Yêu thương này xin gửi lại cho anh
Em yêu anh nhưng em đã thuộc về người đàn ông khác, vì thế yêu thương này xin gửi lại cho anh…
Em vội trốn tránh đôi mắt em. Em có thể nói dối anh về tình cảm của mình nhưng đôi mắt sẽ “tố cáo” em vì thế mà em né tránh cái nhìn của anh khi anh hỏi: “Có thật là em không có tình cảm với anh?”. Thật hay không thật, điều đó có quan trọng không anh? Câu trả lời của em còn có ý nghĩa gì khi mà rồi đây em sẽ lên sẽ hoa về nhà người, trở thành vợ của người đàn ông mà bao năm qua em gọi là người yêu.
Em ước gì tình cảm mà em đang có chỉ là sự “say nắng” nhẹ. Điều đó sẽ giúp em cảm thấy nhẹ lòng hơn, sẽ khiến em trở thành một cô dâu đầy hạnh phúc, vui vẻ chào đón ngày trọng đại trong đời mình. Nhưng tại sao anh lại xuất hiện vào lúc này, vào cái lúc em tưởng như đã an phận với những gì cuộc sống mang đến. Anh đã làm cho em nhận ra rằng tình cảm mà em dành cho anh ấy không phải tình yêu. Nó chỉ là một thứ tình thân quen thuộc, mãi rồi cũng tự cho rằng đó là yêu. Nhờ có anh em mới nhận ra điều đó. Nhưng đã quá muộn màng… Em không thể làm gì khác nữa.
Anh ấy yêu em, còn em… yêu anh. Đó là một sự thật mà em đã phải tự thú nhận với chính mình. Cuối cùng, sau bao những nỗ lực em không thể dối lừa mình thêm được nữa. Em yêu anh! Nhưng tiếc là tình yêu đó quá muộn màng. Em không được phép bỏ anh ấy trong hoàn cảnh này. Em không thể ích kỉ chạy theo hạnh phúc của mình để rồi làm cho anh ấy và biết bao người thân của mình phải khổ. Em không dám.
Em vội trốn tránh đôi mắt em. Em có thể nói dối anh về tình cảm của mình nhưng đôi mắt sẽ “tố cáo” em vì thế mà em né tránh cái nhìn của anh khi anh hỏi: “Có thật là em không có tình cảm với anh?”. (Ảnh minh họa)
Em đành hi sinh tình yêu riêng của mình để sống với một cuộc đời bình lặng. Em không phải là cô gái đủ can đảm để hất đi tất cả và chạy theo tình yêu của riêng mình. Anh trách em hèn nhát đã không dám thừa nhận tình yêu của mình, anh đe dọa em rằng hôn nhân không tình yêu sẽ không thể nào hạnh phúc… Nếu những điều đó có thể an ủi phần nào nỗi đau trong anh thì xin cứ trách em. Điều đó em không phủ nhận. Rõ ràng em không phải là cô gái dũng cảm nên em mới buông xuôi dù biết tình cảm trong tim mình dành cho anh mới là tình yêu đích thực.
Video đang HOT
Anh là người mang tới cho em cảm giác yêu thương nhưng chỉ tiếc là anh đến quá trễ trong cuộc đời. Em tin con người ta đều có số phận và hôn nhân là nhân duyên trong đời. Em và anh có duyên mà không có phận nên hãy nghĩ đến nhau như một người tri kỉ, một người hiểu thấu tâm can mình tới từng rung động nhỏ nhưng lại không phải là người kề vai, sát cánh bên mình suốt cả cuộc đời. Hãy nghĩ thế để thấy mọi chuyện không nặng nề, để không oán than đời, không oán thán ai và hài lòng vói hạnh phúc mình đang có anh ạ.
Biết đâu, nếu em và anh nắm tay nhau bước đi, để lại phía sau sự đau khổ của một người đàn ông tốt và sự ê chề của những người thân, hạnh phúc cũng không đến với chúng mình. (Ảnh minh họa)
Em xin lỗi vì đã không dũng cảm từ bỏ tất cả để theo anh. Nhưng em không nghĩ mình sẽ bất hạnh nếu lấy anh ấy. Có thể giữa chúng em không có tình yêu nhưng tình nghĩa thì nhiều anh ạ. Em tin rằng em chưa yêu anh ấy như một người yêu nhưng khi là vợ chồng em sẽ yêu anh ấy như một người chồng. Em sẽ là người vợ chung thủy và yêu chồng. Đôi khi hạnh phúc cũng là biết mình vừa bỏ qua một thứ hạnh phúc khác thì nên trân trọng điều đang có trong tay.
Em bằng lòng với những gì mình đang có anh ạ. Em sợ phải đánh đổi. Vì thế xin anh hãy cứ buồn, cứ giận nhưng rồi quên em đi nhé. Vì chúng mình đến lỡ một sân ga nên hãy chấp nhận những gì mà cuộc sống sắp xếp. Biết đâu đó, một ngày nào nhìn lại, cả em và anh đều thấy rằng kết cục như thế này là hợp lí hơn. Biết đâu, nếu em và anh nắm tay nhau bước đi, để lại phía sau sự đau khổ của một người đàn ông tốt và sự ê chề của những người thân, hạnh phúc cũng không đến với chúng mình.
Thôi thì hãy giữ cho nhau kỉ niệm đẹp, xem đó là một bí mật trong đời mình…
Theo VNE
Ly hôn...
Cô biết anh sẽ tha thứ nếu cô cầu xin nhưng đã mang vết nhơ thì khó lòng giũ bỏ. Cô ly hôn!
Lê bần thần ngồi lặng đi. Căn phòng cưới ngày nào giờ này trở nên lạnh ngắt. Hương tự mình tháo chiếc ảnh cưới treo trên đầu giường xuống. Cô dùng chiếc khăn trắng nhỏ khẽ lau lớp bụi phía bên ngoài bức ảnh. Trong giây lát, Hương lặng người đi vì xúc động. Hương cố kìm nén cho hàng lệ không trào ra. Cô không muốn anh nhìn thấy mình khóc. Vì đó là quyết định của anh. Đã từng có một thời, Lê hạnh phúc treo bức ảnh lên còn Hương ngắm từ xa, nhắc chồng chỉnh sao cho cân đối. Mới đó mà đã 5 năm rồi. 5 năm, mọi thứ đã đổi thay, giờ chính Hương là người đang hạ tấm ảnh cưới xuống, giống như tự mình tháo gỡ hạnh phúc đã từng nâng niu.
Ngay cả khi viết tờ đơn ly hôn, Hương cũng không hiểu vì sao, vì ai mà hôn nhân lại ra nông nỗi này. Cô giận chồng và cũng hận chính mình. Nếu mỗi người nghĩ cho nhau một chút thì có lẽ tình yêu đẹp bao năm qua của hai người đã không lụi tàn theo cách này. Để bây giờ, sau những sai lầm của cả hai, cuộc hôn nhân không còn có thể cứu vãn được nữa. Dứt bỏ nó cả cô và chồng đều đau khổ.
Hương biết, nếu cô cầu xin, anh sẽ không bao giờ bỏ cô lại một mình. Nhưng cô không cho phép mình làm thế. Cái ngày cô bước chân ra khỏi nhà, đến địa điểm để hẹn với một người đàn ông khác đã là cái ngày cô tự đẩy mình ra khỏi tổ ấm. Dù giờ đây, người chủ nhà có bao dung đến mấy, có mở cửa đón cô vào lại căn nhà thì đôi chân cô sẽ bước qua cánh cửa đó với những vết bùn nhơ không thể nào xóa sạch. Người chủ nhà dù có độ lượng nhưng sẽ có một lúc nào đó họ bực tức vì sự dơ bẩn mà cô tạo nên. Vì thế, khi đã bước chân ra đi, có nghĩa là cô chẳng còn đường quay về.
Hương và Lê đã từng rất yêu nhau, ngay cả giờ phút này tình yêu ấy vẫn còn dù nó không thể đong đầy được nữa. (Ảnh minh họa)
Hương và Lê đã từng rất yêu nhau, ngay cả giờ phút này tình yêu ấy vẫn còn dù nó không thể đong đầy được nữa. Họ đã cưới vì tình yêu sâu đậm như thế. Nhưng đúng là khi người ta còn chưa ràng buộc nhau, người ta sẽ sợ mất tình yêu ấy hơn. Lấy nhau về, Lê mê mải với công việc bỏ bê người vợ trẻ vò võ ở nhà. Lê bận tới mức mang cả công việc về nhà. Đã có rất nhiều đêm Hương nằm trên giường không ngủ được, nhìn chồng cặm cụi làm việc không đoái hoài gì đến vợ. Ngày cưới, ngày sinh nhật vợ Lê cũng quên hoặc về quá muộn.
Chuyện sinh con Lê cũng trì hoãn hết lần này đến lần khác. Mỗi khi Hương đề cập tới chuyện sinh con là Lê lại gạt đi vì muốn tập trung cho sự nghiệp. Chính vì thấy chồng phấn đấu trong công việc, không muốn làm ảnh hưởng tới anh nên Hương mới muốn có một đứa con làm niềm vui cho mình khi mà chồng quá bận. Hương biết, chồng bận rộn như vậy là vì lo cho cuộc sống của gia đình, cũng là nghĩ cho tương lai của hai vợ chồng. Nhưng nhìn cặp vợ chồng nhà khác, kinh tế có thể không giàu có bằng cô nhưng mỗi buổi tối, chồng nắm tay vợ đi dạo, đi tập thể dục quanh công viên gần nhà, dắt con cùng đi... cô lại thấy chạnh lòng. Dù sao cô cũng chỉ là một người phụ nữ, cô cũng thèm khát được yêu thương. Chỉ tiếc là từ ngày thành chồng, Lê đã quên mất điều đó.
Hương đã từng góp ý với chồng rất nhiều lần nhưng Lê không chịu thay đổi. Anh luôn cho rằng người đàn ông có thành đạt mới là người đàn ông hấp dẫn và được coi trọng trong gia đình. Vì cách nghĩ khác nhau mà Hương và chồng cứ ngày một xa... Xa tới mức có ngày, một người vợ yêu chồng như Hương đã ngã vào vòng tay người đàn ông khác.
Đó là một người đàn ông không thành đạt, không đẹp trai và có lẽ cũng không yêu cô nhiều như Lê. Nhưng vấn đề là anh ta mang tới những cảm giác mà bấy lâu nay tưởng chừng nó đã nguội tắt kể từ khi cô làm vợ Lê. Nó làm cho cô thấy mình như có sức sống hơn. Cô có sự thích thú khi diện một bộ đồ mới vì có người còn để ý tới nó trong khi chồng cô thì không. Tất cả những điều nhỏ nhặt mà một người đàn bà cần cô đã có được từ người đàn ông không phải chồng mình đó.
Hương cất khung ảnh cưới vào chiếc hộp ngăn ngắn. Cô sẽ ly hôn và trở thành một bà mẹ đơn thân. Căn phòng này, hi vọng một ngày, Lê sẽ biết trân trọng người phụ nữ đến sau... (Ảnh minh họa)
Hôm ấy là kỉ niệm 5 năm ngày cưới, Hương đã nấu cơm và ngồi đợi chồng. Nhưng càng đợi càng không thấy anh đâu. Cô nhấc điện thoại gọi cho chồng để rồi chỉ nhận được một câu trả lời rất ngắn gọn: "Anh đang bận nhé, chắc sẽ về muộn. Em ngủ trước đi"... Sau đó là một tiếng bíp dài vang lên. Hụt hẫng! Đau!... Đó là tất cả những cảm giác còn đọng lại trong cô! Cũng chính hôm ấy, cô đã tự buông thả bản thân mình, biến mình thành người đàn bà hư hỏng, phản bội chồng.
Giờ đây Hương quyết định ra đi dù cho Lê níu giữ cô ở lại. Anh nói đó cũng là sai lầm của anh, xin cô đừng đi nhưng Hương không thể tha thứ cho chính mình. Đứa bé đang lớn dần lên trong bụng cô. Lương tâm của một người làm mẹ không cho phép cô chối bỏ đứa bé. Cô muốn được làm mẹ, điều mà 5 năm qua Lê không cho cô được niềm hạnh phúc đó. Cô biết, Lê có thể tha thứ cho cô lúc này nhưng một lúc nào đó trong lòng anh sẽ lại quặn lên những tổn thương. Dù sai lầm hôm nay không hoàn toàn là từ cô. Là Lê sai trước nhưng kết cục là cô lại sai lầm nghiêm trọng hơn. Cô cần phải chịu trách nhiệm về sai lầm đó. Cả hai người đều đã sai và tình yêu này đã mất...
Hương cất khung ảnh cưới vào chiếc hộp ngăn ngắn. Cô sẽ ly hôn và trở thành một bà mẹ đơn thân. Căn phòng này, hi vọng một ngày, Lê sẽ biết trân trọng người phụ nữ đến sau...
Theo VNE
Đông này lạnh lắm, anh đã có người để yêu thương chưa? Em sẽ yên lòng hơn nếu biết anh được sưởi ấm trái tim bằng tình yêu của một cô gái khác. Mùa đông về rồi đấy anh ạ? Ở nơi xa ấy, anh đã tìm được người con gái nào thay thế em nắm lấy bàn tay anh hay chưa? Đã có người con gái nào để anh ôm vào lòng, để anh...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Đang ở cữ nhưng cứ bật điều hòa là em chồng lại lén tắt đi, tôi đề nghị một câu xong không thấy cô em bén mảng vào phòng nữa

Tôi được ba chồng cưng hơn con đẻ cho đến ngày ông mất, bản di chúc khiến tôi lạnh sống lưng

Mua hộ chị chồng vé máy bay đi du lịch, tôi bị cả khu phố xì xào nói xấu sau lưng

Bố mẹ quay lưng với con trai chỉ vì sự cố ở bữa ăn

Mẹ kế là người rất tốt nhưng hơn 20 năm trôi qua chồng tôi vẫn coi bà là kẻ thù

Mẹ chồng mất tích 1 năm bỗng trở về nhưng người về lại không phải người tôi biết

Bố mẹ ly hôn khi tôi lên 5, ông chu cấp và không để cho tôi thiếu thốn bất kỳ thứ gì với điều kiện mẹ con tôi không bao giờ được xuất hiện trước mặt ông

Vợ bỗng dưng ít về nhà, gọi điện thì vội vã tắt máy, tôi sinh nghi nên lần mò theo địa chỉ tìm đến tận nơi và rồi... sốc

Bố chồng lương hưu gần 30 triệu/tháng nhưng tháng nào cũng "rải" cho cháu ngoại hết, còn cháu nội thì ông nói một câu khiến con dâu chạnh lòng

Càng lúc tôi càng lo lắng về giới tính của con trai

Tôi quyết định ly hôn khi phát hiện bí mật của người chồng có vẻ ngoài hiền lành, hoàn hảo khiến tôi ám ảnh mãi không dứt

Ba năm kết hôn chồng không chạm vào vợ, tình cờ lúc chồng say rượu đã tiết lộ một bí mật khiến tôi quyết định ly hôn vào ngày hôm sau
Có thể bạn quan tâm

Giải nhiệt ngày hè với nộm tai sụn rong biển giòn ngon, thanh mát, ăn vào là mê
Ẩm thực
11:09:48 23/05/2025
Sau khi "chia tay" 6 món vô dụng trong nhà, tôi thấy cuộc sống dễ thở hơn
Sáng tạo
11:05:27 23/05/2025
Tiết lộ phí chuyển nhượng của Lamine Yamal
Sao thể thao
10:54:53 23/05/2025
Diệp Lâm Anh và tình trẻ kém 11 tuổi có hành động xôn xao MXH, ghen tuông ra mặt
Sao việt
10:47:21 23/05/2025
Xoài Non muốn cưới lần 2, lộ khoảnh khắc Gil Lê 'thái độ' ra mặt, chồng cũ hả hê
Netizen
10:46:28 23/05/2025
Chuyên gia chỉ ra những hiểu lầm tai hại khi nghi mắc Covid-19
Sức khỏe
10:43:48 23/05/2025
Y bác sĩ khóc khi điều dưỡng quỳ gối trước 'món quà' từ người chồng vắn số
Tin nổi bật
10:37:57 23/05/2025
3 bộ vỏ máy tính nhìn xuyên thấu vừa xuất hiện tại Computex 2025
Đồ 2-tek
10:35:13 23/05/2025
Du lịch Trung Quốc 'nóng' lên với những điểm đến tránh nắng hè 2025
Du lịch
10:34:35 23/05/2025
Bắt giam tài xế say xỉn lái ô tô lao lên vỉa hè khiến 3 người thương vong
Pháp luật
10:32:54 23/05/2025