùng thì tôi cũng không muốn mang chấp niệm, tôi sang nhà mẹ, rúc vào lòng mẹ.
- Bố gọi điện bảo con về thăm bà nội, bà già yếu rồi…
Tôi nói bỏ lửng, mẹ tôi cười.
- Thì về xem bà thế nào. Nhưng mà tùy con nhé. Mẹ thì mẹ chẳng ghét gì bà nhưng cũng không còn quan hệ gì nữa. Con thì là cháu chắt nên dù sao cũng là máu mủ. Con thấy muốn về thì về không thì thôi, không ai trách gì được con hết.
Bà đối xử với mẹ ác nghiệt như vậy nhưng mẹ chẳng để vào lòng, có lẽ tôi cũng chẳng nên nặng nề thêm làm gì.
Phút lâm chung, bà nội nắm chặt tay mẹ tôi, mắt rưng rưng không nói lời nào nhưng mẹ tôi bỗng tuyên bố một việc khiến cả nhà nhao nhao
Bà vừa mất, mẹ tôi đau lòng, cứ thế bật khóc nức nở, mặc kệ những lời chú hai nói. Cả gia đình cũng lâm vào trầm mặc.
Trong 3 người con dâu thì bà nội hợp với mẹ tôi nhất. Chẳng hiểu tại sao mà mẹ tôi như đọc được từng suy nghĩ từ cái nhíu mày, cau mặt, hay khóe môi của bà nội, khiến bà chẳng cần nói ra, mẹ tôi cũng làm y như ý bà. Chẳng hạn đến nhà chú thím tôi ăn cỗ, bà nội không hài lòng điều gì thì khi ra về, mẹ tôi sẽ góp ý với chú thím. Nói không ngoa chứ bà nội tôi ho một cái, mẹ tôi cũng biết bà định nói gì rồi.
Tôi từng hỏi mẹ tại sao mẹ lại "siêu" thế, mẹ chỉ bảo, sau này con làm dâu đủ tinh ý thì sẽ nhận ra thôi.
Thế cho nên khi bà nội bệnh nặng, nằm viện 3 tháng liền, con cái luân phiên nghỉ việc chăm sóc, cứ mỗi người đến chăm 1 tuần, bất kể con đẻ hay dâu - rể, nhưng chỉ có mẹ tôi là chăm được. Các chú thím đều bị bà mắng trách vì không biết làm, làm không đúng ý, cô út tôi - con gái ruột của bà cũng bị bà mắng đuổi về. Vì thế mà mẹ tôi phải ở lại với bà nhiều hơn.
Tháng trước, bà tôi trở nặng thêm, yếu đến mức không nói được nữa. Bác sĩ hỏi ý kiến gia đình, bố tôi và các chú thì vẫn muốn tiếp tục điều trị cho bà. Bởi ông nội mất sớm, mình bà nội tần tảo nuôi 4 người con thành người, được ăn học tử tế, ai cũng có công việc đàng hoàng, thu nhập tốt. Nên người nào cũng muốn chung tay góp tiền chữa bệnh cho bà, kinh tế không thành vấn đề.
Chỉ có mình mẹ tôi nói rằng bà muốn được về nhà, bà muốn được sống những ngày cuối đời ở căn nhà thân thuộc - nơi bà đã sống cả đời người ở đó. Bà muốn được gặp gỡ con cháu hằng ngày, không phải là chỉ có khung giờ cố định mỗi ngày trong bệnh viện. Bà muốn hít thở không khí của cây cối xung quanh chứ không phải mùi thuốc sát trùng và bà muốn được chết ở nhà, không phải ở nơi xa lạ này.
Mẹ tôi nói rằng đó là nguyện vọng của bà, mong cả nhà thực hiện. Bố tôi liền phản đối đầu tiên. Đưa bà về tức là chỉ có thể nhìn bà chờ chết, ở lại viện, có bác sĩ điều trị thì bà còn có thể sống thêm được ngày nào hay ngày nấy, và biết đâu một lúc nào đó, bà có thể khỏe lên, giờ y học phát triển, chắc chắn có thể chữa được bệnh của bà. Bố tôi là người con có hiếu, các chú cũng nghe theo lời bố. Thế nên ai cũng phản đối ý kiến của mẹ tôi. Bà nội thì yếu không nói được nên không đưa ra được quyết định nào.
Mẹ tôi vẫn nhất quyết đòi đưa bà về, mẹ bảo nếu không thì hỏi ý kiến bà nội, chắc chắn bà vẫn có thể nghe hiểu và ra hiệu được. Cả nhà liền quây bên cạnh giường bệnh của bà, mẹ tôi nói chuyện với bà, bảo bà rằng nếu đồng ý thì cố nhúc nhích ngón tay trỏ. Bàn tay của bà được đặt lên tay bố tôi. Mẹ hỏi bà có muốn về nhà không? Cả nhà chờ mong câu trả lời, không khí im lặng đến cực điểm. Hỏi đến câu thứ 2 thì bà co ngón tay lại, ai cũng nhìn thấy. Mẹ tôi lại hỏi: "Bác sĩ nói tiếp tục điều trị có thể sẽ khỏe lên, mẹ muốn điều trị để khỏe lên không?". Hỏi đến câu thứ 3, ngón tay bà vẫn duỗi ra, không cử động. Mẹ tôi lại tiếp: "Giờ chúng con đưa mẹ về nhà nhé, nhưng sẽ có lúc mẹ đau không ngủ được đấy". Nói xong, tay bà nội lại nhúc nhích.
Đến lúc này, ai cũng hiểu ý của bà. Thế nên bố tôi đành làm thủ tục xuất viện đưa bà về.
Ảnh minh họa
Bà về, ở nhà được 10 ngày thì trút hơi thở cuối cùng. Khuôn mặt bà giãn ra, tôi thấy bà còn thoải mái hơn khi ở viện. Phút lâm chung, bà nội bỗng nắm chặt tay mẹ tôi, mắt rưng rưng đục đục của người đang hồi quang phản chiếu, bà không nói được lời nào nữa, nhưng mẹ tôi bỗng gật gật đầu, vừa khóc vừa nói: "Con hiểu rồi, chúng con sẽ làm theo di nguyện của mẹ. Mẹ muốn được hỏa thiêu và đưa tro cốt lên chùa phải không?". Bà càng bấu chặt tay mẹ tôi hơn. Mẹ tôi an ủi vỗ về mãi bà mới buông tay, nhìn mẹ tôi lần cuối sau đó qua đời.
Mẹ liền nói lại với cả nhà rằng đó chắc chắn là ý nguyện của bà nội. Mẹ tôi biết trước nay bà vẫn muốn được hỏa thiêu, đưa tro cốt lên chùa để được thanh tịnh. Bà không cần con cái làm giỗ linh đình, chỉ cần sống đẹp, gia đạo bình an là được. Cả nhà nhao nhao vì trước đó, bố tôi cùng các chú đã bàn nhau làm đám tang bà thế nào, đào mộ chôn cất ở đâu rồi. Nhưng mẹ tôi vẫn rất cứng rắn.
Chú hai cáu giận nói: "Lúc mẹ vẫn có thể chữa bệnh được thì chị đòi đưa mẹ về. Giờ chúng em muốn an táng mẹ ở khu mộ tổ tiên thì chị lại nói đưa mẹ lên chùa. Chị muốn trốn trách nhiệm làm dâu trưởng hay muốn như thế nào thì nói thẳng ra, đừng lấy lý do là ý của mẹ. Mẹ nói với chị lúc nào? Hay là chị chỉ suy đoán rồi tự cho mình là đúng?".
Mẹ tôi không nói lời nào. Bà vừa mất, mẹ đau lòng, cứ thế bật khóc nức nở, mặc kệ những lời chú hai nói. Cả gia đình cũng lâm vào trầm mặc.
Cuối cùng, bố tôi vẫn quyết định an táng bà ở khu mộ tổ tiên, mẹ tôi cũng chẳng thể phản đối được.
Mẹ chồng kiên quyết thuê giúp việc, nhưng khi hoạn nạn lại nức nở cầu cứu con dâu Những lời tuyên bố dõng dạc ngày nào của mẹ chồng tôi đã ứng nghiệm, nhưng trớ trêu thay, bà lại không thể thực hiện được lời mình nói. Ảnh minh họa. Nhà chồng tôi có năm anh chị em, nhưng tất cả đều đi làm ăn xa, chỉ có chồng tôi - con út - là ở lại sống cùng bố mẹ....











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education" cùng con trai, một câu thoại khiến tôi rớm nước mắt, ôm chầm lấy con: Kỳ tích sẽ đến nếu người cha biết làm điều này

Chồng tôi cho em gái ngôi nhà trị giá 3 tỷ, tôi mừng rỡ báo tin, câu trả lời của em ấy khiến 2 vợ chồng sốc đến ngã quỵ

Cô giúp việc thường xuyên khoe quà, hoa trên trang cá nhân, vô tình thấy bức ảnh chụp tay người tặng mà tôi chết điếng: Họp gia đình gấp

Chưa nghỉ lễ mẹ chồng đã xua tôi về ngoại để đi du lịch cùng với con dâu cũ

Được chú ruột của chồng di chúc cho thừa kế tất cả tài sản, vợ chồng tôi lo lắng hoảng sợ khi con trai chú trở về

3 lần lấy chồng hụt, mẹ tôi vẫn tự tin tuyên bố với hàng xóm: "Con gái tôi đâu có kém ai, tại cái duyên trốn hơi kỹ thôi"

Bố chồng 'mất tích' 20 năm bỗng mang mẹ kế về đòi chúng tôi báo hiếu

Sếp mời dự đám cưới quý tử, mừng 2 triệu có ít không?

Em dâu lén tháo chốt dây chuyền vàng của bố tôi đem đi bán, phát hiện con số ghi trên biên lai mà mẹ tôi suýt xỉu

Tôi mắc bệnh nhưng không dám nói với ai, mẹ chồng thấy bụng con dâu ngày càng to liền đi phao tin khắp nơi là tôi "cắm sừng" con trai bà

Chia tài sản, con nào cũng nhao nhao đòi quyền thừa kế, buộc tôi phải tìm luật sư để lập bản di chúc đặc biệt: Đọc xong, không con nào dám ý kiến!

Lên chăm con gái ở cữ nhưng lại được con rể chăm ngược, mẹ vợ vội bỏ về quê vì thấy bực bội
Có thể bạn quan tâm

Nữ minh tinh 40 năm vẫn được cả nước nhớ đến, hot tới độ thành tên gọi của cả "thế hệ con gái Việt"
Hậu trường phim
23:56:59 29/04/2025
Bộ phim gây ám ảnh nhưng lấy nước mắt nhất hiện tại, 4 người đi nhưng chỉ có 1 trở về!
Phim việt
23:53:54 29/04/2025
Diva Mỹ Linh: "Dù bận đến đâu, tôi luôn dành thời gian cho các con"
Nhạc việt
23:46:32 29/04/2025
Chồng cũ của Từ Hy Viên: Tổ chức sinh nhật cho con gái, chuẩn bị hôn lễ
Sao châu á
23:41:24 29/04/2025
Mỹ Tâm cầm cờ Tổ quốc ở sân bay, Phương Oanh xinh đẹp với áo dài đỏ
Sao việt
23:35:07 29/04/2025
'Thiên thần' Rosie Huntington-Whiteley kể cuộc sống hạnh phúc bên 'người vận chuyển' Jason Statham
Sao âu mỹ
23:14:25 29/04/2025
Bạn thân tiết lộ 2 đội bóng mà Jurgen Klopp muốn dẫn dắt
Sao thể thao
23:07:12 29/04/2025
70 giây chứng minh giọng live giật mình của nhóm "trai đẹp nhưng không bình thường"
Nhạc quốc tế
23:01:15 29/04/2025
Lập Hạ: Làm 3 việc này cả năm Lộc Khí Vào Nhà, kinh doanh đắc tài, cuối năm tậu nhà sắm xe
Trắc nghiệm
22:22:10 29/04/2025
Người đàn ông tử vong dưới giếng sâu 30m
Tin nổi bật
21:52:34 29/04/2025