Vừa nhận được 400 triệu, tôi dọn về nhà mẹ đẻ, nửa đêm đi qua phòng, nghe tiếng mẹ thì thào mà tôi lạnh buốt người
Tối hôm đó, tôi đi ngang qua phòng bố mẹ, nghe tiếng bố mẹ thì thào nói chuyện. Tôi đứng lặng người ngoài cửa.
Toàn thân lạnh buốt như bị ai dội nước đá.
Tôi tên Lan, 35 tuổ.i. Tôi làm thu ngân ở siêu thị nhỏ gần nhà, mỗi tháng nhận về 5-6 triệu đồng, khoản tiề.n chỉ đủ để sống chứ không dư dả. Cả cuộc đời tôi lặng lẽ trôi qua giữa hàng hóa và máy tính tiề.n, chẳng mấy ai nhớ mặt, chẳng ai biết tên. Vậy mà cũng đã từng yêu, từng cưới, từng tin rằng chỉ cần nỗ lực, mình sẽ có một mái ấm bình thường như bao người khác.
Chồng cũ của tôi là tài xế đường dài . Chúng tôi yêu nhau qua mạng, rồi cưới sau vài tháng gặp mặt. Những năm tháng chung sống chẳng khác gì hai người trọ chung nhà, lâu lâu mới gặp, càng ngày càng lạnh nhạt. Đến lúc l.y hô.n, anh ấy bán căn nhà hai đứa từng ở, đưa cho tôi 400 triệu đồng coi như chia tài sản và chấm dứt mọi ràng buộc.
Tôi nghĩ, thôi thì cũng được. Không tình, nhưng ít nhất còn giữ được chút thể diện và vốn liếng để bắt đầu lại từ đầu. Tôi xách va li về nhà mẹ đẻ. Nhưng chưa kịp uống ngụm nước, mẹ tôi đã tất tả chạy vào phòng, ánh mắt sáng rực như có chuyện trọng đại: ” Lan à, thằng Tuấn sắp lấy vợ rồi. Nhưng phòng ốc thì lụp xụp quá, người ta chê. Cần sửa lại nhà trên, mua giường tủ mới, rồi còn tiề.n cưới xin… Ít nhất cũng phải 200 triệu. Con là chị, giờ con có tiề.n rồi, giúp nó đi con.”
Tôi chế.t lặng . Tôi cứ nghĩ mẹ thương tôi vì con gái vừa l.y hô.n. Hóa ra, bà chỉ quan tâm đến 400 triệu trong túi tôi.
Tôi siết chặt chiếc thẻ ngân hàng trong tay, cố giữ giọng bình tĩnh: ” Con l.y hô.n rồi, giờ sống một mình. Con cần tiề.n để ổn định lại cuộc sống. Con không thể cho được đâu, mẹ à.”
Mẹ tôi khóc rưng rức như thể tôi là đứa bất hiếu: ” Tuấn là con trai, là gốc rễ của nhà này. Nếu nó không cưới được vợ vì không có tiề.n, thì dòng họ nhà mình coi như tuyệt rồi! Con gái như con, mai này già cũng phải nhờ em chăm lo, có phải không?”
Bố tôi ngồi ở bậc thềm, phì phèo điếu thuố.c, không nói gì một hồi lâu. Rồi ông lên tiếng, giọng khàn đặc: ” Mẹ con nói đúng. Nhà mình trông cả vào thằng Tuấn. Giờ nó lấy vợ là chuyện lớn. Con rút ra 200 triệu đưa mẹ, còn giữ lại phần của con. Chuyện còn lại để thằng Tuấn lo. ”
Tôi cười khẽ. Bao năm qua tôi làm lụng vất vả, tiề.n kiếm được phần lớn gửi về cho gia đình để lo cho Tuấn học hành , ăn mặc. Họ quen rồi. Quen với việc tôi hy sinh, quen với việc tôi “không cần nhiều”.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Hai hôm sau, Tuấn tìm đến. Em tôi, giờ đã cao lớn, bóng bẩy. Nó nhìn tôi bằng ánh mắt cầu xin: ” Chị à, em chuẩn bị hỏi cưới bạn gái. Cô ấy bảo nhà mình lụp xụp quá, muốn lấy vợ thì phòng tân hôn cũng phải tươm tất một chút. Chị giúp em đi. Sau này em có tiề.n, em hứa sẽ đền đáp chị.”
Tôi không nói. Chỉ gật đầu lấy lệ: “Để chị suy nghĩ.”
Tối hôm đó, tôi đi ngang qua phòng bố mẹ, nghe tiếng mẹ thì thào: “Ông à, liệu con Lan nó có đưa không?”
“Phải đưa! Không đưa bây giờ thì còn đợi đến khi nào? Mai kia nó già, chẳng phải cũng phải dựa vào thằng Tuấn đấy thôi?”
“Nhưng đó là tiề.n ly hôn của nó mà…”
“Bà biết gì! Sau này cưới xin xong, thằng Tuấn thành đạt, thì đến lượt nó hưởng. Bây giờ nó giữ tiề.n cũng chẳng để làm gì.”
Tôi đứng lặng người ngoài cửa. Toàn thân lạnh buốt như bị ai dội nước đá. Hóa ra, họ không nghĩ đến cảm xúc của tôi, họ chỉ muốn tôi móc ví, còn tương lai tôi thế nào, chẳng ai quan tâm.
Sáng hôm sau, tôi dậy sớm, thu dọn hành lý, để lại một tờ giấy: ” Con xin lỗi. Con không thể đưa tiề.n cho bố mẹ, con còn cuộc sống của mình. Nhưng con vẫn sẽ có trách nhiệm với bố mẹ khi về già bằng cách riêng của con.”
Tôi thuê một căn phòng nhỏ, gửi 400 triệu vào ngân hàng kỳ hạn cố định. Tôi dùng khoản lãi để sống, và đăng ký một khóa học kế toán buổi tối. Tôi biết, mình không còn gì để dựa vào ngoài chính bản thân.
Vài tuần sau, Tuấn bị bạn gái chia tay. Mẹ tôi đến trách mắng tôi là ” vô ơn, bất hiếu”, rằng “nuôi con gái để làm gì nếu không giúp đỡ em trai?”
Tôi nhìn thẳng vào mắt bà: “Mẹ nuôi con gái để lợi dụng tiề.n ly hôn của con sao ? Con không bất hiếu, nhưng con sẽ không để ai coi con như cái ví di động nữa.”
Bây giờ, khi ai đó nói: “Con gái lấy chồng là bát nước đổ đi” , tôi chỉ cười nhẹ. Bởi nước, một khi đã chảy khỏi vòi, sẽ tự tìm con đường của nó. Và tôi chính là dòng nước ấy: Không cần ai dẫn đường, càng không cần ai quyết định dòng chảy của đời mình.
Nửa đêm thấy vợ lặng lẽ dắt xe ra đường, tôi nghẹn ngào khi biết nơi cô ấy tìm đến
Nhìn vợ gục mặt khóc ở chỗ đó, tôi thấy lòng mình cào xé như chịu đựng ngàn vạn mũi kim...
Vợ tôi là một người phụ nữ hiền lành chịu khó. Bố mẹ tôi mất sớm nên cô ấy không phải làm dâu một ngày nào cả. Tuy nhiên vợ tôi lại chịu nhiều thiệt thòi đau khổ kể từ lúc lấy tôi.
Cuộc sống ở thành phố không dễ dàng, thu nhập hàng tháng của vợ chồng tôi chỉ khoảng hơn 30 triệu, đủ để trả các chi phí thuê nhà và sinh hoạt. Chúng tôi không sống theo kiểu tằn tiện, nhưng cũng không dám vung tay thoải mái vì phải tiết kiệm để lo cho tương lai. Gia đình vợ cũng chẳng giàu có gì, bên dưới cô ấy còn 2 đứa em đang tuổ.i ăn tuổ.i học. Bố vợ mắc bệnh hiểm nghèo nhiều năm, nên tất cả hi vọng trong gia đình đều dồn cả lên vai vợ tôi và mẹ cô ấy.
Chính tôi chủ động bảo vợ gửi sang nhà ngoại mỗi tháng 10 triệu, để 5-7 triệu cất ngân hàng, còn đâu giữ lại ăn tiêu. Chưa bao giờ vợ chồng tôi cãi nhau về chuyện tài chính, bởi lẽ cả 2 đứa đều xuất phát điểm khó khăn nên rất thấu hiểu cho nhau. Tuy nhiên, giữa 2 vợ chồng tôi đang có một hố sâu thăm thẳm, đó là vấn đề cố mãi vẫn chưa được mụn con nào.
Chưa được bế cháu ngoại thì cuối năm ngoái bố vợ tôi đột ngột mất. Đó là cú sốc lớn giáng thẳng xuống tinh thần mọi người bên nhà vợ. Cô ấy suy sụp vô cùng nhưng không dám khóc. Từ lúc tổ chức đám tang đến 100 ngày của bố, cô ấy cứ gồng mình tỏ ra mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho mẹ và các em. Mãi đến khi hậu sự của bố xong xuôi cô ấy mới gục vào lòng tôi để khóc. Khóc ròng rã suốt mấy tháng trời, đêm nào cũng nức nở, có khi vật vã mãi không ngủ được khiến tôi đau lòng.
Vì thương vợ nên tôi không nhắc chuyện mang bầu nữa. Con cái là lộc trời cho, tôi cũng xác định nếu số mình không có con thì thôi ở vậy bên vợ cũng được. Tuy nhiên cô ấy lại nhớ chuyện đó, gần đây cô ấy càng quyết tâm muốn đẻ con, muốn nghe tiếng trẻ thơ trong nhà để gia đình có thêm nguồn sống mới.
Vợ tôi từng đi khám chức năng sinh sản, bác sĩ bảo mọi thứ đều không có vấn đề gì. Họ khuyên chúng tôi sinh hoạt lành mạnh, ăn uống theo chế độ riêng, dùng nhiều loại thuố.c bổ khác nhau để tăng cường sức khỏe. Tuy nhiên thả cả năm nay vẫn không "dính" phát nào. Tôi bỗng thấy hoang mang nên nảy ra một ý định chưa bao giờ nghĩ tới.
Tôi lén trốn vợ đến bệnh viện để làm xét nghiệm khám riêng mình. Đọc nhiều thông tin trên mạng xong tự dưng tôi nghĩ có thể nguyên nhân chưa có con không phải từ phía vợ, nhỡ vấn đề là ở tôi thì sao? Dù không mong muốn chuyện đó xảy ra nhưng kết quả lại đúng như tôi lo sợ.
Tôi bị vô sinh, tin.h trùn.g vừa ít vừa dị dạng!
Bác sĩ đọc kết quả đến đâu là tai tôi ù đi đến đó. Họ nói có thể là do di truyền, hoặc do tôi quá stress, cuộc sống nhiều vấn đề phải suy nghĩ lo lắng, thức khuya nhiều, làm việc áp lực cao, thế nên ảnh hưởng đến chức năng sinh sản. Tỉ lệ đậu thai rất thấp, nếu có thì chỉ có thể gọi là phép màu.
Tôi suy sụp đến nỗi phải kiếm cớ đi công tác ngắn ngày, thuê nhà nghỉ bên ngoài chứ không dám về đối diện với vợ. Cô ấy đã rất khổ sở từ khi bố mất rồi, tôi không thể đem tin dữ về làm cô ấy sốc thêm. Phải 3 ngày sau tôi mới quay về được, cố bình thản như không có chuyện gì.
Trong lúc chưa biết thông báo tin này với vợ ra sao thì ở quê nội gọi vợ chồng tôi về làm giỗ cụ. Họ hàng thi nhau hỏi vợ tôi sao chưa có bầu, bị "tịt" hay như nào mà mãi chẳng đẻ cháu cho dòng họ Đỗ. Vợ tôi cười gượng gạo, giải thích do công việc bận rộn nên chưa có kế hoạch đẻ con.
Quay về thành phố xong vợ tôi cứ ủ rũ mãi. Cô ấy không nói ra nhưng tôi biết trong lòng vợ ngổn ngang lắm, buồn mà không chịu chia sẻ với tôi. Rồi đến nửa đêm khi tôi đang chập chờn sắp ngủ, vợ bỗng khoác áo lặng lẽ đi ra ngoài.
Cô ấy dắt xe rời nhà khiến tôi thấy lo lắng. Tôi vội lấy cái xe đạp thể thao đuổi theo. Đi một đoạn xa tôi mới nhận ra nơi mà vợ định đến. Đó là nghĩa trang nơi chôn cất bố vợ tôi!
Cô ấy lê từng bước mỏi mệt đến chỗ mộ của bố, thắp 1 nén nhang rồi gục xuống khóc. Bao nhiêu nỗi lòng vỡ òa ra cả, vợ tôi vừa nức nở vừa trút hết tâm sự ra ngoài. Cô ấy nhớ bố vô cùng, ước bố còn sống để làm chỗ dựa tinh thần cho cô ấy. Chứ bản thân cô ấy chịu quá nhiều áp lực khổ sở, nhất là việc cố mãi không thể mang bầu.
Đứng cách vợ một đoạn xa mà tôi vẫn nghe rõ từng lời thổn thức của cô ấy. Lòng tôi quặn thắt, đau như nghìn vết kim châm. Tôi muốn chạy đến an ủi vợ nhưng 2 chân cứ nặng như đeo đá. Tôi sợ khi mình khai thật chuyện vô sinh thì vợ sẽ bỏ đi, sợ cô ấy sốc không chịu đựng nổi. Tôi phát điên lên chẳng biết phải làm gì nữa!
Nửa đêm anh chồng gọi điện mượn 100 triệu, tôi gắt gỏng không cho rồi sáng hôm sau nhận cái kết đắng Nghĩ đến số tiề.n anh chồng còn nợ mình chưa trả nên tôi quyết không cho anh ấy mượn thêm. Anh chồng tôi làm nông, kinh tế phụ thuộc vào ruộng vườn. Vợ chồng tôi ở riêng, từ chối nhận tài sản thừa kế. Mảnh đất rộng hơn 1000m2 cùng bao nhiêu mảnh ruộng đều để hết cho anh chồng. Điều kiện kèm...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Se.x education" khiến tôi nhận ra: Chỉ vì sợ điều này mà mình đã có một thời niên thiếu tồi tệ vô cùng

Con tôi chậm nói đơn thuần theo kết luận của bác sĩ, thế nhưng chị chồng vẫn đi "khẩu nghiệp" với hàng xóm rằng thằng bé "đầu óc có vấn đề"

Mỗi lần cháu ốm là bố chồng lại mắng chử.i con dâu thậm tệ, đến khi ông đòi lấy vợ mới cho con trai thì mẹ chồng tôi đành phải ra mặt

Người ta nói chồng tôi qua lại với cô nhân viên mới, tôi kiểm tra mọi thứ đều sạch sẽ, và chính điều đó mới là thứ khiến tôi sợ nhất

Một đêm mất ngủ, tôi thấy chồng uống thuố.c lạ, lần theo dấu vết, tôi phát hiện bí mật khiến trái tim mình như vỡ vụn

35 tuổ.i nhưng tôi đã có tất cả những thứ mãi đến tuổ.i 65 người ta mới có

Rủ mẹ chồng đi lễ chùa, tôi ngỡ ngàng khi nghe thấy giọng nói bên hồ sen

Con gái 8 tuổ.i nhưng chị chồng vẫn bắt mẹ phải chăm sóc, tôi nhờ bà trông con hộ nửa năm đợi bé đủ cứng cáp đi trẻ thì chị nhảy dựng lên không cho

Mẹ chồng đòi trông cháu cho bằng được nhưng cả ngày than thở mệt mỏi khiến vợ chồng tôi không biết làm sao cho vừa lòng

Bố mất được 2 tuần, bà mẹ kế khó ưa đột nhiên gọi tôi về tuyên bố di chúc, nghe nội dung tôi bàng hoàng đến ngã khụy

Tôi bị chồng chặn liên lạc vì một tấm ảnh trên Telegram và sự thật phía sau khiến tôi sụp đổ

Lần đầu gặp người yêu của anh trai, tôi co.i thườn.g và xúi mẹ ngăn cấm, cho đến ngày phát hiện sự thật thì xấu hổ câm nín
Có thể bạn quan tâm

Mỹ nhân Việt đẹp hút hồn sau 3 lần dao kéo hỏng, khí chất tiểu thư tài phiệt ngồi im cũng gây sốt MXH
Hậu trường phim
23:56:04 31/05/2025
'Tại nhân gian' của Triệu Lệ Dĩnh gây tranh cãi vì nội dung gây khó hiểu
Phim châu á
23:41:01 31/05/2025
Không phải tình yêu, Avin Lu bùng nổ 'phản ứng hóa học' tình bạn với Quỳnh Lý và Hoàng Hà trong 'Điều ước cuối cùng'
Phim việt
23:25:34 31/05/2025
Won Bin tái xuất sau 15 năm, mạng xã hội bùng nổ
Sao châu á
23:13:00 31/05/2025
Quan chức Fed ủng hộ phương án cắt giảm lãi suất hai lần trong năm nay
Thế giới
23:06:22 31/05/2025
Angelina Jolie tâm sự về nỗi đau mất mẹ
Sao âu mỹ
22:57:08 31/05/2025
Hồ Việt Trung tiết lộ kỷ vật đặc biệt giúp có nhà, có xe
Tv show
22:51:32 31/05/2025
Ca sĩ Nathan Lee giờ ra sao?
Sao việt
22:49:11 31/05/2025
Ca sĩ Hồ Quang 8 tiết lộ số tiề.n thí sinh tặng khi ngồi ghế nóng
Nhạc việt
22:23:51 31/05/2025
Ảnh nét căng đám cưới Hồ Văn Cường: Chú rể diện vest bảnh bao, cô dâu visual đỉnh chóp vàng đeo trĩu cổ nặng tay
Sao thể thao
21:05:59 31/05/2025