Tình yêu của anh
Gửi em thương nhớ ! Em à! Em biết không, thực anh không sợ đối diện với em, với sự ngăn cản hay là bất cứ khó khăn nào mà anh chỉ sợ đối diện với bản thân anh thôi.
Anh sợ đối diện với một sự thật là đến thời điểm này anh vẫn làm em thất vọng. Nhớ lại có những lần anh cố gắng để đi cùng em trên đường về với ý định là muốn nói điều gì đó sau đó nghĩ lại tự thấy hổ thẹn với lòng khi nhớ đến bản thân mình. Thật ra thì quan tâm đến em nhiều hơn nữa là điều anh rất muốn và đối với anh không phải là quá khó đâu em ạ nhưng anh lại không muốn cứ tiếp tục cho em thấy là anh chưa có sự chuyển biến nào đáng kể . Em biết không ! Thưc sự anh nhớ em nhiều lắm . Em nghĩ rằng anh chưa hiểu em nhiều lắm, có thể đúng nhưng anh vẫn biết là em có tình cảm đối với anh đó chứ và chính điều này làm cho anh vừa hạnh phúc, vừa đau khổ. Đau khổ vì tự anh thấy mình chưa đáp ứng được sự mong mỏi của em, sự chờ đợi và sự lo lắng trong khi anh phải ray rứt vì phụ lòng của người mình yêu. Em có biết phụ lòng tin yêu của một người mà người ta đặt nhiều hy vọng nơi mình là điều làm anh cực kỳ khổ sở và sợ nhất không? Nói cho công bằng thì anh cũng chờ cho xong việc học để có thể tiếp tục như trước kia . Anh rất muốn nói với em rằng anh yêu em rất nhiều và có lẽ suốt kiếp này chỉ yêu mỗi mình em mà thôi. Không biết em có nghĩ giống anh không còn anh thì thấy tình yêu của mình cũng thật lãng mạn đó chứ.
Hôm nay anh viết cho em không ngoài mục đích tái khẳng định lại là sau khi đã suy nghĩ rất kỹ anh thấy rằng anh không thể thiếu em được cho nên anh sẽ đi tiếp và không bao giờ mệt mỏi đâu em ạ! Một năm đã qua đi, anh đã làm phiền em nhiều quá, có thể đó là sự điên rồ trong tình yêu với suy nghĩ đơn giản là một trái tim chân thành cộng với mọi thứ hư vô mất đi như tiền bạc, viªc hoc… sẽ có được tình cảm của em. Anh đã sai khi thể hiện tình cảm của mình một cách mãnh liệt với em và xin lỗi em nhé, có những thứ khi em mất đi thì mới thấy hối tiếc, anh không muốn cuộc sống của anh và em lại phải hối tiếc điều gì, em biết tính cách và điểm yếu của anh, nên những điều anh nói ra anh sẽ làm và chịu trách nhiệm. Anh cũng chỉ mong em hiểu, cuộc sống của anh là cần em, còn đề nghị của anh là từ trái tim anh nói ra, anh cũng chẳng biết những hành động của anh đã làm phiền em. Anh không muốn là người thông minh mà thiếu vắng em, anh tôn trọng các quy luật tự nhiên kể cả trong lĩnh vực tình cảm, mong em hiểu anh. Giữa lý trí và tình cảm, anh thấy rằng lý trí đã không ngăn cản được tình cảm của anh dành cho em.
Mùa Valentine đã qua, những lời yêu thương của anh muốn nói với em đã không thực hiện được vì sao thì em cũng biết, một năm mới đã đến em cũng không cho anh cơ hội để yêu em. Anh nhắn tin và gọi điện thoại nhiều cho em bởi vì đơn giản là anh rất nhớ em. Trong tình yêu việc cho và nhận là như nhau nhưng có thể em không biết được. Anh biết em rất bản lĩnh và dũng cảm nhưng em thiếu một trái tim nhân hậu và nồng ấm, anh mong muốn là sẽ bù đắp sự thiếu hụt của em. Một tình yêu chân thành anh dành cho em, anh yêu em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hạnh phúc hay mù quáng?
Lời tâm sự với chuyện tình yêu: Tôi đã viết một bài tương tự như thế này gửi "Chuyện tình yêu" nhưng nay, sau rất nhiều chuyện đã qua thậm chí đối mặt với cái chết tôi muốn viết lại nó vì tôi vẫn chưa hiểu: "Tôi đang hạnh phúc hay mù quáng?"
Hạnh phúc là gì có ai biết không?
Đó có thể là đam mê và là sở thích của riêng mình. Một thứ hạnh phúc không thể nào đánh đổi mà người đời thường gọi là tình yêu hạnh phúc. Bởi ai cũng có một ai đó cho riêng mình, ai đó cũng có một giấc mơ cho riêng mình. Ai cũng có một mối tình thoáng đi qua trong cuộc đời mình. Quá khứ là không thể nào thay đổi được. Quá khứ cũng là một phần cuộc sống mà tôi và em đã từng trải qua. Dại khờ, đầy nông nổi cũng như ngọt ngào sâu lắng đầy thiết tha lưu luyến. Sau tất cả những gì đã qua thậm chí là đối mặt với cái chết tôi biết rằng tôi đang rất hạnh phúc khi được làm anh dã tràng...
Hạnh phúc khi tôi được quen em
Đó là một người con gái có đôi má phính, gương mặt bầu bĩnh và nụ cười như hớp hồn các chàng trai khác. Em cũng là người phụ nữ hiền lành dịu dàng, nữ tính và hồn nhiên. Đối với tôi em có sức hút kì lạ. Vẻ bề ngoài của em không có gì đặc biệt vậy mà vẫn khiến tôi mãi chú ý đến em. Tôi thích cái cách em làm cho tôi thao thức bằng nụ cười của mình, thích cả những giây phút hồn nhiên, thích cái dáng đi như trẻ con của em.
Ngày tháng khi còn học chung với em là những ngày tháng vui vẻ nhất trong cuộc đời tôi. Nó như chỉ mới đây thôi, cứ như là mới hôm qua.
Ngày hôm qua là cái ngày hai chúng tôi cùng ngồi bình luận về một bài hình học hay tán gẫu rôm rã bên lan can của trường.
Ngày hôm qua là những đêm không ngủ được vì cứ thao thức ngồi chat cùng em bên chiếc điện thoại của mình.
Video đang HOT
Ngày hôm qua tôi được sánh bước bên em, đạp xe trên những con đường.
Rồi cứ như thế, ngày lại qua, tháng lại trôi, tôi yêu em lúc nào mà tôi chẳng hay biết.
Hạnh phúc là khi ta nhận được một phép màu của tình yêu
Từ khi yêu em, như một phép màu, cuộc sống tôi thay đổi. Một chàng trai vô tư chẳng khi nào để ý đến thế giới xung quanh trở thành một người đàn ông sâu sắc. Tôi như vị tha hơn, vui vẻ hơn và yêu thương nhiều hơn.
Em là niềm tin của tôi. Tôi còn nhớ khi chuẩn bị kết thúc năm học, tôi nhận một hung tin. Mẹ bảo rằng cha tôi bị ung thư. Trong gia đình tôi, cha là người tôi yêu thương nhiều nhất, là người chở che tôi, cho tôi có cuộc sống ngày hôm nay. Tôi như tuyệt vong, hôm đó cũng là ngày tôi phải vào trường lao động. Và em đã đến bên tôi. Em không hề biết tôi đang gặp chuyện gì nhưng em đã đem đến cho tôi một chút niềm tin nhờ câu chuyện của mình, câu chuyện mà đến bây giờ trong lớp em chỉ mình tôi biết. Em đã mất đi người mẹ cách đây vài năm. Mẹ cũng là người thương em và quan tâm với em nhiều nhất. Đó là một cú sốc với em, nhưng em đã vượt qua, mặc dù em chỉ là một người con gái, một người con gái rất yêu đuối. Ít ra thì cha bây giờ vẫn sống bên tôi, hi vọng vẫn còn, tôi phải cố lên, phải cố để cho cha tôi vui lòng. Nhờ có tình yêu của em mà cho đến bây giờ tôi đã rất cố gắng trong mọi thứ, tôi yêu cha nhiều hơn. Cám ơn em, cám ơn câu chuyện đó của em!
Hạnh phúc là khi ta biết tương tư, nhớ nhung, lo lắng, chờ đợi trong vô vọng để rồi đau khổ vì người mình yêu
Và rồi những ngày tháng bên em đã qua. Lớp 12, tôi không còn học chung với em, tệ hơn là tôi vẫn chưa thể nói tiếng yêu em. Lớp tôi và lớp em cách nhau chỉ một dãy hành lang mà sao tôi lại cứ tưởng như là cả một đôi bờ xa cách. Giờ ra chơi, tôi hay đứng trước lớp tôi nhìn về phía lớp em nhưng rất ít khi bắt gặp hình bóng ấy. Có thể là do áp lực của năm cuối cấp quá lớn khiến em không thể bình yên mà ra chơi hay tại chỉ vì tôi đang đứng đấy? Thật ra là có những hôm tôi vẫn bắt gặp em một mình đứng bên lan can của dãy hành lang ấy nhưng ánh mắt em vẫn cứ mãi đâu đâu. Em đang nhìn về thứ gì hay ho ở sân trường mà không hề để ý đến một kẻ si tình đang đứng nhìn em. Thật ra là tại tôi nhìn không đúng lúc, tại em không muốn thấy tôi hay chỉ vì dãy hành lang ấy quá dài?
Có bao giờ trong ký ức của ai đó có giọng nói của tôi không nhỉ? Có tiếng cười và chút buồn tương tư xa xôi chua chát của tôi không? Chỉ có một điều tôi biết trong lúc đó sao tôi có quá nhiều trăn trở suy tư. Tôi vẫn luôn men theo những con đường mà em thường hay đi qua để được nhìn thấy em. Tôi thường tìm bóng hình em giữa biển người mênh mông trong vô thức...
Tôi muốn nói với em rằng tôi đang rất yêu em nhưng tôi rất sợ. Tôi không biết em có thích tôi không. Tôi sợ mất người bạn là em. Nhưng tôi cũng rất sợ, tôi sợ người khác cướp mất em. Có lẽ vốn dĩ sự chờ đợi không đáng sợ mà điều đáng sợ là ta không biết chờ đợi đến bao giờ, mà thời gian không còn nữa khi tôi và em đang bước vào năm cuối cấp. Bởi thế cho nên...
Tôi đã thổ lộ nó. Tôi chuẩn bị một món quà để tặng em vào ngày 20-10 và em đã từ chối nó. Trong tin nhắn sau đó, em đã viết:
"Tôi thường không thích có quá nhiều thay đổi trong cuộc đời mình, có thể sau này tôi sẽ hối tiếc nhưng đôi khi con người phải nhắm mắt mà bước đi dù chỉ tạm thời thôi. Trước nay tôi chỉ coi ông là bạn thân và không hề thích ông. Tôi không biết là tương lai sẽ như thế nào nhưng trước giờ tôi chưa bao giờ thay đổi ý kiến của mình khi nói không thích ai. Chúc ông tìm được một nửa của mình nhưng không phải là tôi".
Tôi nghe tiếng con tim đang nghẹn ngào nức nở. Tôi nghe tiếng lá rơi ngay bên tai mình và tiếng gió lúc đó buồn như một tiếng nấc nghẹn đến nao lòng. Tôi không dám vứt đi kỷ niệm dù biết nó chỉ là kỉ niệm. Không. Tôi không thể mất kỉ niệm đó được. Người ta vẫn thường nói: Chờ đợi là hạnh phúc. Có thể tôi cần phải kiên nhẫn chờ đợi...
Tôi vẫn thường âm thầm tặng cho em những món quà vào các dịp quan trọng. Tôi vẫn thích được nói chuyện với em mỗi khi gặp em. Tôi vẫn thích nghe em nói về chuyện thường ngày của em. Tôi vui như trẻ con khi nghe em kể về những chuyện vui và tôi buồn mỗi khi em không vui. Tôi luôn cố làm em vui và rất hạnh phúc khi thấy em cười. Hằng đêm, trong giấc mơ, tôi vẫn thường dệt ước mộng về chuyện thần thoại của tôi và em sau này. Tôi không muốn để ý thêm những người con gái khác nào ngoài em khi họ đến bên tôi. Nếu tôi có thể làm bất cứ việc gì để em hạnh phúc, tôi sẽ làm mà không hề do dự.
Nhưng cuối cùng thì điều tôi không mong đợi đã đến, em kể cho tôi về người con trai ấy, rằng em đã thích hắn. Con tim tôi như vỡ tan. Tôi không biết mình phải kết thúc từ đâu nữa và tôi cũng không biết mình phải làm gì khi giấc mộng cuộc tình đầu đang chìm khuất dần trong bóng nắng chiều hôm.
Cứ như là có một hố đen trong trí óc tôi. Nó như nuốt chửng tất cả và biến mọi thứ thành hư không. Tôi như trong cơn điên dại, có những lúc tôi không thể ngủ suốt bốn đêm liền. Ngay cả khi trong cơn mơ, tôi vẫn thấy bóng em và giật mình tỉnh giấc.
Với tôi đã và đang yêu, yêu tha thiết, yêu đam mê với những gì khờ dại nông nỗi và dành tất cả những gì cho tình yêu dẫu biết bây giờ tất cả chỉ là giấc mộng, giấc mộng tình yêu không trọn vẹn và sai lầm. Tình yêu cho đi là nhận lại tất cả? Vâng nhận lại cũng là niềm hạnh phúc cũng như cho đi cũng chính là một nỗi đau và kỷ niệm buồn bã nhất, tuyệt vọng nhất nhưng ta vẫn cảm thấy hạnh phúc vì nó. Vì thế mà tôi vẫn quyết định bên em, nghe em kể những câu chuyện về hắn.
Hắn lừa dối em. Trước khi đến với em hắn đã có người khác, hắn chỉ coi em là vật sơ-cua và đùa giỡn với tình cảm của em. Em thật sự đau khổ về điều ấy. Một khi ta đã yêu ai thì đâu phải dễ dàng mà rời bỏ được, tôi hiểu em cũng như hiểu chính mình vì tôi cũng đang dại khờ như thế.
Em nào đâu biết rằng tôi cũng đau nhiều lắm. Nhưng tôi tự nhủ mình phải cứng rắn, nếu như tôi sụp đổ thì sẽ không còn ai kéo em khỏi hắn, giúp em qua khỏi thời gian bối rối này.
Và rồi em đã quyết định chia tay hắn, nhưng em vẫn không đến bên tôi, em ghép tôi với một người con gái khác cùng lớp. Em bảo rằng tôi và em không hợp, rằng tình cảm của tôi quá lớn, rằng em là người con gái ngốc nghếch đôi lúc tham lam.
Hạnh phúc khi tôi vẫn còn được nhìn thấy em
Em đã viết những dòng như thế này trong lá thư gửi tôi:
"Quá mệt mỏi! Đừng làm khổ nhau nữa! Đừng hi vọng. Hãy xem nhau như người xa lạ. Không bạn bè gì hết. Đừng níu kéo, đừng miễn cưỡng. Hãy cố gắng vì gia đình và những gì tốt đẹp còn xung quanh mình. Đừng chú ý đến tôi. Đừng nghĩ rằng ông đã mất tôi, mất tình bạn ấy vì trước nay ông chưa từng có. Rời bỏ tôi đi. Xin ông..."
Trời ơi! Chắc chắn một điều rằng tôi đã mất em, mất cả tình bạn ấy. Sao tôi lại có thể làm được điều em nói? Tôi quá yêu em. Yêu nông nổi, yêu khờ dại. Tôi cố giải thích với em:
"Tôi chỉ mong tôi và bà sẽ mãi là bạn thôi!"
"Điều đó không quan trọng."
"Thiếu bà chắc tôi không sống nổi."
"Ông đừng tin vào những thuyết vớ vẫn của ông nữa!"
Một ý nghĩ quá khờ dại lóe lên trong đầu tôi. Làm sao tôi có thể mau chóng quên em đây? Không thể nào. Trừ khi tôi không còn nữa...
Tôi đã có một sự chênh vênh trong cảm xúc của mình. Sự chênh vênh của nhiều tâm trạng, điều đó khiến tôi trở thành một tín đồ của sự ngu muội. Và xém chút nữa tôi đã phải trả giá cho tất cả chính vì niềm đam mê ấy, sở thích ấy...
Tôi chuẩn bị cho cái chết của mình. Cái chết đó chắc sẽ khiến tôi có thể quên em. Nhưng ngay khi uống vào, ngay lúc biết rằng mọi chuyện đã kết thúc, tôi biết rằng mình quá nông nổi. Tôi nhận ra tôi sai và tìm cách khắc phục cái sai đó...
Tôi mở mắt tỉnh dậy, tôi biết rằng mình vẫn còn sống. Tôi nhận ra tôi đang rất hạnh phúc mà tôi chẳng hề hay biết. Tôi còn có rất nhiều người thương tôi: cha mẹ tôi, người thân của tôi, bạn bè tôi, những người con gái yêu tôi mà tôi nhất thời vì em mà không để ý và đặc biệt tôi cũng biết rằng em đang lo lắng cho tôi. Xém chút nữa tôi đã làm hại tới em. Có thể việc làm của tôi sẽ khiến em day dứt. Tôi không thể ích kỉ mãi được.
Tôi đã sống. Đó là hạnh phúc vì tôi vẫn đang thấy em đứng đó tươi cười. Tôi cũng biết rằng sẽ mãi mãi chẳng bao giờ quên được em dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Ngay cả khi cận kề giữa sự sống và cái chết, hình như tôi vẫn thấy bóng em. Em như xuất hiện trong cơn co giật của tôi.
Hạnh phúc khi yêu là gì?
Với một ai đó, hạnh phúc có thể là khi yêu một ai đó và được người đó chấp nhận và yêu thương. Hạnh phúc là ta được yêu thật lòng, mong gần nhau mãi mãi. Hạnh phúc là mình sẽ chẳng bao giờ cô độc dù mình không được ở gần nhau vì mình cảm thấy có nhau trong từng hơi thở, từng khoảnh khắc.
Nhưng với kẻ dã tràng như tôi, hạnh phúc chỉ là kỉ niệm, là nổi nhớ, là được đau khổ vì tình yêu, tất cả chúng như đong đầy trong nhau. Hạnh phúc là ngày tôi thấy em hạnh phúc và bình yên bên ai đó.
Những ngày tháng của năm học dần hết, tôi sắp phải chia tay em, chia tay mối tình đầu của tôi. Tôi luôn nhớ đến em, em đã dạy cho tôi biết rằng tôi phải cố lên trong kì thi sắp tới vì cha tôi, vì chưa chắc là tôi đã mất em. Em và tôi có thật sự không thuộc về nhau không? Tôi sinh ra là chỉ để dành cho em? Câu trả lời chỉ có ở tương lai. Muốn biết được điều đó tôi phải sống, phải cùng em tiến lên phía trước. Nếu ngày tôi gặp em là duyên may thì nếu có cái ngày mình chia tay âu đấy cũng là định mệnh.
Tất cả dù muốn hay không giờ cũng đã thuộc về quá khứ mà người ta nói quá khứ cũng là một kỷ niệm, đôi khi còn là một vết thương, một vết thương lòng đã lành nhưng mãi mãi là vết sẹo không bao giờ liền. Đã là một vết thương khi trái gió trở trời sẽ thổn thức và đau nhói đến chạnh lòng. Khi quá khứ là nỗi đau thì hiện tại ta vẫn được sống yên bình thì đó là hạnh phúc phải không?
Có đôi khi vết thương cũng nhói đau khi ai đó vô tình chạm phải. Trong những khi ấm êm, khi đau khổ, có khi đang bình yên cũng thấy nhức nhối về một nỗi đau. Nỗi đau kỷ niệm đã trở thành niềm an ủi cho chính mình cũng là một niềm hạnh phúc không thể nào quên được.
Tôi đang rất hạnh phúc hay đã quá mù quáng?
Hạnh phúc hay mù quáng đôi khi người trong cuộc không dễ dàng nhận ra. Đừng vội trách họ, đừng vội phán xét, đơn giản bởi vì họ đang yêu, một cách chân thành và giản đơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ghen cho khéo Trong chuyện tình cảm, hiển nhiên có yêu thì sẽ có ghen. Nhưng bạn sẽ ghen thế nào cho khéo nếu rơi vào những tình huống sau? Gặp lại người yêu cũ Đây là chuyện gây đau đầu nhất của các cặp đôi. Bạn và ếch con vô tình gặp lại người cũ ở một quán quen, và tình hình là người ta...hồn...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Vừa mở miệng bàn chuyện chia tài sản, bố chồng đã nổi nóng đập bàn, tuyên bố một câu sắc lạnh

Nhún nhường, yêu chiều vợ hết mực, cho đến một ngày nhìn cô ấy ngồi lên chiếc xe Grab, tôi quay cuồng như bị ai bóp nghẹt trái tim

Anh tôi gặp tai nạn, người qua đường "tốt bụng" gọi cho cả vợ lẫn tiểu tam đến đóng tiền viện phí

Vợ cũ qua đời, chồng tôi muốn mang di ảnh về thờ tại nhà của chúng tôi

Biết anh hàng xóm đã có vợ con đề huề nhưng em gái tôi vẫn nhất quyết đeo bám

Mẹ đơn thân 40 tuổi được 2 người đàn ông ngỏ lời, đến khi quyết định chọn 1 thì bắt gặp ngay cảnh tượng đau đớn tâm can

Thường xuyên cho chị dâu mượn tiền, vô tình vào phòng riêng của chị một lần mà tôi choáng ngợp, vội đòi lại tiền

Bố nhẫn tâm ruồng bỏ mẹ để đến với tiểu tam, thế nhưng chỉ 4 năm sau, mẹ kế cũng phản bội ông đi theo tiếng gọi của tình ái và vật chất

Sau 6 năm làm dâu nhà hào môn, tôi rời khỏi nhà chồng, mẹ chồng giật túi xách của tôi lại để kiểm tra: Kết quả bất ngờ

Suốt 8 năm sống chung nhà với mẹ kế, tôi không mở miệng nói chuyện, vậy mà ngày tôi nằm liệt giường, chỉ có bà bên cạnh

Xem phim "Sex Education", tôi đau đáu vì mảnh giấy kẹp trong vở học của con: Muốn con phát triển tốt, buộc phải tháo gỡ điều này

Đón mẹ vợ lên ở cùng, con rể sống trong sợ hãi mỗi ngày, đặc biệt khi nghe được lời đồn từ hàng xóm
Có thể bạn quan tâm

Cô gái bị đánh gục trong quán cà phê ở TPHCM yêu cầu bồi thường 900 triệu
Pháp luật
23:54:10 15/05/2025
Ông Trump tới UAE thúc đẩy tham vọng AI của quốc gia vùng Vịnh
Thế giới
23:54:03 15/05/2025
Phim điện ảnh "Dế Mèn" tung trailer chính thức: Đậm chất Việt, đầy kịch tính
Phim việt
23:30:48 15/05/2025
Wren Evans được bênh vực nhưng lý do nghe lạ lắm!
Nhạc việt
23:24:45 15/05/2025
Diễn viên Cường Phạm qua đời ở tuổi 31 vì căn bệnh hiếm gặp
Sao việt
23:10:57 15/05/2025
Xét xử nóng: Hwang Jung Eum thừa nhận biển thủ hơn 4,3 tỷ won của công ty để đầu tư tiền ảo
Sao châu á
23:04:07 15/05/2025
Hai học sinh đuối nước tử vong khi tắm suối
Tin nổi bật
22:52:44 15/05/2025
Jennifer Lopez gặp sự cố trước Lễ trao giải Âm nhạc Mỹ
Nhạc quốc tế
22:40:48 15/05/2025
Justin Bieber nợ quản lý cũ gần 230 tỉ đồng
Sao âu mỹ
22:34:03 15/05/2025
Chàng trai gây tranh luận sôi nổi khi hát giống Quang Dũng
Tv show
22:28:04 15/05/2025