Vợ đùng đùng đón bố mẹ lên ở cùng
Đợt này, khi vợ tôi mang bầu, vợ đùng đùng đón bố mẹ lên ở luôn. Vợ còn bảo, nhà ở quê bán đi rồi.
Hai vợ chồng tôi lấy nhau đến nay đã được 2 năm nhưng cũng vì công việc bận rộn nên hai đứa kế hoạch, chưa tính chuyện sinh con. Hai chúng tôi có công việc tốt, lại sắp có vị trí tốt trong công ty, nhất là vợ tôi nên tạm hoãn chuyện con cái lại. Chúng tôi bàn tính, đợi khi ổn định ví trí thì hai đứa sẽ tiến hành chuyện có con cũng không muộn. Con cái ra rồi thì vướng bận, không làm được việc gì ra trò cả.
Ban đầu, tôi thấy quyết định đó của vợ cũng không ổn lắm, nhưng cứ nói đi nói lại mãi, tôi cũng đành lòng, chấp nhận đề nghị của vợ. Thế là chúng tôi kiêng cữ thời gian dài như vậy không tính chuyện con cái. Bố mẹ cũng biết ý nên không giục chúng tôi.
Quả thật, sau hai năm cố gắng, vợ chồng tôi đã tích cóp được khoản tiền kha khá. Chúng tôi bàn bạc mua cái chung cư để ở rồi khi đó sinh con là ổn nhất. Tôi vui quá vì cuối cùng cũng có nhà. Nhưng khổ nỗi, cái chung cư mà vợ tôi thích, tôi cũng thích lại là cái rất đẹp mà tiền của chúng tôi không đủ. Thế là, chúng tôi cầu cứ bố mẹ hai bên. Mỗi gia đình hỗ trợ chũng tôi một ít, coi như làm quà cho con cái.
Nhà vợ tôi có điều kiện hơn nên bố mẹ hỗ trợ 2 trăm triệu, còn bố mẹ tôi chỉ cho được tầm 100 triệu cũng là đã cố gắng lắm rồi. Bố mẹ tôi còn đi vay mượn thêm chứ làm gì ông bà có ngần ấy. Nhưng vì không muốn kém xa nhà thông gia nên bố mẹ cũng muốn mua mặt cho con cái mà thôi. Là con nên tôi hiểu bố mẹ mình hơn ai hết.
Tôi quyết tâm tìm cách kiếm tiền, nếu như có điều kiện thì gửi lại bố mẹ, cho bố mẹ đỡ vất vả. Gia cảnh tôi kém hơn nhà vợ nên nhiều khi cũng có chút chạnh lòng. Từ ngày mua nhà xong, vợ tôi cũng chăm chỉ sắm sửa. Mỗi tháng chúng tôi để tiền vào quỹ theo quy định, mỗi người góp một ít. Thế là chúng tôi cũng có của ăn, của để. Nhưng tiền ấy nhất định không được dùng riêng, chỉ là khoản nào chung thì mới được dùng. Vợ hay mua đồ dùng trong nhà bằng số tiền đó. Tôi cũng không thắc mắc gì. Còn việc tôi kiếm thêm được hay không, cho bố mẹ được đồng nào thì cũng phải giấu vợ cả không thì mang tiếng cho bố mẹ tôi.
Chúng tôi cãi nhau to về chuyện này. Tôi không muốn bố mẹ vợ nghĩ mình này kia nhưng thật tình, tôi thấy nản lắm. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế mà đợt này, khi vợ tôi mang bầu, vợ đùng đùng đón bố mẹ lên ở luôn. Vợ còn bảo, nhà ở quê bán đi rồi mới có tiền cho chúng tôi mua nhà nên chúng tôi phải có trách nhiệm với bố mẹ vợ. Nói thì nói vậy chứ tôi biết, nhà vợ không bán. Sau này tôi nghe nói nhiều nên vợ mới bảo là, để nhà đó cho em trai ở. Mà em trai thì khó khăn nên không muốn nuôi thêm bố mẹ và cũng không muốn bố mẹ ở quê vất vả, lên thành phố còn chăm sóc con cái cũng tốt hơn.
Tôi bàng hoàng, không tin vào quyết định của vợ nữa. Tại sao em có thể làm như vậy. Thế thì, bố mẹ chồng em, em nghĩ sao. Là con dâu lẽ ra em phải nghĩ tới chuyện chăm bố mẹ chồng. Tôi còn chưa nói tới chuyện đó mà em lại đùng đùng đón bố mẹ mình lên không có sự bàn bạc nào. Thật lòng tôi quá choáng vì quyết định của vợ. Em định lộng hành hay sao. Dù là nhà này, bố mẹ em cho tiền nhiều hơn nhưng bố mẹ tôi thì kém gì. Còn tiền mua nhà là do hai đứa góp, đâu phải mình em mua mà em muốn làm gì thì làm.
Chúng tôi cãi nhau to về chuyện này. Tôi không muốn bố mẹ vợ nghĩ mình này kia nhưng thật tình, tôi thấy nản lắm. Tại sao em lại hành động nông nổi như thế. Từ bao giờ em không coi chồng ra gì vậy?
Bây giờ, nghĩ bố mẹ mình ở quê cũng côi cút mà tôi thương quá. Tôi là thân con trai lại để vợ tự quyết, tự nuôi bố mẹ vợ trong khi không hề đoái hoài gì tới bố mẹ tôi. Lòng tôi rối bời. Mấy ngày nay tôi không muốn về nhà, không muốn nhìn thấy mặt vợ. Nhưng lúc này, tôi không biết nên tìm giải pháp nào để thuận hòa đôi bên. Hãy cho tôi lời khuyên. Tôi cảm ơn rất nhiều!
Vợ chứ đâu phải trời, gì mà dữ vậy?
Đến giờ tôi vẫn không hiểu ánh mắt đó muốn nói điều gì với tôi.
Ở với nhau gần 20 năm, lần đầu tiên tôi không thể hiểu hết những điều chất chứa trong ánh nhìn của người đã đi cùng mình một nửa chặng đường của một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
"Anh tưởng em là cái máy in tiền chắc? Sao cái gì cũng đổ lên đầu em hết vậy? Anh có bao giờ nghĩ cho em không? Cái gì anh cũng lo cho nhà anh, chưa bao giờ... anh nghe rõ đây... chưa bao giờ anh biết nghĩ tới vợ mình, tới người đã đầu tắt mặt tối vì anh, vì con và vì cả nhà anh". Khi nói điều này, ánh mắt Hương thật lạ. Tôi thấy trong khóe mắt ngân ngấn nước ấy có những ngọn lửa. Đúng, những ngọn lửa. Chính vì vậy mà nó thiêu đốt tôi suốt mấy ngày qua.
Ông anh ruột của tôi bệnh phải mổ. Chi phí khá nhiều. Anh chị đã lo nhưng vẫn không đủ. Tôi thấy vậy nên hứa: "Anh chị đừng lo. Nếu thiếu, vợ chồng em sẽ bù cho". Khỏi phải nói là anh chị tôi vui mừng như thế nào. Thế nhưng khi tôi nói điều này với Hương thì mặt nàng sa sầm. Không có một lời nào đáp lại.
Đến hôm anh tôi gọi điện báo số viện phí phải đóng, phần thiếu hụt gần 30 triệu đồng, tôi bảo Hương: "Em coi đem tiền vô cho anh Tư". Hương làm thinh. Tưởng vợ không nghe, tôi lặp lại: "Em coi đem tiền vô bệnh viện cho anh Tư thanh toán viện phí. Gần 30 triệu nhưng em đem luôn 30 triệu đi". Đến lúc đó thì Hương quay phắt lại. Và cái câu "bộ anh tưởng em là cái máy in tiền hả?" thốt lên từ miệng nàng như một viên đại bác bắn vào tư cách người chủ gia đình của tôi.
Bao nhiêu năm qua, tôi không hề bận tâm đến chuyện tiền nong trong gia đình. Bởi vợ tôi là người chu toàn mọi việc. Tháng tháng, lãnh lương, tôi đưa cho vợ 60% số tiền lãnh được; phần còn lại, tôi tự do tiêu xài cho nhu cầu cá nhân của mình. 60% đó khoảng 6-7 triệu đồng.
Bao nhiêu năm qua, tôi không hề bận tâm đến chuyện tiền nong trong gia đình. Bởi vợ tôi là người chu toàn mọi việc. (ảnh minh họa)
Tôi để cho vợ tự do chi xài, không bao giờ hỏi nàng chi tiêu vào việc gì. Hai đứa con đi học, cha mẹ tôi ở quê, đám tiệc, trả góp tiền mua nhà... tất cả đều do Hương quán xuyến. Thỉnh thoảng tôi có một khoản thưởng đột xuất, tôi lại cho cha mẹ một ít, anh chị một ít, mấy đứa cháu một ít...
Và lúc nào tôi thấy Hương cũng vui vẻ. Bà con ở quê lên, ai cũng thích đến nhà tôi. Có người lên chơi mà ở cả tháng không muốn về vì "ở với chú thiếm thật sướng". Tôi chưa bao giờ nghe Hương than vãn, chưa bao giờ thấy vợ buồn phiền... Đó là niềm tự hào lớn nhất của người làm chồng như tôi.
Mới đây, công ty thưởng đột xuất 20 triệu, mới đầu tôi hứa mua cho vợ cái điện thoại mới để thay cái điện thoại cùn nàng xài 4-5 năm nay. Lúc nghe tôi nói vậy, vẻ mặt Hương rạng ngời khiến tôi cũng thấy hạnh phúc vì được chăm sóc cho vợ. Thế nhưng bất ngờ bà chị kế của tôi có việc cần gấp, chạy vạy không có, tôi vội vàng lấy luôn 20 triệu vừa lãnh ra đưa cho chị.
Vợ tôi chờ mãi không thấy tôi mua điện thoại mới hỏi. Lúc đó tôi giật mình, chỉ còn biết cười trừ: "Anh cho chị Năm hết rồi. Chị ấy đang kẹt, định nói với em mà quên mất". Tôi thấy vợ tôi quay đi không nói gì. Tôi nghĩ bụng, để lần sau mua cho vợ cũng được; người một nhà, có gì đâu phải gấp gáp. Với lại tôi biết Hương rất dễ tính, nàng chẳng bao giờ so đo, nhất là đối với người nhà...
Ấy vậy mà lần này nàng đã bỏ về ngoại ở mấy hôm nay. Điện thoại không nghe, nhắn tin không trả lời, có điên không chứ? Vợ chớ đâu phải trời, làm gì mà dữ vậy? Nếu Hương không về, tôi biết lấy đâu ra 30 triệu để đưa cho ông anh thanh toán viện phí? Rồi tôi biết ăn nói thế nào với anh chị? Dù sao thì Hương cũng phải giữ thể diện cho tôi chớ? Càng nghĩ tôi càng bực bội.
"Để ba qua ngoại làm cho mẹ một trận"- tôi bảo con gái. Nó nhăn mặt: "Làm một trận là làm gì hả ba? Ba có thấy là ba quá đáng với mẹ không? Con nói cho ba biết, bao nhiêu năm nay, mẹ một mình gánh vác, ba lúc nào cũng hời hợt, vô tư. Ba biết mẹ đã khóc với tụi con bao nhiêu lần không? Ba chỉ biết lo cho mọi người, còn mẹ và tụi con thì hình như không có trong bộ nhớ của ba".
Những lời con gái nói càng khiến tôi bực bội: "Con đừng có bênh vực mẹ. Đàn bà thì phải biết vun vén cho gia đình, không lẽ ba phải lo chuyện đó nữa sao?". Con gái tôi kể, số tiền tôi đưa mỗi tháng chỉ đủ lo cho mỗi một mình con út đi học; mọi thứ còn lại mẹ nó phải lo hết. Mẹ làm ngày, làm đêm, mang công việc về làm thêm mới đủ chi tiêu cho mọi thứ chứ không phải suốt ngày "nhổng nhổng đi chơi như ba".
Suýt chút nữa tôi đã tát tai con gái vì cái tội hỗn láo; thế nhưng tôi kịp kềm lại.
Và bây giờ tôi thấy nó nói đúng. Càng nghĩ tôi càng thấm thía. Cả ngày chủ nhật, tôi không đi cà phê, không lai rai với bạn bè mà ngồi nhà tính toán. Tôi không hiểu làm sao vợ tôi có thể lo cho cha con tôi ngày ba bữa ăn tươm tất; quần áo đẹp đẽ, con cái học hành đàng hoàng; cha mẹ, anh em lúc nào cần là vợ tôi có mặt...
Ừ, bao nhiêu năm nay tôi tự coi mình là ông chủ trong gia đình nhưng mọi thứ trong cái gia đình ấy tôi hình như chẳng biết gì cả... Bây giờ biết rồi thì thấy sượng sùng quá đỗi. Nhưng bây giờ chẳng lẽ phải hạ mình đi năn nỉ, rước vợ về? Không được, đàn ông ai lại mềm yếu như vậy, sau này vợ con nó leo lên đầu mình ngồi thì làm sao dạy dỗ cho được?
Nhưng nếu không rước thì làm sao tôi trả lời với anh chị tôi về khoản viện phí thiếu hụt mà tôi đã hứa chắc như đinh đóng cột? Coi mòi này thì vợ tôi nhất quyết không nhân nhượng rồi. Nói xui xẻo, lỡ nàng không về luôn, thậm chí đòi ly hôn thì tôi biết ăn làm sao, nói làm sao với gia đình hai bên đây?
Ôi, thật là đau cái đầu, chỉ một chuyện cỏn con như vậy mà tính mãi không ra...
Theo VNE
Cuộc hôn nhân tai quái suốt 13 năm "Xấu chàng hỗ ai", có lẽ tôi quán triệt lời dạy ấy của tiền nhân quá sâu sắc nên bao nhiêu năm qua đã âm thầm chấp nhận. Thế nhưng tiền nhân cũng có câu "con giun xéo lắm cũng oằn", huống hồ gì tôi là người chứ không phải giun, dế. Và giọt nước đã tràn ly khi mới đây, giữa đám...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bức xúc vì cả 4 lần sang nhà chơi, bạn gái đều lấy lý do đi về để không phải rửa bát

Vợ chỉ coi tôi là ông bố sinh học của các con

Xem phim "Sex Education", tôi đau lòng biết lý do con trai khóc nức nở trong nhà vệ sinh: Một câu thoại đã giúp tôi cứu vớt tâm lý con

Bố mẹ vợ vừa nói ý định chia tài sản thừa kế, tôi đã từ chối ngay, chỉ xin một tấm ảnh thờ và nhận nuôi 2 đứa nhỏ

Mẹ già ở quê lên thành phố sống cùng con dâu, choáng vì nhà to như cái công ty, làm gì cũng nghe tiếng "beep beep" nên hoảng sợ đòi về

Cháu trai đổ bột giặt vào thùng gạo làm cả nhà suýt ngộ độc, mẹ tôi mắng thì chị dâu lu loa "bà nội bạo hành cháu"

Đến thăm con trai, trời nắng mà con mặc áo khoác dày cộm, tôi ép con cởi ra thì bàng hoàng với những vết sẹo cũ mới trên cổ tay

Cụ không đồng ý cho chắt đi du lịch xuyên Việt, thấy tôi kiên quyết cho con đi liền ném hết đồ đạc của chúng tôi ra đường và đuổi tống ra khỏi nhà

Chồng vay người yêu cũ 700 triệu, cô ta chuyển thêm cho anh 300 triệu kèm theo một câu "nhớ giữ lời hứa" khiến vợ lao đao

Phát sợ vì phải "sống chung với bố chồng"

Thấy con trai chiều con dâu hết mực, vay cả tiền mua xe đẹp cho vợ, tôi về kể với chồng, ông ấy liền nói một câu mà suốt đêm tôi mất ngủ

Chị chồng có 2 cái nhà riêng nhưng khi em trai ngỏ ý trả nửa tiền mua lại nhà bố mẹ để có chỗ ở thì giãy lên từ chối, còn mắng em là "thằng vô dụng"
Có thể bạn quan tâm

Hoa hậu Ý Nhi ngày đầu tại Miss World: Đụng dàn "ngựa chiến", nói tiếng Anh thế nào mà bị bắt bẻ?
Sao việt
23:37:40 07/05/2025
Vận chuyển trái phép vàng, tiền tệ qua biên giới gia tăng
Pháp luật
23:26:33 07/05/2025
Đọ sức đặc nhiệm Ấn Độ và Pakistan: "Kẻ tám lạng, người nửa cân"
Thế giới
23:24:34 07/05/2025
Formol là chất độc, nếu dùng để tạo lòng xe điếu có thể gây ung thư
Sức khỏe
23:16:05 07/05/2025
Phim hài Hàn Quốc nên xem lại nhất lúc này: Nam chính vượt mặt Hyun Bin, vai diễn đỉnh đến mức khó tin là thật
Phim châu á
23:11:23 07/05/2025
Mỹ nhân Việt bị ghét nhất hiện tại: Ghê gớm quá quắt không ai bằng, giỏi nhất là trợn mắt gào thét
Phim việt
23:10:39 07/05/2025
Uất ức thay cho "bạch nguyệt quang" Trung Quốc: Đọc tin mà ngỡ chuyện đùa, nổi đình đám cũng phải chịu bất công
Hậu trường phim
23:02:34 07/05/2025
Nhà của Jennifer Aniston bị kẻ lạ đột nhập
Sao âu mỹ
22:49:53 07/05/2025
Jennie (BlackPink) chia sẻ về cuộc sống của một CEO
Sao châu á
22:44:22 07/05/2025
Nhan sắc không tuổi của Song Hye Kyo gây sốt
Phong cách sao
22:36:14 07/05/2025