Sinh nhật
Hôm nay – 14/03/2011 là sinh nhật nó. Gần ngày sinh nhật nó có nhiều điều xảy ra quá, “kỷ niệm” một năm chia tay mối tình đầu, “kỷ niệm” một tháng chia tay mối tình thứ hai… Ai cũng nói nó lớn hơn nhiều, điềm đạm và chững chạc hơn nhiều. Nhưng nó vẫn khờ khạo lắm, nhất là đứng trước người khiến nó chao đảo.
Sinh nhật này, nó không có người đàn ông nào của riêng mình. Sinh nhật này nó không có món quà đặc biệt dành tặng nó. Sinh nhật này, nó không có ánh mắt nào của riêng nó, nó có một chút cô đơn. Sinh nhật này, nó cần mạnh mẽ hơn. Tối nay, những người bạn thân nhất rủ nó đi ăn. Ừ thì nó sẽ đi ăn. Tất nhiên rồi, sinh nhật nó mà.
Ngày mai, dự báo thời tiết là sẽ lạnh, chắc sẽ không có ánh nắng đâu nhưng trong lòng nó lại luôn có một thứ ánh sáng gọi là niềm tin. Niềm tin nhỏ nhoi rằng ngày mai bố nó sẽ bớt nóng tính hơn, mẹ nó sẽ khỏe hơn, em trai nó sẽ học tốt hơn, em họ nó sẽ cố gắng trong những ngày đầu đi làm xa nhà. Ngày mai con bạn nó sẽ vui mừng khi đứng lên cân mỗi sáng. Hai người đàn ông mà nó từng đặt niềm tin sẽ có hạnh phúc và mạnh mẽ hơn trong cuộc sống. Ngày mai, nó sẽ lại cười, một nụ cười thật sự bởi năm tháng qua đi là những năm tháng tuyệt vời nhất của nó, tuyệt vời cả trong nước mắt và nụ cười. Nó tự nhủ “cám ơn”. Chúc mừng sinh nhật, nụ cười xinh.
Theo Ngoi Sao
Nó và kỷ niệm 2 năm ngày cưới
3/4, sáng nay, lên lớp ngồi. Nó tí tởn khoe mấy tấm ảnh chụp ở vườn Hồng. Anh quay sang nhìn rồi buông một câu: "Chỗ này là chỗ lúc trước anh chụp ảnh cưới đấy. Đúng chỗ này luôn...". Nó lặng im. Chẳng biết anh cố ý hay vô tình nữa...
Nó buồn và thấy lòng nặng trĩu. Rồi giọng anh lại văng vẳng bên tai nó: "Hôm nay là tròn 2 năm, kỷ niệm ngày cưới của anh đó". Khuôn mặt anh hiện lên những nét vui sướng và hạnh phúc. Nó thấy cay cay ở khóe mắt. Tan học, anh cương quyết về nhà. Đến gần hồ Ngọc Khánh, anh đi chậm lại, rồi bảo, "Hai đứa đi đi, anh về nhà đây". Nó như người trên trời rơi xuống. Cảm giác như mọi thứ chao đảo. Chẳng biết anh cố ý hay vô tình nữa... Nó cố nuốt nước mắt vào trong. Rồi bảo anh dừng lại và về với chị đi. Anh lưỡng lự rồi lại nhấn ga. Qua đường Ngọc Hà, nó bảo anh: "Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới, chiều về anh mua hoa tặng chị, đưa chị đi chơi ở những nơi hồi xưa hai anh chị yêu nhau vẫn đi, đưa chị qua chỗ Vườn Đào, công viên Thống nhất, nơi hai người chụp ảnh. Đưa chị đi công viên Thủ lệ (nó đã từng nhìn thấy ảnh hai anh chị bên nhau ở Công viên Thủ Lệ, trong chiếc điện thoại cũ của anh), nấu ăn cho chị...". Nó nói mà lòng quặn thắt lại. Anh buông một câu: "Như thế cũng là bình thường mà...". Chẳng biết anh cố ý hay vô tình nữa... Chẳng biết, anh có hiểu được tâm trạng của nó không nữa...
Ngồi uống bia. Chị ấy gọi. Khuôn mặt anh hiện lên những niềm vui và hạnh phúc không thể che dấu được. Anh cười. Còn nó thì chực trào nước mắt. Mọi thứ trở nên hỗn độn trong nó. Anh ngồi đối diện với nó, vui vẻ nói chuyện với chị, tình cảm và đầy yêu thương. Nó cúi xuống rồi nước mắt rơi lã chã. Cuộc sống của anh, đâu có như nó nghĩ. Anh đâu cần đến nó những lúc này? Nó chẳng là cái gì cả. Chẳng là gì cả. Nếu như anh có một chút yêu thương với nó thì anh đâu để nó tổn thương như thế? Chẳng biết anh cố ý hay vô tình... Nó vào nhà vệ sinh, khóc nức nở. Cảm giác tủi thân và cô độc. Nó chỉ muốn vứt hết tất cả mọi thứ. Bỗng dưng nó thấy nhói đau ở tim và tổn thương đến lạ. Vẫn là anh, vẫn khuôn mặt ấy, sao lại xa lạ đến thế. Anh háo hức và nôn nóng để được về nhà. Anh giục thanh toán. Nó không kiềm chế được cảm xúc, nó lại khóc. Nó cúi mặt xuống. Rồi vừa ăn vừa gạt những giọt nước mắt đang lăn dài trên hai gò má. Anh đi xe nhanh, rồi vội vàng chào Thầy và nó. Vội vàng và hạnh phúc đến nỗi không kịp nhìn nó. Nó không dám ngoái lại nhìn anh. Nó khóc. Thầy bảo: "Hình như nước mắt làm ướt áo anh rồi".
Nó lặng lẽ rồi nấc lên. Vào trường, lấy xe, nó phi vội về nhà. Nó uống mấy viên thuốc ngủ rồi thiếp đi lúc nào không hay. Tỉnh dậy, thấy hai mắt sưng híp. Một mình trong căn phòng trống trơn, khuôn mặt anh, với những niềm vui, những câu nói yêu thương lúc trưa lại lởn vởn trong đầu nó. Nó òa lên nức nở. Nó thấy mình ích kỷ quá. Lẽ ra, anh hạnh phúc bên chị, nó phải vui mới đúng chứ. Sao nó lại khóc? Sao nó lại thấy hụt hẫng? Phải chăng, mọi thứ đến với nó quá bất ngờ? Tình yêu của anh chị đẹp đến thế. Yêu nhau mấy năm trời, rồi đám cưới... Còn nó, nó là ai? Một người vô tình đi ngang qua cuộc sống của anh, lúc anh đang gặp chuyện không vui. Bây giờ, cuộc sống và niềm vui, tình yêu đã trở lại bên anh. Nó còn là gì nữa không nhỉ? Kỷ niệm một năm ngày yêu nhau, anh để nó một mình chờ đợi mấy tiếng đồng hồ ở cơ quan, rồi bảo nó: "Em về nhà đi. Anh phải về nhà đây...". Bao giờ cũng là nó, bị bỏ rơi. Dường như anh chưa bao giờ chọn nó, và nếu có phải chọn thì anh thà chọn làm nó tổn thương còn hơn là để chị phải tổn thương. Thà để nó đợi chờ rồi tuyệt vọng còn hơn là để chị phải chờ đợi. Trời đã tối dần. Nó bắt đầu cảm nhận được cái lạnh và sự cô đơn. Sự chênh vênh và nỗi tuyệt vọng. Giờ này, có lẽ anh đang rất hạnh phúc.
Theo Ngoisao
Như đã dấu yêu Vẫn biết là tội lỗi, vẫn biết là chẳng thể thay đổi được gì mà sao em vẫn không thể xa anh, rời bỏ anh - người đàn ông đã chợt đến rồi chợt đi, để lại trong em bao nỗi nhớ. Đã bao lần em soạn tin rồi lại xóa, nhấc máy lên gọi anh rồi lại tắt, em nhớ anh quay...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Thấy cô hàng xóm bị đánh ghen, chồng tôi bỗng có một hành động không ngờ

Xem phim "Sex Education", tôi bàng hoàng nhận ra lý do con trai nhận thức sai lệch, xem bố mẹ là "người xấu"

Trước khi mất, mẹ để lại một lá thư tay, đọc xong, anh em tôi lặng lẽ nhìn nhau, rồi cùng quỳ trước bàn thờ mẹ

Cầm tờ xét nghiệm ADN không phải cháu ruột, tôi quyết định sang tên sổ đỏ cho con dâu để bù đắp tổn thất tinh thần

Mẹ chồng đi chăm cháu ngoại 10 năm thì quay về quê khiến cả nhà như có bão lớn quét qua, ai cũng khó thở

Về quê vợ ăn giỗ, chồng tôi liên tục nhắc một chuyện khiến anh trai tôi nóng máu, chỉ tay đuổi thẳng cổ

Cãi cọ với vợ, tôi bỏ sang nhà bạn thân chơi rồi chết lặng với những tiếng động phát ra từ phòng ngủ

Cứ hễ ai vay tiền là bố chồng tôi rút ví đưa ngay, thế nhưng khi ông gặp tai nạn nằm viện thì không 1 con nợ nào đến thăm hỏi

Em họ chồng thất nghiệp xin vào công ty tôi làm nhưng vừa lười vừa láo, tôi cho nghỉ việc thì bị cả họ nhà chồng xúm vào nói như thể mình là kẻ gian ác

Mẹ ở quê toàn khoe con trên thành phố "lương tháng 50 triệu", hậu quả tôi nhập viện còn mẹ bị bố đòi ly hôn

Bố chồng đưa 200 triệu, yêu cầu tôi ký giấy khước từ tài sản, tôi bật cười đưa ra tờ giấy xét nghiệm làm ông hoảng loạn

Xem phim "Sex Education", tôi trằn trọc rồi nhắn cho mẹ 3 từ sau 20 năm không liên lạc
Có thể bạn quan tâm

Đang ăn nhậu thì nổi hứng nhảy xuống nước bơi, thi thể được tìm thấy cách hiện trường 100 m
Netizen
17:39:46 12/05/2025
Pháo lần đầu diễn Sự Nghiệp Chướng, "var" thẳng người cũ trên sân khấu
Nhạc việt
17:37:56 12/05/2025
Tiny Fishing 2025 – Đại diện cho làn sóng game trình duyệt thế hệ mới không cần tải ứng dụng
Mọt game
17:34:06 12/05/2025
Mỹ nam đẹp nhất Kpop bị chê bai năng lực kém cỏi, sử dụng đặc quyền để tham gia ban nhạc quân đội
Nhạc quốc tế
17:28:41 12/05/2025
Quá khứ như bị "tra tấn" của Trấn Thành, căng đến mức phải ghét mẹ vì 1 chuyện
Sao việt
17:19:25 12/05/2025
HOT: Tiểu hoàng tử - công chúa nhà Song Joong Ki và vợ Tây lộ diện?
Sao châu á
17:15:25 12/05/2025
Cạn kiệt tên lửa đánh chặn, Ukraine tìm biện pháp ứng phó
Thế giới
17:14:55 12/05/2025
Hôm nay nấu gì: Bữa chiều mát lành với 5 món tươi ngon
Ẩm thực
16:59:09 12/05/2025
Hai đề nghị đặc biệt của bà Trương Mỹ Lan sau bản án tử hình
Pháp luật
16:55:29 12/05/2025
Phật tử Huế xếp hàng dài, đi bộ hơn 4km tại lễ rước tượng Phật sơ sinh
Tin nổi bật
16:42:46 12/05/2025