Thầy giáo thể dục mắc ung thư xương ở tuổ.i 25
Căn bệnh ung thư xương như nhà tù giam hãm, buộc Khánh Hưng phải nằm một chỗ trong những năm tháng thanh xuân đáng lẽ phải rực rỡ nhất của cuộc đời.
Trần Đình Khánh Hưng (29 tuổ.i, TP.HCM) xem bóng chuyền như hơi thở. Anh yêu say đắm cảm giác quả bóng rời tay mình, bay qua lưới, rồi chạm đất đúng điểm, cả cơ thể và tâm trí cùng hòa vào một pha bóng hoàn hảo. Tốt nghiệp Đại học, Hưng trở thành giáo viên thể dục , như một cách anh nối tiếp đam mê của mình. Nhưng, ở tuổ.i 25, mọi thứ dừng lại.
Mắc ung thư ở tuổ.i 25
Từ tháng 9/2021, giấc ngủ của Khánh Hưng thường bị chen ngang bởi những cơn đau nhức ở vùng đầu gối. Anh đinh ninh mình bị căng cơ sau một ngày chơi thể thao . Mức độ đau tăng lên từng ngày. Vẫn nhớ, ngày bà nội mất, ngồi túc trực bên quan tài, Hưng cảm nhận rõ cơn đau như một bầy mối mọt đang cố đục khoét vào từng tế bào xương.
“Tôi quyết định đi khám tại một phòng khám gần nhà”, anh kể.
Với trang thiết bị, máy móc còn hạn chế, bác sĩ chỉ có thể đưa ra một kết luận mơ hồ: “Xương anh đã bị khuyết, cần theo dõi thêm”. Cả gia đình đưa Hưng đến một bệnh viện lớn tại TP.HCM, kết quả kiểm tra lần này rõ hơn một chút: “Có dị vật trong xương”.
Ảnh chụp X-quang cho thấy phần xương chân trái gần như đã bị khối u “ăn” gãy.
Thêm một buổi kiểm tra sinh thiết tại Bệnh viện Chấn thương Chỉnh hình (TP.HCM), chẩn đoán: “mắc ung thư xương, khối u kích thước hơn 5cm” hiển hiện rõ ràng trên giấy kết luận, nhưng mọi thứ lại tối đen trước mắt Hưng. Hưng chế.t lặng.
“Không nghĩ rằng mình bệnh nặng đến vậy. Tôi ăn uống điều độ, chơi thể thao, nhưng vẫn bị ung thư gọi tên”, anh trầm ngâm.
Từ một thầy giáo thể dục trẻ đầy nhiệt huyết, Hưng bước vào một hành trình khác, nơi người ta gọi anh là “bệnh nhân ung thư”. Hành trình ấy bắt đầu bằng những toa hóa trị.
Phòng hóa trị nằm ngoài hình dung của Hưng. Ở đó, chàng trai 25 tuổ.i chứng kiến những đứ.a tr.ẻ oằn mình với những liều hóa chất.
“Ung thư xương thường ở độ tuổ.i trẻ, nên ở đây nhiều trẻ con lắm”, một điều dưỡng nói với anh.
Tụi nhỏ cũng giống như Hưng, bị thuố.c vật, tóc rụng, người xanh xao, và dành từng ngày để tự hỏi vì sao “án tử” này lại chọn mình.
Tôi ăn uống điều độ, chơi thể thao, nhưng vẫn bị ung thư gọi tên.
Video đang HOT
Trần Đình Khánh Hưng
“Thuốc làm tôi mất ăn, mất ngủ. Nhưng đổi lại, những cơn đau ở chân dần vơi bớt”, anh nói.
Những ngày nằm vùi trên giường bệnh, Hưng nhớ da diết những khoảnh khắc được chơi bóng chuyền. Hưng cuồng chân. Mỗi khi khỏe hơn dù chỉ một chút, anh lại lén ba mẹ ra sân bóng. Hóa chất điều trị ung thư khiến anh vận động một chút đã thở gấp. Dù mệt, nhưng Hưng cảm thấy mình đang thật sự sống.
Hôm hoàn tất toa hóa trị thứ 2, cả người mệt lã, Hưng vẫn đến sân bóng. Tay còn ghim kim truyền, Hưng ngồi thẫn thờ. Khoảnh khắc tiếng còi báo hiệu kết trận vang lên, anh nghe tim mình hẫng một nhịp. Hưng biết, mình không thể chơi bóng chuyền thêm lần nào nữa. Hôm sau, anh được đẩy vào phòng phẫu thuật.
1.000 ngày kéo xương, từng centimet là một chiến thắng
Hưng gọi tên những lần phẫu thuật bằng độ phức tạp và mức đau mà chúng để lại. Ca sinh thiết đầu tiên, tuy chỉ là một cuộc mổ nhỏ, lại trở thành “bước ngoặt lớn” trong cuộc đời anh. Lần thứ hai này, mục tiêu là cắt bỏ một phần khối u và cắt bỏ một đoạn xương. Đây là “ca lớn nhất, đau nhất”, diễn ra vào ngày 04/5/2022.
Với trường hợp của Hưng, mọi thứ phức tạp hơn. Khối u nằm ngay dưới gối, nơi tụ nhiều mạch má.u, một số đoạn xương đã bị chèn gãy. Bác sĩ đưa ra 2 phương án. Một là phẫu thuật tháo khớp, cả đời sau gắn liền với chân giả. Hai là, phẫu thuật bảo tồn chi nhưng rủi ro cao. Sau gần hai tháng cân nhắc, gia đình chọn giữ cho cơ thể anh nguyên vẹn.
Chơi bóng chuyền từng là niềm hạnh phúc của Khánh Hưng.
Ca mổ kéo dài 8 giờ. Hưng tỉnh dậy trong cơn chếnh choáng. Chân trái anh bị cố định hoàn toàn trong khung kim loại, 20 cây đinh lớn nhỏ xuyên qua da thịt để giữ ổn định vị trí xương. Lúc này, hai chân anh lệch nhau khoảng 15 cm. Ca mổ để lại một vết sẹo dài gần 50 cm chạy dọc trên chân.
“Lúc ấy, tôi vẫn chưa hình dung được điều gì sắp đến với mình. Cứ nghĩ chỉ đeo khung cố định khoảng vài tháng”, anh nói.
“Vài tháng” mà Hưng hình dung ban đầu lại kéo dài gần ba năm. Suốt hơn 1.000 ngày đó, anh trải qua không ít lần điều chỉnh thiết bị căng dãn để tái tạo xương. Mỗi lần vặn, hai đầu xương tách ra một chút, theo đúng nguyên tắc của kỹ thuật kéo dài chi. Sau những cơn đau “xé da xé thịt”, chân trái của Hưng dài ra 1 mm mỗi ngày.
Chàng trai Khánh Hưng yêu thể thao, tràn đầy năng lượng sống ngày trước, chọn nhốt mình trong phòng, từ chối mọi giao tiếp xã hội . Mỗi tin nhắn gửi đến anh báo thêm nữa những “đồng bệnh” đã thua trong cuộc chiến chống ưng thư, càng đẩy anh sát mép vực. Cả năm ròng, anh dành gần như cả ngày dài vùi mình trên giường, thất vọng.
“Thời gian ấy tôi gần như trầm cảm vì tự ti, vì bệnh, chỉ nằm một chỗ cho qua ngày, không vận động. Cân nặng có lúc cán mốc 115 kg”, Hưng tâm sự.
“Căn bệnh này dạy tôi không được sợ hãi”
Mọi thứ thay đổi khi gia đình anh chuyển sang một căn nhà nhỏ gần mặt đường, nơi anh ngày ngày được nhìn thấy những đứ.a tr.ẻ nô đùa nghịch ngợm, những cụ già hàn huyên chuyện phố chuyện đời bên quán nước. Mấy ngày đầu, họ nhìn chàng thanh niên chân mang nẹp và chỉ ngồi yên một chỗ với vẻ hiếu kỳ, sau chuyển dần sang thương cảm. Hưng học cách mở lòng.
Có thời điểm, Hưng nặng hơn 100 kg.
“Mọi thứ ập đến dồn dập khiến tôi không thể chấp nhận nổi. Chỉ đến khi bắt đầu mở lòng, trò chuyện với mọi người, suy nghĩ tiêu cực mới dần tan biến”, Khánh Hưng kể.
Năm thứ 2 trên hành trình điều trị ung thư, Hưng thôi bị cơn đau dày vò, thỉnh thoảng anh tự hỏi “Hay mình đã bị chai lì cảm xúc?”. Xương chân trái anh lúc này đã được tái tạo, kéo dài ra khoảng 13-14 cm so với sau khi phẫu thuật.
Ca phẫu thuật lần 3 diễn ra sau đó khoảng 3 năm, một phần xương chậu được cắt để bù đắp cho phần xương thiếu, tạo thành đầu gối giả. Lần lên bàn mổ thứ tư, mọi thứ nhẹ nhàng hơn. Mục tiêu là tháo bỏ khung cố định do xương đã được tái tạo.
Vài tháng sau ca mổ, Hưng tập tễnh những bước đi trở lại. Phần cơ thể nặng nề hơn 100 kg chèn ép khung xương, khiến từng bước chân đều khó nhọc. Anh chỉ có thể tập đi khi có ba bên cạnh – người duy nhất đủ sức đỡ lấy cơ thể to lớn của con trai mà không chùn tay.
Thương ba, thương gia đình và cũng thương chính mình, Hưng nỗ lực không ngừng. Vài tháng sau, từ những bước chân loạng choạng, Hưng đã tự mình đi bộ 2 km mà không cần ai dìu đỡ.
Rời phòng hóa trị, tháo bỏ khung kim loại cố định lạnh ngắt bám lấy đôi chân suốt gần 4 năm, lần đầu tiên, Hưng cảm nhận rõ ràng mình đang sống lại.
Cùng lúc tập đi, Hưng bắt đầu một hành trình khác: giảm cân. Anh ăn ít hơn, siêng năng vận động và gặp gỡ mọi người nhiều hơn để tinh thần thoải mái. Không đơn thuần là thay đổi cách sống, đó còn là cách để anh tìm lại chính mình của trước đây.
Sau tất cả, Khánh Hưng hiểu rằng nếu không thể quay về cuộc sống cũ, thì ít nhất, anh có thể lựa chọn sống khác – một cuộc đời tích cực hơn, lành mạnh hơn và trân trọng những gì mình đang có.
“Căn bệnh này dạy cho tôi rằng không nên sợ hãi với những gì đã hay sẽ xảy ra, mà hãy biết trân trọng mọi thứ ở thực tại”, Hưng bày tỏ.
Tuổ.i đôi mươi cay đắng của người mẹ ung thư: "Em mong được sống để nhìn con lớn lên"
Tuổ.i đôi mươi của Hoàng Thị Kế đến cùng với niềm hạnh phúc tột độ khi được làm mẹ và cả nỗi đau tận cùng khi phát hiện mình bị ung thư xương bả vai.
Niềm vui làm mẹ không được trọn vẹn
Mới ngoài đôi mươi, Hoàng Thị Kế (sinh năm 1999, thôn Chàng Mới, Yên Hà, Quang Bình, Hà Giang) dường như đã nếm trải nỗi đau của cả cuộc đời dài dồn lại. Cô phát hiện mình bị ung thư xương bả vai chỉ sau 5 tháng đón niềm hạnh phúc lớn nhất của mình: Làm mẹ.
Kế kể, từ khi con nhỏ, cô đã hay bị đau đầu. Rồi lúc thấy trên bả vai có một u nhỏ, cô đi khám, bác sĩ kết luận đó là u mỡ bình thường. Cô yên tâm sống, lấy chồng và có con như bao người phụ nữ khác.
Sóng gió thực sự ập đến sau khi Kế sinh con ít lâu. Cô bắt đầu đau nhức bả vai phải với tần suất dày hơn và không thể làm việc nặng bằng tay phải.
Trên đầu Kế, khối u di căn đã phát triển rất to
Khi tay phải gần như bị liệt hẳn và thường xuyên xuất hiện những cơn đau đầu dữ dội, gia đình đưa cô lên Hà Nội khám. Tại bệnh viện K3, bác sĩ thông báo: Kế bị bệnh Sarcoma (u xương ác tính/ung thư xương tạo xương). Đây là căn bệnh rất nguy hiểm bởi nó có khả năng di căn đến các bộ phận khác của cơ thể, thường nhất là đến phổi hay các xương khác.
Bệnh chuyển biến nặng do tác động từ việc sinh mổ trước kia. Bác sĩ chỉ định xạ trị để chữa ung thư. Không có sức để theo đuổi chữa trị, lo lắng về tỷ lệ thành công và thất bại là 50/50, gia đình đã từ chối. Kế về nhà, sử dụng thuố.c dân gian từ năm 2020 đến nay.
Ngôi nhà tuềnh toàng của gia đình Kế
Càng lúc bệnh càng nặng hơn. Kế không thể làm được bất cứ công việc nào, ngay cả việc nhà đơn giản như cơm nước, giặt giũ. Việc chăm con cũng phải dựa hẳn vào chồng và bố mẹ chồng. Bệnh tật đến quá bất ngờ, Kế không được nếm trải trọn vẹn niềm vui làm mẹ, không thể ôm con vào lòng mỗi đêm, cho con hơi ấm như một người mẹ bình thường.
"Em mong được sống để nhìn con lớn lên"
Gia đình nội ngoại của Kế đều nghèo, làm nghề nông. Trước thời điểm Kế phát hiện bệnh, chồng cô vẫn đi làm công nhân tại Bắc Ninh. Gần hai năm nay, chồng Kế phải nghỉ làm để chăm con, chăm vợ. Bố mẹ chồng cũng làm công việc tự do không có thu nhập ổn định.
Thời gian trước, gia đình cũng dành dụm được một khoản tiề.n lớn để sửa nhà. Nhưng Kế ốm, toàn bộ tiề.n để dồn cho thuố.c thang, 2 năm qua ngốn hết gần 600 triệu. Thời điểm hiện tại, vốn liếng đã cạn.
Kế chỉ có một khát khao cháy bỏng là được sống đến khi con lớn hơn một chút.
Chị Hồng Hạnh, mẹ chồng Kế tâm sự: " Trước tháng 11 năm 2021, Kế vẫn có thể tự đi vệ sinh, thay quần áo được. Nhưng từ tháng 11 đến nay, ung thư di căn lên đầu và bả vai sưng to khiến mọi sinh hoạt cá nhân của Kế đều phải nhờ đến sự giúp đỡ. Chồng Kế không thể đi đâu được, cả ngày làm việc xung quanh nhà để khi vợ đau hay cần giúp gì thì có thể giúp. Giờ mỗi lần đến kỳ đi lấy thuố.c, cả gia đình toàn phải giật gấu vá vai, vay mượn tiề.n anh em.".
Về phần mình, Kế không thể chăm sóc, bế con nữa nhưng cô cũng cố gắng lại gần ôm ấp, ở cạnh con. Hồi em bé còn nhỏ, Kế sẽ ngồi cạnh ngắm con tự chơi. Bé chạy nhảy được, Kế cố gượng dậy dắt con đi chơi. Có đôi khi lịm đi vì đau, nhưng tỉnh lại, Kế đều đưa mắt tìm con. Nghe tiếng cười của con, cô như thêm nghị lực chống chọi với bệnh tật.
Tất cả điều Kế mong mỏi nhất bây giờ, khi bệnh ngày càng chuyển biến nặng, đó là có đủ nghị lực để chống chọi lâu nhất có thể. " Em chỉ ước mình có thể cùng con lớn lên, thấy nó trưởng thành, hay ít nhất là khi nó nhận thức được, nhớ được gương mặt mẹ, thế là em mừng lắm rồi".
Rời khỏi nhà Kế khi cô lại lên cơn đau, nhìn cô con gái ngây thơ cứ sà vào đòi mẹ bế, chúng tôi không thể kiềm được nước mắt. Mong Kế sẽ đủ mạnh mẽ, nghị lực để vượt qua bệnh tật và hoàn thành tâm nguyện cùng con lớn lên mỗi ngày.
Cô gái có gương mặt biến dạng vì ung thư nuôi mộng làm diễn viên Ở tuổ.i 18, Crystal Marshall được chẩn đoán mắc ung thư xương, phải cắt bỏ một bên mặt. Từng sợ hãi chính mình, cô gái đang quay lại theo đuổi đam mê diễn xuất dở dang trước kia. Crystal Marshall được nhiều người biết đến với câu chuyện gương mặt bị biến dạng do căn bệnh ung thư xương hiếm gặp. Cô gái...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nghi vấn trang trại của Quang Linh Vlogs ở Angola chỉ là phim trường, trồng lúa để làm content: Thực hư ra sao?

Sư thầy livestream bán hàng nổi tiếng tự "sao kê" tài khoản có hơn 3,5 tỷ, tuyên bố ngừng làm 1 việc

Học vấn siêu cấp, visual "nhìn lâu mới cuốn" của thiếu gia được đồn yêu Tân Hoa hậu Thế giới 2025

Dì Pui - "bà trùm" trong giới Hoa hậu Thái Lan: CEO quyền lực, bí ẩn khối tài sản đang nắm giữ

Danh tính thiếu gia đi xe lăn, chống nạng đến cổ vũ tân Hoa hậu Thế giới 2025: Loạt hint yêu đương dậy sóng

Tân hoa hậu thế giới: Sinh viên Luật giỏi 4 thứ tiếng, điều hành công ty tuổ.i 22

Thiếu gia nhà bầu Hiển tặng quà cho ái nữ của Đỗ Mỹ Linh làm lộ luôn cảnh bên trong biệt thự bạc tỷ

Ô tô đỗ cả năm ngoài đường không ai nhận, mọc cả cây trên kính xe ở TP.HCM: Nguồn cơn được hé lộ

Lái xe bán tải chơi ngông phóng ào ào, bóp còi inh ỏi trên bãi biển đông người

Rách võng mạc âm thầm - mối nguy từ cận thị nặng

"Khối nghỉ hè" ùa vào Thảo Cầm Viên, cảnh tượng đông khó tin trong ngày 1/6 ở TP.HCM

Những bài tập hè độc lạ khiến học sinh "làm cả cuộc đời cũng không xong"
Có thể bạn quan tâm

Du lịch tại chỗ, hành trình ngắn - xu hướng được nhiều du khách lựa chọn
Du lịch
08:46:43 02/06/2025
Bà nội trợ khoe ngôi nhà nhỏ ấm cúng cùng mẹo lưu trữ khiến ai cũng thốt lên: "Chuyển đến đây rồi thì chẳng muốn ra ngoài nữa"
Sáng tạo
08:34:22 02/06/2025
Căng đét: Vợ chồng con cả nhà Beckham thuê luật sư của Harry - Meghan, khơi mào cuộc chiến pháp lý nhắm vào bố mẹ?
Sao thể thao
08:14:22 02/06/2025
Nvidia có thể duy trì ngôi vương về chip AI trước vô vàn thách thức?
Thế giới số
08:11:19 02/06/2025
Top 10 naked bike giá rẻ đáng mua nhất năm 2025: Xướng tên Honda CB300R
Xe máy
08:09:41 02/06/2025
"Ca sĩ nhí" Thiện Nhân giảm 11kg, tự vực dậy sau thời gian nhiều biến cố
Sao việt
08:06:40 02/06/2025
Cân bằng thành tích lịch sử của T1, Gen.G vẫn chưa so sánh được với đội hình huyền thoại
Mọt game
08:03:15 02/06/2025
Đạo diễn "Dế Mèn" nói gì khi phim không giống ký ức tuổ.i thơ?
Hậu trường phim
07:54:10 02/06/2025
7 'hố tử thần' liên tục vỡ ra, người dân thốt lên: Chưa từng thấy cảnh tượng này!
Tin nổi bật
07:52:17 02/06/2025
Mỹ nam "Lậ.t mặ.t 8" khiến Tóc Tiên, Soobin, Kay Trần tranh nhau chiêu mộ
Tv show
07:51:51 02/06/2025